Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 984: Phiên ngoại: Ngươi còn tốt sao (length: 3835)

"Đều không cần làm việc sao, một đám như vậy rảnh rỗi!"
Trương Thành vừa lên tiếng, các cô gái xung quanh lập tức nhanh chóng trở về chỗ ngồi, còn làm bộ dáng vẻ bận rộn.
Tô Tiểu Bộ rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Biết Trương Thành đang giúp nàng, nhưng mà nói như thế nào đây, giống như tâm sự của mình cũng bị người khác nhìn thấu, luôn cảm thấy kỳ lạ.
Trương Thành ngược lại không nói nhiều, sắp xếp xong công việc cho mọi người, liền rời đi. Trong lúc đó, hắn thậm chí không nhìn Tô Tiểu Bộ lấy một cái.
Sau đó, mọi người cũng đều ai nấy bận rộn. Tô Tiểu Bộ cuối cùng cũng được yên tĩnh một lát.
Giữa chừng, lúc đi ra ngoài đi vệ sinh, Tô Tiểu Bộ vừa vặn đụng phải Trương Thành.
"Vừa rồi cám ơn ngươi." Thật ra đến giờ Tô Tiểu Bộ đã không còn ghét Trương Thành như vậy, con người hắn đôi khi nói chuyện có hơi đáng ghét, nhưng cũng không hẳn là người xấu.
"Hả, cám ơn ta cái gì? Ta sao nghe không hiểu." Trương Thành rõ ràng đang giả vờ ngốc, Tô Tiểu Bộ cũng biết, chắc là Trương Thành không muốn làm nàng khó xử.
Cho nên cũng chỉ cười, rồi đi qua.
"Đúng rồi, uống cà phê không? Ta mua dư một ly." Trương Thành trong tay vừa hay cầm hai ly cà phê, liền đưa một ly cho Tô Tiểu Bộ.
Tô Tiểu Bộ sững người một chút, đột nhiên nhớ tới lần trước Trương Thành đưa cà phê cho nàng.
Lần đó nàng thế mà còn suy đoán người ta không có ý tốt, hiện tại xem ra chắc là nàng suy nghĩ nhiều?
"A, cám ơn." Tô Tiểu Bộ đưa tay nhận lấy cà phê.
Trương Thành cười nói: "Yên tâm đi, không có hạ độc, cũng không có thuốc xổ, ngươi cứ yên tâm uống."
Mặt Tô Tiểu Bộ lập tức đỏ lên, ý Trương Thành đây là ám chỉ nàng lần trước không uống cà phê của hắn?
Người này thật đúng là...!
Nàng vừa mới khen hắn trong lòng đấy, không ngờ người này chỉ trong nháy mắt lại bắt đầu trêu chọc nàng rồi!
Hừ, không thèm để ý tới hắn!
Tô Tiểu Bộ xoay người liền chuẩn bị đi: "Cám ơn nha, ta không sợ thuốc xổ, tiện thể giảm béo luôn!"
"Ách..." Trương Thành không còn gì để nói, đành phải lắc đầu, nhìn Tô Tiểu Bộ đi.
Trở lại văn phòng, Lâm Việt thấy Trương Thành chỉ mang một ly cà phê, kỳ quái hỏi: "Sao chỉ mua một ly, ngươi không uống à?"
Trương Thành ai oán trả lời: "Bảo bảo hôm nay trong lòng khổ, không muốn uống cà phê."
Lâm Việt: "..."
Đến giờ nghỉ trưa, Tô Tiểu Bộ không xuống lầu ăn cơm. Nhìn thấy bó hoa phong tín tử bắt đầu héo khô, Tô Tiểu Bộ chẳng còn chút khẩu vị nào.
Nàng thật không hiểu Tạ Nguyên có ý gì.
Rõ ràng đã biến mất trước mắt nàng lâu như vậy rồi, sao không thể biến mất triệt để đi?
Lúc thì đăng trạng thái trên mạng, lúc lại gửi cho nàng bó hoa khó hiểu thế này, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Nói cái gì xin lỗi, chẳng lẽ nói xin lỗi là nàng sẽ tha thứ cho hắn sao?
À, không, hắn tại sao lại phải nói xin lỗi với nàng chứ, lời xin lỗi như thế, nàng tình nguyện vĩnh viễn không bao giờ phải nghe! Bởi vì thật là châm biếm!
Ngồi bên cạnh Tô Tiểu Bộ là Thiến Thiến, xem như bạn tốt nhất của Tô Tiểu Bộ ở công ty ngoài Tiểu Nặc.
Trước kia lúc Tiểu Nặc không ở đây, mấy người trong văn phòng đều cùng nhau đi ăn cơm, hôm nay Thiến Thiến cũng rủ Tô Tiểu Bộ, nhưng Tô Tiểu Bộ lại nói không muốn đi.
Thiến Thiến còn hỏi nàng, hay là muốn mang đồ ăn về cho nàng không, Tô Tiểu Bộ chỉ lắc đầu nói không cần, không có khẩu vị.
Hiện tại trong văn phòng cũng chỉ còn lại một mình Tô Tiểu Bộ, nàng đột nhiên cảm thấy hay là nên đi ra ngoài một chút. Ở đây, lát nữa mọi người quay lại, thấy nàng lại hỏi này hỏi nọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận