Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2167: Quyết định dù sao cũng so lựa chọn khó 18 (length: 3850)

Cuối cùng bọn họ cũng đi ngồi vòng quay mặt trời, vì Hàn Nặc nói có bí mật muốn kể cho Lâm Việt, đợi đến khi vòng quay mặt trời lên đến điểm cao nhất, nàng sẽ nói cho Lâm Việt bí mật đó.
Thực ra đây cũng là một quyết định của Hàn Nặc, tại nơi cao nhất nói cho Lâm Việt ca ca bí mật này, có phải cũng có thể nghe được câu trả lời chân thật nhất từ Lâm Việt ca ca hay không?
Từ nhỏ đến lớn, Hàn Nặc đặc biệt ỷ lại Lâm Việt. Rất nhiều việc của nàng, rất nhiều quyết định đều do Lâm Việt giúp nàng đưa ra. Nên dần dà nàng cái gì cũng muốn thương lượng với Lâm Việt, muốn nghe được đáp án chân thật nhất từ Lâm Việt, bao gồm cả chuyện hôm nay.
Lâm Việt cũng rất tò mò về bí mật mà Tiểu Nặc muốn nói với hắn, cho nên dù có chút sợ hãi, à không, thực ra hắn không quá sợ vòng quay mặt trời, nhưng hắn vẫn rất mong chờ cái bí mật mà Tiểu Nặc gọi là đó.
Tiếp đó là thời gian dài dằng dặc xếp hàng, cuối cùng cũng đến lượt bọn họ. Vòng quay mặt trời chậm rãi chuyển động, cuối cùng đạt đến điểm cao nhất.
Hàn Nặc đột nhiên xích lại gần Lâm Việt, rồi nhẹ nhàng hỏi Lâm Việt: "Lâm Việt, nếu ngươi có một người con gái ngươi rất yêu thích, nhưng gia đình ngươi lại không chấp nhận nàng, mà gia đình nàng cũng không chấp nhận ngươi. Ngươi sẽ từ bỏ sao?"
Người ta thường nói khi đứng ở điểm cao nhất, là lúc không dễ nói dối nhất, cho nên những lời nói ra lúc này đều là tiếng lòng chân thật nhất.
Hàn Nặc luôn giữ bí mật này đến giờ mới nói ra, mục đích cũng là muốn nghe một câu trả lời chân thật nhất. Dù sao đây là một chuyện rất quan trọng, liên quan đến hạnh phúc của ba người, còn có tương lai của ba gia đình. Hàn Nặc không thể không cẩn trọng quyết định.
"Sao ngươi lại hỏi vấn đề này?" Lâm Việt thấy hơi kỳ lạ, Tiểu Nặc vào thời khắc trịnh trọng như vậy hỏi hắn câu hỏi như thế, chắc chắn không phải tùy tiện hỏi cho có. Những chuyện này chắc chắn không phải tự dưng nghĩ ra.
Vậy tại sao Tiểu Nặc lại hỏi như vậy? Có phải nàng đã gặp chuyện gì không?
"Ngươi đừng bận tâm vì sao ta lại hỏi câu này, ngươi cứ trả lời vấn đề ta đưa ra trước đi."
"Nếu ta thực sự yêu một cô gái, thì người nhà ta cũng nhất định sẽ thích nàng." Lâm Việt lại trả lời một cách rất tự tin, à, thật ra thì từ nhỏ đến lớn hắn cũng chỉ thích mỗi Hàn Nặc, mà cha mẹ hắn chắc là còn thích Hàn Nặc hơn cả hắn nữa. Vậy việc xoắn xuýt như vậy chắc chắn Lâm Việt không gặp phải.
"Lâm Việt, ngươi nói thế thì không còn ý nghĩa nữa."
"Ừa, ý ta là, nếu người nhà ta không thích cô gái mà ta thích, thì ta sẽ cố gắng làm cho họ thích thôi. Bởi vì lúc này ta chính là mối liên hệ giữa họ, chỉ có ta cố gắng mới có thể hóa giải mâu thuẫn giữa bọn họ phải không?"
"Cũng phải. Nhưng nhỡ đâu cả hai bên đều không muốn hóa giải mâu thuẫn đó thì sao?"
"Đều không muốn? Nhưng không phải ngươi nói họ đều rất thích đối phương sao? Nếu thích vậy sao lại phải từ bỏ?"
"Vậy chắc đó chính là vấn đề chúng ta đều đang xoắn xuýt. Vấn đề này giống như việc bắt ngươi chọn một giữa người nhà và người mình thích. Lâm Việt, nếu bắt ngươi chọn, ngươi sẽ chọn cái gì?"
"Tất nhiên là ta chọn người nhà rồi. Bởi vì người mà ta yêu cũng là người nhà mà."
"Xí..."
Quả nhiên vấn đề này không phù hợp với Lâm Việt ca ca, vì tình huống của bọn họ hoàn toàn khác với tình huống giữa Kiều Diệc và Tiểu Nghiên. Có những chuyện, nếu ngươi không trải qua, có lẽ sẽ hoàn toàn không thể hiểu được loại tâm tình đó.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận