Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1934: Bí mật 17 (length: 3806)

"Vậy thế này đi, boss, ta cho ngươi một ý kiến."
"Mau nói, mau nói." Kiều Tử Mạc thúc giục.
"Đương nhiên rồi, cái biện pháp này ta cũng chưa từng thử qua, ta cũng chỉ là xem trên tivi người khác làm vậy. Nhưng mà, đã ngươi muốn làm rõ đối phương có tình ý với ngươi hay không, vậy sao ngươi không thử một lần giả bệnh?"
"Giả bệnh?"
Kiều Tử Mạc: "?"
"Trang kiểu gì?"
"Cũng không nhất thiết phải là giả bệnh. Ngươi vừa mới nói không phải sao, hai người các ngươi cách xa nhau lắm, vậy nàng chắc chắn không hiểu rõ cuộc sống bình thường của ngươi. Nên ngươi có thể hoàn toàn nhờ người khác nói cho nàng, ngươi gặp khó khăn gì, hoặc là nguy hiểm gì đó. Tỷ như bị bệnh, hoặc là bị thương, gặp tai nạn xe cộ... Vân vân vân vân, bất cứ chuyện gì khiến nàng lo lắng đều có thể dùng. Nếu nàng thật sự để ý ngươi, thì lúc này nàng không thể không lo lắng đúng không. Khi đó chẳng phải ngươi sẽ biết được nàng có tình ý với ngươi không? Đúng rồi, hiện tại các ngươi vẫn còn bạn chung chứ?"
"Có." Kiều Tử Mạc nghiêm túc suy nghĩ một chút, "Biện pháp này có hiệu quả thật không?"
Đến lúc đó lại thành ra làm trò hề thì sao. Nếu không lừa được ai, ngược lại còn bị Chu Tiểu Nghiên phát hiện hắn gạt nàng, thế chẳng phải là... sẽ hận chết hắn?
Ôi, kệ đi, kệ đi, cứ nghe xem biện pháp cụ thể rồi tính tiếp. Chết ngựa còn chữa làm ngựa sống không phải sao?
"Ta cũng không biết có hữu dụng hay không, nhưng mà ta xem trên tivi thường diễn như vậy. Chỉ cần nữ chính thật sự để ý nhân vật nam chính, thì cuối cùng cũng sẽ không để ý việc ngươi có lừa nàng không. Hơn nữa, nếu như nàng thật sự thích ngươi, không phải sẽ càng hy vọng ngươi đang lừa nàng sao? Vậy nên biện pháp này chắc có ích."
"Nhưng biện pháp này còn có một nhược điểm, đó là có thể người ngươi thích căn bản chẳng để ý đến ngươi, nên nàng sẽ chẳng có phản ứng gì. Mà nếu thật là vậy, thì boss ta vẫn muốn nói thêm một câu, nếu thật sự vậy thì ngươi từ bỏ đi."
"Ừ."
Đúng vậy, nếu hắn chạy đi nói với Chu Tiểu Nghiên là Kiều Diệc xảy ra chuyện, mà Chu Tiểu Nghiên vẫn thờ ơ thì có phải hắn nên từ bỏ như lời Kiều Diệc nói không. Nếu tình cảm của Kiều Diệc là sai, trong lòng Chu Tiểu Nghiên cũng không có Kiều Diệc, vậy hắn cũng không cần phải vì Kiều Diệc mà kiên trì nữa.
Từ bỏ đi, từ bỏ đi. Từ đây bọn họ không liên quan đến nhau, để Kiều Diệc trở về với cuộc sống vốn có, mỗi ngày đi làm, bận rộn như trước đây. Có lẽ Kiều Diệc sẽ rất nhanh quen với cuộc sống như vậy. Có lẽ đợi đến khi Kiều Diệc lớn tuổi hơn, đợi đến một ngày Chu Tiểu Nghiên cũng lấy chồng, thì có lẽ Kiều Diệc cũng sẽ nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ, sau đó đi xem mắt, rồi dần dần có một cuộc sống bình thường.
Hơn nữa thời gian thay đổi rất nhiều thứ, khoảng cách của bọn họ lại xa như vậy, biết đâu có một ngày bọn họ sẽ gặp một người khác mình thích, đó cũng không phải là hoàn toàn không thể. Nên Kiều Tử Mạc quyết định cuối cùng sẽ vì Kiều Diệc cố gắng thêm một lần, nếu lần này thất bại, thì hắn sẽ nghe theo lời Kiều Diệc, không dính vào chuyện của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên nữa.
Cứ vậy quyết định. Kiều Tử Mạc quyết định theo ý kiến của tiểu trợ lý, tìm một cơ hội thích hợp rồi đi dò xét phản ứng của Chu Tiểu Nghiên.
Nếu thất bại, kết quả do hắn tự gánh là được.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận