Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 292: Ngươi đi làm việc? (length: 4035)

Hàn Nặc từ trái sang phải nhìn các nàng một chút, sau đó mới lên tiếng: "Ta nói các ngươi đừng giật mình nha!"
"Ừm!" Tô Tiểu Bộ gật đầu nói: "Chỉ cần ngươi không gạt chúng ta là được!"
"Kỳ thật... Ta là đi làm công!"
Hàn Nặc vừa nói xong liền dừng lại nhìn chằm chằm biểu tình của mấy người trước mặt. Quả nhiên, vừa nghe nàng trả lời, người trước mặt nhao nhao không bình tĩnh, thậm chí còn tỏ ra hoài nghi.
"Làm công! Tiểu Nặc, ngươi nói ngươi đi Kết Tử Nhan làm công?" Trần Thu Dĩnh, người luôn luôn không bình tĩnh nhất, lên tiếng hỏi đầu tiên.
"Đúng vậy a. Cho nên ta mới nói các ngươi đừng kinh ngạc."
Thế nhưng, các nàng làm sao có thể không kinh ngạc chứ!
Hàn tiểu thư thân ái của bọn họ, sau khi mất trí nhớ đã mang đến quá nhiều bất ngờ (kinh hãi) cho các nàng rồi.
"Tiểu Nặc, ngươi thật sự đi Kết Tử Nhan làm công? Khi nào bắt đầu vậy? Tại sao vậy?" Một lát sau, Tô Tiểu Bộ mới mở miệng.
"Ừm." Hàn Nặc cẩn thận suy nghĩ. Chuyện đã đến nước này, nếu nàng hoàn toàn giấu Tiểu Bố Đinh các nàng việc nàng đi làm ở Kết Tử Nhan, cũng không thể được.
Nếu vậy, việc nàng cùng Nghiêm Du Thành cùng nhau đi đi về về, nàng sẽ không cách nào giải thích rõ ràng.
Chỉ là... Mục đích thật sự nàng đi Kết Tử Nhan... Rốt cuộc nàng có nên nói không?
Trong kế hoạch ban đầu của nàng, vốn không có ý định nói những điều này cho Tiểu Bố Đinh các nàng. Bởi vì nàng muốn tạo bất ngờ lớn cho Lâm Việt ca ca, nên muốn giữ bí mật mọi chuyện.
Càng nhiều người biết, bất ngờ sẽ càng nhỏ.
Hàn Nặc có chút do dự.
Hay là thôi đừng nói thì hơn, dù sao chẳng bao lâu nữa là đến sinh nhật của Lâm Việt ca ca, nàng nhẫn nại thêm một thời gian nữa thôi.
Cho dù giữa chừng có người hiểu lầm nàng, có người không tin nàng, cũng không sao.
Dù sao, chẳng bao lâu nữa, kiểu gì chân tướng cũng sẽ rõ ràng.
"Ta thật ra mới bắt đầu đi làm ở Kết Tử Nhan vào chủ nhật. Còn vì cái gì thì, thật ra là vì... Các ngươi cũng biết đó, Lâm Việt ca ca nói gần đây anh ấy sẽ bận, mà ta ở nhà thì rất chán, cho nên muốn tìm chút việc làm, trải nghiệm cuộc sống..." Hàn Nặc vừa nói vừa quan sát nét mặt của Tô Tiểu Bộ, không biết những lời bịa đặt này của nàng có ai tin không.
"Trải nghiệm cuộc sống?" Quả nhiên, biểu tình trên mặt Tô Tiểu Bộ chính là một chữ không tin viết hoa.
"Kỳ thật thì, ta còn có một mục đích nữa."
"Mục đích gì?" Tô Tiểu Bộ lập tức ngồi thẳng người, nàng cho rằng Hàn Nặc cuối cùng cũng muốn nói thật với nàng. Dù sao những điều phía trước nàng nói, việc chán chường gì đó nàng còn hơi tin một chút, vì Lâm Việt đúng là nói thời gian này anh sẽ rất bận, không có thời gian ở bên Hàn Nặc nhiều. Nhưng còn trải nghiệm cuộc sống... Tô Tiểu Bộ có chết cũng không tin.
"Đó là nhân lúc rảnh rỗi, học thêm chút tài năng ấy mà! Ta đến Kết Tử Nhan ăn hai lần rồi, thấy đồ ngọt ở đó làm rất ngon, cho nên ta muốn tranh thủ thời gian làm công, đến đó học làm bánh ngọt. Như vậy về sau, ta cũng là một người có một nghề để bám víu nha! Ra ngoài cũng không bị người ta nói là một tiểu thư cái gì cũng không biết làm nữa!"
Hàn Nặc lại đem bộ lý do dối trá mà nàng đã dùng để lừa Nghiêm Du Thành ra để lừa Tô Tiểu Bộ và Trần Thu Dĩnh.
Dù sao Nghiêm Du Thành đã tin lý do thoái thác này của nàng, Tiểu Bố Đinh các nàng chắc cũng tin chứ?
"Thật không?" Tô Tiểu Bộ dù vẫn hơi hoài nghi, nhưng rõ ràng đã tin phần nào.
Bởi vì nàng biết Tiểu Nặc sau khi mất trí nhớ đã thay đổi rất nhiều.
Hơn nữa, nàng đúng là rất để ý việc người khác nói mình là một tiểu thư cái gì cũng không biết làm.
Cho nên việc Tiểu Nặc nói mình đi học chút kỹ năng, điểm này Tiểu Bố Đinh vẫn có chút tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận