Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 644: Ta vĩnh viễn so ngươi quan trọng (length: 3795)

"Làm sao ngươi biết nàng không thích?" Kiều Tử Mạc đưa hoa cho Hàn Nặc, Hàn Nặc nhận lấy.
"Đây là hoa trong vườn nhà Hàn Nặc, người ta trồng hoa không phải vì nàng thích, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng vì ngươi mà cố ý trồng sao? Ừm, học tỷ Tâm Nghi?"
Kiều Tử Mạc cười đi về phía Lý Tâm Nghi, sau đó giành lấy chỗ bên cạnh Lý Tâm Nghi trên xích đu, nhàn nhã đu đưa.
Lý Tâm Nghi xấu hổ không biết nói gì. Nàng thật sự không biết những hoa này có phải Lâm Việt trồng cho Hàn Nặc hay không, có lẽ Hàn Nặc không chỉ thích hoa chi tử, mà còn có hứng thú với hoa Ngu Mỹ Nhân cũng nên?
Hơn nữa mấu chốt là Lâm Việt cũng không phủ nhận mà!
Kiều Tử Mạc một mình đu đưa trên xích đu một lúc, rất đắc ý.
Hắn đột nhiên hỏi Lâm Việt: "Học trưởng, sao anh lại nghĩ đặt một cái xích đu ở đây vậy? Có phải tại vì Hàn Nặc nhà ta thích nhảy dây không? Nhưng mà tôi từ đây nhìn lên, vừa hay thấy được phòng anh, anh cố ý phải không?"
"Không... Không phải mà." Lâm Việt ấp úng phủ nhận.
Thật ra hắn thật sự không cố ý, hắn chỉ là sau này mới phát hiện từ phòng mình nhìn xuống có thể thấy chỗ này.
Hơn nữa lúc đó hắn cũng không cần phải cố ý làm những điều này, vì trước đây chỉ cần Tiểu Nặc tới đây, hắn đều đi theo cùng, hắn căn bản không cần phải vụng trộm dựng một cái xích đu ở đây, rồi từ phòng mình nhìn xuống sẽ thấy được.
Nhưng Lý Tâm Nghi thì không nghĩ vậy, nghe lời Kiều Tử Mạc nói, lập tức ngẩng đầu nhìn thử, quả nhiên từ đây nhìn lên, một chút là thấy phòng Lâm Việt.
Điều này khiến Lý Tâm Nghi trong lòng lại bất giác cảm thấy bất ổn!
Sao tất cả mọi thứ ở đây đều liên quan đến Hàn Nặc! Không chỉ hoa như vậy, mà đến cái xích đu cũng vậy! Cứ như tất cả mọi thứ ở đây đều chỉ thuộc về Hàn Nặc, mà nàng chỉ đơn thuần là thừa thãi!
Lý Tâm Nghi âm thầm nắm chặt tay.
"Ta hơi lạnh, ta muốn về trước!" Lý Tâm Nghi tức giận tìm cớ muốn rời khỏi nơi này.
Có lẽ nàng vẫn còn hơi nóng vội, biết rõ hiện tại Lâm Việt không thích nàng, hắn ở cùng nàng, chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Thế nhưng, nàng vẫn cứ mong chờ có thể thay đổi Lâm Việt qua một số hành động của mình.
Nàng ngây thơ cho rằng chỉ cần có nhiều thời gian ở bên Lâm Việt, có lẽ Lâm Việt cũng sẽ thử chấp nhận nàng.
Chỉ là Lý Tâm Nghi không hề biết, những việc nàng làm sau lưng, chuyện nàng liên kết với cha hắn cố ý phá đổ Lâm gia, rồi buộc Lâm gia hợp tác với họ, Lâm Việt đã sớm biết.
Hiện tại, làm sao Lâm Việt có thể có chút thiện cảm nào với Lý Tâm Nghi chứ!
Lý Tâm Nghi quay người đi vào nhà, Lâm Việt cũng không lập tức đi theo.
Kiều Tử Mạc lúc này cũng từ xích đu nhảy xuống, nhưng trên đường nhảy xuống, không cẩn thận trượt chân, suýt thì té ngã.
May mà Lâm Việt tay nhanh mắt lẹ đỡ hắn một cái.
"Cám ơn nha!" Kiều Tử Mạc nói lời cảm ơn với Lâm Việt.
Hắn vừa rồi muốn thể hiện kỹ năng võ thuật siêu phàm trước mặt Hàn Nặc, nhưng kết quả lại lỡ tay, không những không biểu diễn được mà suýt nữa té nhào xuống đất, thật là mất mặt!
Cũng may Lâm Việt còn giúp hắn vãn hồi chút tôn nghiêm cuối cùng!
Nhưng tâm trí của Lâm Việt không để ý tới lời cảm ơn của Kiều Tử Mạc, mắt hắn đã nhìn xuống đất, thấy đồ vật từ trong túi áo của Kiều Tử Mạc rơi ra.
Con gấu trúc nhỏ, nhìn quen mắt quá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận