Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 902: Tạo hóa trêu ngươi (length: 3911)

Về sau người trên xe dần dần ít, Chu Tiểu Nghiên rốt cuộc ngồi xuống chỗ ngồi bên trên, nhìn một đám người rời đi, nhìn xe vẫn luôn chạy đến điểm cuối.
Nàng thế mà cứ như vậy đi vòng quanh thành phố này một vòng lớn.
Chu Tiểu Nghiên từ trên xe buýt xuống, nơi này là một cái trạm xe buýt lớn, có vẻ cũng không có chỗ nào đáng để đi dạo.
Một chiếc xe khác chạy ngang qua trước mặt nàng, nàng lại ngồi lên.
Lần này, xe buýt rất nhanh chạy đến trung tâm thành phố, Chu Tiểu Nghiên qua cửa sổ xe đột nhiên thấy một cái hiệu sách lớn, thế là nàng xuống xe.
Nàng dù sao cũng là học sinh cấp 3, nói đến đồ vật mà nàng cảm thấy hứng thú vẫn là sách vở. Hơn nữa kỳ thi đại học sắp đến, nàng lại mấy lần chuyển trường, bỏ lỡ rất nhiều bài vở, hẳn là mua chút bài tập và sách tham khảo về học tập cho tốt!
Chu Tiểu Nghiên từ trên xe buýt xuống, trực tiếp đi vào lầu hai hiệu sách đối diện.
Sáng sớm giờ làm việc, hiệu sách cũng mới mở cửa không lâu, bên trong người cũng không nhiều.
Chu Tiểu Nghiên tùy tiện đi đến khu học tập chọn một ít tài liệu, sau đó liền bắt đầu đi dạo bên trong.
Đi ngang qua một chỗ, Chu Tiểu Nghiên đột nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc.
Áo sơ mi trắng, quần tây, đeo cà vạt, tóc chải chuốt không một sợi nào lộn xộn, đây chỉ là cách ăn mặc của dân công sở. Theo nhận thức của Chu Tiểu Nghiên, một học sinh trung học, đó không phải là kiểu trang phục nam sinh nàng thích.
Thế nhưng giờ khắc này nàng đột nhiên cảm thấy người kia mặc như vậy lên lại đẹp như thế.
Chu Tiểu Nghiên nhìn mà ngẩn người.
Trai đẹp nàng gặp qua rất nhiều, nhưng giống như Kiều Diệc loại hình này, mang theo một chút trưởng thành và ổn trọng, soái ca kiểu này, nàng vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Nàng gặp qua rất nhiều người, đều không có ai mang đến cảm giác giống như khi nàng nhìn thấy Kiều Diệc.
Hả? Kiều Diệc chẳng phải là đại tổng tài của Kiều thị sao? Một đại boss bận trăm công ngàn việc, giờ phút này không ở công ty đi làm, chạy đến đây làm gì?
Chu Tiểu Nghiên lén nhìn Kiều Diệc, nhìn hắn đang tìm sách trên giá, bộ dáng rất chăm chú. Thấy sách nào thích sẽ cầm lên lật qua lật lại một chút, rồi tiện tay ném vào giỏ mua hàng bên cạnh, chỉ một lát sau, thế mà chọn được mấy quyển.
Quả nhiên, người thành công đều thích học tập!
Chu Tiểu Nghiên thầm nghĩ.
Sau đó, Kiều Diệc rốt cuộc phát hiện nàng.
Ánh mắt hắn quay lại trong nháy mắt, mang theo chút khó hiểu.
Ngay từ đầu, dường như có một ánh mắt kỳ lạ từ trong mắt nàng nhìn ra, cô gái yên lặng đứng đó, ôm sách, nhìn hắn không chớp mắt, trong thoáng chốc làm hắn thất thần.
Nhưng một giây sau, Chu Tiểu Nghiên liền phát hiện ánh mắt trong mắt hắn trở nên lạnh lùng.
"Ngươi... Đang theo dõi ta?"
Giọng điệu của Kiều Diệc không có vẻ gì thân thiện.
Chu Tiểu Nghiên thật ra hiểu rõ, quan hệ giữa Kiều gia và Lâm gia tốt như vậy, nàng biết rất rõ chuyện mà cha nàng đã làm với Hàn gia. Nàng có một người cha như vậy, tự nhiên trong mắt Kiều Diệc không phải là người tốt gì.
Chắc là Kiều Diệc cũng giống như người khác, sớm đã đánh đồng nàng với cha mẹ nàng.
"Ta... Không có... Ta chỉ là đến đây mua sách thôi." Chu Tiểu Nghiên cố giải thích một chút, sau đó vươn tay, đưa mấy cuốn tài liệu ôn tập trong tay cho Kiều Diệc xem.
Trong khoảnh khắc này, Kiều Diệc lại ngẩn người.
Nhớ đến rất lâu trước kia, cũng tại nơi này, có cô gái cũng giống như Chu Tiểu Nghiên, vội vàng giải thích với hắn, cô ấy thật không phải theo dõi hắn đến, chỉ là đến đây mua tài liệu học tập, vừa lúc gặp hắn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận