Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1005: Phiên ngoại: Hoài niệm cái gì (length: 3870)

"Ta hôm nay đến trường xem thử, lại vừa hay ở đây gặp nàng." Tạ Nguyên thành thật trả lời.
Hắn thật ra cũng căn bản không ngờ lại ở chỗ này gặp Tiểu Bố Đinh.
Vốn dĩ hắn cho là hôm qua cách đường nhìn nhau, liền sẽ thành lần cuối cùng bọn họ gặp mặt trong kiếp này. Thật không ngờ thế mà còn có thể trông thấy nàng ở đây.
Nơi này là nơi bọn họ cùng sinh sống ba năm, gánh chịu rất nhiều kỷ niệm đẹp của bọn họ. Nếu như mục đích Tiểu Bố Đinh đến là giống hắn, vậy có phải hay không đại biểu, bọn họ đều đang hoài niệm cùng một khoảng thời gian trước đây?
Nghĩ vậy, lòng Tạ Nguyên càng thêm đau đớn. Hắn cảm thấy mình càng áy náy với Tiểu Bố Đinh, hơn nữa còn không thể nào bù đắp được.
Đáp án này lại khiến Kiều Tử Mạc hơi kinh ngạc, Tô Tiểu Bộ hôm nay cũng tới nơi này sao? Rốt cuộc là vì cái gì đây?
Chẳng lẽ nàng còn có thể cùng Tạ Nguyên sinh ra tâm linh tương thông hay sao, biết Tạ Nguyên đến đây, nên nàng cũng tới?
Chắc là không thể.
"Còn gì nữa không?" Với sự thông minh của Kiều Tử Mạc, hắn tự nhiên sẽ không tin mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy.
Trừ khi Tô Tiểu Bộ mỗi ngày đều đến đây, bằng không việc đúng vào hôm nay và Tạ Nguyên gặp nhau ở đây, cũng thật sự quá mức trùng hợp!
Huống chi, hôm nay vẫn là ngày đi làm, Tô Tiểu Bộ phải đến công ty.
"Kỳ thật hôm qua ta cũng đã gặp nàng." Tạ Nguyên ngược lại thành thật trả lời.
Rượu đã được mang tới, Tạ Nguyên trước rót một chén cho Kiều Tử Mạc, sau đó rót cho mình một chén, Kiều Tử Mạc không hề uống, Tạ Nguyên bưng chén lên uống cạn.
"Ta vốn định đến công ty nàng tìm, tự mình nói một tiếng xin lỗi với nàng. Thế nhưng cuối cùng ta vẫn bỏ."
Tạ Nguyên lại uống một ngụm: "Ta đưa một bó phong tín tử màu tím cho nàng, nàng chắc có thể hiểu ý ta."
Kiều Tử Mạc thầm nghĩ trong lòng: Tạ Nguyên, ngươi có phải bị ngốc rồi không?
Đưa cái gì phong tín tử màu tím, còn đưa đến tận công ty người ta? Chẳng phải lần này cả công ty đều biết rồi sao? Ngươi làm Tiểu Bố Đinh trong công ty như thế nào đối mặt với mọi người?
Hắn chính là không ngờ, mới mấy tháng không gặp, người anh em thông minh của hắn, sao lại trở nên ngốc nghếch như vậy!
Ngươi cho rằng ngươi đưa một bó phong tín tử màu tím cho người ta, người ta liền có thể tha thứ ngươi sao?
Chẳng có một chút thành ý xin lỗi nào cả!
Đưa như vậy còn không bằng không đưa! !
Hắn thật không biết nên nói thế nào với Tạ Nguyên.
"Chỉ là không nghĩ đến, sau đó ta lại thấy nàng ở dưới tầng công ty nàng."
A, thì ra đây mới là chân tướng.
Kiều Tử Mạc cuối cùng cũng hiểu, lần này lại là Tạ Nguyên đến trước trêu chọc Tiểu Bố Đinh. Đưa hoa cho người khác, để người khác biết hắn còn tồn tại, lần này được rồi, hắn lại quay lưng bỏ đi! !
Hắn thật sự phục sát đất! !
Nếu hắn là Tiểu Bố Đinh, gặp lại Tạ Nguyên, nhất định phải tát cho hắn hai cái mới được, nếu không không hả cơn tức trong lòng.
"Ta nói Tạ Nguyên, đã ngươi sắp kết hôn, tại sao không thể tránh xa Tiểu Bố Đinh một chút? Bây giờ ngươi như vậy, là muốn làm gì?"
"Ta chỉ muốn nhìn lại nàng thôi." Trong lúc không biết, Tạ Nguyên một mình uống gần hết nửa chai rượu đỏ, Kiều Tử Mạc cũng không ngăn cản hắn.
"Ngươi muốn nhìn là nhìn à? Ngươi có hỏi Tiểu Bố Đinh xem nàng có muốn gặp ngươi không? Ngươi biết loại hành vi này của ngươi gọi là gì không? Gọi là ích kỷ! ! Nếu ngươi đã đồng ý kết hôn với cái cô nhà ai kia, xin lỗi ta quên tên nàng rồi, thì nên biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của Tiểu Bố Đinh hiểu không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận