Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1052: Nhất định phải điều tra rõ

- Lưu Tử Kiện chết rồi ư? Chuyện này là thế nào?
Nghe được tin này, Nhiếp Chấn Bang cũng hết sức kinh ngạc, lập tức bật dậy nhìn chằm chằm Trần Nhạc.
Lưu Tử Kiện là nhân vật then chốt trong vụ án Hạ Miểu. Trước nay, Sở Công an tỉnh luôn bảo vệ cẩn mật. Giờ hắn chết đột ngột, việc này sẽ ảnh hưởng rất lớn. Một mặt là áp lực từ phía người thân của hắn và dư luận, chắc chắn Sở Công an tỉnh sẽ phải chịu trách nhiệm không nhỏ. Mặt khác, đây là một tổn thất rất lớn đối với sự tiến triển của vụ án.
Sắc mặt của Trần Nhạc cũng rất khó coi. Bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm, bảo vệ cẩn mật một kẻ tình nghi như vậy mà giờ lại chết một cách kì lạ trong trại tạm giam, quả là một sự khiêu khích đối với Sở Công an và Tỉnh uỷ. Trần Nhạc cũng biết rõ vấn đề mà mình phải đối mặt sau đây.
Trần Nhạc nặng nề gật đầu nói:
- Việc tạm giữ Lưu Tử Kiện là Sở công an tỉnh đã đi đến giới hạn rồi, theo qui định thì chỉ có thể chuyển giao cho trại số 1, không ngờ lại xảy ra chuyện này. Đây là sai sót khi làm việc của tôi, xin Bí thư cứ phê bình.
Nhiếp Chấn Bang khoát tay, thở dài nói:
- Anh Trần, tôi với anh đâu cần nói chuyện khách sáo thế. Giờ tôi có phê bình hay không chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là, tới đây, áp lực đối với anh sẽ không nhỏ đâu. Người thân của Lưu Tử Kiện chắc chắn sẽ không bỏ qua việc này đâu. Ngoài ra, một số kẻ nhất định sẽ nhân cơ hội này để gây sức ép với anh, yêu cầu anh sớm kết thúc vụ án. Việc này là chắc chắn nên anh phải chuẩn bị tinh thần đi.
Trần Nhạc gật đầu đồng tình:
- Tôi hiểu mà Bí thư, xin anh cứ yên tâm. Bên pháp y của Sở công an tỉnh đã tiến hành khám nghiệm tử thi của Lưu Tử Kiện, kết quả cụ thể sẽ công bố sau. Ngoài ra, vụ việc lần này, tất cả công an trực ban hôm đó có tiếp xúc với Lưu Tử Kiện và những người tình nghi đều sẽ bị tập trung lại. Tôi không tin lại có chuyện chết một cách li kì như vậy.
Nhiếp Chấn Bang cũng tán thành ý của Trần Nhạc, bèn gật đầu nói:
- Phải đấy, hiển nhiên Lưu Tử Kiện không phải kiểu người có thể chết một cách hùng hồn thế. Nếu hắn quả thật hạ quyết tâm thì đã chết từ lâu chứ không đợi đến bây giờ. Lưu Tử Kiện biết rõ không được khai ra Hạ Miểu, nhưng cũng sẽ không vì Hạ Miểu mà hi sinh. Về điểm này, các anh có thể coi đó như một manh mối để điều tra.
Nghe những lời này, Trần Nhạc rất tán đồng, bèn gật đầu nói:
- Vậy tôi xin phép đi đây thưa Bí thư.
Trần Nhạc vừa ra khỏi toà nhà Tỉnh uỷ, tới cổng, thư ký cũng chạy tới nơi, mở cửa xe. Trần Nhạc lên xe rồi dặn dò tài xế:
- Về sở nhé.
Chiếc xe phóng nhanh khỏi trụ sở Tỉnh uỷ. Vừa vào đến cổng Sở Công an tỉnh, mở cửa xe ra đã thấy, khoảng năm sáu người đều thanh niên trai tráng tiến tới, theo sau họ có đến ba bốn chục người nữa, đủ cả già trẻ nam nữ. Vừa thấy Trần Nhạc, một người trong số họ kêu lên:
- Bí thư Trần, cái chết của Lưu Tử Kiện là thế nào? Chuyện này các anh phải giải thích rõ cho người nhà chúng tôi. Dù cho Lưu Tử Kiện có phạm pháp cũng không thể chết một cách mập mờ như vậy được, chắc chắn là do các anh hành hạ bức cung. Chúng tôi không phục.
Bọn họ mỗi người một câu, rõ ràng mục đích là thừa nước đục thả câu. Việc này quả khiến cho Trần Nhạc phải nhăn nhó, nhưng lại không thể dùng biện pháp nào quyết liệt, bởi bên cạnh những người này còn có không ít phóng viên tin tức, máy quay máy ảnh đều đang chĩa vào. Chỉ cần có hành động gì là đủ biết hậu quả sẽ như thế nào.
Trần Nhạc vẻ mặt trầm xuống, rồi nói lớn:
- Mọi người hãy bình tĩnh. Chúng tôi rất hiểu cảm giác mất đi người thân là thế nào. Hiện tại, nguyên nhân cái chết của Lưu Tử Kiện đang được nhân viên của Sở Công an tỉnh điều tra, sau đó chúng tôi sẽ công bố các hình ảnh camera giám sát. Xin khẳng định rằng, trong quá trình thẩm vấn, chúng tôi không có bất kì vấn đề nào vi phạm qui định. Việc này xin mọi người cứ yên tâm.
- Không được, không thể như thế là xong, ai biết được hình ảnh camera giám sát của các người là thật hay giả. Chúng tôi không tin.
Một người trong số đó lớn tiếng hô lên.
Lời này khiến bầu không khí lập tức lại chùng xuống, ánh mắt Trần Nhạc hướng về phía giọng nói phát ra. Nét mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén, Trần Nhạc vừa nhìn đã khiến người thanh niên lên tiếng ban nãy phải giật mình, tự biết mà vội vã lui xuống.
Nhìn những người thân của Lưu Tử Kiện và báo giới truyền thông, Trần Nhạc thở dài một tiếng rồi đưa ra quyết định, bèn hạ giọng nói:
- Thưa các thân nhân của Lưu Tử Kiện cùng các bạn phóng viên báo giới, tôi biết các bạn là những nhà báo chuyên nghiệp trong giới truyền thông, một đoạn phim có bị cắt xén hay không, chắc hẳn các bạn biết rõ. Mời mọi người theo tôi vào phòng họp, tôi có thể nói rằng, cái chết của Lưu Tử Kiện thực sự không hề bất ngờ, mà do kẻ khác ám hại nhằm mục đích riêng. Bởi một số người lo sợ Lưu Tử Kiện sẽ nói ra những lời không nên nói nên muốn diệt khẩu. Chúng tôi nhất định sẽ điều tra cẩn thận, tìm ra hung thủ để trả lại công bằng cho các vị và trả lại sự trong sạch cho chúng tôi.
Có thể nói, quyết định của Trần Nhạc đã thể hiện rõ sự dứt khoát và quả quyết, dám làm như vậy mà không chút do dự, đây rõ ràng là cách hay nhất để loại bỏ mọi áp lực.
Thay vì giấu giấu giếm giếm, che che đậy đậy, chẳng bằng cứ đường đường chính chính công bố trực tiếp ra. Dù rằng lúc này vẫn chưa có kết luận chính xác, rốt cuộc Lưu Tử Kiện chết như thế nào vẫn chưa rõ nguyên do, nhưng vẫn tốt hơn là che giấu. Nếu cứ giấu giếm khiến dư luận đồn đoán, truyền thông đưa tin và người thân của Lưu Tử Kiện bám riết thì chỉ càng tạo thêm áp lực cho Trần Nhạc mà thôi. Quyết định này là cách hay nhất để thoát khỏi áp lực đó.
Đoàn người được Trần Nhạc dẫn vào phòng họp, cánh nhà báo bố trí máy móc phía dưới phòng họp, chuẩn bị sẵn sàng tác nghiệp.
Dưới sự sắp xếp của Trần Nhạc, các nhân viên ở Sở công an tỉnh đã nhanh chóng mang đoạn phim ghi lại từ camera giám sát đến. Bắt đầu từ lúc Lưu Tử Kiện bị dẫn vào Sở Công an tỉnh, suốt cả 24 giờ đồng hồ mỗi ngày, Lưu Tử Kiện đều ở trong tầm camera. Tất nhiên những đoạn phim này không thể phát toàn bộ như vậy mà đều được tua nhanh để xem qua, kể cả đoạn sau khi Lưu Tử Kiện vào trại tạm giam của tỉnh cũng vậy. Sau gần bốn tiếng mọi người mới xem hết tất cả đoạn phim.
Sau khi xem xong, cả phòng im lặng như tờ. Người thân của Lưu Tử Kiện không nói thêm gì từ đầu đến cuối. Lúc này, Trần Nhạc đã đứng dậy, quay người lại và nói với người thân của Lưu Tử Kiện:
- Tôi rất hiểu nỗi đau của gia đình các vị trước cái chết của Lưu Tử Kiện. Trước mắt, Sở Công an chúng tôi cũng đang dốc toàn lực để điều tra kĩ sự việc này. Tôi tin rằng sắp tới đây sẽ có câu trả lời xác đáng. Đoạn phim ghi được này chúng tôi cũng có thể in cho người nhà Lưu Tử Kiện một bản. Tôi nghĩ là, với phương tiện kĩ thuật hiện nay, các vị có thể nhờ các bạn phóng viên đang ngồi đây kiểm định lại đoạn phim có bị cắt xén sửa chữa gì hay không. Còn tôi dám cam đoan rằng đoạn phim này không có bất cứ vấn đề gì, và chúng tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Lời nói và phong thái của Trần Nhạc lập tức khiến những thân nhân đều bình tĩnh lại. Sau khi thì thầm bàn bạc một hồi, họ liền nhận lấy băng ghi hình. Cha của Lưu Tử Kiện, một ông lão ngoài 50 tuổi cũng đứng dậy nói:
- Chúng tôi đã gây phiền toái cho Uỷ ban rồi. Về cái chết của con tôi, tôi thực lòng mong mỏi Uỷ ban sẽ điều tra rõ nguyên nhân, trả lại sự công bằng cho chúng tôi.
Sau khi tiễn họ đi, Trần Nhạc cũng thở phào nhẹ nhõm. May mà những người này cũng hiểu chuyện, chứ nếu họ ngang ngược vô lí thì Trần Nhạc cũng không biết xử lí thế nào. Lúc này mà làm căng thì chắc chắn là không thích hợp.
Nhưng hiện tại, thắng lợi to lớn này đã giảm bớt đi rất nhiều sức ép cho Sở Công an tỉnh. Ngẫm nghĩ một hồi, Trần Nhạc liền quay sang nói:
- Tiểu Hoàng, cậu thông báo cho các đồng chí trong tổ chuyên án ở Sở công an tỉnh đến họp ngay.
Lúc này trong phòng họp của Sở Công an tỉnh, bầu không khí trầm lặng chưa từng thấy. Tất cả thành viên trong tổ chuyên án tin đồn trên mạng đều có mặt. Trần Nhạc ngồi ở vị trí chủ trì, nét mặt rất nghiêm trọng, nhìn quanh một vòng, trầm giọng nói:
- Thưa các đồng chí, cái chết đột ngột của Lưu Tử Kiện gây sức ép rất lớn cho công việc của chúng ta. Mất một đầu mối, quả là một đòn chí mạng, rõ ràng đây là hành động khiêu khích, khiêu khích một cách ngang ngược. Sự việc này đã chà đạp lên luật pháp và đạo đức xã hội, đồng thời là sự xúc phạm đối với toàn thể đội ngũ công an chúng ta. Ở đây, tôi muốn tỏ rõ thái độ, tất cả chúng ta cần dốc toàn lực để thực hiện công tác điều tra thật nghiêm túc và cẩn thận. Công tác khám nghiệm thi thể của Lưu Tử Kiện của tổ pháp y tiến triển đến đâu rồi?
Trần Nhạc vừa dứt lời, chủ nhiệm Hùng ở Trung tâm kiểm nghiệm và kĩ thuật của Sở Công an tỉnh cũng gật đầu nói:
- Thưa Sở trưởng Trần, thưa các đồng chí, theo kết quả kiểm tra bước đầu, giải phẫu tim của Lưu Tử Kiện phát hiện bị tụ máu, phân tích thi thể của Lưu Tử Kiện, dựa vào tuổi tác cùng hồ sơ kiểm tra sức khoẻ trước đây của hắn thì không thể xảy ra trường hợp nhồi máu cơ tim. Có thể khẳng định rằng đây là một vụ mưu sát.
Chủ nhiệm Hùng vừa dứt lời, nhân viên phụ trách điều tra cũng nói:
- Sở trưởng Trần, tổ điều tra cũng đã tiến hành kiểm tra khảo sát trại tạm giam của tỉnh, theo như điều tra thì ngày hôm đó, có bốn quản giáo tiếp xúc với Lưu Tử Kiện, trước mắt đã tạm giữ họ và đang tiến hành thẩm vấn.
Nghe đến đây, Trần Nhạc bật dậy, trầm giọng nói:
- Tốt lắm, nếu sự việc đã có kết quả, vậy tiếp theo, ngày mai phòng truyền thông của Sở sẽ phụ trách mở cuộc họp báo, thông báo nguyên nhân cái chết của Lưu Tử Kiện. Tổ thẩm vấn tăng ca ngoài giờ, nhất định phải tìm ra hung thủ, thừa thắng xông lên. Cái chết của Lưu Tử Kiện là lời cảnh báo với chúng ta, kẻ địch không ngồi yên nữa rồi, bọn chúng đang lo sợ. Càng như vậy, chúng ta càng không thể nương tay. Mọi người đã rõ cả chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận