Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 951: Bày mưu lập kế

Liễu Dũng nói rất thẳng thắn, biểu đạt rõ ràng, hơn nữa điều thú vị là trong lời nói có hàm ý ám chỉ sau khi Nhiếp Chấn Bang nhậm chức, không nói chuyện xây dựng kinh tế, chỉ tư lợi bản thân.
Câu nói đó không chỉ Nhiếp Chấn Bang nghe hiểu, những người khác cũng hiểu, mọi người đều đang chú ý đến Nhiếp Chấn Bang. Văn Bảo Quý và Diêu Định Quốc cũng vậy, đều muốn xem bí thư Nhiếp đối phó ra sao, bởi vì Liễu Dũng đã không còn giữ thể diện, công khai thể hiện thái độ, trở mặt đánh giáp lá cà rồi.
Nhiếp Chấn Bang trầm ngâm, trên mặt không biểu lộ điều gì, việc Liễu Dũng phản bác lại, điều này sớm đã có dự liệu, sở dĩ muốn để Liễu Dũng khai đao mà không phải là Văn Bảo Quý vì điều này cũng là có suy xét.
Thứ nhất, Văn Bảo Quý là Phó Bí thư, là người đứng thứ ba trong tỉnh, lúc trước cùng với Liễu Dũng và Hạ Ngọc Sanh không phân trên dưới, điều này cho thấy năng lực của người này rất phi phàm. Thứ hai là khi Chấn Bang nhậm chức thành phố Hồng Giang thì Văn Bảo Quý đánh giá tình hình thay đổi, sau khi tiếp xúc với Chấn Bang, thậm chí khi Chấn Bang thiết lập con đường mới, Văn Bảo Quý nhanh chóng điều chỉnh chiến lược, tìm cách tiếp cận Chấn Bang, lui về phía sau, nhường lại Chấn Bang và Liễu Dũng đối mặt với trận chiến, vì vậy Chấn Bang đã bị Văn Bảo Quý dẫn đường, nhưng cũng đủ để cho thấy Văn Bảo Quý là người rất quả quyết.
Hơn nữa Văn Bảo Quý cũng nắm rõ đường đi của Chấn Bang, đến Hồng Giang, Chấn Bang muốn cùng Liễu Dũng vui vẻ hòa thuận thì về cơ bản là khó như lên trời.
Bởi vậy, đây là do Chấn Bang cam tâm tình nguyện theo con đường mà Văn Bảo Quý đã bày ra, kể cả không dọn ra thì Chấn Bang cũng phải xông lên, không thể lùi bước được.
Ngoài ra Văn Bảo Quý muốn lên chức thì nhất định phải dựa vào Chấn Bang, đây là điều rất quan trọng, lựa chọn Văn Bảo Quý với Chấn Bang mà nói lợi lớn hơn hại. Bởi vì Văn Bảo Quý có nhiều vấn đề muốn dựa vào Chấn Bang nên tất nhiên Văn Bảo Quý trong các mặt sẽ phối hợp và nhượng bộ, đây là điểm quan trọng nhất.
Ngược lại, chỗ Liễu Dũng bên này, nếu Chấn Bang và Liễu Dũng hợp tác, Bí thư, Chủ tịch tỉnh đều ủng hộ Hạ Ngọc Sanh, việc thăng chức của Hạ Ngọc Sanh không hề trì hoãn, hơn nữa dưới khuynh hướng này Hạ Ngọc Sanh và Liễu Dũng có việc nhường lợi ích hay không thì điều này khó nói. Quan trọng hơn, nhận chức chưa tới môt tháng mà tên của tập đoàn Thịnh Đỉnh và Hạ Ngọc Sanh rất nhiều lần có liên hệ với nhau, hơn nữa trong việc này còn có rất nhiều vấn đề, đây cũng là nguyên nhân căn bản của Hạ Ngọc Sanh mà Nhiếp Chấn Bang không nghĩ tới
Như vậy có thể suy luận là nhất định sẽ có chiến tranh với Liễu Dũng, không có chỗ cho sự ôn hòa, trong vấn đề này chỉ có một con đường duy nhất để đi, kết quả sẽ rất cực đoan, không có gì vui vẻ. Hoặc là Chấn Bang thắng lợi, nắm được thế cục của thành phố Hồng Giang, hoặc là Liễu Dũng thắng lợi thì tiếp đó ở các thành phố trực thuộc tỉnh Chấn Bang sẽ không có quyền phát ngôn, không bị mất quyền nhưng cũng coi như là bị mất quyền.
Chấn Bang mở đầu bằng lời lẽ rất bình tĩnh:
- Những lời của đồng chí Liễu Dũng có sự đả kích khá lớn, nhưng cũng đủ để nói rõ một vấn đề, cho thấy không khí dân chủ trong Đảng rất tốt, có tranh luận, có sự bất đồng về giọng điệu mới là dân chủ, như vậy cũng tránh được sự độc đoán, tôi thấy rất tốt.
Nhưng trong câu chữ đều thể hiện sự bất mãn của Chấn Bang, ban đầu có sự thay đổi nhỏ trong xưng hô, gọi là đồng chí Liễu Dũng, cho dù là quan hệ bình thường thì cũng phải có nụ cười, hoặc xưng hô Chủ tịch gì đó, Bí thư gì đó, gần hơn là đồng chí gì đó, giản lược họ tên, nhưng rất ít người xưng hô cả tên họ, đây là một kiểu vô cùng bất mãn.
Ngoài ra Nhiếp Chấn Bang còn tạo ra bầu không khí dân chủ rất tốt, nhưng trên thực tế mọi người đều hiểu, đây tuyệt đối không phải là khen mà là một kiểu châm biếm.
- Nhưng !
Quả nhiên lúc mà mọi người đang trở về chỗ cũ và đoán xem Nhiếp Chấn Bang có lùi bước không thì Nhiếp Chấn Bang chuyển biến câu chuyện rất quyết đoán.
Trong thể chế có một hiện tượng quái lạ thường gặp, lãnh đạo nói chuyện, nếu chỉ nghe một nửa thì không được, trong thể chế có lúc những lời nói chửi mắng, phê bình không nhất định là xấu, không chừng có thể là đang bảo vệ anh. Có lúc những lời biểu dương, khen ngợi không nhất thiết là tốt, không chừng là đang đề cao anh, khiến anh rơi vào thảm hại
Chủ yếu là chữ “Nhưng”, đây là câu nói chuyển ngoặt, mỗi một lãnh đạo trong thể chế đều có hai bản chất, có thể vận dụng vô cùng thuần thục.
- Nhưng điều tôi muốn nói là xây dựng kinh tế và phát triển xã hội không thể đánh đổi bằng trật tự trị an, không thể đánh đổi bằng giẫm lên luật pháp. Vừa rồi đồng chí Liễu Dũng nói là toàn Đảng đang trong chiến dịch vận động chính trị, tăng cường học tập tư tưởng của lãnh đạo đảng chính trong toàn tỉnh, đây là căn bệnh chủ nghĩa hình thức, tôi cảm thấy tư tưởng của đồng chí Liễu Dũng rất có vấn đề.
Lúc này Nhiếp Chấn Bang không có ý nương tay, tác phong của Nhiếp Chấn Bang từ trước giờ đều như vậy, anh kính tôi tự nhiên tôi sẽ kính anh, nếu anh đã trở mặt, thì tôi cũng không khách khí.
Một câu nói vô hình chung đã công kích Liễu Dũng, phản bác lại Liễu Dũng.
Sắc mặt Liễu Dũng lúc này rất khó coi, lời nói sắc bén như vậy của Nhiếp Chấn Bang thay đổi hẳn cho tác phong khiêm tốn từ sau khi nhậm chức khiến Liễu Dũng mất đi thể diện, vốn dĩ Liễu Dũng cho rằng Nhiếp Chấn Bang là một quân tử khiêm tốn, bây giờ xem ra Nhiếp Chấn Bang là một kẻ lưu manh.
Chấn Bang nói tiếp:
- Chân lý vốn càng ngụy biện thì càng sáng tỏ, từ đầu đến cuối tôi đều tin câu nói này, tin đạo lý này, tôi thấy hôm nay vừa không phải là hội nghị thường vụ chính thức, vừa không phải hội nghị tọa đàm, mọi người đều có thể nói chuyện thoải mái, phát biểu ý kiến, nếu có ý kiến về tăng cường giáo dục tư tưởng và tác phong cán bộ lãnh đạo Đảng đều có thể phát biểu.
Vừa dứt lời, Lý Thịnh Nhiên liền cướp lời:
- Nếu bí thư Nhiếp đã nói vậy, tôi xin nói vài câu, trình độ có hạn, có gì hãy sửa sai giùm tôi.
Lý Thịnh Nhiên biểu đạt sự trung thành một cách lộ liễu, đây là điều không mong muốn của Nhiếp Chấn Bang, Lý Thịnh Nhiên mặc dù nói từ đầu đã để lộ ý muốn dựa dẫm, nhưng thời gian này, ngoài việc làm tốt phận sự, thì không có nhiều hành động khác, thái độ lần này vượt xa dự liệu của Nhiếp Chấn Bang, trong trường hợp này, một khi mở miệng thì về sau sẽ không có đường lùi, chỉ có một con đường màu đen.
Nhưng Nhiếp Chấn Bang có ấn tượng tốt với Lý Thịnh Nhiên, năng lực các mặt đều đạt, hơn nữa trong bộ môn Tuyên giáo luôn làm theo ý biểu đạt của Chấn Bang, điểm này cho thấy sự giác ngộ của Lý Thịnh Nhiên.
Lý Thịnh Nhiên mỉm cười, đi thẳng vào vấn đề:
- Tôi phụ trách Ban Tuyên giáo, về mặt này, tôi đứng từ góc độ Ban Tuyên giáo để phát biểu cách nghĩ của tôi.
Lý Thịnh Nhiên dừng một lát rồi nói tiếp:
- Tôi cảm thấy việc tăng cường tính giáo dục cán bộ Đảng trong toàn tỉnh là việc nhất thiết phải làm. Lần này Đại hội lần thứ hai mươi mốt tổ chức thắng lợi, Tổng Bí thư Kiều Dịch Nhân ở trung ương nhiều lần nhấn mạnh là cán bộ cần gần gũi quần chúng, cải thiện việc dần dần xa lánh các mối quan hệ quần chúng, quan hệ Đảng và quần chúng xét đến cùng cần phải giáo dục theo tính tiên tiến, thành phố Hồng Giang triển khai hành động này cũng là hưởng ứng với trung ương, công việc Tuyên truyền có thể để cho nhân dân nhìn thấy. Tôi cảm thấy đây ngược lại là sẽ cải thiện được hình tượng của Ủy ban nhân dân tỉnh và hình tượng đầu tư của tỉnh Hồng Giang, tôi hoàn toàn ủng hộ.
Tiếp đó Hứa Hồng Chuyên và Trần Nhạc đều phát biểu ý kiến, mặc dù, nội dung không giống nhau, điểm xuất phát và điểm đi vào khác hẳn, nhưng trăm sông đổ về một biển, mục đích cuối cùng là đồng ý ủng hộ.
Ở bên này Văn Bảo Quý và Diêu Định Quốc liếc mắt nhìn nhau, hai người đều mỉm cười, thế cục bây giờ rất rõ ràng, bí thư Nhiếp bên này đã có bốn phiếu, thêm hai người bọn họ là sáu phiếu, đã dành được cơ hội trong hội nghị thường vụ rồi.
Như vậy quan hệ của bí thư Nhiếp và Liễu Dũng sẽ càng ngày càng tồi tệ, cuối cùng người có lợi nhất vẫn là Chấn Bang.
Văn Bảo Quý liền gật đầu:
- Tôi đồng ý ý kiến của bí thư Nhiếp và ý kiến của các đồng chí, tôi cảm thấy chuyện này nên sớm không nên chậm trễ, nhanh chóng thực hiện.
Sáu phiếu, sắc mặt Liễu Dũng lúc này không tốt, càng khiến mọi người không ngờ tới, lúc này Liễu Dũng đứng phắt lên, trầm giọng nói:
- Đối với chuyện này, thái độ của tôi rất rõ ràng, tôi phản đối đem trường hợp cá nhân khuếch đại, nghiêm trọng hóa và cũng phản đối việc triển khai công việc không có chút ý nghĩa gì trong phạm vi toàn tỉnh, tôi giữ vững ý kiến của mình, cần thiết tôi sẽ phản ảnh với cấp trên.
Vừa dứt lời mọi người liền xôn xao rồi lại yên tĩnh không tiếng động, mọi người đều ngạc nhiên nhìn Liễu Dũng, hôm nay Liễu Dũng sao vậy, kiểu nói này tuyệt đối không phải là của một Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh nói ra.
Sắc mặt Nhiếp Chấn Bang đột nhiên trầm xuống, kiềm chế sự bực tức, nghiêm giọng nói:
- Đồng chí Liễu Dũng, hãy chú ý đến thân phận của anh, đây có phải là những lời của một Đảng viên, một người lãnh đạo nói ra hay không? Thiểu số phục tùng đa số, lợi ích bộ phận phục tùng lợi ích đại cục, đây là nguyên tắc nhất quán của Đảng ta trước giờ, là xã hội chủ nghĩa, không phải phàn nàn, tức giận, lạm quyền, có ý kiến gì, anh có thể giữ lại, nhưng thái độ của anh thế là thế nào, anh đang nghi ngờ quyết định của tập thể sao, anh cảm thấy ý kiến của anh thật sự đúng đắn thì có thể đại diện cho tỉnh Hồng Giang rồi đúng không? Hôm nay, tại đây, tôi có thể nói rõ rằng, ý kiến của anh có thể nói ra, cũng có thể phản ánh với cấp trên, Nhiếp Chấn Bang tôi tuyệt đối không ngăn trở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận