Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1170: quỳ xin gặp.

Nhiều lãnh đạo lớn, cán bộ lớn như vậy tới thôn Thiên Tinh Kiều, cảnh này khiến cả thôn náo nhiệt giống như lễ mừng năm mới.
Cả thôn trên dưới 1232 hộ, gồm 6375 người. Ngoài những người ra ngoài làm công, học ở trường, những người ở trong thôn, bất kể là nam nữ, già trẻgần như tất cả đều ra đón tiếp.
Người đi bên cạnh Tổng bí thư Kiều đã đổi thành lão Bí thư chi bộ thôn Thiên Tinh Kiều. Lúc này, ngay cả Nhiếp Chấn Bang cũng đi ở phía sau. Đây là chuyện rất bình thường. Trong quá trình thị sát, bình thường cán bộ lãnh đạo địa phương đều đứng bên cạnh lãnh đạo. Cái này không liên quan đến cấp bậc chức vụ.
Tâm tư của Tổng Bí thư Kiều rất khó lường. Sắc mặt rất nghiêm túc, mang theo ý cười nhè nhẹ. Đoàn người dừng lại ngay tại Đại Đội Bộ.
Sau khi biết Tổng bí thư muốn tới, lão bá tính thôn Thiên Tinh Kiều đều kích động, nổi lửa trại tại Đại Đội Bộ.
Trong thôn không có điện, điều này cũng có liên quan với vị trí địa lý. Ở giữa xã và thị trấn giữa có vách núi cách trở rộng chừng vài trăm thước, việc mắc dây điện rất tốn kém, xã Lưu Gia Bảo không có đủ tài chính. Thậm chí, cho dù thì huyện Dương Chương cũng không thể chống đỡ nổi công trình này.
Về phần thành phố Lương Châu, thật ra có đủ năng lực để giải quyết vấn đề này. Nhưng, nói như thế nào đây, vì hơn 1600 thôn dân mà hao phí mấy triệu thậm chí nhiều hơn, dường như có chút mất nhiều hơn được. Thôn Thiên Tinh Kiều không có nhân vật nào lớn. Đây cũng là nguyên nhân không được chú ý.
Còn nếu từ huyện bên kia núi mắc dây điện lại đây thì lại càng khó khăn, đồng thời khu hành chính cũng bất đồng. Khó có thể làm được. Mặt khác, từ bên kia lại đây, gần trăm dặm đường núi, hao phí tài chính so với bên này không hề ít, thậm chí còn nhiều hơn.
Hiện giờ, trong thôn Thiên Tinh Kiều, vẫn có một số đồ điện thiết yếu, khi dùng đều là dùng bình ắc-quy hoặc là máy phát điện chạy bằng dầu.
Tổng Bí thư Kiều thần thái rất hòa ái, giọng điệu ấm áp tựa gió xuân, cẩn thận hỏi thăm các thôn dân thôn Thiên Tinh Kiều, các phương diện như hàng năm thu hoạch được bao nhiêu lương thực, thu được bao nhiêu, vấn đề đi học của bọn trẻ giải quyết như thế nào…. Tổng Bí thư Kiều đều chu đáo.
Thôn này đất đai cằn cỗi, diện tích canh tác theo đầu người tính ra cũng không nhiều. Nhưng, chỉ có duy nhất một chỗ tốt là vùng núi đồi núi hoang có thể tùy ý khai phá.
Nhưng núi hoang trơ trọi, hoàng thổ lộ thiên, đất đai cằn cỗi khiến cho việc khai hoang cũng không được dân chúng coi trọng. Bởi vì, đầu tư và sản xuất không tương xứng.
Lúc này, TV của Đại Đội Bộ liền mở lên, vẫn là loại TV đen trắng 17 inch kiểu cũ. Ở một bên, có hai núm tròn xoay mở. Mọi người thường xuyên nắm bắt các kênh thông tin từ chính chiếc TV này.
Trên nóc nhà Đại Đội Bộ có một máy vệ tinh nhận tín hiệu TV. Chính là loại chảo có thể thu được không ít kênh.
Ở bên cạnh đống lửa, còn bầy bàn bát tiên làm bằng chiếc ghế gỗ dài mảnh. Tổng cộng có mười bàn. Thức ăn trên bàn rất phong phú thịt cá các loại.
Lão bá tính lấy ra những gì mình trân quý nhất, chiêu đãi những người khách tôn quý nhất trong mắt của bọn họ.
Sau khi ăn cơm tối xong, bầu không khí vì không có gì mà trở nên yên lặng. Tổng Bí thư Kiều cùng cựu Phó Thủ tướng, Hoàng Quốc Vụ, còn có Nhiếp Chấn Bang, Lưu Chấn Đào ngồi ở trong căn nhà chính của Đại Đội Bộ, còn Dương Ích Thành của thành phố Lương Châu và một số lãnh đạo huyện Dương Chương đều chỉ đứng chờ ở của chính của căn nhà chính.
Nhìn mọi người chung quanh, Tổng Bí thư Kiều nhìn lão Bí thư chi bộ, mỉm cười nói:
- Cảm ơn thịnh tình tiếp đãi của các đồng chí. Chủ nhiệm Phương, anh và đồng chí Hiểu Mẫn đi tính toán một chút, dựa theo giá cả thị trường, quy ra thành tiền, quyết toán tiền cơm đi.
Vừa nói xong, ông lão Bí thư chi bộ lập tức đứng lên:
- Tổng bí thư, không được, không được đâu. Chiêu đãi các vị lãnh đạo là chuyện chúng tôi cam tâm tình nguyện. Để các ngài trả tiền, vậy không phải không nể mặt chúng tôi sao? Sau này tôi sao còn có thể gặp mặt người khác đây.
- Ông anh, tiền nhất định phải nhận. Trung ương quy định, cán bộ lãnh đạo xuất hành khi đang làm việc, cơm công tác phải có tiêu chuẩn nghiêm khắc. Chúng tôi cũng có khoản tiền chuyên chi trả trong những chuyện này. Thôn dân chiêu đãi, chúng tôi xin nhận cái tâm, nhưng, ông anh cũng không thể để Tổng bí thư tôi mang danh làm trái với quy định chứ.
Tổng Bí thư Kiều mỉm cười nói xong. Trong câu nói cũng mang cũng khí thế khiến cho người ta khuất phục.
- Tôi còn nhớ, khi tôi mới nhậm chức, trong lần đi khảo sát ở tỉnh Yến Bắc, tôi đã từng nói hy vọng có thể nhìn thấy sự bần cùng chân chính, chuyến này của tôi đã đáng giá lắm rồi. Bây giờ vẫn là những lời này, lần này đến Lũng Tây, chuyến đi này của tôi cũng không tệ chút nào. Bởi vì, tôi thấy được tình hình chân thực, thấy được sự nghèo khổ thật sự.
Lúc này Tổng Bí thư Kiều đã quay người về phía đám người Nhiếp Chấn Bang.
Nói xong, Tổng Bí thư Kiều trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
- Hoàng Hà là sông mẹ của chúng ta, tình hình lưu vực trung thượng du đều có liên quan đến hoàn cảnh sinh tồn của cả quốc gia, của toàn dân tộc. Những năm gần đây, kinh tế từng bước phát triển, việc bảo vệ môi trường không được đề cao khiến cho đất màu bị xói mòn càng ngày càng nghiêm trọng, cũng từ đó mà mực nước ngầm giảm xuống. Tây Bộ và khu vực phía Bắc trở nên khô hạn. Đây là một vấn đề lớn không thể bỏ qua. Công trình Nam thủy bắc điều, tất nhiên có thể giải quyết vấn đề khô hạn của phương Bắc. Nhưng, vấn đề môi trường, vấn đề sa mạc hóa trước mặt vẫn là trọng điểm của việc bảo vệ môi trường. Trong lĩnh vực này tỉnh Lũng Tây phải thiết thực công tác trồng cây, cấm phá rừng, bảo vệ rừng và các hạng mục Chính sách trọng điểm quốc gia. Tỉnh Lũng Tây làm người mở đường, phải làm cho tốt, tạo ra thành tích hiệu quả và lợi ích.
Lời nói này khiến Nhiếp Chấn Bang và Lưu Chấn Đào yên tâm không ít. Lời nói này từ miệng Tổng Bí thư Kiều nói ra đã có thể đại biểu cho rất nhiều vấn đề. Điều này chứng minh vấn đề bảo vệ môi trường đã tạo thành nhận thức chung, đã được tán thành, được cấp trên ủng hộ đồng nghĩa được chính sách tài chính trung ương ủng hộ. Đối với tỉnh Lũng Tây mà nói, tất nhiên là tin tức tốt.
Hợp tác với xí nghiệp, tổng cộng có thể bảo tồn nhanh chóng môi trường rừng chỉ có thể được một bộ phận nào đó, không thể làm toàn bộ. Hợp tác với xí nghiệp là có lựa chọn cả đấy. Giao thông tiện lợi, nguồn nước tiện lợi, tất nhiên là chọn lựa đầu tiên của xí nghiệp, bởi vì, địa phương như vậy, đồng thời có thể cam đoan nhanh chóng khôi phục tỉ lệ sống sót của rừng, mặt khác, sau khi thành rừng, việc vận chuyển và khai thác cũng tiện lợi.
Nói cách khác, thôn Thiên Tinh Kiều chỉ e là không có người đầu tư. Bởi vì, việc vận chuyển không thuận tiện.
Do vậy, dự án bảo vệ môi trường khẳng định cần phải có được sự ủng hộ nhất định. Bộ phận cũng chỉ có thể dựa vào tài chính quốc gia.
Không đợi mấy người Nhiếp Chấn Bang tỏ thái độ. Tổng Bí thư Kiều lại tiếp tục nói:
- Vấn đề của thôn Thiên Tinh Kiều, chính phủ địa phương tỉnh Lũng Tây cũng phải vô cùng coi trọng. Hiện giờ, trong nước đang triển khai mở rộng công trình khắp các thôn. Đường xi măng đều xây dựng đến tận cửa nhà. Ở tỉnh Lũng Tây còn có thôn đường xá và đường điện đều khó khăn, đây là một sự đả kích lớn. Đồng chí Chấn Bang, đồng chí Chấn Đào, các anh phải nắm chắc tình hình thực tế của thôn Thiên Tinh Kiều.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang liền gật đầu nói:
- Tổng bí thư đã ra chỉ thị, chúng tôi nhất định sẽ nghiên cứu nghiêm túc. Trên thực tế, thành phố Lương Châu cũng đã tỉ mỉ báo cáo vấn đề này với tỉnh. Tỉnh cũng đã nghiên cứu, điều tra và suy xét đến vấn đề tài chính và khó khăn khi xây dựng đường xá và điện lưới. Tỉnh có khuynh hướng di dời toàn bộ thôn Thiên Tinh Kiều ra bố trí ngay tại xã Lưu Gia Bảo. Trước mắt, vấn đề chủ yếu là cuộc sống trong tương lai, Tỉnh vẫn đang tiến hành khảo sát.
Nói xong, Tổng Bí thư Kiều, cựu Phó Thủ tướng cùng với Hoàng Quốc Vụ đều tán đồng gật đầu. Cách làm của Nhiếp Chấn Bang tất nhiên là đúng, di dân toàn bộ là một công trình lớn, cũng là một công trình trường kỳ.
Thôn Thiên Tinh Kiều, 1232 hộ. Mỗi hộ một căn nhà l, dựa theo giá trị xây dựng mà tính toán, cho dù một trăm ngàn một căn, cũng đã phải chi ra 1 triệu ba trăm ngàn.
Đương nhiên nếu thông xe mở điện, đào núi mở đường thì không cần phải nói rồi, chỉ riêng việc xây cầu thôi chỉ sợ cũng đã phải chi hơn số tiền này.
Nhiếp Chấn Bang suy tính, không phải những chuyện này, mà là sau khi di dời, cuộc sống và vấn đề sinh tồn của thôn dân trong tương lai. Xã Lưu Gia Bảo diện tích canh tác vốn cũng không nhiều, nhiều người như vậy, làm sao có thể sử dụng đất đai hợp lý thì càng khó. Làm sao có thể giải quyết thích đáng vấn đề sinh tồn và cuộc sống của thôn dân trong tương lai. Đây mới là điểm mấu chốt.
Tổng Bí thư Kiều gật đầu nói:
- Có sắp xếp và quy hoạch là tốt. Nhưng, cũng phải suy xét tình hình thực tế không thể bởi vì nhìn trước ngó sau mà làm. Đó cũng là biểu hiện của việc vô trách nhiệm.
- Thủ trưởng phê bình rất đúng. Trước mặt thủ trưởng, tôi xin hứa. Bất kể là thông xe, mở điện hay là di dời toàn bộ, chậm nhất là cuối năm, nhất định đưa ra một phương án hoàn chỉnh.
Nhiếp Chấn Bang nói.
Vào ban đêm, sau cuộc họp, trời đã tối, các thôn dân đốt đuốc soi đường cho Tổng Bí thư Kiều thăm hỏi mẹ goá con côi, người già, đội ngũ bảo vệ trong thôn. Cũng đến một số nhà khá giả trong thôn thăm quan một chút.
Mãi đến 11 giờ đêm, Tổng Bí thư Kiều mới trở về Đại Đội Bộ nghỉ ngơi.
Một đêm yên bình.
Sáng sớm hôm sau, trong ánh mắt lưu luyến không rời của các thôn dân, Tổng Bí thư Kiều rời khỏi thôn Thiên Tinh Kiều.
Sáng sớm hơn bảy giờ xuất phát, khi đến xã Lưu Gia Bảo cũng đã 11 giờ trưa rồi. Đây là còn có xe đưa đón, nếu như đi bộ. Chỉ sợ phải mất cả một ngày.
Trở lại đoàn xe, khi xe trở về huyện Dương Chương đã là hơn một giờ chiều. Không dừng lại lâu hơn nữa. Sau nửa giờ ăn cơm công tác.
Đoàn xe lại khởi hành, từ huyện Dương Chương đi thẳng đến huyện Thủy Sơn thành phố Nghi Châu. Từ đây có thể chạy tốc độ cao, đến thành phố Lâm Châu.
Đoàn xe tiến vào huyện Thủy Sơn không lâu. Đột nhiên, đoàn xe ngừng lại. Lúc này, điện thoại di động của Nhiếp Chấn Bang cũng rung lên.
Mở di động ra thấy một tin nhắn là Lưu Hiểu Mẫn gửi tới. Nội dung hết sức đơn giản: "Có người dân quỳ xin gặp”.
Sáu chữ, tuy rằng đơn giản. Nhưng, Nhiếp Chấn Bang vô cùng chấn động. Phía trước có hai xe cản tầm nhìn, nhìn không ra tình hình phía trước, nhưng, từ đó vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy một chút.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang có chút nhức đầu. Huyện Thủy Sơn xảy ra chuyện gì? Chu Triều Quốc ở thành phố Nghi Châu làm cái gì không biết, sao lại để phát sinh loại chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận