Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 727: Đóng cửa từ chối tiếp khách

Quả nhiên, sau khi mình chọc gậy quậy tung cái vũng nước này lên xong, Tăng Thái Bình cũng không còn nắm chắc được nữa rồi. Cục diện mà Phương Viên đã nói đó, quả thật là không sai chút nào. Cho dù là Tăng Thái Bình cũng không hề nắm chắc được thế cục của hội nghị thường vụ ở trong tay. Đương nhiên, việc không nắm chắc này, cũng có thể nói là Tăng Thái Bình không dám.
Dù sao, hội nghị thường vụ cấp tỉnh bộ, nếu thật sự xuất hiện chuyện cục diện bị nắm trong tay một người thì nhất định sẽ bị trung ương kiêng kị. Việc bị điều chuyển đi địa phương khác hoặc tới các bộ, ủy trung ương chắc chắn là kết cục đã định. Tới các bộ, ủy trung ương thì làm sao có thể tự do tự tại được như dưới địa phương. Tăng Thái Bình không muốn cho nên tự nhiên cũng không dám rồi.
Vừa rồi, Tăng Thái Bình có bốn phiếu, nhưng chính mình một chiêu gây rối, khiến cho đà thắng đó hoàn toàn hỏng. Tất nhiên Tăng Thái Bình có thể thử mạo hiểm một lần, nhưng cuối cùng, Tăng Thái Bình không có mạo hiểm như vậy. Nếu như không thông qua thì sẽ trở thành một sự tổn hại đối với uy tín của ông ta.
Loại chuyện này, đương nhiên là Tăng Thái Bình sẽ không làm. Những chuyện mang tính mạo hiểm như thế này, đã lên tới cái cấp bậc tỉnh bộ vậy thì có lẽ, cũng chỉ Nhiếp Chấn Bang có thể dám làm ra mà thôi.
Đừng một chút, Tăng Thái Bình liền đứng lên nói:
- Nếu trong việc lựa chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy Dương Đức còn có ý kiến khác nhau, vậy thì trong khoảng thời gian này, trước hết suy nghĩ thêm cẩn thận. Trong buổi hội nghị thường vụ tiếp theo lại đưa ra thảo luận đi. Tan họp.
Nói xong, Tăng Thái Bình dẫn đầu bước ra khỏi phòng họp. Chuyện ngày hôm nay khiến cho Tăng Thái Bình tức giận cũng là điều tất nhiên.
Các ủy viên thường vụ khác thu dọn xong đồ của chính mình rồi cũng đều lần lượt đi ra ngoài. Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang thì lại đang rất từ tốn thu dọn sổ tay, bút máy và chén trà của chính mình, sau đó rất là thản nhiên đi qua cửa chính của phòng họp.
Lúc này, đoàn người trên hành lang cũng đã thưa thớt dần. Phía sau lưng đột nhiên có một giọng nói vang lên:
- Chủ tịch Chấn Bang!
Quay đầu nhìn lại, Long Canh trên khuôn mặt giờ đang treo một nụ cười tươi, bước chân nhanh hơn đi tới. Đối với hành động này của Long Canh Hoa, Nhiếp Chấn Bang vẫn có thể đoán được. Trong hội nghị thường vụ lần này, Long Canh Hoa rất bị động. Hơn nữa, hiện giờ Ninh Bác Quân và hắn đã xé rách da mặt. Trong thời gian ngắn muốn cải thiện thì quả thật không quá thực tế. Cứ như vậy, Long Canh Hoa muốn lôi kéo mình cũng là chuyện hết sức bình thường.
Ở mặt ngoài, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười thản nhiên nói:
- Bí thư Long có chuyện gì sao?
Đối với giọng điệu xa cách này của Nhiếp Chấn Bang, Long Canh Hoa tỏ vẻ lơ đễnh không cảm nhận thấy mà chỉ mỉm cười trả lời:
- Chủ tịch Chấn Bang, sau khi cậu nhậm chức, trong khoảng thời gian vừa rồi, bởi vì tính tới việc công tác của Chủ tịch Chấn Bang tương đối nhiều cho nên vẫn luôn không thể tới nhà để thăm hỏi cậu được. Hôm nay vừa lúc có cơ hội này, không biết Chủ tịch Chấn Bang có thời gian cùng tôi ăn bữa cơm rau dưa được không? Chủ tịch Chấn Bang, có một việc cậu có thể yên tâm, đây tuyệt đối là do tôi bỏ tiền túi ra mời, chắc chắn sẽ không làm trái với “Điều lệ tam công”
Quả nhiên là vậy, nhưng thời điểm này vẫn chưa phải là lúc thích hợp nhất để cùng ăn bữa cơm với Long Canh Hoa. Hôm nay, vốn dĩ Tăng Thái Bình đã khó chịu rồi. Nếu giờ hắn còn chấp nhận lời mời thì tất nhiên sẽ càng kích thích Tăng Thái Bình thêm một bước. Đến lúc đó, quan hệ giữa hắn và Tăng Thái Bình sẽ không dễ mà cư xử được.
Nếu xuất hiện cái loại cục diện này thì cũng là được cái này mất cái nọ. Im lặng một lúc, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư Long, anh quá khách sáo rồi. Tục ngữ nói, “Bất tại kỳ vị, bất mưu kỳ chính” (không ở đúng vị trí thì không bàn chính sự). Hiện tại tôi đã từ chức vị Chủ nhiệm Ban Tam công rồi, anh có thể yên tâm, tôi sẽ không đi tố cáo hay mật báo gì đó. Tuy nhiên, hôm nay quả thật là không được. Ở nhà bà xã tôi đúng lúc hôm nay mới tới đây, có không ít chuyện cần phải giải quyết. Tôi thấy hay là thế này đi, để hôm nào khác, tôi xin được mời Bí thư Long một bữa.
Nhiếp Chấn Bang từ chối, nhưng đây cũng nằm trong dự đoán của Long Canh Hoa. Nếu Nhiếp Chấn Bang thật sự chấp nhận lời mời thì ngược lại, Long Canh Hoa sẽ coi thường Nhiếp Chấn Bang. Thủ đoạn chính trị như vậy, căn bản cũng không xứng làm một cán bộ cấp tỉnh bộ được. Mà hiện giờ, câu trả lời của Nhiếp Chấn Bang khiến cho Long Canh Hoa rất vừa lòng.
Lấy phu nhân làm cái cớ, hơn nữa, quả thật là có chuyện như vậy, mặc kệ là có thật là hôm nay tới hay không. Tóm lại, Long Canh Hoa cũng khó mà nói gì được. Cười khan một tiếng, Long Canh Hoa cũng đáp lại rất là thoải mái:
- Ha ha, em vợ đã tới rồi. Đúng là cần phải chăm sóc nhiều hơn mới được. Nếu chưa quen với cuộc sống nơi đây thì trước cứ làm quen với hoàn cảnh đi đã, sau đó lại nói tiếp. Một khi đã như vậy, tôi sẽ ngồi chờ lời mời của Chủ tịch Chấn Bang.
Đợi đến khi Long Canh Hoa đi rồi, Nhiếp Chấn Bang mới bước tới cửa thang máy bên này. Vừa đúng lúc này, phía đằng trước, Phan Kiến Chương cũng đang chầm chậm bước tới.
Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rất rõ, lúc này, Phan Kiến Chương chính là đang chờ hắn. Nhiếp Chấn Bang đi vào trong thang máy, lúc này, sau hội nghị thường vụ, trong thang máy cũng không còn ai khác.
Hội nghị thường vụ này cũng đã khiến cho Phan Kiến Chương thấy được thủ đoạn của Nhiếp Chấn Bang. Chỉ một câu miêu tả sơ lược này của Chủ tịch Nhiếp cũng đã đủ nắm bắt chiều hướng của buổi hội nghị thường ủy hôm nay. Cứ như vậy, trong vô hình đã tạo một biểu hiện mạnh mẽ giả dối cho người khác, dường như, vị Chủ tịch Nhiếp mới tới này, có uy danh rất lớn trong bộ máy vậy.
Giờ phút này, Phan Kiến Chương rất hưng phấn, trong lòng lại càng kiên định quyết tâm đi theo Nhiếp Chấn Bang. Thân là ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch tỉnh, Phan Kiến Chương có tiềm lực rất lớn. Hơn bốn mươi tuổi đã đi tới được cấp này, ở tỉnh Ba Thục cũng không có nhiều. Nhìn chung, Nhiếp Chấn Bang không thể nghi ngờ chính là người tốt nhất để mình chọn đi theo. Bởi vì, Chủ tịch Nhiếp còn trẻ hơn so với mình. Ở trong thể chế, tuổi trẻ chính là một loại ưu thế.
Có lẽ, ở cơ sở, tuổi trẻ là một gánh nặng, nhưng tới cấp tỉnh bộ rồi, tuổi trẻ liền trở thành ưu thế. Đây là cái mọi người vẫn thường nói, điều quái dị nhất trong quan trường là, tuổi già thì giả vờ trẻ, tuổi trẻ thì lại sợ cho nên cố giả vờ chín chắn.
- Chủ tịch tỉnh, lần này là…
Phan Kiến Chương đang định nói chuyện, Nhiếp Chấn Bang liền giơ tay lên. Lúc này không phải thời điểm để bàn luận về công việc.
Trong thang máy, bất cứ lúc nào cũng đều có thể có người đi vào. Đến lúc đó, nói tới nửa vời, không nói tiếp, ngược lại sẽ khiến cho người ta càm thấy khác thường. Cho nên, Nhiếp Chấn Bang đúng lúc ngăn lời nói của Phan Kiến Chương lại, rồi cười nói:
- Lão Phan, tối nay có rảnh không? Tới chỗ tôi ăn bữa cơm tối đi. Thuận tiện thì cũng gọi luôn cả lão Phương tới nữa.
Nghe đến đó, Phan Kiến Chương cũng hiểu, chính sự đợi đến lúc ăn cơm tối mới nói. Ngay lập tức, Phan Kiến Chương cũng gật đầu nói:
- Được. Nghe Cư Bằng nói, đồ ăn do Chủ tịch tỉnh làm rất tuyệt. Lần này, coi như có thể tự mình nếm thử rồi.
Buổi chiều, trở lại văn phòng, Lý Cư Bằng liền đi tới, trong tay còn cầm tờ lịch trình trong ngày, báo cáo:
- Chủ tịch, vừa rồi, bên văn phòng Tỉnh ủy gửi tới một văn kiện. Chín giờ sáng ngày kia, tại khách sạn quốc tế Thiên Phủ, trong hội trường lớn sẽ cử hành nghi thức khởi công dự án công trình đường cao tốc Thường Hoa, nghi thức ký kết hợp đồng giữa chính phủ và tập đoán Lý thị Đông Cảng. Ngài sẽ đại diện cho phía chính phủ tham dự hội nghị.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu. Tập đoàn Lý thị Đông Cảng, đây không phải là công ty của Lý Siêu Nhân sao? Lần trước, sau khi từ biệt đợt khủng hoàng tài chính Đông Cảng, trong phát triển của thành phố Lương Khê, mặc dù là xí nghiệp Đông Cảng do chính mình đề cử, nhưng cuối cùng vẫn không thể hợp tác được. Đây cũng là một lần tiếc nuối củamình. Lần này đây, có thể một lần nữa hợp tác ở Ba Thục, cũng vẫn có thể là một chuyện tốt. Hơn nữa, lúc này, vừa hay có thể trao đổi với Lý Siêu Nhân về một vài vấn đề đầu tư của tập đoàn Lý thị ở Ba Thục. Hắn tin rằng, với năng lực cùng mặt mũi của bản thân, tập đoàn Lý thị, thậm chí là toàn bộ giới thương nhân Đông Cảng đều sẽ chừa đủ mặt mũi cho mình.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng mở miệng nói:
- Ừ, chuyện này cậu nhớ kỹ, đến lúc đó nhắc tôi một tiếng.
Một buổi chiều trôi qua, công việc của Nhiếp Chấn Bang hiện giờ cũng không phải quá mức bận rộn. Ký tên vào mấy bản văn kiện mà Ủy ban Cải cách và phát triển cùng với mấy sở cục khác đưa tới xong cũng đã đến lúc tan tầm.
Nhiếp Chấn Bang đi từ trong phòng làm việc ra, cầm theo một tờ giấy rồi đưa cho Lý Cư Bằng rồi nói:
- Cư Bằng, cậu và Tiểu Vũ cùng nhau đi chợ mua ít đồ ăn về. Ừ, để cho tiểu Vũ lái chiếc xe của chị dâu cậu tới. Buổi tối, các cậu cùng tới chỗ tôi ăn bữa cơm.
Nhiếp Chấn Bang chầm chậm đi bộ về nhà. Thời điểm này, Dương An Na cũng đã từ trên đơn vị về. Từ sau khi điều từ thủ đô tới đây, Dương An Na vẫn được phân phối làm việc ở trong hội phụ nữ. Lúc này, đồng phục làm việc cũng đã thay xong rồi.
Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- An Na, buổi tối nay nấu nhiều cơm hơn một chút. Lão Phan và lão Phương ở lại ăn bữa cơm.
Không đến 20 phút, Lý Cư Bằng và Tiểu Vũ liền xách nguyên liệu nấu nướng tới. Trong phòng bếp có hai người hỗ trợ, việc của Nhiếp Chấn Bang tính ra cũng chỉ còn lại có xào nấu mà thôi.
Đến khoảng năm rưỡi, Phan Kiến Chương và Phương Viên liền lần lượt tới nhà.
Sau khi ăn xong một bữa cơm, chuyện dọn dẹp bát đũa đương nhiên là để cho người giúp việc giải quyết. Còn lúc này, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên là dẫn Phan Kiến Chương cùng với Phương Viên và Lý Cư Bằng đi vào trong thư phòng.
Sau khi lấy bao thuốc trên bàn trà, đưa cho mỗi người một điếu, rồi sau đó, Nhiếp Chấn Bang cũng châm một điếu cho mình xong, lúc này hắn mới cười nói:
- Người ta vẫn nói, sau khi ăn xong hút một điếu thuốc thì sung sướng như là thân tiên vậy. Hiện giờ tôi cũng đã cảm nhận được cái lạc thú trong câu đó rồi.
Sau mấy câu nói đùa làm cho không khí thoải mái hơn rồi, Nhiếp Chấn Bang liền mỉm cười rồi nói:
- Lão Phan, Lão Phương, cái người tên Phạm Hữu Tài này, thân cận với vị lãnh đạo nào nhất? Mặt khác, người tên Đức Huy đó thì như thế nào?
Nói tới việc chính sự, tất cả mấy người, bao gồm cả Lý Cư Bằng, cũng đều trở nên nghiêm túc lại.sau khi liếc nhìn nhau một cái, rốt cuộc vẫn là do Phan Kiến Chương mở miệng nói:
- Người tên Phạm Hữu Tài này, tốc độ thăng tiến rất nhanh, cũng có bối cảnh không nhỏ. Cha là Phạm Ngọc Hoa, là lão lãnh đạo của tỉnh Ba Thục chúng ta, cán bộ cấp phó tỉnh đã về hưu, năm nay hơn bảy mươi tuổi rồi. Phạm Hữu Tài có ba anh chị em, hắn là người nhỏ nhất, nhưng cũng là một người duy nhất ở trong thể chế. Nghe nói, năm đó Bí thư Tăng đã từng chịu ơn của Phạm Ngọc Hoa. Hiện giờ xem ra, đây hẳn là tin chính xác.
Ngay tiếp theo, Phương Viên cũng tiếp lời:
- Lần này Ninh Bác Quân vì em vợ của mình đã tốn nhiều công sức rồi. Em vợ của Ninh Bác Quân hiện tại là Phó Bí thư Thành ủy thành phố Ngưng Tây. Phạm Hữu Tài điều nhiệm, tôi đoán là Tăng Thái Bình cũng đã hứa hẹn với Ninh Bác Quân cả rồi. Về phần Bặc Đức Huy, nghe nói có quan hệ tương đối tốt với Chủ tịch Tôn. Hình như là sắp trở thành thông gia với nhau thì phải. Cụ thể thì cũng không rõ lắm.
Vừa nghe nói như vậy, Nhiếp Chấn Bang bỗng nhiên có cảm giác thông suốt hết tất cả. Cái gọi là chịu ơn, đây chắc chắn không phải là kiểu không có lửa làm sao có khói. Vì để cho Phạm Hữu Tài ngồi lên ghế được, có thể nói Tăng Thái Bình đã nhọc lòng rất nhiều rồi.
Trong lúc đó, lại còn diễn vở kịch chia bè chia mảng với Ninh Bác Quân nữa.
Nhưng thật không ngờ, tính toán này lại đã bị mình phá hỏng rồi.
Lúc này, Phan Kiến Chương cũng lo lắng mà nói:
- Chủ tịch, lần này, anh ra một đòn như vậy, chỉ sợ đã quấy rối không ít kế hoạch. Trong khoảng thời gian này, có lẽ…?
Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ là cười ha ha nói:
- Vị trí, tôi không có ý kiến gì cả, tôi vẫn tự biết vị trí của mình. Còn về phần tôi? Khoảng thời gian này, vừa hay đóng cửa, từ chối tiếp khách. Ngày kia sau khi ký kết xong, lão Phương cậu đi sắp xếp một chút, chúng ta đi xuống các thành phố cấp 3 một vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận