Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 788: Cẩn thận thăm dò.

Nghe Ninh Bác Quân phân tích, Nhiếp Chấn Bang rất đồng tình, gật gật đầu. Ninh Bác Quân là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban Kỷ luật, cả đời công tác trên trận tuyến này. Loại việc này, nhất định đã tiếp xúc khá nhiều, cũng thường xuyên nhìn thấy các dạng cán bộ vi phạm kỷ luật.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang nói:
- Phân tích của Bí thư Ninh rất đúng trọng tâm, cũng rất hợp lý, không hổ danh là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban Kỷ luật. Về mặt này, chúng ta nhất định phải chú ý. Một cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở, còn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, không ngờ sau khi sự việc xảy ra, đầu tiên liền tự sát. Đây vốn dĩ không bình thường. Tôi có một dự cảm, vụ án hủ bại phòng chống lũ lụt đê điều thành phố Hưng Châu, chính là vụ án lớn đầu tiên từ trước đến nay của tỉnh Ba Thục.
Nhận định của Nhiếp Chấn Bang khiến mọi người ở đây đều bị áp lực. Bầu không khí rất nặng nề. Tôn Gia Lạc, Chu Nghị Ninh, Ninh Bác Quân và Hướng Thự Quang đều nghiêm sắc mặt, biểu lộ sắc mặt nghiêm nghị trong chốc lát Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói:
- Ở đây chúng ta cũng không bàn ra được vấn đề gì. Tôi thấy, hay là đến hiện trường xem sao. Lắng nghe phân tích của nhân viên chuyên nghiệp. Một lát nữa, đồng chí Hoàng Tiến cũng sẽ đến, bây giờ đang trên đường đi. Chúng ta đến hiện trường trước.
Đề nghị này lập tức nhận được hưởng ứng của mọi người. Đoàn người rời khỏi nhà khác Thành ủy thành phố Hưng Châu. Để tiếp đón đoàn Nhiếp Chấn Bang, thành phố Hưng Châu đã sắp xếp nhân viên chuyên nghiệp, chờ đợi và tiếp đón hai bốn trên hai bốn. Trưởng ban Thư ký Thành ủy thành phố Hưng Châu cũng đích thân trấn giữ ở đây.
Nhận được tin tức lãnh đạo tỉnh sắp đến hiện trường, thành phố Hưng Châu, rất nhanh, liền điều đến mấy chiếc xe. Dưới sự dẫn đường của xe cảnh sát, đoàn người đến hiện trường đầu tiên nằm ở nhà khách Quân phân khu thành phố Hưng Châu.
Về cơ bản, đây đều là kiểu khuôn mẫu cố định. Bình thường, Ủy ban Kỷ luật địa phương và bên Quân phân khu địa phương đều duy trì liên hệ công tác dài hạn. Ủy ban Kỷ luật đang trong quá trình điều tra án, để duy trì tính bí mật riêng tư và tính độc lập, thường đều ký kết thỏa thuận hợp tác vơi Quân phân khu.
Cho nên, lần này, Lý Tử Quý cũng được Ủy ban Kỷ luật thành phố Hưng Châu bố trí đến đây.
Lúc đoàn xe vào nhà khách Quân phân khu thành phố Hưng Châu, ê kíp lãnh đạo Thành ủy thành phố Hưng Châu tất cả đều có mặt. Đứng đầu tiên là Bí thư Thành ủy thành phố Hưng Châu Lý Vân Hạc, Chủ tịch thành phố Hồ Bảo Quang cũng đã đứng trước sân nhà khách.
Đoàn người Nhiếp Chấn Bang vừa xuống xe, Lý Vân Hạc và Hồ Bảo Quang liền chạy ra chào đón. Hơi thấp thỏm, hơi bất an, Lý Tử Quý đột ngột tử vong khiến cho hai người bị áp lực rất lớn.
Thành phố Hưng Châu xảy ra hỗn loạn lớn như vậy, hiện tại lại thêm một Phó Chủ tịch thường trực thành phố tự sát, đây đủ để chấn động trung ương.
- Chủ tịch…
Lý Vân Hạc vừa mở lời, Nhiếp Chần Bang liền trực tiếp phất tay ngăn lại, nói ngay vào vấn đề chính:
- Đồng chí Lý Vân Hạc, những việc khác không cần nói nữa, đến hiện trường xem một chút đi.
Vừa nghe Nhiếp Chấn Bang nói, Lý Vân Hạc lập tức nản lòng. Sự việc tiến triển đến hôm nay, mình ở trong mắt Chủ tịch Nhiếp đã hoàn toàn mất đi tín nhiệm và hy vọng.
Lầu hai nhà khách Quân phân khu, là nơi điều tra án dài hạn của Ủy ban Kỷ luật thành phố Hưng Châu. Toàn bộ lầu hai, ngày bình thường cũng mở cửa đối ngoại. Nhưng bình thường đều làsử dụng nội bộ, trong đó có mấy gian phòng, đều chuyên bố trí phòng thẩm vấn. Bình thường, lúc không có án cũng không thể dỡ bỏ.
Phòng của Lý Tử Quý ở bên trong cùng của lầu hai. Lúc này, ở hành lang tụ tập rất đông người. Đoàn người Nhiếp Chấn Bang đến khiến nhân viên Cục Công an và Ủy ban Kỷ luật thành phố đang bận rộn đều dừng lại.
Căn phòng rất đơn giản, đúng chuẩn phòng một người, có một phòng vệ sinh. Trong phòng, các loại thiết bị gia dụng đều không có.
Lúc này, trong phòng đã kéo dây cảnh giới. Nhân viên hình sự chuyên nghiệp đang tiến hành chụp ảnh mọi góc độ trong phòng. Chuyên gia giám định dấu vết cũng quan sát và bận rộn chung quanh phòng.
Thi thể Lý Tử Quý đã được đặt ổn định, để trên sàn nhà trong phòng, trên người đắp một mảnh vải trắng.
Lúc này, một người mặc đồng phục cùng với Lý Vân Hạc đi tới, Lý Vân Hạc giới thiệu với đoàn người Nhiếp Chấn Bang:
- Chủ tịch, Bí thư Ninh, các vị lãnh đạo, vị này là Phó Cục trưởng Chủ quản Hình sự Cục công an thành phố Hưng Châu chúng tôi – đồng chí Sở Quang. Tất cả công tác điều tra sau khi Lý Tử Quý chết đều do đồng chí Sở Quang chịu trách nhiệm tiến hành.
Sau khi Lý Vân Hạc dứt lời, Sở Quang hai chân đều nhau, cúi chào thi lễ, đáp:
- Các vị thủ trưởng, xin chào!
Đoàn người Nhiếp Chấn Bang đều gật đầu, lúc này, Nhiếp Chấn Bang thay mặt lãnh đạo tỉnh, nói:
- Đồng chí Sở Quang, các anh trải qua quá trình điều tra hiện trường thận trọng có phát hiện gì không? Nguyên nhân cái chết của Lý Tử Quý, có kết quả gì không?
Nghe Nhiếp Chấn Bang nói, Sở Quang không chút hốt hoảng. Có thể thấy, con người Sở Quang thuộc kiểu người làm việc chân chính.
Suy nghĩ một lát, Sở Quang lập tức báo cáo:
- Chủ tịch, căn cứ vào điều ban đầu tỉ mỉ của chuyên gia giám định dấu vết Cục chúng tôi. Tại hiện trường, cửa sổ đều đóng chặt, không có dấu vết nhân viên ra vào. Bước đầu có thể khẳng định về cơ bản thuộc kiểu chết tại phòng riêng, có thể loại trừ khả năng bị giết. Mặt khác, căn cứ vào kiểm tra pháp y, bước đầu có thể nhận định, nguyên nhân cái chết của Lý Tử Quý là ngạt thở. Cổ họng rõ ràng có vết dây hằn. Ngoài ra, trần nhà trong phòng vệ sinh cũng bị dịch chuyển. Trần nhà là cái giá bằng gỗ, khăn trải giường thắt ở trên giá. Dự đoán thời điểm tử vong ước chừng khoảng ba giờ chiều.
Nghe những lời này Nhiếp Chấn Bang thoáng chút suy nghĩ nhưng vẻ mặt vẫn không biểu hiện gì, gật đầu nói:
- Được rồi. Đồng chí Sở Quang, anh đi làm việc nhé!
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu dặn dò Lý Vân Hạc:
- Đồng chí Vân Hạc về vụ án hủ bại phòng chống lũ lụt đê điều của thành phố Hưng Châu, theo bộ lộ sự việc, đã ngày càng nghiêm trọng. Trước đây, tôi và Bí thư Tăng đã trao đổi ý kiến, vụ án này, Ủy ban Kỷ luật thành phố Hưng Châu bắt đầu từ bây giờ chuyển toàn bộ vụ án cho Bí thư Ninh chỉ huy Tổ chuyên án. Thành phố Hưng Châu nhất định phải toàn lực phối hợp công tác với Tổ chuyên án. Cái chết của Lý Tử Quý hoàn toàn không phải kết thúc vụ án mà là bắt đầu.
Lý Vân Hạc lúc này không có cách nào. Thành phố Hưng Châu xảy ra chuyện lớn như thế, bất kể thế nào, đối với con đường quan lộ của anh ta cũng phát sinh ảnh hưởng không thể lường hết, điều này là chắc chắn. Sau khi vụ án này qua đi, mình có thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ này hay không, rất khó nói. Hiện nay, quan trọng nhất, cần phối hợp công tác tốt với Tổ chuyên án. Bây giờ, mấy vị đại lão Tỉnh ủy ngồi trấn ở đây, đều đang nhìn vào.
Gật gật đầu, Lý Vân Hạc nói:
- Vâng, Chủ tịch. Chúng tôi nhất định phối hợp toàn lực cùng Bí thư Ninh, phối hợp công tác tốt cùng Tổ chuyên án. Sau khi làm xong làm tốt công tác bảo đảm hậu cần, nhất định để Tổ công tác chuyên tâm triển khai công tác.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, thành phố Hưng Châu xảy ra tình trạng hỗn loạn này, Lý Vân Hạc và Hồ Bảo Quang đều phải gánh vác trách nhiệm lãnh đạo. Đây là điều không thể tránh khỏi. Có thể khẳng định, chức vụ của hai người này, chắc chắn không thể giữ. Tiếp theo, đợi sau khi vụ án có kết luận, hai người này, nhất định chuyển công tác.
Lý Vân Hạc có thể có thái độ như hiện nay khiến Nhiếp Chấn Bang hơi bất mãn, lập tức nói:
- Đối với người nhà của Lý Tử Quý, Thành ủy thành phố Hưng Châu các anh cần phải làm tốt công tác tiếp theo, phải nói rõ sự thật và đạo lý.
Đoàn người sau khi từ Quân phân khu trở về nhà khách Thành ủy, ở nhà ăn nhà khách ăn cơm xong, Nhiếp Chấn Bang, Ninh Bác Quân, Tôn Gia Lạc, Chu Nghị Ninh, Hoàng Tiến, Phương Viên và Hướng Thự Quang đều ngồi lại trong khuôn viên phòng khách nhà khách.
Đưa cho mấy người hút thuốc mỗi người một điếu, Nhiếp Chấn Bang bản thân mình cũng đốt một điếu, nói với Ninh Bác Quân bên cạnh:
- Bí thư Ninh, anh không hút thuốc, lần này lại khiến anh bị hút thuốc rồi.
Ninh Bác Quân mỉm cười khoát tay, nói:
- Chủ tịch, nói quá lời rồi. Chủ tịch Nhiếp triệu tập tôi đến đây, có phải đã phát hiện ra vấn đề gì không?
Năng lực của Ninh Bác Quân lúc này lại thể hiện ra rất hoàn hảo, nói chuyện công việc, ba câu không rời sở trường. Vừa mở miệng, đã dẫn dắt chủ đề đến vụ án lần này.
Nghe những lời này, Nhiếp Chấn Bang gật đầu, ánh mắt nhìn quanh một lượt những người khác. Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người mình.
Nhiếp Chấn Bang chầm chậm nói:
- Bí thư Ninh, tôi nhớ, buổi trưa bên Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được tin giờ làm việc chiều nay, hơn hai giờ sẽ nhanh chóng thành lập Tổ chuyên án, cũng đến thành phố Hưng Châu. Tôi nhớ không nhầm chứ?
Ninh Bác Quân có phần ngạc nhiên, không biết Nhiếp Chấn Bang thuật lại những lời này là có ý gì, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Đúng vậy. Buổi trưa, sau khi nhận được tin, vẫn chưa đến giờ làm. Nhưng lúc giờ nghỉ trưa tôi có gọi điện cho bên văn phòng Ủy ban Kỷ luật, buổi chiều vừa đi làm ngay lập tức tổ chức tinh binh mãnh tướng, trong thời gian nhanh nhất chạy đến đây.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, lập tức nói:
- Nếu tôi nhớ không nhầm, vừa rồi đồng chí Sở Quang bên Cục công an thành phố Hưng Châu nói, căn cứ giám định pháp y bước đầu có thể suy đoán, thời gian Lý Tử Quý tử vong cũng khoảng ba giờ chiều.
Những lời Nhiếp Chấn Bang nói có vẻ như là không đầu không đuôi. Nhưng, những người đang ngồi đây, đều không phải là ngốc. Hoàng Tiến vừa mới đi qua cũng hoài nghi nói:
- Chủ tịch, ý của anh là, thời gian Tổ chuyên án đến thành phố Hưng Châu trong khoảng hai rưỡi đến ba giờ chiều. Mà Lý Tử Quý cũng trùng hợp tử vong vào thời điểm này. Ý của ngài có phải cảm thấy, ở đây, có người nhận được tin, truyền tin tức đến chỗ Lý Tử Quý. Lý Tử Quý tự biết nghiệp chướng nặng nề, khó có thể trốn tránh chế tài pháp luật, cuối cùng lựa chọn tự sát.
Quả thật, sau khi nghe Sở Quang báo cáo, trong lòng Nhiếp Chấn Bang đang suy nghĩ vấn đề này.
Lập tức gật đầu, đang chuẩn bị nói, Ninh Bác Quân lại mở miệng:
- Chủ tịch Hoàng, tôi cảm thấy, nhận định của Chủ tịch hoàn toàn chính xác. Tổ chuyên án của Ủy ban Kỷ luật tỉnh xuống đây, có một số chuyện, cơ bản đều không biết. Chỗ Lý Tử Quý, đoán chừng là đã nhận được tin tức, hoặc cũng có thể bị uy hiếp. Chuyện này, không hiếm gặp. Trước đây, tôi cũng đã thấy qua không ít, đem tất cả tội lỗi đổ xuống cho người ở bên dưới cũng đã gặp. Xem ra, vụ án hủ bại phòng chống lũ lụt đê điều Hưng Châu, bàn tay gây tội ác phía sau hậu trường, thế lực cũng rất lớn.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Đúng vậy! về phương diện này, Bí thư Ninh và Chủ tịch Hoàng là chuyên gia. Tôi không chen vào nhiều nữa. Trong chuyện này, những gì tôi có thể làm, chính là làm hậu thuẫn mãnh mẽ cho các vị. Có gì cần đến tôi, tôi nhất định toàn lực ủng hộ và phối hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận