Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 585: Bão đổ bộ

Lời nói này Nhiếp Chấn Bang đã biểu đạt rất rõ ràng ý cảm ơn của mình, chính là ý thường bàn và khách chủ vui mừng.
Uông Kiến Hoa rất hài lòng. Trong thể chế, có một số ý đạt được về cơ bản là được rồi. Có một số lời nói không cần nói rõ ra. Đây là một thứ chỉ cần lĩnh hội ý mà không cần truyền ra bằng lời. Ngay lúc đó, đột nhiên cửa phòng bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa dồn dập, sau đó, giọng của Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thàn phố An Quốc Vũ đã vang lên:
- Cư Bằng, Chủ tịch có trong không? Tôi có chuyện gấp phải lập tức báo cáo.
Biểu hiện này của An Quốc Vũ khiến Nhiếp Chấn Bang có chút sửng sốt. Trưởng ban thư ký An từ sau khi được sự tín nhiệm và công nhận của mình, trước giờ đều hết sức bình tĩnh ung dung, sao đột nhiên lại nôn nóng như vậy.
Không đợi nói chuyện, An Quốc Vũ đã từ ngoài đi vào, nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang và Uông Kiến Hoa đang ngồi trên ghế sô pha, An Quốc Vũ khẽ gật đầu, lập tức nói:
- Chủ tịch Uông cũng ở đây, tôi đỡ phải chạy đi một chuyến nữa.
Nói rồi, An Quốc Vũ lại nghiêm túc nói:
- Chủ tịch, vừa rồi theo tin tức từ Cục khí tượng tỉnh đưa đến, mười phút trước Đài khí tượng trung ương công bố cảnh báo màu đỏ về bão năm nay, bão đang đổ bộ, sáng nay đột nhiên chuyển từ áp thấp nhiệt đới thành bão, có xu thế dần dần diễn biến thành bão cường độ mạnh. Dự đoán, sau sáu giờ sẽ đổ bộ vào tỉnh ta, mà thành phố Vọng Hải chúng ta có thể sẽ là vùng trung tâm của lần đổ bộ này.
Lời này khiến sắc mặt Uông Kiến Hoa cũng trở nên nghiêm túc. Thời gian Chủ tịch thành phố Nhiếp đến không lâu, khoảng thời gian này thỉnh thoảng có áp thấp nhiệt đới đi qua nhưng cũng không có ảnh hưởng nhiều, nhận thức về lĩnh vực này có thể có chút không đầy đủ. Tuy nhiên, Uông Kiến Hoa lại hiểu rất rõ bão cường độ lớn, đây là sức gió đạt đến trên cấp độ B mới có tư cách gọi thế này. Thành phố Vọng Hải nếu là vùng đổ bộ của trận siêu bão cường độ mạnh thì e là thành phố Vọng Hải sẽ phải chịu tổn thất kinh tế to lớn, thậm chí uy hiếp đến an ninh tài sản tính mạng của quần chúng nhân dân.
- Chủ tịch, không thể sơ suất được. Nếu là siêu bão cường độ mạnh thì đủ để lật xe ô tô đang chạy trên đường rồi. Hơn nữa, trước tiên, chúng ta không có đủ thời gian để chuẩn bị, bây giờ nhất định phải lập tức hành động mới được.
Uông Kiến Hoa bên cạnh cũng giải thích. Lời nói vừa dứt, bên này di động của Nhiếp Chấn Bang vang lên. Cầm điện thoại vừa nhận thì đầu bên kia, trưởng ban thư ký Thành ủy Dịch Sướng giọng có vẻ có chút gấp gáp truyền đến:
- Chủ tịch, vừa rồi nhận được tin siêu bão cường độ mạnh sẽ đổ bộ vào thành phố chúng ta, mời chủ tịch lập tức đến phòng hội nghị Thành ủy, Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh triệu tập hội nghị kết nối điện thoại ti vi, thực hiện công tác phòng chống toàn tỉnh.
Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang cũng gật gật đầu, nhìn Uông Kiến Hoa bên cạnh một cái, lập tức nói:
- Lão Dịch, Chủ tịch Uông bây giờ đang ở cùng chỗ tôi, cậu không cần gọi điện nữa, tôi và Chủ tịch Uông bây giờ lập tức tới.
Trong phòng hội nghị truyền thông Thành ủy, lúc này ban lãnh đạo thường vụ Thành ủy đa số đều đã ngồi ở đó. Lúc này đã không còn quan trọng cái gì trước cái gì sau rồi, ai ở gần thì đến nhanh thôi.
Bí thư Thành ủy Điền Húc Giang lúc này cũng ngồi ở vị trí chủ vị chính giữa, rèm rửa phòng hội nghị toàn bộ đều được kéo lên. Trên bức tường, một chiếc ti vi loại lớn hiển thị màn hình, có thể nhìn thấy một số tình hình trù bị của phòng hội nghị Tỉnh ủy. Bên cạnh, mấy nhân viên công tác đang bố trí và điều chỉnh thiết bị…để bảo đảm trong khi tiến hành hội nghị kết nối điện thoại ti vi sẽ không xảy ra sự cố như gián đoạn hình ảnh, âm thanh không rõ…
Sau nửa giờ, ở giữa, hình ảnh màn hình lớn cũng lập tức thay đổi, bị cắt thành chín hình, nằm trên dưới màn hình lớn, mỗi bên có bốn hình ảnh nhỏ, lần lượt là các thành phố khác của tỉnh Mân Nam, màn hình chủ ở giữa là hiển thị tình hình của phòng hội nghị đa truyền thông Tỉnh ủy.
Trong tám hội trường, ban lãnh đạo Thành ủy Ủy ban nhân dân các thành phố đều đã ngồi trong phòng hội nghị, lúc này, trong trường hợp này lại không có cán bộ nào sẽ đi nhân cơ hội này chào hỏi lôi kéo việc nhà cả.
Sau một phút, trong phòng hội nghị Tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh Ủy, Chủ tịch tỉnh Kiều Dịch Nhân vẻ mặt nghiêm túc đi vào. Sau lưng Kiều Dịch Nhân là Phó Bí thư Tỉnh ủy Dịch Minh Dương và Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lâm Hậu Vinh. Sau khi ngồi ổn định, Kiều Dịch Nhân lại trực tiếp mở đầu:
- Nói ngắn gọn, không hàn huyên gì nữa, trực tiếp đi vào vấn đề thôi. Vừa rồi lại nhận được tin tức từ Đài khí tượng trung ương, “Bồ câu bay” đang ở đảo Đài Loan khoảng năm mươi hải lý về phía bắc, đã tăng lên trở thành siêu bão cường độ mạnh, sức gió lớn nhất đạt trên mười sáu. Mức sóng biển cao đến hai mươi bảy mét. Tỉnh ta, khu vực ven biển sẽ là khu vực chủ yếu mà cơn bão lần này đổ bộ vào. Trong đó, thành phố Vọng Hải chính là trọng điểm đổ bộ của siêu bão “Bồ câu bay”.
Lời nói của Kiều Dịch Nhân vừa dứt, trong âm thanh của phòng hội nghị liền truyền đến một số giọng ngạc nhiên ca thán, siêu bão, nhanh như vậy liền trở thành siêu bão rồi, tin tức này thực sự là khiến người ta kinh sợ.
Kiều Dịch Nhân lại nói:
- Lần này thành phố Vọng Hải sẽ là trọng điểm trong công tác cứu nạn phòng chống bão. Thành phố Vọng Hải bên này vẫn cần đồng chí Điền Húc Giang và đồng chí Nhiếp Chấn Bang thiết thực nghiêm túc làm tốt công tác phụ trách, thiết thực làm tốt công tác phòng chống để đảm bảo an ninh tính mạng tài sản của quần chúng nhân dân.
Bên này, sau lời nói của Kiều Dịch Nhân, Điền Húc Giang cũng lên tiếng nói:
- Xin Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh yên tâm, xin Bí thư Kiều yên tâm. Thành phố Vọng Hải chúng tôi nhất định chuẩn bị thật tốt, nghiêm túc làm tốt công tác phòng chống và bố trí toàn thành phố. Làm tốt công tác bảo đảm về các mặt sau bão như điện lực, thông tin…, thiết thực bảo vệ công tác an ninh tính mạng tài sản của quần chúng nhân dân toàn thành phố.
Kiều Dịch Nhân lại đưa ra bố trí công tác cụ thể với các thành phố ven biển của tỉnh Phúc Kiến như thành phố Mân Châu, thành phố Tuyền Hải, thành phố Bồ Châu…
Kiều Dịch Nhân vừa dứt lời, trầm giọng nói:
- Được rồi, các đồng chí, bây giờ thời gian còn lại cho chúng ta không nhiều nữa, cán bộ đảng chính quyền, lực lượng bộ đội cảnh sát vũ trang đóng quân, công an, thủy lợi, phòng chống lụt bão…các bộ ban ngành của các thành phố phải thiết thực hành động, nửa giờ làm một tiểu kết, nửa giờ báo cáo một lần, toàn lực ứng phó, làm tốt công tác phòng chống đợt đổ bộ của cơn bão lần này.
Kiều Dịch Nhân cũng là lấy ra toàn bộ tinh thần, lần này không những là một khảo nghiệm đối với toàn tỉnh mà đồng thời cũng là một khảo nghiệm đối với ông ta. Là Bí thư Tỉnh ủy mới nhậm chức, đồng thời còn kiêm chức vụ Chủ tịch tỉnh, nhân vật số một Đảng và chính quyền đều nằm trong tay, ở tầng lớp cấp bộ tỉnh, tình hình này Kiều Dịch Nhân cho dù chỉ là tạm thời thôi nhưng trong cả nước cũng không có nhiều. Đây cũng là thời khắc then chốt để thể hiện đầy đủ năng lực lãnh đạo của ông ta, Kiều Dịch Nhân không thể không coi trọng.
Thành phố Vọng Hải bên này, các thiết bị dụng cụ sau khi tắt đi, Điền Húc Giang lúc này lại quay lại, nhìn chung quanh nói:
- Được rồi, chỉ thị của Bí thư Kiều Tỉnh ủy mọi người đều đã rõ rồi. Thời gian cấp bách, không đổi phòng hội nghị nữa, ở trong này mở cuộc họp ngắn.
Sắc mặt Điền Húc Giang lúc này rất nghiêm túc. Đây là khảo nghiệm của Kiều Dịch Nhân, cũng là cơ hội của ông ta. Đại nạn trước mắt đây là thời khắc then chốt khảo nghiệm năng lực chấp chính của lãnh đạo, năng lực lãnh đạo, đồng thời đây cũng là một cơ hội tốt nhất để lãnh đạo thiết lập uy tín. Thật không ngờ, mình nhanh như vậy đã có cơ hội rồi. Đáng tiếc là, so với chuyện nhận lỗi đó, thời gian cách quá ngắn. Mặc dù nói lần này có thể tăng thêm không ít uy tín, nhưng vẫn là có chút không đủ. Có điều, Điền Húc Giang lúc này cũng không quản nhiều như vậy, cơ hội có rồi đương nhiên là phải nắm bắt lấy.
Nhìn xung quanh một lượt, Điền Húc Giang trầm giọng nói:
- Theo tin tức của Tỉnh ủy, lần này “Bồ câu bay” diễn biến trở thành siêu bão, từ khu vực biển phía bắc đảo Đài Loan đổ bộ vào thành phố ta. Dự đoán sẽ suy yếu đến tầng bão cường độ lớn. Tuy nhiên, tình hình vẫn rất nghiêm trọng. Từ bây giờ trở đi, toàn thành phố, tất cả các quận, tất cả các dự án xây dựng đều lập tức ngừng công, các trưởng tiểu học trung học cơ sở, trung hoc phổ thông, trường chuyên, đều nghỉ học.
Ngừng một chút, Điền Húc Giang tiếp tục nói:
- Ngoài ra, quân khu Vọng Hải, bộ đội cảnh sát vũ trang, tất cả cảnh sát tư pháp công an kiểm sát, toàn bộ đều đình chỉ việc nghỉ ngơi, đợi lệnh, theo phân giới khu vực, làm tốt công tác bảo vệ phòng chống của địa phương. Ngoài ra, toàn tuyến ven biển thành phố, tất cả lãnh đạo Thành ủy, phân chia phụ trách các khu vực, mỗi lãnh đạo phụ trách một khu vực, phải làm được tuyến cứu nạn đầy đủ, mọi lúc đều phải có lãnh đạo Thành ủy xuất hiện ở hiện trường. Các ban ngành điện tín, điện lực, y tế…phải làm tốt công tác chuẩn bị, mọi lúc ứng phó với công tác cứu giải và cấp cứu. Phải bảo đảm, trong cơn bão, không ai bị thương, không tòa nhà nào bị hủy.
Nói đến đây, Điền Húc Giang thản nhiên nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, giọng bình thản nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, anh bên này còn gì cần bổ sung không?
Lời này khiến cho các thành viên khác trong ban thường vụ Thành ủy đều nghe có chút không vui, sắp xếp bố trí công tác mọi mặt Bí thư Điền ông đều đã nói xong rồi, còn hỏi Chủ tịch thành phố Nhiếp có gì cần bổ sung không, đây không phải là làm việc dư thừa sao, thuần túy là muốn chế giễu sao?
Trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng cười lạnh một cái, tính toán này của Điền Húc Giang Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rất rõ, đây là muốn đợi xem trò cười của mình đây, hỏi ý kiến sao, cậu không có gì để bổ sung đây không phải là nói năng lực của cậu không được sao?
Trên mặt Nhiếp Chấn Bang lại mang theo vẻ mỉm cười nói:
- Bí thư Điền nói rất chu toàn, nghĩ rất chu toàn, tôi cũng không có bố trí gì. Nhấn mạnh một chút, lợi ích quần chúng nhân dân cao hơn Thái Sơn, là cán bộ Đảng viên thì nên có tinh thần và giác ngộ không sợ hi sinh, toàn tâm toàn lực làm tốt công tác chống bão cứu nạn lần này. Ngoài ra, suy nghĩ đến tính khẩn cấp cơn bão đang đến, không ít ngư dân đang ở ngoài biển khó có thể kịp thời rút lui. Tôi kiến nghị, lập tức xin viện trợ từ Cảng hải quân Vọng Hải, yêu cầu phía hải quân phái đoàn thuyền ra biển tìm kiếm cứu nạn, nhất định phải đảm bảo an toàn tính mạng tài sản của ngư dân.
Lời của Nhiếp Chấn Bang vừa nói xong, bên cạnh, sắc mặt của Điền Húc Giang liền co lại chút, mình sao lại quên mất những ngư dân chứ. Ở thành phố Vọng Hải, những ngư dân này là trọng điểm mỗi lần làm công tác chống bão, vốn dĩ còn muốn nhìn trò cười của Nhiếp Chấn Bang, nhưng lại không ngờ là an toàn cho Nhiếp Chấn Bang rồi.
Điền Húc Giang lập tức đứng dây, trầm giọng nói:
- Được rồi, từ bây giờ trở đi, thời gian bão đổ bộ cũng không còn nhiều nữa, mọi người đều bắt đầu hành động đi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận