Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 560: Truyền thông đưa ra ánh sáng

Đối với loại truyện này, trong lòng Nhiếp Chấn Bang kỳ thực sớm đã dự liệu đến rồi, ba điều lệ công bố ra là có trở lực, đây cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
Tuy nhiên, cùng đạo lý đó, mình đã làm ra cái thứ này rồi, vậy thì, Nhiếp Chấn Bang cũng hạ quyết tâm rất lớn, chứng mình sự thực ở thành phố Tân Lê và Lương Khê, ba điều lệ vẫn là có thể chấp hành rất tốt, nguyên nhân chủ yếu chính là xem có thể khống chế loại áp lực này không.
Mà hiện tại, mình làm như vậy chính là muốn bảy tỏ một ý tứ, một thái độ đối với các cán bộ lãnh đạo của toàn thành phố.
Đi ra khỏi cửa chính, Nhiếp Chấn Bang đột nhiên dừng bước, nói với Lý Cư Bằng ở bên cạnh:
- Cư Bằng, gọi điện cho Trưởng ban Lâm, nói Đài truyền hình thành phố Vọng Hải bên này phái một tổ quay phim đến, trưa hôm nay chúng ta đến phát sóng trực tiếp hiện trưởng của toàn thành phố
Biểu hiện của Lâm Mặc Hàn đã hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của Nhiếp Chấn Bang, người này là một trong những cán bộ bản thổ của thành phố Vọng Hải, người mà dựa vào mình sớm nhất.
Tề Tư Nguyên thì không giống vậy, giữa mình và Tề Tư Nguyên nhiều hơn là một thái độ hợp tác, vì vậy bây giờ Nhiếp Chấn Bang cũng có ý thức sử dụng và quan sát Lâm Mặc Hàn, nếu đích thực có thể làm nhiệm vụ lớn thì đây cũng là một mắt xích quan trọng nhất trong cả phe phái của mình.
Mặc dù đã sắp tan ca rồi, nhưng đại lão Ban Tuyên giáo mở miệng, tốc độ của Đài truyền hình thành phố Vọng Hải, Cục Phát thanh truyền hình thành phố Vọng Hải bên này vẫn là rất nhanh chóng, sau mười phút, một chiếc xe công vụ màu trắng đỗ bên đường, nhìn người xuống xe Nhiếp Chấn Bang liền sửng sốt, lại là Giang Nhược Hiên. Cô gái này hiện nay nghe có vẻ như là giống ký giả tay sai của mình vậy.
Sau đêm hôm đó, thái độ của Giang Nhược Hiên cũng không câu nệ như vậy nữa, bởi vì Giang Nhược Hiên cảm thấy Chủ tịch thành phố Nhiếp mặc dù là lãnh đạo nhưng không giống như những lão bảo thủ đó, là người không câu nệ chút nào, nói cười thoải mái. Lúc này lại gặp mặt lần nữa có vẻ như thoải mái hơn rất nhiều.
- Chủ tịch, phóng viên Giang Nhược Hiên của Đài truyền hình thành phố Vọng Hải phụng mệnh báo cáo với ngài.
Giang Nhược Hiên dí dỏm nói, dường như là đang chấp hành nhiệm vụ của quân đội vậy.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, thản nhiên nói:
- Phóng viên Giang, làm phiền thời gian nghỉ ngơi buổi trưa của mọi người rồi, việc không nên chậm trễ, bây giờ đi luôn thôi.
Trong khoảng thời gian mười hai giờ trưa đến một giờ, là giờ cao điểm để ăn cơm, trong thể chế thì sự sắp xếp buổi trưa thông thường đều là như vậy. Thời gian hơn mười một giờ hoặc là sớm hơn một chút xác định là chuyện ăn cơm trưa, đợi đến khoảng mười một rưỡi là bắt đầu xác định nơi ăn cơm, trong thời gian khoảng mười một giờ bốn mươi lăm phút, về cơ bản là lần lượt thu dọn đồ đạc để tan ca.
Chuyện này Nhiếp Chấn Bang cũng rất rõ, đây cũng là một thói xấu trong thể chế, nhưng về cơ bản thì mọi người đều là người của đơn vị, cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại thấy, thậm chí các lãnh đạo thì về cơ bản chỉ có thể nhìn mặt một lần một tuần, thời gian khác rất ít khi nhìn thấy người, cứ như vậy trên làm dưới theo chính là như thế.
Trạm thứ nhất đương nhiên là khách sạn Vọng Hải. Trong thành phố Vọng Hải, nhà hàng, khách sạn lớn nhỏ có không dưới mấy trăm chiếc. Là chủ tịch thành phố, một số nhà hàng nhỏ Nhiếp Chấn Bang đương nhiên sẽ không đi thăm, ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang về cơ bản đều tập trung ở khách sạn Vọng Hải, là khách sạn nổi tiếng, cổng vào lớn, bên trong có mấy nhà hàng loại lớn như quán rượu hải sản Tuyền Hương Các…
Khách sạn đẳng cấp như vậy mới có thể gặp được cá lớn.
Đoàn người vừa đi vào khách sạn, giám đốc khách sạn Vọng Hải Mã Phi nhận được tin từ Phó Chủ nhiệm Ban lễ tân Thành ủy đã ra nghênh đón:
- Hoan nghênh Chủ tịch thành phố Nhiếp thị sát chỉ đạo công tác.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười một cái và nói:
- Chủ nhiệm Mã, hôm nay tôi không phải là đến chỉ đạo công tác, tôi là đến gây phiền cho khách sạn Vọng Hải, buổi trưa có mấy bàn tiệc rượu, là của những đơn vị nào vậy?
Lời này đầu tiên là khiến cho Mã Phi có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức Mã Phi cũng hiểu được, xem ra hôm nay Chủ tịch Nhiếp đến là để nắm bắt tình hình chấp hành ba điều lệ. Xem phía sau, nhân viên công tác của Ban Tổ chức Thành ủy, phóng viên của Đài truyền hình, trận thế này trong lòng Mã Phi cũng mặc niệm cho những lãnh đạo đang ăn cơm này. Lần này coi như là bị Chủ tịch Nhiếp bắt tại trận rồi.
Nếu là như vậy thì thực sự là nói không sai, đích thị là đến gây phiền phức cho khách sạn, nghĩ một chút, lần này nếu bị bắt, sau này việc buôn bán của khách sạn Vọng Hải sẽ còn thịnh vượng như vậy được sao?
Tuy nhiên, Chủ tịch thành phố Nhiếp ở trong Thành ủy thời gian đó, tính cách của Nhiếp Chấn Bang Mã Phi vẫn là hiểu rõ, lúc này Mã Phi cũng không dám chậm trễ, báo cáo:
- Chủ tịch, bây giờ có bốn vị đang ăn cơm, lần lượt là đoàn người của Cục phó Từ Cục đất đai bao lầu Thiên Hương, đoàn người của Cục trưởng Hạ Cục giao thông bao lầu Bích Đào Các, còn có Cục trưởng mã của Phòng Nhân sự bên này bao Nhiên Hào, mấy vị lão lãnh đạo ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố bao Lăng Vân Các.
Từ chi tiết này có thể nhìn ra, Mã Phi người này đích thị là nhân tận kỳ tài trên cương vị Ban Lễ tân Thành ủy.
Khách sạn Vọng Hải, người lui tới không dưới trên nghìn người, Mã Phi là giám đốc, cũng không nhất định là mỗi nhóm cán bộ đều đích thân ra tiếp đãi, nhưng Mã Phi lại có thể báo cáo ra lập tức thì đủ để chứng minh năng lực của Mã Phi này.
Dưới dự dẫn dắt của Mã Phi, đám người Nhiếp Chấn Bang trực tiếp lên lầu K, phòng đầu tiên là Bích Đào Các, đợi Mã Phi mở cửa phòng, Nhiếp Chấn Bang đứng ở cửa, lúc này Cục trưởng Cục giao thông Hạ Vũ Tường đã đứng lên, trên mặt thoáng hiện lên một tia ngạc nhiên rồi lập tức khôi phục lại, mỉm cười nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, ngài cũng đến rồi.
Nói rồi, Hạ Vũ Tường tiếp tục nói:
- Chủ tịch, xin giới thiệu với ngài một chút, mấy vị này là, giáo sư Tần, giáo sư Điền và Chủ nhiệm Trương của Viện thiết kế khảo sát giao thông.
Nhiếp Chấn Bang đi vào trong phòng, ước đoán nhìn những món ăn trong phòng một chút, đều là món ăn rất bình thường, bên cạnh, rượu cũng là loại rượu dùng chiêu đãi theo quy định của Ủy ban nhân dân thành phố, căn cứ theo tiêu chuẩn ba điều lệ thì đây là hoàn toàn chấp hành theo tiêu chuẩn, trong lòng thấy hài lòng nên Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:
- Xin chào các vị giáo sư, lãnh đạo. Công việc thiết kế và khảo sát tuyến đường cao tốc Vọng Thiên lần này phải làm phiền các vị rồi. Tại đây tôi thay mặt Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố Vọng Hải, thay mặt Bí thư Lý của chúng tôi xin kính các vị một ly.
Nhiếp Chấn Bang mời rượu, điều này cũng khiến đám người Hạ Vũ Tường cảm thấy vinh dự trên mặt, dù sao thì điều này cũng chứng minh sự coi trọng của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố.
Sau một chén rượu, giáo sư Điền cũng cười nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, mấy ngày này điều mà chúng tôi nghe nhiều nhất chính là ba điều lệ, tôi thấy làm rất tốt đó. Cơ quan chính quyền trong nước chính là phải chấp hành điều lệ như vậy, kiểm soát ba điều lệ chi tiêu, điều này có thể tiết kiệm rất nhiều tiền bạc cho nhà nước.
Sau khi từ bên này đi ra, phòng tiếp theo là tầng Thiên Hương, vừa vào cửa, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang liền trầm xuống, không ít lãnh đạo của Cục đất đai đều ngồi bên cạnh, mấy người bộ dạng như thương nhân lúc này cũng là mặt mày tươi cươi nâng chén, đẳng cấp của món ăn rõ ràng là cao hơn một cấp, rượu cũng đổi thành Mao Đài ủ ba mươi năm. Trên bàn bên cạnh còn đặt mấy bình rượu Tây, trước mặt mỗi người đều đặt một bao Trung Hoa mềm. Quy cách này đã vượt quá rất lớn tiêu chuẩn của ba điều lệ rồi.
Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Cục phó Từ cầm đầu có vẻ có chút bối rối liền đứng lên, miệng lắp bắp mấy từ:
- Chủ…Chủ tịch thành phố Nhiếp.
Bên cạnh, mấy thương nhân cũng sửng sốt, một trong những thương nhân đó cũng đứng dậy nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, ngài xem, đây là chúng tôi đang mở tiệc mời người của Cục trưởng Từ.
Lời vừa nói ra, sắc mặt của Cục phó Từ càng khó coi, nếu là mình mời khách thì còn nói được chút, nhưng là thương nhân mời khách, trong này còn có gì để nói đây, nói không dễ nghe một chút thì đây là một loại đút lót. Người khác chiêu đãi đồ ăn đồ uống ngon, lẽ nào nói, những thương nhân này không có suy nghĩ gì? Rất hiển nhiên, điều này là không thể nào.
Nhiếp Chấn Bang trầm mặt, trầm tiếng nói:
- Cục phó Từ, ngày mai tự mình tìm tổ chức nói rõ chuyện này một chút.
Tiếp đó, trong phòng Hạc Hào, lãnh đạo tổ chức Đảng Phòng nhân sự, mấy vị trưởng phòng đang tiếp Phòng nhân sự tỉnh, món ăn trên bàn rất rõ ràng là đã vượt qua tiêu chuẩn tiếp đãi. Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng không khách khí nhiều, vung tay một cái, phóng viên quay phim của Đài truyền hình thành phố Vọng Hải cũng đưa máy quay ngắm chuẩn vào mặt bàn và đám người Trưởng phòng Mã của Phòng nhân sự.
Hội đồng nhân dân bên này thì không vi phạm tiêu chuẩn quá nhiều, tiếp đó, đoàn người không ngừng nghỉ lại đi thẳng đến mấy khách sạn khác, lại bắt được tại hiện trường mấy đơn vị vượt quá tiêu chuẩn chiêu đãi.
Tám giờ tối, sau tin tức “Bảy giờ mỗi ngày” của Đài truyền hình quốc gia, trong mục phát sóng chuyển tiếp tin tức Vọng Hải của Đài truyền hình thành phố Vọng Hải, cùng với lời nói của Biên tập viên vang lên, cán bộ Đảng chính quyền toàn thành phố đều đang quan tâm đến tin tức lần này: “Hôm nay, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Nhiếp Chấn Bang đến các khách sạn, quán rượu, nhà hàng lớn của thành phố thị sát tình hình chấp hành ba điều lệ, đi cùng còn có lãnh đạo thành phố An Quốc Vũ, Lưu Á Phu.
Tiếp đó, màn hình chuyển đến mấy khách sạn, quán rượu, cảnh đầu tiên chính là Phòng nhân sự bên này. Đồng thời, lời thuyết minh bên ngoài cho hình ảnh:
- Trạm thứ nhất mà đoàn người Chủ tịch thành phố Nhiếp đến là khách sạn Vọng Hải, quy cách chiêu đãi của Phòng nhân sự rõ ràng là cao hơn một cấp bậc so với ba điều lệ, ngay lúc đó, Chủ tịch thành phố Nhiếp đã nghiêm khắc phê bình các đồng chí phụ trách của Phòng nhân sự, và đưa ra yêu cầu chỉnh đốn, chi phí vượt quá tiêu chuẩn sẽ do các đồng chí của Phòng nhân sự cùng gánh vác.
Hình ảnh như vậy cũng có không ít, mặc dù trong ti vi, đối với những cán bộ vi phạm quy định này đều dùng một người phụ trách nào đó để thay thế, nhưng đó cũng chỉ là quần chúng nhân dân không hiểu rõ mà thôi, còn cán bộ lãnh đạo toàn thành phố thì đều hiểu rõ, tin tức này phát ra, những người này coi như là nổi tiếng ở thành phố Vọng Hải rồi.
Đêm đó, không ít nhân vật số một của các Cục ủy cơ quan trực thuộc thành phố sau khi nhìn thấy tin tức này thì đều ngồi trên ghế sô pha của tư gia như có suy nghĩ. Trước kia, các chính sách trong thành phố đưa ra thì về cơ bản đều chỉ là mở một số hội nghị để nhấn mạnh một chút, đâu có giống như lần này, không những điều tra rõ ràng âm thầm ghé thăm, mà còn phơi bày trên đài truyền hình, chiêu này thật là độc, trước tiên không nói vấn đề Ban tổ chức ghi vào trong hồ sơ, nhưng chỉ dựa vào điểm này thôi trong một số thời khắc then chốt nào đó lại chính là tấm bia để bị công kích, dường như tất cả cán bộ đều rủ rỉ nói: “Chủ tịch thành phố Nhiếp đây là giết gà dọa khỉ mà”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận