Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 679: Đánh chết

Nghe Hoàng Húc Đông nói, Nhiếp Chấn Bang gật đầu với Phạm Chí Dũng, Phạm Chí Dũng vung tay lên. Hoàng Húc Đông cùng với toàn thể nhân viên xử lý công tác Tam công dẫn bốn phóng viên tay cầm bút ghi âm, máy chụp hình và máy quay phim đi đến.
- Chủ nhiệm, giới thiệu với anh, vị này là đồng chí Lý Húc Trạm trưởng phân trạm phóng viên thành phố Bành Thành của thông tấn xã Hoa Hạ.
Hoàng Húc Đông giới thiệu với Nhiếp Chấn Bang.
Đối với ba chữ Nhiếp Chấn Bang này, có lẽ ở địa phương các cán bộ cơ sở biết không nhiều. Nhưng, đối với người trong giới tin tức thời sự mà nói đều nghe thấy. Lý Húc lúc này trước mặt Nhiếp Chấn Bang không dám bày ra dáng vẻ gì kiêu ngạo. Rất xúc động, giơ hai tay nói:
- Chào Thủ trưởng.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười, tỏ ra rất nhã nhặn, gật đầu nói:
- Đồng chí Lý Húc, làm phiền các anh rồi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang chỉ một số xe dừng trong Đồn công an, nói:
- Đồng chí Lý Húc, các đồng chí chụp hình hiện trường trước một chút nhé!
Rất nhanh, những con chuyên nghiệp này lập tức bắt đầu làm việc. Lý Húc lúc này đảm nhiệm việc chủ trì, là Trạm trưởng phân trạm phóng viên thành phố Bành Thành. Lý Húc điểm năng lực phân biệt này là vẫn có. Ý Nhiếp Chấn Bang rõ ràng là muốn làm lớn tin tức. Cơ hội lộ mặt này, mình không thể bỏ qua được.
Đầu tiên là mô tả đặc biệt về chiếc Audi có biển số xe bị che giấu. Tiếp theo, Lý Húc mở tấm vải bố che giấu biển số xe ra, cầm lấy micro đối diện máy quay, nói:
- Chúng ta xem nhé, đây là một biển số xe của Thành ủy thành phố Bành Thành. Căn cứ vào giới thiệu của Hùng Thái Thuận-nhân viên Tổ công tác xử lý Tam công, anh ở cổng hộp đêm Hoàng Đế của thành phố Bành Thành nhìn thấy chiếc xe này. Căn cứ vào sự nhạy cảm nghề nghiệp, anh nhìn biển số xe. Thật không ngờ, vì việc này lại dẫn đến một trường hợp khó xử khác. Vì sao một chiếc xe của Thành ủy thành phố Bành Thành lúc tan sở lại xuất hiện ở cửa chốn ăn chơi, tài xế là ai? Có phải khả nghi xe công dùng vào việc riêng? Chúng ta tiếp tục theo dõi.
Tiếp theo, Lý Húc phỏng đoán có phát hiện quan trọng, ống kính nhằm thẳng vào đuôi xe, Lý Húc giới thiệu tỉ mỉ:
- Chúng tôi phát hiện một tình huống quan trọng, mời quý vị xem. Chiếc xe này, đuôi xe đã làm một vài chi tiết cải trang. Từ đây có thể thấy, đây không phải là một chiếc Audi A6, đây phải là Audi A8. Thành ủy thành phố Bành Thành vì sao phải làm như vậy. Đây không phải đang che giấu sự thật chân tướng xe này là một chiếc siêu xe vượt chỉ tiêu sao? Sau đây, chúng ta phỏng vấn đương sự của vụ việc, nhân viên công tác của Văn phòng nội các Chính phủ Tam công, đồng chí Hùng Thái Thuận và đồng chí La Toàn.
Sự việc đang từng bước đi theo dự tính của Nhiếp Chấn Bang. Lúc này, hơn mười chiếc xe của Chi đội Đặc nhiệm Cục công an thành phố Bành Thành gầm rú chạy tới. Sau mấy xe cảnh sát, mấy xe công vụ màu đen của Thành ủy Bành Thành cũng dừng ở bên cạnh.
Văn Trại Nghênh chau mày không hài lòng, nói với Bí thư Đảng ủy công an Lý Chấn Dân:
- Bí thư Chấn Dân, việc này là thế nào? Đồng chí bên Chi đội Đặc nhiệm sao không lập tức áp dụng hành động lại đậu ở bên ngoài?
Hai người vừa bước đến, Chi đội trưởng Chi đội đặc nhiệm đã chạy lên đón, chào Văn Trại Nghênh và Lý Chấn Dân, nói:
- Bí thư Văn, Cục trưởng Lý, lúc chúng tôi đến đây, Đồn công an đường Tử Hoàn đã bị quân đội khống chế rồi, xin thủ trưởng chỉ thị bước hành động tiếp theo.
- Quân đội?
- Việc này là thế nào?
Lông mày Văn Trại Nghênh chau lại. Mình lại không có quan hệ với quân đội, cũng không mời quân đội trợ giúp. Lẽ nào là Tưởng Diệu Võ của quân phân khu sao?
Nghĩ đến cái tên này, Văn Trại Nghênh lập tức lắc đầu, con người Tưởng Diệu Võ kia đến nịnh bợ mình, trừ phi mặt trời mọc đằng tây. Lẽ nào là bạn của Tiểu Long nhà mình?
Nghĩ đến đây, Văn Trại Nghênh bước lên, gương mặt lộ vẻ hòa nhã dễ mến, mỉm cười với binh sĩ cảnh giới ở cửa, nói:
- Đồng chí nhỏ này, tôi là Văn Trại Nghênh Bí thư Thành ủy thành phố Bành Thành, xin hỏi, các đồng chí đây là
Nhưng câu này, dự định của Văn Trại Nghênh lại không có được bất cứ trả lời nào. Điều này khiến Văn Trại Nghênh hơi bực mình. Nghĩ đến con trai vẫn đang ở đây, Văn Trại Nghênh lại nhẫn nại nói:
- Đồng chí nhỏ, tôi có thể vào không?
Lần này, đã nhận được trả lời. Binh lính liếc nhìn Văn Trại Nghênh, trầm giọng nói:
- Không thể.
Lý Bang Dân bên cạnh bước lên, giận dữ nói:
- Nói chuyện kiểu gì vậy? Đây là Bí thư Văn của Thành ủy chúng tôi, chính ủy thứ nhất quân phân khu thành phố. Tôi là Bí thư Đảng ủy công an thành phố Bành Thành. Bây giờ, tôi ra lệnh cho anh lập tức tránh ra.
- Tôi không cần biết ông là Bí thư gì, Chính ủy gì. Chúng tôi là Quân khu Giang Châu trực thuộc đoàn trinh sát. Có gan, ông cứ ra lệnh cho thủ trưởng Quân khu chúng tôi. Hiện tại, tôi nhận được nhiệm vụ, bất kể là ai, không thể vào đây. Ai vi phạm, chúng tôi có quyền bắn chết tại chỗ
Chiến sĩ cũng nổi giận. Cái đồ gì vậy.
Ngay sau đó, khẩu súng tự động kiểu 95 trên tay kêu răng rắc hai tiếng khiến Lý Bang Dân và Chi đội trưởng chi đội cảnh sát đặc nhiệm sợ hết hồn. Đây là âm thanh của viên đạn lần trước.
Vừa lúc đó, Thư ký của Văn Trại Nghênh Quách Đại Hải bước tới, tay cầm di động, nói nhỏ:
- Bí thư, điện thoại của Bí thư tỉnh ủy Thẩm.
Câu này khiến trong lòng Văn Trại Nghênh hơi hồi hộp, nhận điện thoại, nói:
- Bí thư Thẩm, tôi có một việc quan trọng báo với ngài. Người của Quân khu Giang Châu thật sự rất vô lý, quá ngông cuồng rồi, hoàn toàn không xem địa phương chúng tôi ra gì.
Nhưng, lời an ủi trong dự định hoàn toàn không xuất hiện. Loại tố cáo này hoàn toàn không nhận được sự đồng tình của Thẩm Ngôn Thạc. Ngược lại, Thẩm Ngôn Thạc gầm thét trong điện thoại:
- Văn Trại Nghênh, rất tủi thân đúng không?
- Tôi nói cho anh biết. Anh chọc vào cái thùng lớn rồi anh biết không? Anh biết hiện nay trong Đồn cảnh sát đường Tử Hoàn là ai không? Nhiếp Chấn Bang! Nhiếp Chấn Bang ở thành phố Lương Khê trước đây! Nhiếp Chấn Bang của thành phố Vọng Hải sau này! Chủ nhiệm Nhiếp Chấn Bang xử lý Tam công của hiện tại!
Thẩm Ngôn Thạc rống lên giận dữ.
Ngay lúc nãy, Thẩm Ngôn Thạc nhận được điện thoại của Tham mưu trưởng Quân khu Giang Châu, người ta cũng không nói quá nhiều, chỉ nói mấy câu. Nhưng Thẩm Ngôn Thạc lại ngửi được mùi vị một âm mưu. Đã điều động quân đội của Quân khu Giang Châu. Phóng viên thông tấn xã Hoa Hạ đã tiến hành phỏng vấn rồi.
Theo hiểu biết của Thẩm Ngôn Thạc đối với Nhiếp Chấn Bang, lần này. Con trai lớn nhà thế gia ở thủ đô sợ bị giở trò vô lại, đi đường không bình thường.
Câu này khiến Văn Trại Nghênh hoảng sợ, nói nhỏ:
- Bí thư Thẩm, tôi… tôi…
- Đừng có tôi… tôi nữa. Đường đường là một Bí thư thành ủy, sợ đến nỗi không nói được sao? Bây giờ, tôi và đồng chí Thủ Thường đã hợp lại rồi. Chúng tôi đang chạy đến Bành Thành. Bây giờ anh bắt buộc phải liên lạc được với đồng chí Nhiếp Chấn Bang, phải nhận được sự cảm thông và tha thứ của anh ấy. Nếu không, cái chức Bí thư Thành ủy này của anh cũng đừng làm nữa.
Thẩm Ngôn Thạc gần như rống lên nói, bốp một tiếng gác điện thoại.
Bên cạnh, Ninh Thủ Thường vẻ mặt bình tĩnh, nhìn Thẩm Ngôn Thạc mỉm cười:
- Bí thư Thẩm, đừng vội. Theo tôi thấy, chuyện cũng không phải là không có đường xoay chuyển. Đồng chí Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là loại người không hiểu đạo lí.
Câu này khiến Thẩm Ngôn Thạc ngứa cả răng. Ninh Thủ Thường này là điển hình của việc khua môi múa mép nói mọi việc dễ dàng, ai mà không biết Ninh Thủ Thường ngươi là hàng ngũ của Nhiếp Chấn Bang. Nhiếp Chấn Bang chắc chắn giữ thể diện cho ngươi, nhưng đối với người khác, anh ta thật sự hiểu đạo lý như vậy sao? Năm đó, Thiết Lực của khu tự trị Tây Bắc xuống dốc như thế nào. Đây chính là chứng cứ.
Gác điện thoại, Văn Trại Nghênh hồn bay phách lạc. Bên cạnh, Lý Chấn Dân đã chạy ra đón, nói nhỏ:
- Bí thư Văn, sao thế?
Văn Trại Nghênh nhìn đồn công an đường Tử, Hoàn. Lúc này, tuy vẫn chưa biết là việc gì, nhưng cũng có thể đoán được tám chín phần mười rồi. Xe của mình chính là con trai lái ra ngoài. Nhiếp Chấn Bang của công tác xử lý Tam công, nghĩ cũng có thể nghĩ ra. Đoán là vì chuyện này, đã làm ầm ĩ lên rồi. Văn Long vì diệt khẩu mà đem người vào đồn công an.
Nghĩ đến đây, Văn Trại Nghênh không dám nghĩ nữa, nói nhỏ:
- Tam công, Nhiếp Chấn Bang hiện tại ở trong đồn công an. Bí thư Thẩm và Chủ tịch Ninh đã trên đường chạy tới rồi.
Câu này vừa rời khỏi miệng, Lý Chấn Dân đã biến sắc. Lòng chột dạ. Xe riêng của Văn Trại Nghênh ngọn nguồn thế nào, Lý Chấn Dân là rõ nhất.
Trầm ngâm một lát Lý Chấn Dân đứng lên, cười chế giễu:
- Bí thư Văn. Tôi đột nhiên nhớ chỗ tôi còn một số việc. Tôi đi trước nhé!
Nói xong, Lý Chấn Dân đứng lên ra lệnh cho Chi đội trưởng Chi đội cảnh sát đặc nhiệm:
- Truyền lệnh của tôi. Chi đội cảnh sát đặc nhiệm lập tức tiến hành cảnh giới phong tỏa bên ngoài đường Tử Hoàn. Mặt khác, thông báo các đồng chí bên Chi đội cảnh sát giao thông, chi đội trị an, chi đội hình sự, lập tức tiến hành hành động nghiêm túc đối với trị an và các ngả đường toàn thành phố, đón Bí thư Thẩm của tỉnh ủy và Chủ tịch Ninh đến.
Nói xong, Lý Chấn Dân ngồi xe riêng rời hiện trường. Nhiếp Chấn Bang bị vây ở đồn công an, chắc chắn đã phát hiện bất thường của xe. Sau khi Văn Long vì phòng ngừa sự việc bại lộ, tiến tới triển khai bước kế tiếp tiến hành một loạt hành động đối với Nhiếp Chấn Bang. Thân là Bí thư Đảng ủy công an, Lý Chấn Dân xuất thân là dân chính quy, suy đoán loại vụ án này, vẫn là xe nhẹ chạy đường quen. Lúc này, Lý Chấn Dân lập tức bỏ rơi Văn Trại Nghênh.
Là Bí thư Đảng ủy công an, Lý Chấn Dân cũng không sợ Văn Trại Nghênh báo thù. Lần này, Văn Trại Nghênh có thể đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy hay không, có hai cách nói. Mặc dù giữ được vị trí, mình thân là Bí thư Đảng ủy công an cũng không sợ ông ta. Ngược lại, nếu không phân rõ giới hạn, làm không tốt, mình sẽ bị Văn Trại Nghênh làm liên lụy.
Lý Chấn Dân dứt khoát rời đi khiến Văn Trại Nghênh hận đến ngứa răng. Nhưng lại không có bất kỳ cách nào, cùng là thành viên trong một ê kíp. Lý Chấn Dân cơ bản không sợ ông ta.
Điều Văn Trại Nghênh không biết chính là, trong Đồn công an, Nhiếp Chấn Bang lúc này dùng lời lẽ chính nghĩa nói:
- Việc lần này, tôi cho là một vụ án tổn thương cực kỳ tồi tệ và nghiêm trọng. Đương sự Văn Long, đám người đồng bọn Tiền Đông Mao, bị đồng chí của chúng tôi phát hiện xe công dùng vào việc riêng, xe công vượt chỉ tiêu…sau hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, tiền hành vu cáo hãm hại và ẩu đả đối với tôi – nhân viên công tác xử lý Tam công. Ảnh hưởng mà nó gây ra cực kỳ lớn. Nếu mỗi chính quyền địa phương đều giống thành phố Bành Thành, vậy thì chúng tôi phân tán thành năm tổ kiểm tra trên khắp đất nước còn có cái gì an toàn đáng nói không? Tôi đề nghị truyền thông kêu gọi, nhất định phải tiến hành trừng phạt nghiêm khắc đối với Thành ủy Bành Thành và đương sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận