Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 813: Tân bí thư nhậm chức.

Trong hội trường Tỉnh ủy Ba Thục đã có hàng nghìn người, ngồi chật không còn một chỗ trống nào cả. Lãnh đạo các thành phố, các huyện trong Tỉnh, phàm là nhưng người có tư cách đều đến tham dự. Hôm nay là ngày chọn ra bí thư mới.
Người đứng đầu của Đảng ủy khác với người đứng đầu của khối nhà nước, việc bổ nhiệm người của khối nhà nước phải được Hội đồng nhân dân thông qua biểu quyết, còn bổ nhiệm của Đảng ủy thì trực tiếp tuyên bố. Mà ở đây, không hề tồn tại việc không trúng cử.
Trước tiền đề này, cán bộ toàn tỉnh đương nhiên đều muốn tạo quan hệ tốt với bí thư mới. Bất kể như thế nào, để lại một ấn tượng tốt chắc chắn là việc không thể bỏ qua rồi.
Ngồi ở vị trí Trưởng ban tổ chức là đồng chí Thạch Kiến Đông. Bên trái Thạch Kiến Đông là một người đàn ông tầm năm mươi tư, năm mươi lăm tuổi, đeo cặp kính, nhìn rất tao nhã, kiểu tóc nhìn rất chỉnh chu, tỉ mỉ, mặc một bộ vest tối màu, cà vạt màu đỏ, nhìn rất có khí chất.
Ngồi bên phải là Nhiếp Chấn Bang, lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng ngồi nghiêm chỉnh, nét mặt nghiêm túc, bình tĩnh. Mặt không thể hiện tâm trạng gì, từ sắc mặt hoàn toàn không nhìn nhận ra Nhiếp Chấn Bang đang suy tư điều gì.
Lướt mắt nhìn qua Thạch Kiến Đông, rồi lại nhìn đến người đàn ông trung niên, bí thư mới nhậm chức. Nhìn như một học sĩ, đã có bằng tiến sỹ, tốt nghiệp đại học Hoa Thanh khoa Triết học, nhận được hai bằng học vị tiến sĩ về ngành triết học và ngành quản lý học.
Đối với kiểu cán bộ có học thức này, trong thâm tâm Nhiếp Chấn Bang đã bắt đầu đã đề phòng. Cán bộ mà học cao, đừng nghĩ rằng họ chỉ là những con mọt sách. Đều là nhân vật theo chủ nghĩa lý tưởng hóa, đến tầng lớp này, thì chẳng có ai là ngu ngốc cả. Nếu như cứ coi thường chắc chắn là thua thiệt lớn thôi.
Dừng lại một chút rồi Nhiếp Chấn Bang gõ gõ vào micro trên bàn. Tác phong lúc này giống như ở dưới cấp cơ sở, có cảm giác như họp Hội đồng cán bộ xã.
Qua âm li, âm thanh được truyền đi khắp phòng họp, Nhiếp Chấn Bang cao giọng nói:
- Sau đây xin mời Trưởng ban Tổ chức Thạch Kiến Đông đọc quyết định bổ nhiệm, xin mọi người liệt nhiệt hoang nghênh!
Lúc này Nhiếp Chấn Bang tự nhiên lại đóng vai trò làm người dẫn chương trình, vừa mới nói xong, cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhức óc. Ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang liền nhìn về bên cạnh, rồi dừng lại ở Long Canh Hoa.
Phó bí thư Long vì vị trí này mà chạy nhanh đến Bắc Kinh, nhưng kết quả cuối cùng, lại đúng là công dã tràng, loại cảm giác chênh vênh, thất vọng này hiện tại không thể nào diễn tả bằng lời được. Lúc này nét mặt anh ta hiện lên một vẻ ngại ngùng, ánh mắt nhìn sang bí thư mới cũng vô cùng phức tạp.
Lúc này Thạch Kiến Đông cũng đứng dậy. Hai tay giơ lên rồi vẫy vẫy nhẹ xuống. Khí phách của Thạch Kiến Đông không phải người bình thường có thể so sánh được. Là một nhân vật quan trọng trong công tác tổ chức cả nước, ông hiểu rõ được cả mạch máu cán bộ của cả nước. Loại khí thế này tự phát mà thể hiện ra.
Dừng lại một chút rồi ông cũng bắt đầu nói:
- Các đồng chí, nhận được sự ủy thác của trung ương, của chủ tịch Thẩm. Lần này tôi lại có mặt tại tỉnh Ba Thục, đầu tiên, tôi đề nghị, chúng ta dành ba phút để tưởng nhớ lại đồng chí Tăng Thái Bình.
Sau ba phút, Thạch Kiến Đông lại tiếp tục nói:
- Theo quyết định của Trung Ương, đã bổ nhiệm đồng chí Tô Quyết là ủy viên Tỉnh ủy, ủy viên thường vụ, và là Bí thư của Ba Thục.
- Đồng chí Tô Quyết đã từng là giảng viên, là trợ giảng của khoa Triết học trường Đại học Hoa Thanh, là bí thư chi đoàn khoa Triết trường Đại học Hoa Thanh.
Sau đây tân Bí Thư Tô Quyế sẽ tự giới thiệu về mình. Nhiếp Chấn Bang ngồi bên cạnh cũng chau mày, Tô Quyết này không thể coi thường được. Có kinh nghiệm làm việc trong đoàn thể, lại tốt nghiệp Đại học Hoa Thanh, điểm này có giống với chủ tịch Thẩm.
Muốn nói Tô Quyết và chủ tịch Thẩm không có mối quan hệ gì, sợ rằng ngay cả bản thân Nhiếp Chấn Bang cũng không thể thuyết phục được mình. Hơn nữa nhìn sơ yếu lý lịch của ông ta rất đặc sắc. Người này cũng không hẳn là kiểu cán bộ học giả. Thời gian còn ở cơ sở, người này cũng đã thể hiện rồi., Thời gian nhận chức ở tỉnh Lỗ Đông, đã thể hiện rất rõ ràng, đây là một cán bộ cực kỳ có năng lực.
Sau khi Thạch Kiến Đông giới thiệu xong, ông ta liền nhìn bao quát xuống phía dưới, rồi trầm giọng nói:
- Đồng chí Tô Quyết là một người có học thức, là một cán bộ có năng lực. Trên đã chọn lựa đồng chí Tô Quyết lên thay vị trí đồng chí Tăng Thái Bình chứng tỏ đã qua suy xét, cân nhắc thận trọng rồi. Tôi tin rằng đồng chí Tô Quyết nhất định sẽ làm tốt công việc của mình, kế thừa và phát huy tinh thần làm việc của đồng chí Tăng Thái Bình, giúp Ba Thục của chúng ta ngày càng tốt đẹp. Sau đây xin mời đồng chí Tô Quyết phá biểu ý kiến.
Khi nói đến đây toàn bộ người trong hội trường không ai có thể ngồi yên được, nếu như khi nãy Thạch Kiến Đồng nói những lời khen như thế, thì sau đây Tô Quyết nhận chức lên phát biểu để xem xem có thật sự có bản lĩnh hay không.
Đặc biệt là đồng chí Tăng Thái Bình lại xảy ra chuyện như thế, những cán bộ mà ông ta dìu dắt ngay trong một đêm mà như cô nhi vậy, hiện giờ Tô Quyết lên nhậm chức chính là cơ hội cho cả hai bên.
Đối với Tô Quyết mà nói, chẳng sợ anh ta là một người mới, nhưng người cô đơn kia chắc chắn cũng không làm được gì, đã là hoa thì phải được người ta nâng niu, chẳng lo anh có chức cao đến đâu, mà dưới không nghe thì cũng chỉ là vô ích, Tô Quyết phải tạo ra bước đột phá mới ở Ba Thục, có một số cán bộ muốn tìm đến một chỗ dựa vững chãi khác, đây chính là thời điều không bàn mà ắt sẽ đến cùng một đích.
Mà hiện tại, Tô Quyết lên diễn thuyết nhậm chức, điều đầu tiên chĩnh là để nhìn trực tiếp thấy con người Tô Quyết, xem có phải chính là thời cơ để có thể đặt niềm tin vào.
Thần thái của Tô Quyết rất thong thả, sau khi Thạch Kiến Đông nói xong, ông ta lập tức đứng lên, tay nâng lại cặp kính, gọng kính màu vàng, lúc này có vẻ như tỏa sáng.
Đầu tiên Tô Quyết khom lưng cúi chào thât sâu, hình thức hành lễ này cực kỳ bình thường. Hạ thấp mình chào hòi, người vừa mới đến, còn chưa quen biết làm thế là điều đương nhiên rồi.
Sau đó bắt đầu nói, Nhiếp Chấn Bang đã cảm nhận điều khác lạ của Tô Quyết, lời diễn thuyết này của tân Bí thư rất thâm thúy, rất khôn khéo, và cũng không hề khen gì cả, ngược lại nói về tình trạng kinh tế hiện tại của Ba Thục, về các phương diện tài nguyên thiên nhiên, tài nguyên con người cùng với vấn đề giao thông... Tô Quyết nhìn có vẻ như đang ca ngợi nhưng thực ra là đang nói ra ý kiến riêng của mình, là rất đúng trọng tâm.
Đương nhiên khi lời phát biểu của ông ta vừa kết thúc, toàn hội trường đã vang lên tiếng vỗ tay nhức óc. Đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, lúc này đang có chút mâu thuẫn. Một là, con người Tô Quyết, trên phương diện xây dựng kinh tế cũng có năng lực. Điều này là điều tốt, nhưng về tương lai càng có nhiều khả năng là ông ta sẽ tham dự vào kế hoạch của mình.
Liếc nhìn Tôn Gia Lạc một cái, cả hai người, từ ánh mắt đó đều nhận ra được chút kinh ngạc, lo lắng. Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng đã lấy lại được tinh thần. Rồi cho Tôn Gia Lạc một ánh mắt ra hiệu, đứng dậy tuyên bố kết thúc hội nghị.
Nhiếp Chấn Bang đi về phía Thạch Kiến Đông và Tô Quyết, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Trưởng ban Kiến Đông, rất vui mừng chào đón đồng chí lại một lần nữa đặt chân đến Ba Thục, chào mừng sự có mặt của Bí thư Tô. Đồng chí Thái Bình đột ngột ra đi khiến Ba Thục như rắn mất đầu. Giờ có Bí thư đến rồi, Ba Thục đúng là gặp phúc lớn rồi.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang dừng lại chút rồi nói:
- Trưởng ban Kiến Đông, Tí thư Tô, Tỉnh đã chuẩn bị bữa chiêu đãi nho nhỏ, một là cảm ơn trên đã coi trọng, cảm ơn đồng chí Kiến Đông đã ủng hộ công tác ở Ba Thục, hai cũng là tiếp đón bí thư Tô.
Vừa mới nói xong, không đợi Thạch Kiến Đông nói, Tô Quyết đã cười nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, anh khách sáo rồi, cảm ơn sự nhiệt tình và khích lệ của các đồng chí, đồng chí Chấn Bang, danh tiếng của anh tôi cũng đã nghe từ lâu rồi. Có anh ở đây, Ba Thục không thể nhiễu loạn được.
Nói xong, Tô Quyết lại quay sang nói với Thạch Kiến Đông:
- Trưởng ban Kiến Đông, một chút rượu nhạt bày tỏ thành ý, chúng tôi vẫn hy vọng được tiếp đón đồng chí lại quay trở lại Ba Thục.
Thạch Kiến Đông cười nói:
- Nhìn chung cả nước, tiệc của Ba Thục là tôi yên tâm nhất. Đồng chí Chấn Bang chính là người đã lập ra Điều lệ Tam công, mời đồng chí Tô Quyết.
- Chủ tịch, Tô Quyết không hề đơn giản, nói ngắn gọn mấy câu nhưng chuyển từ thế bị động sang thế chủ động dễ dàng như chơi, xem ra Tô Quyết không phải như những gì mà ông ta đang thể hiện.
Thấy Tô Quyết nhanh chóng gần hơn một bước với Trưởng ban Thạch. Ở đằng sau Tôn Gia Lạc và Phan Kiến Chương cũng đã đến gần Nhiếp Chấn Bang, Tôn Gia Lạc nói.
Hiện giờ Nhiếp Chấn Bang đang suy nghĩ, những biểu hiện hiện tại của Tô Quyết không tầm thường. Cái câu có Nhiếp Chấn Bang ở đây thì Ba Thục không thể nhiễu loạn được, đây là đang khen hay là đan nhắc nhở, có phải là khen thật không, ý tứ trong câu nói này chắc chắn phải cân nhắc rồi.
Hơn nữa, chỉ vẻn vẹn mấy câu nói của Tô Quyết và Thạch Kiến Đông đã biến anh ta vốn là người được tiếp đón trong bữa tiệc này trở thành ông chủ của Ba Thục, chiêu bài này khiến Nhiếp Chấn Bang phải kinh ngạc, người này không phải là người khôn khéo bình thường thôi đâu.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang lại từ từ nói:
- Yên lặng theo dõi diễn biến xem.
Tiệc của tầng lớp này cũng như cấp sở, hay cấp huyện, thiếu đi tác phong của cấp thành phố. Về việc mời rượu, đền là lướt qua, luôn dừng. Dù sao chỉ là tiệc trưa, mọi người còn đi làm nên cũng không uống nhiều. Không lại ảnh hưởng đến hình tượng.
Trong bữa ăn, Tô Quyết nói hết bài này đến bài khác, càng khiến cho các ủy viên thường vụ liên quan có được nhận thức mới. Bữa tiệc trưa này đúng là khách và chủ đều vui.
Buổi chiều, Thạch Kiến Đông rời khỏi Ba Thục, tiến ra sân bay, cả đoàn người tháp tùng ra sân bay, sau khi ông ta lên máy bay, đoàn người mới trở lại văn phòng.
Lúc này sự có mặt của Tô Quyết khiến Nhiếp Chấn Bang vô cùng cảm kích, nếu như hắn ta đang muốn suy nghĩ về Tô Quyết, không bằng nên suy nghĩ về chủ tịch Thẩm. Trên sắp xếp Tô Quyết đến nhận chức, lại còn chỉ định vị trí của anh ta, đã loại bỏ được vị trí trống đang chờ đó, thái độ rõ ràng ủng hộ, vị trí này là để cho Tô Quyết đi chọn, có được vị trí này rồi trong tay Tô Quyết như có cần câu và mồi câu ngon rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận