Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 903: Áp lực tâm lý

10 giờ sáng, trong phòng họp lớn trụ sở làm việc của tập đoàn Hoa Hạ, cán bộ từ cấp trung của tập đoàn trở lên đều tụ tập lại đây. Hơn trăm người, tụ tập dưới một mái nhà, trong phòng họp, có chút ầm ĩ, không ít người, ghé tai bàn luận, đây là hội nghị toàn thể cán bộ lần đầu tiên từ khi tập đoàn Hoa Hạ thành lập tới nay.
Trên đài chủ tịch, trống không, cán bộ cấp cao của tập đoàn vẫn chưa đến.
Phòng họp lớn tập đoàn Hoa Hạ, nằm ở lầu phía Tây trụ sở làm việc, diện tích không nhỏ, chừng một ngàn mét vuông.
Nơi này, vốn là lễ đường của Đảng ủy trấn Lâm Phùng, sau khi tập đoàn Hoa Hạ tiếp nhận tòa nhà văn phòng này, nơi đây liền đổi thành phòng họp lớn. Tuy rằng không phải quá lớn, nhưng, các phương tiện đều đầy đủ.
Tám giờ sáng, cửa phòng họp lớn mở ra, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, bao gồm mấy vị Phó tổng giám đốc lần lượt đi vào, sắc mặt ai cũng đều nghiêm trọng, rất nghiêm túc. Đi vào cuối cùng, là người đứng đầu tập đoàn, Chủ tịch Hội đồng quản trị Nhiếp Chấn Bang.
Tình trạng này, Nhiếp Chấn Bang cũng sớm đoán trước được. Trước buổi họp, Nhiếp Chấn Bang triệu tập thành viên bộ máy Đảng uỷ của tập đoàn, đầu tiên triển khai một cuộc họp ngắn. Nội dung rất đơn giản, chủ yếu nói về vấn đề kiểm tra kỷ luật.
Trong hội nghị, nét mặt của Nhiếp Chấn Bang rất nghiêm túc, nhấn mạnh sự kiện bất ngờ của gói dự thầu số bảy lần này, và nghiêm túc phê bình chuyện này là một sự coi thường và khiêu khích đối với tập đoàn, tuyệt đối không được dung túng, tuyệt đối không cho phép. Sau đó, Nhiếp Chấn Bang lấy ra văn kiện xin chỉ thị.
Đồng thời, tuyên bố quyết định Tổ trưởng Tổ chuyên án lần này do đồng chí Lưu Uy đảm nhiệm. Sau khi nghe xong điều này, thái độ của Phó tổng giám đốc Lý rất bình thản, dù sao, đêm qua, Phó tổng giám đốc Lý cũng đã đã biết chuyện này. Nhưng, Đinh Vi Quang và Trương Thắng Sơn đều có chút ngạc nhiên.
Đinh Vi Quang thật không ngờ, Nhiếp Chấn Bang lại mời Thiết Nương Tử xuống núi, còn sắc mặt của Trương Thắng Sơn càng khó coi, danh tiếng và uy vọng của Thiết Nương Tử, ông ta cũng biết. Mặc dù trước là xí nghiệp công nghiệp quân sự, nhưng, trong bộ phận kiểm tra kỷ luật quân đội cũng từng hợp tác với Ủy ban Kỷ luật nhiều lần, mà lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật, chính là vị Thiết Nương Tử này.
Hiện tại, Thiết Nương Tử tuy rằng đã về tuyến hai rồi, nhưng, cấp bậc cũng khá cao. Huống chi, gừng càng già càng cay, lần này, Nhiếp Chấn Bang ra tay thật quá độc ác rồi.
Đi lên đài chủ tịch, Nhiếp Chấn Bang nhận mic, nhẹ nhàng vỗ một cái, nói:
- Hôm nay, mời tất cả mọi người tập trung lại đây, lần đầu tiên tổ chức hội nghị cán bộ cấp trung trở lên của tập đoàn chúng ta là để tuyên bố một chuyện.
Ngay lúc Nhiếp Chấn Bang nói, cửa bên phòng họp liền mở ra, Lưu Uy cùng với các đồng chí chủ chốt của Tổ chuyên án từ bên ngoài đi vào.
Dưới sự hướng dẫn của Vân Phi, Lưu Uy nghiễm nhiên ngồi xuống ghế chủ tịch. Lúc này Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Tôi tin, tất cả mọi người đều biết, lần trước, trong cuộc họp đấu thầu của tập đoàn, chuyện gói dự thầu số bảy vẫn mãi chưa công bố ra. Bởi vì, cuộc đấu thầu và mở thầu của gói dự thầu số bảy, đã xảy ra vấn đề nghiêm trọng. Chuyện này, ảnh hưởng rất lớn, tính chất rất nghiêm trọng, bộ máy Đảng uỷ của tập đoàn rất coi trọng, cũng rất phẫn nộ. Đây là hành động khiêu khích với quốc gia, là một hành vi khiêu khích nghiêm trọng với công lý. Tuyệt đối không thể đồng tình.
Đầu tiên Đảng uỷ tập đoàn báo cáo việc này cho cấp trên, dựa theo chỉ thị của cấp trên. Tập đoàn quyết định, lập tức thành lập một Tổ chuyên án cho gói dự thầu số bảy, do cựu Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đồng chí Lưu Uy, đích thân nắm giữ ấn soái, đảm nhiệm chức vụ Tổ trưởng Tổ chuyên án, và để đảm bảo nguyên tắc công bình công chính, những thành viên khác của Tổ chuyên án, toàn bộ thuyên chuyển đến từ đơn vị ngoài. Tôi hy vọng, toàn thể cán bộ tập đoàn từ trên xuống dưới đều phải coi trọng, phải đối đãi cẩn thận, nhất định không được có bất kỳ tâm lý cầu may nào, toàn lực ứng phó, phối hợp với Tổ chuyên án điều tra, cần phải đưa một số phần tử ngoài vòng luật pháp ra công lý.
Đối với lời của Nhiếp Chấn Bang, Trương Thắng Sơn có chút bực tức, Nhiếp Chấn Bang này, rất biết chọn thời cơ, vấn đề gói dự thầu số bảy, có thể trái, có thể phải. Cụ thể là tính chất gì, còn phải xem anh nhìn vấn đề này như thế nào.
Sơ hở có hay không, nhất định là có, đầu tiên, lỗ vốn kinh doanh, công ty xây dựng Tại Thành chắc chắn sẽ không làm, nếu làm, vậy không phải có âm mưu sao, là cái gì?
Nhưng, nếu không truy cứu, như vậy, thương hiệu này, chính là hợp lý hợp pháp, mà hiện tại, Nhiếp Chấn Bang nói như vậy ở trên đại hội, chính là định tính rồi. Nhưng, Trương Thắng Sơn vẫn không thể phản bác. Nếu thật sự làm loạn lên, người chịu thua thiệt chính là ông ta, bởi vì người đứng đầu Đảng uỷ, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn chính là Nhiếp Chấn Bang. Trước công chúng, đưa ra nghi ngờ, đầu tiên, chính là không lấy đại cục làm trọng. Tiếp theo, là không có giữ gìn uy tín của người đứng đầu Đảng uỷ. Sâu xa hơn, đây là không đoàn kết.
Tiếp đó, Nhiếp Chấn Bang lại đặc biệt giới thiệu một chút về lý lịch của đồng chí Lưu Uy, ngay lập tức, trong hội trường, tất cả cán bộ đều ngồi ngay ngắn, lai lịch của người phụ nữ này quá lớn, trong nước, trong thể chế, trước nay luôn có một câu tục ngữ như nầy: “Ủy ban Kỷ luật trung ương không ra tay thì thôi, đã ra tay hẳn là đại án. Thiết Nương Tử không ra tay thì thôi, ra tay hẳn là thiết án”. Chủ tịch Nhiếp có thể mời được vị Thiết Nương Tử đã về hưu này xuống núi, đây là điều mà mọi người không nghĩ tới.
Quả thật, hiện giờ Thiết Nương Tử đã không làm công tác kiểm tra kỷ luật nữa, nhưng mạng lưới quan hệ nhiều năm còn đó, thủ đoạn phá án còn đó. Điều này mới là đáng sợ nhất.
Giới thiệu xong lý lịch của Lưu Uy, Nhiếp Chấn Bang cao giọng nói:
- Tiếp theo, mời thủ trưởng Lưu Uy lên nói chuyện.
Lưu Uy dù sao cũng từng thấy sóng to gió lớn, cũng là thủ trưởng thực sự. Hai tay nâng lên, ra hiệu yên tĩnh, toàn hội trường, lập tức yên tĩnh trở lại. Lưu Uy cười nói:
- Lần này, Tổ chuyên án đến đây, mọi người không cần kinh hoảng như vậy, chuyện nên làm phải làm tốt, Tổ chuyên án là tới điều tra, không phải đến xét nhà vấn tội, cây ngay không sợ chết đứng, tất cả mọi người hãy yên tâm đến, tiếp tục công tác coi như Tổ chuyên án không tồn tại là được.
Nói xong, Lưu Uy nhìn mọi người trước mặt, một động tác này, đã biểu lộ hết thảy, điều này cho thấy. Lưu Uy đã không định nói gì nữa.
Tiếp đó, vài vị Phó tổng giám đốc tập đoàn cũng lần lượt lên phát biểu dõng dạc cam đoan sẽ toàn lực phối hợp với công tác của Tổ chuyên án. Sau đó Nhiếp Chấn Bang tuyên bố tan họp.
Nơi dừng chân của Tổ chuyên án, cũng không đặt ở gần đây, Lưu Uy phá án, trước giờ có một đặc điểm, thích cho thuê một chỗ của quân đội.
Lần này, tất nhiên cũng không ngoại lệ, nơi Tổ chuyên án xử lý công việc, đặt ở nhà khách Khu công nghệ cao Nam Giang, nơi đây là sản nghiệp của quân khu Tây Bắc, tuy rằng cũng mở cửa kinh doanh, nhưng, chỉ có một bộ phận đối ngoại, còn có một bộ phận không mở cửa kinh doanh, Lưu Uy lựa chọn chính là bộ phận không mở cửa kinh doanh này.
Sau khi Tổ chuyên án đến, liền bắt đầu công tác luôn, tập đoàn Hoa Hạ, bởi vì là công ty mới thành lập, hồ sơ tư liệu cùng với công văn và văn kiện phê chỉ thị.. v…v…, cũng không nhiều, chứ chưa nói tới phức tạp. Tổ chuyên án sai sáu người, tiến vào chiếm giữ tập đoàn đem những tài liệu này mang đi, cũng chưa có tin tức gì khác.
Lần này, ngược lại khiến tập đoàn từ trên xuống dưới đều có chút buồn bực và lo lắng, vốn dĩ, bọn họ nghĩ, Thiết Nương Tử xuất mã, nhất định là gió tanh mưa máu, nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, sao có thể tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ mà ngược lại không có gì động tĩnh, chắc không phải là khúc nhạc dạo đến trước bão táp chứ.
Ngày đầu tiên, Tổ chuyên án tiến vào chiếm giữ, cứ như vậy bình thản trôi qua không có gì lạ. Ngày hôm sau, công tác của Tổ chuyên án cũng có một chút thay đổi, nhưng, cũng không khác ngày hôm qua là mấy, Tổ chuyên án xem xét tất cả các khoản số liệu của tập đoàn, bao gồm cả công văn hành chính và văn kiện đến đi. Nếu không phải hồ sơ bí mật của tập đoàn thì hầu như đều bị điều tra một lần.
Ngày thứ hai công tác, ngay cả Nhiếp Chấn Bang cũng có chút nghi ngờ, ngày hôm nay, Tổ chuyên án phái 15 người qua đây, tìm văn phòng tập đoàn phối hợp điều đến 15 phòng. Suốt một ngày, đều chỉ tìm nhân viên cấp trung, cấp cao, thậm chí là bình thường của tập đoàn nói chuyện giao lưu công tác.
Căn cứ vào những gì mọi người nói, cũng không tán gẫu chuyện gì đặc biệt, gần như chỉ hỏi một số tình hình căn bản của tập đoàn mà thôi.
Ngày thứ ba, Nhiếp Chấn Bang càng nghi ngờ, ngày thứ ba, Tổ chuyên án không ngờ không tới, giống như Tổ chuyên án chưa từng xuất hiện vậy. Lần này, Nhiếp Chấn Bang có chút đứng ngồi không yên.
Đang chuẩn bị đi tới nhà khách Nam Giang kia, đích thân tìm lão lãnh đạo hỏi một chút, ngoài cửa, Vân Phi đi đến, báo cáo:
- Chủ tịch Nhiếp, Phó tổng giám đốc Lý đã tới.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, lập tức, ngồi xuống, nói:
- Mời Phó tổng giám đốc Lý vào đi.
Ba ngày nay Phó tổng giám đốc Lý, cũng có chút mơ hồ, đồng thời, cũng có chút khẩn trương. Lần này, không tra Minh Hải Thụy, lại tra Thanh Hòa Thân. Phó tổng giám đốc Lý, cũng không phải 100% sạch sẽ. Tuy nói, sai lầm lớn không có, nhưng, một số sai lầm nhỏ vẫn là không thể tránh được.
Cho nên, ngày thứ ba, Phó tổng giám đốc Lý đứng ngồi không yên, lúc này mới chạy tới, hy vọng có thể thám thính chút tin tức từ chỗ ông chủ.
Vừa nhìn thấy bộ dạng của Phó tổng giám đốc Lý, trong lòng Nhiếp Chấn Bang liền rõ, ngay lập tức hiểu được dụng ý của Lưu Uy rồi. Trong lòng, lại càng khâm phục, không hổ là lão Kỷ kiểm, hiểu rõ tính người, biết tính toán, có thể nói là đạt đến mức lư hỏa thuần thanh.
Mình cũng đứng ngồi không yên, Phó tổng giám đốc Lý cũng lo lắng như vậy, có thể biết rằng, lần này, những người trong lòng có quỷ, lúc này, chỉ e sớm đã là đứng ngồi không yên rồi.
Đây là một kiểu tấn công tâm lý, khi không có căn cứ chính xác rõ ràng, ở bên ngoài, dựng lên một bầu không khí khủng bố khẩn trương, cứ như vậy, mặc kẻ đó là ai, tâm lý vững đến mức nào, cũng tất sẽ có lúc sụp đổ và lộ ra sơ hở, mà Lưu Uy muốn bắt chính là sơ hở này. Đối với lão Kỷ kiểm mà nói, một sơ hở chính là một lối đi đột phá quan trọng. Chỉ cần nắm được lối đi đột phá này, chẳng sợ phòng tuyến nghiêm mật, cũng sẽ bị bà phá vỡ, đào ra chân tướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận