Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1174: Quyết định của Lưu Chấn Đào.

Chương1174: Quyết định của Lưu Chấn Đào
Lời của Lưu Chấn Đào khiến Hà Mai cũng có chút kinh ngạc và sửng sốt, tính cách của chồng mình Hà Mai rất hiểu, chắc chắn được gọi là nhân vật bền gan vững chí. Nhiều năm trên con đường làm quan như vậy Hà Mai vẫn luôn sát cánh bên cạnh, có thể nói mỗi một chút mồ hôi và cố gắng thì Hà Mai đều nhìn thấy rõ, chưa bao giờ thấy qua ông xã uể oải như thế.
- Lão Lưu, có chuyện gì vậy? Không giống tính cách của ông.
Hà Mai nói nhẹ.
Nói đến đây thì tâm trạng của Lưu Chấn Đào cũng đã dần điều chỉnh trở lại, lúc vừa mới bắt đầu nghe được tin tức này, Lưu Chấn Đào kinh hãi, nhưng Lưu Chấn Đào dù sao cũng không phải nhân vật bình thường, chút khả năng chịu đựng ấy vẫn phải có.
Giờ phút này đã dần dần bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn vợ một cái, Lưu Chấn Đào nói:
- Chúng ta vẫn còn trong lúc tranh giành chức tước anh sống tôi chết ở tỉnh Lũng Tây. Ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang sớm đã không dừng ở cấp địa phương này rồi, ánh mắt của hắn nhìn lên cao hơn cơ. Vừa rồi, nhận được điện thoại của Chấn Hải, anh trai của Nhiếp Chấn Bang rất có thể sẽ xuống địa phương quản lý một vùng.
- Việc này...
Hà Mai cũng có chút chấn động, hơi khó tin:
- Không thể nào, Nhiếp Chấn Bang cũng mới là Cục ủy, làm sao có thể tác động lên chức và điều động lên tận cấp bộ như vậy, có phải tung tin vịt hay không?
Nghe đến đó, Lưu Chấn Đào cũng lắc đầu khẳng định, lúc mới bắt đầu Lưu Chấn Đào cũng có suy nghĩ này, nhưng lúc này sau khi đã tỉnh táo lại thì Lưu Chấn Đào có thể xác nhận là Nhiếp Chấn Bang đích thật có năng lực như thế:
- Không thể nào, tính cách của Chấn Hải em cũng biết rồi, không có căn cứ xác thực thì cậu ấy tuyệt đối không nói lung tung. NHà họ Nhiếp trên thực tế thì từ sau thời ông cụ Nhiếp thì đều là do Nhiếp Chấn Bang quyết định, với thủ đoạn của Nhiếp Chấn Bang thì việc này không là gì cả.
Hà Mai giờ phút này mặc dù có chút hoảng sợ, nhưng cũng mỉm cười an ủi:
- Lão Lưu, cũng đừng tự coi nhẹ mình, Nhiếp Chấn Bang thực sự có năng lực, thủ đoạn cũng mạnh. Nhưng mục tiêu giữa ông và Nhiếp Chấn Bang khác nhau. Tôi cảm thấy chỗ mạnh của Nhiếp Chấn Bang đối với ông mà nói thì ngược lại là một loại ưu thế, một loại ưu đãi.
Lời nói của vợ khiến Lưu Chấn Đào đột nhiên có cảm giác mở mang, vừa rồi Lưu Chấn Đào có chút nổi giận bởi vì cảm giác mà Nhiếp Chấn Bang tạo cho ông ta giống như là một ngọn núi cao chắn ở trước mặt mình, không thể vượt qua.
Vào lúc này Lưu Chấn Đào có loại cảm giác mất đi sự tin tưởng, nhưng bây giờ sau khi vợ mở mang cho thì trước mắt của Lưu Chấn Đào bỗng sáng ngời, cảm thấy rộng mở trong sáng.
Lúc mới đầu thì bản thân mình coi Nhiếp Chấn Bang là đối thủ cạnh tranh trên con đường làm quan của mình, Lưu Chấn Đào đối mặt với Nhiếp Chấn Bang hùng mạnh, tự nhiên có loại cảm giác lực bất tòng tâm. Nhưng bây giờ nghĩ lại thì không riêng gì không giống nhau về cấp độ mà mục đích theo đuổi cũng không giống nhau nốt. Việc tiến vào Cửu Đỉnh đối với những người khác có lẽ đã là thành công tới mức không thể thành công hơn, nhưng đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói thì chỉ sợ trèo lên đỉnh cao nhất mới có được lực hấp dẫn nhất định. Còn bản thân mình không nói đến trèo lên đỉnh, chỉ sợ là tiến vào Cửu Đỉnh cũng có khó khăn, hai người hoàn toàn không ở cùng trên một mặt phẳng.
Bây giờ nhờ sự mở mang của bà xã, Lưu Chấn Đào cũng nhìn thấy con đường của bản thân, đi theo Nhiếp Chấn Bang có lẽ có thể có cơ hội tiến vào Cửu Đỉnh cũng không chừng.
Nghĩ đến đây, Lưu Chấn Đào đứng lên:
- Bà nghỉ trước đi, tôi đi ra ngoài một chút.
Nhìn thấy dáng vẻ có chút ngạc nhiên của vợ, Lưu Chấn Đào mở miệng:
- Tôi sang chỗ Bí thư Nhiếp một chuyến.
Đã có quyết định thì Lưu Chấn Đào cũng không sẽ do dự, lần này đi thăm hỏi Nhiếp Chấn Bang, mục đích của Lưu Chấn Đào cũng rất đơn giản: Thăm dò rõ ràng thái độ ở mặt điều chỉnh nhân sự trong tỉnh Lũng Tây của Nhiếp Chấn Bang, cùng Nhiếp Chấn Bang duy trì nhất trí trong hành động ở trong quá trình kế tiếp, đó chính là tính toán của Lưu Chấn Đào.
Ngày mai mới nói thì không còn kịp thời gian rồi. Sáng ngày mai tổ chức họp hội nghị thường vụ, nếu chẳng may ở trong mặt điều chỉnh nhân sự có tình huống ý kiến không nhất trí thì tất nhiên sẽ có chút xấu hổ.
Hà Mai giữ lại một chút, nhìn dáng vẻ hấp tấp của Lưu Chấn Đào, hạ giọng nói:
- Lúc này em thấy hay là anh gọi một cuộc điện thoại sang trước đi.
Lúc nhận được điện thoại của Lưu Chấn Đào, rất rõ ràng có thể cảm nhận được một chút thay đổi rất nhỏ trong giọng nói của Lưu Chấn Đào. Đối với việc Lưu Chấn Đào nói muốn đến, Nhiếp Chấn Bang cũng không từ chối, nhìn đồng hồ tuy rằng đã là trời vừa rạng sáng nhưng Nhiếp Chấn Bang vẫn đồng ý, chút thể diện này vẫn là muốn để cho Lưu Chấn Đào đấy.
Úp điện thoại, sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang cũng chìm xuống, Lý Quốc Hoa thật ra cũng đã tính toán hết, thể chế tuy rằng không lớn nhưng cũng không phải là đóng kín. Chuyện này chỉ có mình và Lý Quốc Hoa tham dự, rất rõ ràng đây là Lý Quốc Hoa cố ý tung tin.
Đối với việc Lưu Chấn Đào có thể biết thì Nhiếp Chấn Bang cũng chẳng suy nghĩ gì, Lưu Chấn Đào vốn chính là người Bắc Kinh, Lưu gia cũng ở trong hội thế gia, cũng có mạng lưới quan hệ tương đối. Tin tức tán truyền ra nếu không thể biết trước tiên thì cũng không phải là nhà họ Lưu rồi.
Từ khu nhà ở của Tỉnh ủy bên này đến bên nhà khách Tỉnh ủy kỳ thật cũng chỉ cách vài bước, chừng năm phút thì ở ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Mở cửa phòng, Lưu Chấn Đào đã đứng ở cửa:
- Bí thư, thật là ngại quá, đã trễ thế này còn tới quấy rầy Bí thư nghỉ ngơi.
Lưu Chấn Đào mang theo nụ cười, nói chuyện cũng cực kỳ khách khí, tâm trạng cũng có chút thay đổi rất nhỏ, cũng làm cho Nhiếp Chấn Bang có chút cảm giác.
Đón Lưu Chấn Đào vào phòng, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Vừa đúng lúc có một số việc nên vẫn chưa nghỉ ngơi, đồng chí Chấn Đào quá khách sáo rồi.
Ngồi xuống, Lưu Chấn Đào liền mỉm cười nói:
- Không sợ bí thư chê cười, muộn như vậy lại đây cũng là bởi vì mặt nhân sự có một vài vấn đề khó ngủ, cho nên đến tìm bí thư nói chuyện một chút để lấy kinh nghiệm.
Nói thì mặc dù là nói như vậy, nhưng trong lời nói để lộ ra tới ý tứ cũng hết sức rõ ràng và trong sáng. Điều này cũng làm cho Nhiếp Chấn Bang có chút không ngờ, thái độ Lưu Chấn Đào biểu hiện ra hoàn toàn là đi theo ý tứ tổ chức.
Nhìn không rõ Lưu Chấn Đào rốt cuộc là suy nghĩ và ý tứ gì, nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không có bất kỳ sợ hãi, cho dù Lưu Chấn Đào làm như vậy có mục đích gì, làm tốt chính mình là được rồi, đây là suy nghĩ của Nhiếp Chấn Bang.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói:
- Việc điều chỉnh nhân sự trong tỉnh tổng thể mà nói vẫn là rất được, trong việc sắp xếp các cương vị chức vụ thì công tác của ban Tổ chức vẫn rất xuất sắc, các mặt đều suy xét đầy đủ, việc này rất khó làm được. Vừa thể hiện tuổi trẻ hóa cán bộ, lại chọn ra đồng chí có năng lực. Tôi cho rằng vẫn là rất tốt, tình hình cụ thể còn chỉ có thể xem hội nghị thường vụ ngày mai.
Lời của Nhiếp Chấn Bang nghe dường như không có quá nhiều ý tứ, nhưng đây chỉ là đối với người bình thường mà nói, còn đối với Lưu Chấn Đào mà nói thì đã để lộ ra không ít tin tức.
Đầu tiên là các mặt đều suy xét tới, lời nói này có thể hiểu thành lúc ban Tổ chức khảo sát cán bộ đã đều có khảo hạch và đánh giá nhất định tố chất các phương diện đối với cán bộ được khảo hạch. Nhưng cũng có thể hiểu thành suy tính bên trong của bộ máy Tỉnh ủy ủy viên thường vụ đều nghĩ chu toàn ích lợi của cá nhân.
Ngoài ra câu nói cuối cùng là “Xem hội nghị thường vụ ngày mai”, điều này cũng biểu đạt ra thái độ của Nhiếp Chấn Bang. Lần điều chỉnh nhân sự này thì vị trí Nhiếp Chấn Bang là rất độc đáo. Ở trên mặt chọn người này không có tay chân của Nhiếp Chấn Bang, điều này đã định trước ra địa vị siêu nhiên của Nhiếp Chấn Bang.
Còn hiện tại nói như vậy thì không còn nghi ngờ là đang nói cho Lưu Chấn Đào: Tôi sẽ không phát biểu tỏ thái độ ở trên hội nghị thường ủy, cụ thể làm thế nào thì đợi hội nghị thường vụ thảo luận xong, sau khi tình hình sáng tỏ mới đưa ra quyết định.
Nghe thấy vậy Lưu Chấn Đào cũng rơi vào trầm tư, đây là một cơ hội của mình. Ông không thấy năm đó bắt đầu từ khi theo Tổng bí thư Thẩm ở tỉnh Mân Nam kia đã ra bao nhiêu vị thủ trưởng. Từ thủ trưởng Cổ Dân Phú, còn có thủ trưởng Lâm Hạ, đến sau này Tổng bí thư Kiều cũng là từ tỉnh Mân Nam đi ra, đây chính là một cái ví dụ rõ ràng.
Dựa vào ánh mắt và kinh nghiệm của Lưu Chấn Đào thì không khó để nhìn ra tiền đồ của Nhiếp Chấn Bang là rất bừng sáng. Tuổi của Nhiếp Chấn Bang tuy rằng còn trẻ, nhưng lý lịch của Nhiếp Chấn Bang cũng không kém cỏi so với bất cứ kẻ nào, bắt đầu ở Vọng Hải thì Nhiếp Chấn Bang chỉ là cán bộ cấp Thứ trưởng, cũng đeo mác ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.
Tiếp theo là từ Ban tam công đến tỉnh Ba Thục, lại đến tập đoàn Hoa Hạ cùng với tỉnh Hồng Giang, bước vào cấp Bộ trưởng cũng đã năm sáu năm. Bây giờ ở tỉnh Lũng Tây chỉ cần làm ra thành tích, những việc khác đem không có bất kỳ trì hoãn gì, đây là điều Nhiếp Chấn Bang lo lắng.
Lúc này chính là thời điểm, là lúc nên quyết định. Đốt bếp lạnh cũng có chỗ tốt của đốt bếp lạnh, lúc hoạn nạn mới có thể gặp chân tình đúng không. Huống chi chỗ Nhiếp Chấn Bang nơi này còn không phải là bếp lạnh, chẳng qua là vẫn chưa chính thức bùng lên mà thôi.
Hiện tại dựa vào để đi lên chính là một loại đầu tư, thực sự đợi cho thế cục sáng suốt mới dựa vào đi lên thì không lộ vẻ trân quý như giờ phút này nữa rồi, đôi khi chịu đánh cuộc cũng là một loại năng lực.
Suy xét đến mặt này, Lưu Chấn Đào trầm ngâm một chút, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Lời nói Bí thư giống như là rẽ mây nhìn thấy mặt trời, tôi cũng cảm nhận sâu sắc, tôi nhất định duy trì nhất trí với tổ chức.
Lời nói này của Lưu Chấn Đào nói hết sức nhanh nhẹn, lưu loát. Hoàn toàn không có bất kỳ sự xấu hổ nào, nhưng nghe vào tai của Nhiếp Chấn Bang lại có chút bất ngờ.
Hơi sửng sốt một chút, Lưu Chấn Đào đây là ý gì? Sao lại thể hiện rõ ràng lòng trung thành như thế? Nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng phục hồi tinh thần lại rất nhanh, trong lòng cũng có chút ý cười. Nếu Lý Quốc Hoa biết rằng việc ông ta cố ý loan tin tức ra để muốn làm cho việc mình vận tác chuyện của đại ca Nhiếp Gia Lương bị gặp lực cản, thì ngược lại lại thúc đẩy thái độ của Lưu Chấn Đào chuyển biến, không biết Lý Quốc Hoa có thể tức giận đến hộc máu hay không.
Rất rõ ràng là Lưu Chấn Đào bị sợ hãi bản thân mình, lúc những người của bộ máy Tỉnh ủy còn đang tranh chấp điều chỉnh nhân sự cấp Sở địa phương thì bản thân cũng đang tính toán điều chỉnh cấp tỉnh bộ. Loại khác biệt này chấn động đối với Lưu Chấn Đào là rất lớn.
Hiện tại xem ra thái độ Lưu Chấn Đào lần này thật sự phát ra từ nội tâm, mục đích của Lưu Chấn Đào không khó đoán. Giờ phút này, Lưu Chấn Đào chính là một loại đầu tư trước, “Một người đắc đạo, gà chó lên trời”, điều này không phải chỉ có trong truyền thuyết.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Đồng chí Chấn Đào, cùng nhau nỗ lực nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận