Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1185: không nhận người thân

Viên Hạo là một trong số các công tử nổi danh chốn kinh thành, là cháu của Viên Khang An. Sao cậu ta lại tới đây? Chẳng lẽ cũng là vì chuyện này mà tới.
Những người khác, Nhiếp Chấn Bang có thể ít không nhiều không e dè. Nhưng, cháu của Viên Khang An, Nhiếp Chấn Bang liền không thể không suy tính thận trọng.
Viên lão gia tuy rằng đã về hưu, hiện tại, tuy rằng cũng đã hơn tám mươi tuổi rồi. Nhưng, ông ấy vẫn là thủ trưởng của năm đó, vẫn còn một phần tình nghĩa với nhà họ Nhiếp. Mặt khác, lãnh đạo, thủ trưởng cũ ít nhiều trong thể chế vẫn phải nể mặt. Cấp dưới của ông ta cũng vẫn có hàng nghìn người trong bộ máy được đề bạt lên vẫn còn tại vị.
Những người này đều là năng lượng khổng lồ của nhà họ Viên, đây là vấn đề mà Nhiếp Chấn Bang không thể không suy tính.
Tuy nói rằng người đi trà lạnh, người chết đèn tắt nhưng đó chỉ là đối với những lãnh đạo bộ phận bình thường chứ không phải với Viên Khang An. Không chỉ những cán bộ bình thường mà ngay cả Thẩm tổng trước kia và Kiều tổng bây giờ, ít nhiều cũng phải trưng cầu ý kiến của Viên Khang An về việc chế định và suy xét quốc sách.
- Tiểu Hạ, cậu trở về làm việc đi. Đích thực là tới tìm tôi.
Nhiếp Chấn Bang mở cửa phòng, nói.
Nghe Nhiếp Chấn Bang nói vậy, Hạ Cương có chút kinh ngạc.làm việc cùng Bí thư Nhiếp thời gian lâu như vậy, chưa nhìn thấy Bí thư Nhiếp như vậy bao giờ. Lai lịch của người này ra sao, sao có thể khiến cho Bí thư Nhiếp cũng phải biến sắc như vậy.
Lúc này, Viên Hạo liền nhếch miệng cười, có chút mặt dày tỏ vẻ thân thiết tiếp đón:
- Chú Nhiếp, cháu đến nhờ chú giúp tôi chút việc.
Viên Hạo được mời vào văn phòng, còn cấp dưới và vệ sĩ của Viên Hạo sẽ không được đãi ngộ này rồi. Chiêu đãi Viên Hạo, đó là nể mặt Viên lão gia. Còn những kẻ khác không có tư cách để Nhiếp Chấn Bang khách khí như vậy.
Sau khi đi vào văn phòng, đóng cửa phòng lại, Nhiếp Chấn Bang tự mình rót một chén trà cho Viên Hạo, sau đó ngồi xuống bên cạnh Viên Hạo, nói:
- Tiểu tử cậu sao lại tới đây? Sao rồi, Viên lão gia hiện tại để cậu ra mặt à?
Nói đến đây, trên mặt Viên Hạo cũng lộ ra vẻ vô cùng xin lỗi. Gia giáo của nhà họ Viên cực kỳ nghiêm khắc. Khi Viên lão gia còn tại nhiệm, yêu cầu đối với vợ con và người nhàđều hết sức nghiêm khắc. Chưa bao giờ dựa vào quyền lực của mình để làm lợi cho người nhà mình. Lúc ấy, Viên Hạo cực kỳ sợ ông nội.
- Chú Nhiếp, sao chú lại nhắc đến chuyện này vậy. Lần này cháu đi, ông sao có thể vui được chứ? Hận không thể nhìn cháu sớm nhảy sông tự vẫn ấy chứ.
Viên Hạo xem như cũng là người trưởng thành ở Bắc Kinh. Mở miệng toàn là giọng Bắc Kinh. Hương vị kia cực kỳ thuần khiết.
Dừng lại một chút, Viên Hạo nói tiếp:
- Chú Nhiếp, lần này cháu tìm chú giúp. Một hai năm nay, cháu có mở một công tư tư vấn kinh doanh, cũng đã tư vấn kinh doanh cho một số công ty công trình, khai thác bất động sản, phát triển xí nghiệp …kiếm một chút tiền rất vất vả. Lần này, nhất định phải đến chào hỏi chú Nhiếp một câu. Hạng mục cải tạo thành phố Cổ Đô ngày càng nhiều công trình đầu tư như vậy, tùy tay lấy một dự án cho cháu là được. Món ân tình này của chú Nhiếp cháu nhất định ghi tạc trong lòng.
Nghe Viên Hạo nói, sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang như thường, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút bốn bề sóng dậy, đứa nhỏ này, có phải từ nhỏ đã bị Viên lão gia đánh đến ngốc luôn rồi hay không.
Rõ ràng, nghe khẩu khí của Viên Hạo, cái gọi là công ty tư vấn kinh doanh chỉ là một cái xác không mà thôi. Hiện nay, loại hình công ty của Viên Hạo không ít. Phần lớn đều là của những người có mối quan hệ thâm hậu trong thể chế. Dựa vào quyền lực, sau đó, nhận thầu một số công trình, qua tay giao cho những công ty khác làm. Những công ty khác có tái diễn việc qua tay nữa hay không, bọn họ không quan tâm. Công trình chất lượng ra sao, bọn họ cũng sẽ không để ý tới.
Mặt khác, lôi kéo một ít nguồn vốn, tìm chút chính sách ưu đãi, hoặc là gây dựng chút quan hệ với lãnh đạo địa phương cho một số công ty. Món lời nhận được, lợi nhuận qua tay chính là giá chênh lệch.
Loại này công ty, gọi là công ty đã là khách khí lắm rồi. Theo như Nhiếp Chấn Bang nói, chỉ có thể gọi là sâu mọt, một đám sâu mọt vô sỉ dựa vào những cán bộ lớn ở Đảng và Chính phủ.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng đang suy nghĩ xem làm sao để trả lời Viên Hạo. Nhìn Viên Hạo, Nhiếp Chấn Bang cũng chậm rãi nói:
- Viên Hạo à, cậu tới Lũng Tây, đến thành phố Cố Đô đầu tư gây dựng sự nghiệp, tôi giơ cả hai tay tán thành cũng chân thành hoan nghênh cậu đến đây. Tuy nhiên, công tác giai đoạn trước đấu thầu đều là do phía thành phố Cổ Đô kia trực tiếp phụ trách, tôi cũng không tiện nhúng tay can dự. Như vậy đi, trước tiên cậu bắt đầu bằng việc treo biển quảng cáo đấu thầu, sau khi đã có được thu hút đầu tư từ bản kế hoạch thì cậu đẩy mạnh thương hiệu lên. Đến lúc đó, tình huống cụ thể như thế nào, chúng ta sẽ thảo luận tiếp.
Sau khi nghe Nhiếp Chấn Bang nói, sắc mặt Viên Hạo có chút khó coi, nhưng, ít nhất hiểu được tôn ti trật tự. Mặc dù có chút bất mãn với lời nói của Nhiếp Chấn Bang nhưng Viên Hạo cũng biết Nhiếp Chấn Bang không phải người bình thường, có thể cho cậu ta tùy tiện gây khó dễ.
Trầm mặc một chút, Viên Hạo liền lập tức cười nói:
- Được, chú Nhiếp làm việc đi, như vậy là cháu yên tâm rồi. Cháu xin cáo từ trước. Chờ tin tức tốt của chú.
Viên Hạo này tuy rằng tự cao tự đại nhưng cũng là người khá thông minh. Chỉ tiếc, không dùng sự thông minh này trên con đường chính đạo mà dùng để lừa gạt mình. Nếu thật sự bị một người trẻ tuổi như vậy dắt mũi vậy có còn là Nhiếp Chấn Bang hay không?
Sau khi tiễn Viên Hạo ra về, Nhiếp Chấn Bang cũng rơi vào trầm tư. Chuyện của Viên Hạo không thể không đề phòng. Nếu thật là công ty có tư chất chính quy, kỹ thuật đạt chuẩn thì không sao. Nhưng nếu là loại công ty sâu mọt thì ngàn vạn lần không thể tham dự. Quả thật, Viên lão gia quản giáo đứa cháu này tương đối nghiêm khắc. Nhưng, nếu thật sự gây ra chuyện lớn, liệu lão thủ trưởng có thể trơ mắt nhìn cháu của mình vô tù hay sao? Nếu vậy, không phải rõ ràng là hại Viên lão gia sao?
Lập tức lớn tiếng gọi:
- Tiểu Hạ, cậu qua đây một chút.
Hạ Cương nhanh chóng đi tới. Nhiếp Chấn Bang dặn dò nói:
- Tiểu Hạ, mau gọi điện thoại cho Bí thư La Thu Lương bảo anh ta qua đây một chút. Viên Hạo này thực sự rất phiền toái đây.
Bên cạnh, Tiểu Hạ cũng có chút tò mò, mỉm cười nói:
- Bí thư, thái độ hiện giờ của ngài, trước nay tôi chưa từng thấy qua. Xem ra, Viên Hạo này lai lịch không đơn giản.
Hạ Cương đi theo Nhiếp Chấn Bang cũng đã hơn nửa năm, cũng khá hiểu hắn, cho nên Hạ Cương cũng không câu nệ nữa rồi.
Lời nói này, nếu là lúc trước, Hạ Cương tuyệt đối sẽ không hỏi. Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Tiểu Hạ, con mắt nhìn người của cậu càng ngày càng cao đấy. Lai lịch của Viên Hạo này đích thực không tôi. Ông của cậu ta chính là đồng chí Viên Khang An.
Khi Hạ Cương điện thoại thông báo cho La Thu Lương, La Thu Lương đang trong phòng làm việc nghe báo cáo công tác chỉ huy dự án cải tạo thành phố Cố Đô 1 cùng với Cục Xúc tiến đầu tư thành phố.
Từ khi hạng mục chính thức khởi động, hiện tại, hạng mục cải tạo, công trình thị chính, đường và các loại điện nước gas và phương tiện cải tạo đã tự động tiến hành, tiếp sau đó sẽ từng bước khai triển trọng điểm cải tạo, các loại công trình đấu thầu cùng với công tác thu hút đầu tư.
Công trình lớn như vậy, nếu chỉ đơn thuần dựa vào nguồn ủng hộ tài chính của thành phố Cổ Đô thì không đủ. Thu hút đầu tư là then chốt để bảo đảm toàn bộ công tác cải tạo diễn ra thành công hay không.
Nhưng, công trình lớn như vậy, thương gia, xí nghiệp nhất định sẽ băn khoăn, hiện tại, hạng mục chính thức khởi động, giai đoạn trước công tác khai triển cũng để khuyến khích cố vũ xí nghiệp và thương nhân tham gia.
- Bí thư. Trước mắt, dự án cải tạo được thành phố chia ra làm mười một trọng điểm hạng mục công trình. Liên quan tới ba điều chủ nghìn đạo một cấp mười lăm điều phó nghìn đạo mở rộng và xây dựng cải tạo. Trước mặt, tổng cộng có 62 doanh nghiệp trong cả nước đến tham gia đấu thầu. Trong số 62 doanh nghiệp này có 13 doanh nghiệp cấp II có tư chất xí nghiệp xây dựng công trình. 49 doanh nghiệp công trình xí nghiệp cấp I khác đều đến từ các tỉnh trong cả nước và trong tỉnh...
Sau khi báo cáo xong tiến triển công trình đấu thầu, Cục Xúc tiến đầu tư cũng bắt đầu báo cáo:
- Bí thư, công tác thu hút đầu tư cũng bước đầu tiếp nhận không ít xí nghiệp bất động sản lớn. Căn cứ theo điều tra của chúng ta, những xí nghiệp này phần lớn là những doanh nghiệp tư nhân nổi danh trong nước hoặc là những doanh nghiệp nhà nước được trung ương đặc biệt mong đợi. Tin rằng vấn đề tài chính của dự án cải tạo tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nói tới đây, trên mặt La Thu Lương cũng lộ ra vẻ mặt tương đối hài lòng. Điều này cũng gián tiếp chứng minh, hoàn cảnh đầu tư của thành phố Cổ Đô thật tốt. Có thể có nhiều xí nghiệp lại đây như vậy, tối thiểu chứng minh, các ông chủ vẫn còn xem trọng sự phát triển của Lũng Tây.
Trầm ngâm một chút, đang chuẩn bị nói thì điện thoại trên mặt bàn liền vang lên, La Thu Lương phất phất tay:
- Thật ngại quá, các anh ra ngoài trước đi, tôi nhận điện thoại đã.
Trên điện thoại di động hiện lên số điện thoại riêng của văn phòng Nhiếp Chấn Bang. Đối với cuộc điện thoại này, La Thu Lương tuyệt không dám có chút chậm trễ.
Cầm điện thoại lên, bên kia, liền truyền đến thanh âm của Hạ Cương:
- Alo, Bí thư La phải không? Tôi là thư ký của Bí thư Nhiếp, Hạ Cương. Bí thư La hiện tại có thời gian không. Bí thư Nhiếp muốn mời anh qua đây một chút.
Nhiếp Chấn Bang triệu kiến, điều này làm cho La Thu Lương cũng tạm dừng công tác báo cáo. Không chần chừ, với tốc độ nhanh nhất tới Tỉnh ủy. Vừa vào cửa, Nhiếp Chấn Bang liền đứng lên, cười nói:
- Đồng chí Thu Lương. Thời gian này, áp lực của tôi càng ngày càng nặng nề đấy.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang nhấn mạnh chuyện của Viên Hạo một chút, sắc mặt La Thu Lương liền ngưng trọng, đây chính là cháu của lão thủ trưởng, không phải là nhân vật bình thường. Chẳng lẽ Nhiếp Chấn Bang cũng không chống nổi sao?
Càng nghĩ, càng cảm thấy có khả năng này. La Thu Lương liền chậm rãi nói:
- Bí thư, ngài nói làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó. Tôi kiên quyết phục tùng sự an bài và phối hợp cùng tổ chức.
Ý tứ trong lời nói, Nhiếp Chấn Bang tất nhiên có thể hiểu được. Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Đồng chí Thu Lương, nguyên nhân tôi gọi anh tới chính là để trước tiên báo cho anh biết trước một tiếng, chuyện có liên quan đến Viên Hạo này, anh không cần để ý tới. Những chuyện khác cứ giao cho tôi xử lý. Tôi chỉ có một yêu cầu đối với anh, trong lần đấu thầu này tuyệt đối không thể xuất hiện vấn đề gì.
Chuyện này? Đây chẳng phải là Bí thư Nhiếp không nhận người thân sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận