Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 891: Thu hoạch ngoài ý muốn

Lúc nhận được điện thoại của Lý Thành Nhân bí thư Khu công nghệ cao thì Hà Chí Xương Bí thư Đảng ủy thị trấn Lâm Phùng đang ở trong thành phố nhậu nhẹt.
Lúc này bộ máy lãnh đạo chủ chốt Đảng ủy thị trấn Lâm Phùng đều trình diện để nghênh đón đoàn người Chu Hán Sinh Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Việt Đông Quán Quân.
Tập đoàn Quán Quân làm cái gì thì Hạ Chí Xương không cần quan tâm, việc Hạ Chí Xương chú ý là ông Chu muốn đầu tư một công trình sáu trăm triệu ở thị trấn Lâm Phùng.
Thời điểm này lấy kinh tế làm đầu, là thời đại tất cả lấy kinh tế để cân nhắc tiêu chuẩn chiến tích, hạng mục đầu tư này mà lấy được thì đối với con đường làm quan của mình có xúc tiến rất lớn, mượn cơ hội này để vào đảm nhiệm một Phó chủ nhiệm trong Ban quản lý Khu công nghệ cao cũng không phải là không thể được, thậm chí dũng cảm hơn một chút là đảm nhiệm Phó bí thư công ủy Khu công nghệ cao cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng.
Nhưng, lúc này điện thoại của công ủy bí thư Lý đã hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của Hạ Chí Xương, vừa tắt điện thoại Hạ Chí Xương liền đứng lên, việc này làm vài người bên cạnh đều sửng sốt.
- Bí thư Hạ, xảy ra chuyện gì rồi hả?
Một gã cán bộ bên cạnh cẩn thận hỏi thăm.
Hạ Chí Xương nhìn thoáng qua rồi nói:
- Hôm nay, thật sự là rất xin lỗi Chủ tịch hội đồng quản trị Chu, vừa rồi nhận được thông báo của đồng chí cấp trên, công ủy bí thư Lý đã đến thị trấn, chúng tôi phải chạy về.
Đoàn người vội vàng rời câu lạc bộ giải trí, nhân viên công tác phòng Đảng thị trấn đã đem lái xe tới, còn Hạ Chí Xương thì thích tự mình lái xe, đoàn người vội vàng chạy về thị trấn Lâm Phùng.
Lúc này ở cổng của thị trấn Lâm Phùng, Hoàng Đại Dũng sắc mặt khó chịu thản nhiên nhìn Lý Thành Nhân bên cạnh một cái, chỉ vào tòa nhà văn phòng Đảng uỷ chính quyền thị trấn Lâm Phùng, nói:
- Đồng chí Lý Thành Nhân, khí thế thật lớn nhỉ, anh xem một chút: trụ đá này, thiết kế này, quy mô này, đến tòa nhà Thành ủy cũng không có oai phong như vậy.
Lúc này Lý Thành Nhân toát mồ hôi hột, bây giờ thời tiết cũng không nóng bức, thậm chí vì Cam Châu ở vùng Tây bắc nên đã cảm giác được mùa thu mát mẻ, thêm một thời gian ngắn nữa là cũng có tuyết rơi.
Không khí về lý thuyết là cuối thu nên mát mẻ sảng khoái, nhưng tiếng nói sang sảng của bí thư Hoàng làm cho Lý Thành Nhân như đứng trên đống lửa, không biết trả lời thế nào.
Hoàng Đại Dũng lông mày nhíu lại:
- Thế nào? Đường đường là ủy viên thường vụ Thành ủy, bí thư công ủy Khu công nghệ cao thành phố cũng có lúc bí từ, cũng có lúc không biết nên trả lời như thế nào sao?
Lý Thành Nhân là tay chân thân tín của Hoàng Đại Dũng, theo sau Hoàng Đại Dũng dọc theo con đường đi lên, nhưng lúc này cũng sợ hãi và buồn bực, sao hôm nay bí thư Hoàng thay đổi như là một người khác, phê bình trước mặt mọi người là chuyện chưa từng có.
Ánh mắt chợt lóe lên, người thanh niên trẻ tuổi nhìn rất lạ đứng bên cạnh kia lọt vào mắt Lý Thành Nhân, tuy rằng người này ngay cả ánh mắt cũng chưa từng nhìn sang bên này, vẫn luôn nhìn vào tòa nhà văn phòng mầu trắng oai phong, nhưng cứ đứng nhìn như vậy cũng thể hiện ra phong thái, tư thế của người bình thường cũng không thể so sánh được.
Im lặng một chút, Lý Thành Nhân càng hạ thấp thái độ, liên tục gật đầu nói:
- Vâng, vâng, bí thư phê bình rất đúng, là chúng ta sơ sẩy trong công việc, tôi nhất định sửa lại.
- Sửa lại? Điều này có thể sửa lại sao? đồng chí Lý Thành Nhân nói cho tôi nghe một chút rốt cuộc sửa lại như thế nào, là đem tòa nhà này đập đi, hay là đem tòa nhà này nổ tung, tiền đầu tư vào có thể quay lại sao? Việc lãng phí tiền tài này ai tính? Tiền của Khu công nghệ cao? Hay là tiền của thành phố? Các anh đây là đang phạm tội, thu nhập tài chính đều là từng xu từng hào của người dân nộp vào, các anh lãng phí mồ hôi nước mắt nhân dân.
Hoàng Đại Dũng có chút căm tức, bản thân mình quá mức tin tưởng vào Lý Thành Nhân, không tra không biết, bây giờ xem ra Lý Thành Nhân cũng chỉ thích hợp đảm nhiệm chức vụ văn phòng, quản lý một bộ phận, năng lực các mặt vẫn còn thiếu sót nhiều.
Tiếng nói vừa dứt thì Nhiếp Chấn Bang bên cạnh cũng mở miệng nói
- Bí thư Đại Dũng nói đến làm nổ tòa nhà tôi có một đề nghị, tôi thấy vị trí trụ sở làm việc của thị trấn Lâm Phùng nằm đúng đoạn đường trung tâm Khu công nghệ cao, lại nối liền với khu nhà máy của tập đoàn Hoa Hạ, tôi thấy nếu khả thi thì... tập đoàn Hoa Hạ có thể theo giá gốc mua lại, như vậy cũng có thể tránh cho khoản thành phố đã bị tổn thất.
Lý Thành Nhân có chút kinh ngạc, người trẻ tuổi kia rốt cuộc là ai, sao ở trước mặt bí thư nói chuyện thoải mái, tùy tiện như thế, xem phong thái còn cao hơn bí thư Hoàng một bậc.
Không đợi Lý Thành Nhân đoán tiếp, Hoàng Đại Dũng ở bên cạnh nói:
- Lý Thành Nhân, tôi giới thiệu cho anh, một chút, đây là đồng chí Nhiếp Chấn Bang quận uỷ viên Quân Đảng ủy Tây bắc, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Cam Châu, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoa Hạ. Lần này về chuyện bán tổng thể trụ sở làm việc và khu làm việc của thị trấn Lâm Phùng cho tập đoàn Hoa Hạ, tôi toàn quyền giao cho anh, nếu làm không tốt thì chức bí thư công ủy cũng không cần làm nữa, anh về lại văn phòng Thành ủy làm Phó trưởng ban thư ký.
Nghe Hoàng Đại Dũng giới thiệu, Lý Thành Nhân có chút giật mình, hoảng sợ, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoa Hạ? Đây chính là trong quan lớn cấp Bộ trưởng trong lời đồn, đây chính là người được báo “Công dân” đăng lên.
Chẳng trách có thể thản nhiên như thế trước mặt bí thư Hoàng, đồng thời Lý Thành Nhân cũng biết lần này bí thư Hoàng lo thật rồi. Lúc này, không chỉ Lý Thành Nhân lo lắng mà bí thư công ủy ủy viên thường vụ Thành ủy và Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, không chỉ về quyền lực mà cho dù là mặt nào cũng không thể so sánh, bản thân mình nếu thật sự làm không tốt thì chắc chắn có khả năng về văn phòng Thành ủy.
Đúng lúc ở ven đường vang lên vài tiếng phanh xe dồn dập, ba ciếc xe một chiếc Buick, một chiếc Kopachi việt dã, một chiếc Santana ngừng ở ven đường.
Cửa xe bên ghế lái của chiếc Kopachi việt dã mở ra, một người có thân hình mập mạp đi xuống nhìn sang rồi đi tới.
Đó chính là Hạ Chí Xương Bí thư Đảng ủy thị trấn Lâm Phùng, phía sau là mấy người lãnh đạo chủ yếu bộ máy chính quyền Đảng uỷ thị trấn Lâm Phùng.
Nhìn thấy Lý Thành Nhân cẩn thận đứng bên cạnh, Hạ Chí Xương cũng không phải người dốt, ánh mắt lập tức nhìn thấy xe số một của Thành ủy, nhìn sắc mặt âm trầm của bí thư Thành ủy Hoàng, Hạ Chí Xương run cả người.
Bí thư Hoàng đối với hắn mà nói chỉ là nhân vật trong truyền thuyết, đây chính là một trong lãnh đạo Tỉnh ủy, có khoảng cách xa vạn dặm với loại tiểu tốt như mình.
Lúc này Hoàng Đại Dũng xoay người nhìn Hạ Chí Xương nói:
- Anh là Bí thư Đảng ủy thị trấn Lâm Phùng?
- Vâng, bí thư Hòang, tôi Hạ Chí Xương thị trấn Lâm Phùng, hoan nghênh...
Hạ Chí Xương có chút không hiểu sao bí thư Hoàng lại đến thị trấn Lâm Phùng, cũng không nắm được thái độ lúc này của bí thư Hoàng, chỉ có thể áp dụng phương thức ổn thỏa nhất.
Nhưng câu khách sáo: Hoan nghênh bí thư Hoàng đến thị trấn Lâm Phùng kiểm tra chỉ đạo công tác còn chưa ra khỏi mồm thì Hoàng Đại Dũng đã cắt ngang lời nói của Hạ Chí Xương:
- Đồng chí Hạ Chí Xương, lúc trước trong hội nghị thường ủy Thành ủy đã đặc biệt ra chỉ thị, để cải thiện hiệu suất xử lý công đơn vị hành chính cơ sở toàn thành phố, giải quyết vấn đề cơ sở làm việc đơn vị khó khăn, nguồn vốn thành phố đặc biệt trích cấp một khoản tài chính riêng, mỗi làng có hai trăm ngàn. Tại sao đến thị trấn Lâm Phùng các anh lại bị giữ lại. Hơn nữa tôi hấy tòa nhà văn phòng thị trấn Lâm Phùng xây dựng cải tạo thật sự oai phong hoành tráng, sang trọng, so với chỗ làm việc Khu công nghệ cao các anh còn hoành tráng hơn, so với tòa nhà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cũng không kém.
Lãnh đạo cấp trên bình thường chắc sẽ không kiềm chế như vậy, nhất là thân phận của Hoàng Đại Dũng, bây giờ coi như là lãnh đạo Tỉnh ủy, nói chuyện với cán bộ một xã, thị trấn lại phong độ như thế.
Lúc này, Hoàng Đại Dũng cũng thẳng thắn cắt lời của Hạ Chí Xương, hơn nữa lại châm chọc một trận, cũng đủ để nói rõ sự tức giận của Hoàng Đại Dũng.
Câu hỏi này làm Hạ Chí Xương cứng miệng không trả lời được mà cũng không biết trả lời như thế nào, khoản tiền này thực sự là thị trấn Lâm Phùng giữ lại để xây dựng tòa nhà văn phòng sang trọng này. Nguyên nhân chủ yếu là vì trong quá trình giải phóng mặt bằng lần này thị trấn Lâm Phùng gặp phải việc thay đổi chế độ, thị trấn đổi thành văn phòng quản lý khu phố, toàn bộ mười mấy làng trong thị trấn sau khi giải phóng mặt bằng sắp xếp chỗ ở sẽ xác nhập trở thành bốn khu dân cư cỡ lớn. Hạ Chí Xương nghĩ là đến lúc đó lại từ trong thị trấn Lâm Phùng loanh quanh mượn một số tiền ra xây dựng cải tạo bốn tòa nhà hai tầng nhỏ, về cơ bản cũng tạm được, số tiền cộng lại cũng không quá bốn trăm ngàn.
Mấp máy mồm, Hạ Chí Xương cũng nói:
- Cái này.... Khoản tiền này chúng tôi chuẩn bị rót xuống.
Nói xong câu đó ngay cả bản thân Hạ Chí Xương cũng không tin.
Dừng một chút, Hoàng Đại Dũng cũng ngẩng đầu nói với Lý Thành Nhân bên cạnh:
- Đồng chí Thành Nhân, chuyện này tôi giao cho công ủy Khu công nghệ cao các anh, về vấn đề thị trấn Lâm Phùng, Ủy ban Kỷ luật Khu công nghệ cao phải cùng coi trọng, thành lập tổ chuyên án điều tra nghiêm khắc, nghiêm trị nhân viên có liên quan. Ngoài ra đối với vấn đề bán tòa nhà của thị trấn Lâm Phùng anh phải làm tốt công việc cùng tập đoàn Hoa Hạ, tôi chờ kết quả xử lý của anh.
Lúc này có người ngoài ở đây nên Hoàng Đại Dũng cũng để cho Lý Thành Nhân chút sĩ diện, ít nhất là không nghiêm khắc gọi là đồng chí Lý Thành Nhân mà gọi thân mật hơn một chút.
Loại chuyện này Hoàng Đại Dũng cũng không đích thân ra tay, dù sao thì trình tự cũng không giống với lúc trước, bản thân là nhân vật số một thành phố Cam Lam, vấn đề các mặt đều phải suy xét toàn bộ, để cho cấp dưới một thể diện và cơ hội. Nếu xử lý không tốt, đến lúc đó mình nhúng tay vào chuyện này cũng không muộn, lúc này vẫn giao cho Khu công nghệ cao thì thích hợp hơn.
Có Hoàng Đại Dũng chỉ thị nên Lý Thành Nhân hết sức nhanh chóng, cùng ngày hôm đó sau khi Hoàng Đại Dũng đi rồi liền thành lập tổ chuyên án, bắt giam Hạ Chí Hưng và nhân viên chủ yếu của thị trấn Lâm Phùng. Nghiêm khắc điều tra sâu thêm thì cũng tra ra không ít vấn đề, Hạ Chí Xương chính thức bị đưa sang cơ quan tư pháp.
Đồng thời tập đoàn Hoa Hạ và Khu công nghệ cao đã ký kết xong hợp đồng mua bán tổng thể trụ sở làm việc thị trấn Lâm Phùng.
Khoản tiền có được, Khu công nghệ cao trực tiếp phân phát tới tài khoản tập thể các làng, điều làm Nhiếp Chấn Bang thật không ngờ chính là, cách làm ấy đã đem lại cho tập đoàn Hoa Hạ thu hoạch ngoài dự tính. Tất cả dân làng dân làng đều được phổ cập, được chính phủ tổ chức tiến hành dạy kỹ năng kỹ thuật, sau khi có thêm khoản tiền này rót xuống thì tín nhiệm đối với chính phủ cũng tăng hơn nhiều, đồng thời tốc độ giải phóng mặt bằng cũng nhanh hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận