Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 795: Điều chỉnh nhân sự

Sau khi nghe Nhiếp Chấn Bang nói đến chuyện này, Triệu Tinh Long, Lưu Côn và Lý Hoa đều nhạy bén cảm nhận được phương án này có thể thực hiện. Làm một phép so sánh, mượn Lesotho để nói, cả nước vẻn vẹn chỉ hơn một triệu chưa đến hai triệu người. Trong nước, cũng là rất nhiều đảng phái. Là một khu vực và quốc gia kém phát triển nhất thế giới. Tập đoàn Mẫn Nông và tập đoàn khoáng sản Long Hoa, đều có thể nắm trong tay mạch máu kinh tế của Lesotho.
Cho dù không phải là Lesotho, lựa chọn lại một chỗ khác, khu vực vừa phải, nhân khẩu tương đối ít. Đương nhiên cũng là một nước nhỏ tài nguyên khoáng sản phong phú. Đầu tiên xâm nhập bằng kinh tế, phát triển đến một trình độ nhất định, làm toàn bộ đất nước, đến lúc sáu mươi phần trăm trở lên là người trực tiếp làm thuê hoặc là phụ thuộc người làm thuê. Nhiệm vụ này cũng không phải là đáng sợ.
Càng nghĩ, ba người càng cảm thấy phấn chấn, ngồi không yên, cùng Nhiếp Chấn Bang bàn bạc đối phó thế nào với tập đoàn Kiệt Thịnh. Sau khi hỏi rõ ràng yêu cầu của Nhiếp Chấn Bang, sáng sớm hôm sau, ba người đáp máy bay quay về lại thủ đô. Nghĩ thì nghĩ, nhưng, thật sự nói ra, loại sự việc này cũng không phải dễ dàng như vậy. Việc này cần phải có một quá trình.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, toàn bộ tỉnh Ba Thục có vẻ tương đối yên lặng. Hiện nay, trong phạm vi toàn tỉnh, trải qua tích lũy mấy tháng trước, về mặt xây dựng kinh tế, hiện tại kế hoạch tháng của Nhiếp Chấn Bang đặt ra đã thể hiện động lực mạnh mẽ. Toàn tỉnh, các thành phố cấp ba đều có dự án mới và công trình mới đang khởi đầu. Công trình xây dựng cơ bản, đã trải qua thăm dò chính thức chính thức bắt đầu quá trình xây dựng.
Dân chúng là thuần phác nhất, dân chúng là chân thật nhất, trăm ngàn lời nói, nói có hay đi chăng nữa cũng không bằng sự thật chấn động đến như vậy. Thật sự rõ ràng cảm nhận được bên cạnh mình, xung quanh đều thay đổi. Điều này tích lũy cho Nhiếp Chân Bang uy tín cực lớn
Ngày mười ba tháng mười, sau lễ Quốc khánh, là thời điểm Tỉnh ủy tỉnh Ba Thục tiến hành họp thường vụ tỉnh ủy theo thường lệ. Đồng thời, lần này hội nghị thường vụ cũng thảo luận vấn đề điều chỉnh nhân sự của thành phố Hưng Châu.
Về vấn đề nhân sự, từ trước đến nay đều đặc biệt quan trọng, đều là điều quan tâm nhất của mỗi thường vụ, là một phương diện được quan tâm nhất.
Chín giờ sáng, trong phòng họp lúc này đã ngồi kín người. Nhiếp Chấn Bang lúc này, dáng vẻ ung dung, với hội nghị Thường vụ lần trước, sắc mặt trang trọng, hoàn toàn là hai phong thái khác nhau.
Cuộc họp, ở Bí thư tỉnh ủy, dưới sự chủ trì của Tăng Thái Bình, chính thức bắt đầu. Đầu tiên, đương nhiên là học tập phát biểu và tinh thần hội nghị của lãnh đạo trung ương.
Sau khi xong quy trình này, trong phòng họp, lập tức trở nên yên tĩnh. Lúc này Tăng Thái Bình cũng đã ngẩng đầu, nói:
- Tiếp theo sẽ thảo luận vấn đề bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự của thành phố Hưng Châu. Sau cuộc họp Thường ủy lần trước, đối với vấn đề này các đồng chí đều bất đồng ý kiến. Lần này, triệu tập mọi người lại chủ yếu là thảo luận việc sắp xếp nhân sự của thành phố Hưng Châu. Tôi thấy, nên để Trưởng ban Lỗ nói trước nhé!
Tăng Thái Bình lúc này bộ dạng chắc thắng. Trong khoảng thời gian này, Tăng Thái Bình trong chuyện này cũng đã liên hệ và bàn bạc tỉ mỉ với Lỗ Dũng.
Lỗ Dũng lúc này mặt không biểu lộ cảm xúc, một dáng vẻ thản nhiên, trầm ngâm giây lát, Lỗ Dũng chầm chậm nói:
- Về việc điều chỉnh công tác của đồng chí Lý Vân Hạc Bí thư Thành ủy thành phố Hưng Châu và đồng chí Hồ Bảo Quang Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố, bên Ban Tổ chức sau khi trải qua khảo sát thận trọng. Cho rằng, hai đồng chí đã không còn thích hợp đảm nhiệm công tác Bí thư Thành ủy và Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hưng Châu.
- Bí thư Thành ủy thành phố Hưng Châu, ứng cử viên bên Ban Tổ chức lựa chọn là…về vấn đề ứng cử viên Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hưng Châu, bên Ban Tổ chức cũng có ba người tương đối thích hợp…
Lỗ Dũng vừa bình thản nói xong, bên cạnh, sắc mặt của Long Canh Hoa, Nhiếp Chấn Bang, Tôn Gia Lạc và Hầu Văn Khôi lập tức trầm hẳn.
Trao đổi lợi ích, nói cho cùng vẫn là trao đổi lợi ích. Trong chuyện này, Tăng Thái Bình đã đưa ra một vốn lớn. Một cách tự nhiên, Lỗ Dũng lúc này chính là trong tay cầm một quân bài tốt, treo giá chờ đợi.
Vả lại, trong chuyện này, đám người Nhiếp Chấn Bang và Long Canh Hoa vẫn không nói được gì. Đương nhiên, giữa hai bên có kết nối và trao đổi bí mật. Nhưng, không ai nói ra một hứa hẹn rõ ràng nào. Những chuyện này, dù sao cũng không thể bày ra ánh sáng để nói.
Lỗ Dũng dứt lời, trên gương mặt của Tăng Thái Bình xuất hiện một tia cười thản nhiên, phong thái không chút hoang mang. Vào lúc này, lại công khai biểu thị chính mình, cảm giác chắc thắng trong tay. Dừng một lát, Tăng Thái Bình nói:
- Lời của Trưởng ban Lỗ nói tôi thấy rất đúng trọng tâm, đúng lúc.
Lúc này, đôi mày nhíu chặt của Nhiếp Chấn Bang vốn dĩ đã dãn ra.
Từ tình hình hiện nay có thể nhìn thấy, cũng không phải là không có chỗ linh động khéo léo. Đầu tiên, ở chỗ mình có sự ủng hộ của Long Canh Hoa, Tôn Gia Lạc và Phan Kiến Chương, Hầu Văn Khôi cũng không đạt được lợi ích. Hầu Văn Khôi cộng thêm Thang Bính Quyền, đạt được sáu phiếu.
Các Ủy viên Thường vụ khác Tăng Thái Bình cũng áp dụng phương thức chia đều quyền lợi, Nhưng trong sự xếp đặt này, Tăng Thái Bính chủ yếu suy tính Tần Lâm Lâm, Lỗ Dũng, Ninh Bác Quân và chỗ Lư Khánh Vũ duy chỉ có coi nhẹ Tạ Ái Bưu. Đây chính là cơ hội.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang chầm chậm nói:
- Về ứng cử viên vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Hưng Châu, tôi cảm thấy Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Phương Viên rất thích hợp. Đồng chí Phương Viên, bất kể là năng lực, bằng cấp học lực hay lý lịch, mọi phương diện đều trên yêu cầu tuyển chọn. Tôi đề nghị, Ban Tổ chức về mặt khảo sát ứng viên, có thể thận trọng một lần nữa không? Mặt khác, về ứng cử viên chức vụ Chủ tịch thành phố, Lưu Thanh Nguyên của Sở Xây dựng cũng rất tốt. Đồng chí Lưu Thanh Nguyên, chủ trì toàn diện công tác của Sở Xây dựng, mọi mặt đều đạt được thành tích rất tốt. Công tác xây dựng toàn tỉnh cũng nhiều lần nâng bậc. Đồng chí có năng lực như vậy, nên sắp xếp đến vị trí quan trọng hơn mới đúng. Ngoài ra, về ứng cử viên chức vụ Phó Chủ tịch thành phố, cá nhân tôi cảm thấy, đồng chí Ngô Hùng Phó Chủ tịch đương nhiệm Ủy ban nhân dân thành phố Lương Châu rất thích hợp.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang dừng một lúc, thản nhiên liếc mắt nhìn Lỗ Dũng, hàm ý trong ánh mắt, không cần nói cũng biết. Sau cùng, nhìn Tăng Thái Bình nói:
- Chút ý kiến nông cạn, tôi thấy, cũng có thể lựa chọn ở mặt khác, đừng chỉ nhìn vào đối tượng khảo sát của bên Ban Tổ chức. Ban Tổ chức mặc dù đặc biệt quản lý nhân sự công tác rất tốt. Nhưng đã mở cuộc nghiên cứu thảo luận, cũng có thể thoải mái nói. Đảng ta, xưa nay vốn dĩ rất chuộng dân chủ, dân chủ trước, tập trung sau mà.
Những lời này, Nhiếp Chấn Bang nói thẳng thăn bộc trực, ý tứ bên trong cũng rất rõ ràng, trực tiếp nhắm vào Lỗ Dũng, ý tứ oanh tạc cũng đã bày ra rõ.
Nghe Nhiếp Chấn Bang nói, Long Canh Hoa và Hầu Văn Khôi hai mắt sáng ngời. Ngô Hùng của thành phố Lương Châu, đây chính là bạn thời đại học của Tạ Ái Bưu. Giữa hai người này nếu nói không có quan hệ, dù là ai cũng không thể tin. Chỉ cần lôi kéo Tạ Ái Bưu, vấn đề nhân sự này, không xảy ra sóng gió gì.
Long Canh Hoa lập tức nói:
- Những lời này của Chủ tịch Nhiếp, cũng giống như xé màn đêm nhìn thấy ánh sáng. Tôi rất cảm động. Vấn đề bổ nhiệm nhân sự của thành phố Hưng Châu là việc lớn. Thành phố Hưng Châu, xảy ra chuyện lớn như vậy. Hiện nay, trong thành phố và cơ sở phía dưới, nhân sự biến động rất lớn. Sau khi không ít cán bộ thất thế, trong thành phố, lòng người bàng hoàng, không lòng dạ nào để làm việc. Hiện giờ, chính xác cần một bộ máy lãnh đạo có sức mạnh xuất hiện. Đồng chí Phương Viên, đồng chí Lưu Thanh Nguyên đều rất thích hợp. Tôi ủng hộ ý kiến của Chủ tịch Nhiếp.
Sau khi Long Canh Hoa nói xong, Tôn Gia Lạc cũng bắt đầu, tuy nhiên sự việc đã có biến động, Lỗ Dũng không thực hiện lời hứa của anh ta với mình. Nhưng, Tôn Gia Lạc hoàn toàn không thiệt. Đối với Tôn Gia Lạc mà nói, chẳng qua chỉ là điều chỉnh chức vụ một chút mà thôi. Phó Chủ tịch thành phố Lương Châu điều chuyển công tác đảm nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch thường trực thành phố Hưng Châu. Vậy vị trí này trống ra, chính là của mình.
Tôn Gia Lạc lúc này cũng gật đầu nói:
- Tôi cũng đồng ý với cách của Chủ tịch Nhiếp.
Tiếp theo, Phan Kiến Chương, Hầu Văn Khôi và Thang Bính Quyền đều sôi nổi phát biểu quan điểm của mình. Tuy nhiên, lời nói đều là thiên mã hành không, nói một đống những lời vô nghĩa. Nhưng cuối cùng, tư tưởng trung tâm đều là ủng hộ ý kiến của Nhiếp Chấn Bang.
Nói đến đây, không khí trong phòng họp cũng có vẻ bắt đầu căng thẳng và trang trọng. Giữa hai bên tràn đầy mùi thuốc súng.
Sắc mặt Tăng Thái Bình lộ vẻ rất khó coi, thắng lợi nắm chắc trong tay, diễn biến đến hiện nay, trở thành một trò cười. Đến đây cũng đã xong, quan trọng nhất là, uy tín của mình lần này nhất định bị đả kích nặng nề. Chốn quan trường, trước nay có một câu tục ngữ là “ở cuộc họp thường ủy không có bí mật”. Bất kể là cuộc họp thường ủy cấp nào, cho dù là cuộc họp Thường ủy trung ương. Về cơ bản, sau khi họp xong, một vài việc trong cuộc họp, một vài nghị quyết, sẽ lưu truyền ra ngoài. Bất kỳ địa phương nào, bất kỳ lúc nào, cũng không thiếu nhân sĩ tinh thông tin tức.
Đến thời điểm truyền ra ngoài, quyết định của mình bị phủ quyết. Vậy sau này, trước mặt cán bộ toàn tỉnh, mình còn có uy tín gì đáng nói.
Lúc này, sắc mặt Tăng Thái Bình vô cùng u ám, nhìn khắp lượt mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tạ Ái Bưu. Gương mặt không biểu cảm, lập tức lộ ra nét cười thản nhiên, chầm chậm mở miệng nói:
- Đồng chí Ái Bưu, anh đối với việc này có ý kiến và quan điểm gì không?
Tạ Ái Bưu do dự, nhìn quanh khắp lượt mọi người. Là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, địa vị của Tạ Ái Bưu cũng không phải là vừa. Nhưng, lại có vẻ hết sức ngại ngùng, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc, đây là nhân vật râu ria trong bộ máy Ủy viên Thường vụ. Thang Bính Quyền của thành phố Thiên Phủ, tốt xấu gì cũng là người đứng đầu. Lư Khánh Vũ, là đại quản gia của Tỉnh ủy, là tâm phúc của Bí thư Tăng. Người của hai bên, mình đều không thể đắc tội.
Tất nhiên, bên Nhiếp Chấn Bang cho mình một chỗ tốt. Nhưng, Tạ Ái Bưu hiểu rõ, đây chính là một quả đẹp dính đầy độc dược.
Trầm ngâm giây lát, Tạ Ái Bưu lại nói:
- Ý kiến của Trưởng ban Lỗ rất đúng trọng tâm, cách nhìn của Chủ tịch Nhiếp tôi cảm thấy cũng rất tốt. Việc này, tôi không có bất kỳ ý kiến nào. Tôi bỏ phiếu trắng.
Vừa nghe Tạ Ái Bưu nói xong, sắc mặt của Tăng Thái Bình lập tức trầm lại. Con người Tạ Ái Bưu này, thật sự rất khéo đưa đẩy. Nói như vậy, Nhiếp Chấn Bang thắng chắc rồi
Bạn cần đăng nhập để bình luận