Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1124: Quyết định của La Thu Lương.

Sáu giờ tối là lúc vừa mới tan tầm chưa lâu. Trong khu nhà số 1 của khu tập thể Thành ủy Cổ Đô. Bí thư Thành ủy thành phố Cổ Đô, La Thu Lương cũng đang kiên nhẫn ngồi trước tivi.
Đây là một thói quen của La Thu Lương. Chỉ cần nếu như không có việc gì, không phải ra ngoài, ở nhà thì nhất định phải xem thời sự quốc gia và thời sự Lũng Tây. Là một cán bộ cao cấp, có rất nhiều cách để hiểu biết tình hình chính trị đương thời. Tài liệu tham khảo, bằng mạng lưới quan hệ của bản thân, những thứ đó đều là tin tức nguyên bản. Tin tức cũng là một cách thức quan trọng để hiểu biết thời cuộc. Tốt hơn nhiều so với năm xưa, những năm 80, trong những vấn đề thảo luận về cải cách thì báo chí chính là phương tiện tham khảo quan trọng nhất.
Từ những bài viết hay bình luận trên các phương tiện truyền thông cũng có thể nhìn thấy một số dấu hiệu.
Hôm nay, La Thu Lương lại lùi lại tất cả các cuộc gặp, thậm chí vốn dĩ tối nay phải tham dự một bữa tiệc rượu nhưng La Thu Lương cũng để cho lãnh đạo khác đi thay. Lý do muốn về nhà quan trọng nhất là hôm nay Nhiếp Chấn Bang đi thị sát thành phố Kim An, tối nay nhất định sẽ có tin tức.
Lúc này, bản tin vừa mới bắt đầu, những tin tức quan trọng nhất đã được phát. Tin đầu tiên đó là hoạt động của lãnh đạo Tỉnh ủy.
“Hôm nay, Bí thư Tỉnh ủy Nhiếp Chấn Bang đi thị sát thành phố Kim An.”
“Sáng ngày hôm nay, Chủ tịch Lưu Chấn Đào đã tiếp đón phó Chủ tịch hiệp hội ô tô Nhật Bản Koji Fukuda tại Trung tâm hội nghị Tỉnh ủy.”
Đối với những tin ngắn như thế này, La Thu Lương thường không để ý lắm. Bản tin chi tiết ở phía sau mỡi là trọng điểm chú ý của La Thu Lương.
Xem phát biểu của Nhiếp Chấn Bang khi đi thị sát ở thành phố Kim An và khi đi thị sát tập đoàn Triệu thị, vẻ mặt của La Thu Lương không chút thay đổi, nhưng trong lòng đã có chút xao động. Bí thư Nhiếp quả là danh bất hư truyền.
Là một ủy viên thường vụ và là Bí thư Thành ủy của thành phố Cổ Đô, năng lực của La Thu Lương cũng rất khá. Hai anh em lần lượt đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Cổ Đô, điều này cũng khiến danh tiếng của ông ta vang ra cả Lũng Tây.
Sau khi xem xong bản tin, trầm ngâm một chút, La Thu Lương nhấc điện thoại trên bàn lên, bấm một dãy số. Lập tức, bên kia vang lên một tiếng cười sang sảng:
- Thu Lương à, có phải là vì tin tức đưa trên tivi hôm nay không?
Những lời này cũng không khiến cho La Thu Lương kinh ngạc. Năng lực của anh cả La Xuân Tài người khác có thể không rõ, nhưng La Thu Lương thì hiểu rất rõ. Nói về đại ca, chỉ có thể dùng câu sinh không gặp thời. Năm đó, đúng là thời gian bồi dưỡng cán bộ trọng điểm, chỉ tiếc lúc đó, ở Lũng Tây, Hồ Thượng Chí và Lưu Thu Hòa quá mạnh, áp chế sự phát triển của La Xuân Tài. Sau đó, tuổi cũng lớn hơn, thì liền bị mất cơ hội.
Nhưng về năng lực, La Xuân Tài tuyệt đối không kém. Điều này, La Thu Lương hiểu rất rõ.
Trầm ngâm một chút, La Thu Lương cũng gật đầu, nói:
- Anh cả, tình hình này xem ra Bí thư Nhiếp chuẩn bị ra tay rồi. Nhìn thủ đoạn cũng không phải là kinh khủng gì, nhưng anh nghĩ xem, Bí thư Nhiếp mạo hiểm như vậy, có phải trong lòng có tính toán gì khác?
Bên kia, giọng nói của La Xuân Tài lại vang lên:
- Thu Lương, chú nghĩ thế nào?
- Anh cả, không nói dối anh, em vẫn cảm thấu, Bí thư Nhiếp quá mạo hiểm. Đây cũng coi như một phép thử nhưng lại có vẻ quá vội vàng. Hiện giờ còn chưa thiết lập được trật tự ở trong tỉnh, mọi mặt cũng chưa nắm rõ mà đã tùy tiện ra tay với tập đoàn Triệu thị. Chuyện này dường như có vẻ quá vội vàng rồi. Nếu là em thì ít nhất em cũng phải để một thời gian ngắn nữa. Lần này, em cảm thấy Bí thư Nhiếp đang mạo hiểm.
La Thu Lương nói ra suy nghĩ của mình.
- Ha ha, Thu Lương, chú quá coi thường Nhiếp Chấn Bang rồi.
La Xuân Tài nói.
Im lặng một chút, La Xuân Tài nói tiếp:
- Năng lực bạn học cũ của tôi, không đơn giản như vậy đâu. Tôi hiểu rất rõ Nhiếp Chấn Bang. Tôi đã nghiên cứu tỉ mỉ lý lịch chính trị của cậu ta. Nếu dùng bốn chữ để đánh giá thì đó chính là “thắng trong nguy hiểm”. Nhưng trong đó, nguy hiểm không phải là yếu tố quan trọng, mà quan trọng là thắng.
Những lời này khiến cho La Thu Lương cũng có chút hoảng sợ. Tính cách của anh cả, La Thu Lương rất hiểu, không bao giờ bắn tên không tích. Nghe anh cả đánh giá Nhiếp Chấn Bang, La Thu Lương liền nói:
- Anh cả, ý của anh là, Nhiếp Chấn Bang muốn để cấp dưới ra tay với Triệu thị?
La Xuân Tài gật đầu. Bây giờ, lui về phía sau cho nên những gì La Xuân Tài nhìn thấy và nghe thấy được mở rộng hơn ngày trước rất nhiều.
Có lẽ đúng như đạo lý người trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì tỉnh táo. Về rất nhiều người và sự việc, vì La Xuân Tài không còn liên quan tới nữa nên ngược lại lại hiểu rõ.
La Xuân Tài cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy. Trước đây sở dĩ không ai đụng vào Triệu thị vì có chỗ dựa ở tỉnh. Nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là các lãnh đạo kiềm chế lẫn nhau, nên không ai dám đụng tới. Cho dù là Lưu Chấn Đào cũng vậy. Ông ta sợ một khi đụng vào đó, những người khác sẽ liên hợp lại ngăn cản. Đến lúc đó, không riêng gì uy tín của ông ta bị đả kích mà cũng sẽ khiến cho người khác hưởng lợi. Còn bây giờ, sau khi Nhiếp Chấn Bang nhậm chức, sự cân bằng này đã bị phá vỡ. Hiện giờ, Nhiếp Chấn Bang đưa ra tín hiệu như vậy, nhất định trong bộ máy tỉnh ủy có người ngồi không yên. Hơn nữa, những chuyện bại hoại của tập đoàn Triệu thị, e là có người sớm đã điều tra được. Lúc này chính là lúc thể hiện.
Nói tới đây, La Xuân Tài cũng cảm thán một câu:
- Người bạn cũ này của tôi, xem ra bây giờ thủ đoạn và nhãn lực đã ngày càng cay độc hơn rồi. Thu Lương à, như vậy đi, khi nào chú rảnh thì tôi hẹn Nhiếp Chấn Bang một chút. Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.
Lúc này, La Xuân Tài chính là đang chiếu cố và dẫn dắt La Thu Lương. Một bút không thể viết được hai chữ, mình đã không có cơ hội rồi, nếu bây giờ bạn cũ của mình đã là người đứng đầu Lũng Tây thì La Xuân Tài đương nhiên phải ra mặt giúp.
Nghe anh cả nói, La Thu Lương cũng gật đầu nói:
- Được. Anh cả, anh hẹn rồi gọi em là được. Bất cứ lúc nào em cũng có thể sắp xếp được thời gian.
Gác máy xong, La Thu Lương liền rơi vào trầm tư. Thậm chí đến người nhà gọi ăn cơm mà cũng không nhớ.
Vợ của La Thu Lương lúc này cũng chạy ra gọi, giận trách:
- Anh La, hôm nay có chuyện gì vậy? Tại sao lại như mất hồn thế, công việc có vấn đề gì à? Gọi một cú điện thoại xong thì đã biến thành như vậy rồi.
Nghe vợ hỏi, La Thu Lương đứng lên:
- Không có gì, gọi điện thoại cho anh cả thôi. Tối nay anh không cùng em đi bộ được rồi. Anh có việc phải đi tới Tỉnh ủy một chút.
Lúc này, La Thu Lương đã hạ quyết tâm. Tính cách của anh cả, La Thu Lương rất hiểu, tuyệt đối sẽ không lừa mình. Từ chuyện lần này, có thể thấy việc Bí thư Nhiếp thống nhất Lũng Tây chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi. Hơn nữa, có được sự ủng hộ toàn lực của cấp trên, chuyện này cũng không phải ảo tưởng.
Chuyện trong thể chế, La Thu Lương rất hiểu. Cái gọi là bè phái, chính là do ý kiến khác nhau. Xét đến cùng cũng là vì lợi ích mà thôi.
Xảy ra mâu thuẫn trong quá trình phát triển, anh muốn làm thế này, tôi muốn làm thế kia. Nói cho cùng đây cũng là một loại phân tranh vì lợi ích.
Việc trên đời đều là vì tranh giành lợi ích, trong công tác kiểm tra kỷ luật cũng như vậy. Nói cách khác, cấp dưới làm chuyện vi phạm kỷ luật, làm lãnh đạo đương nhiên sẽ che chở một chút. Đây là chuyện nên làm. Nếu không sau này ai còn muốn đi theo anh nữa, hơn nữa, thể diện của lãnh đạo còn biết để đâu.
Những thứ này đều là lợi ích. Mà hiện giờ, cục diện của tỉnh Lũng Tây, tình cảnh của La Thu Lương thật tệ hại giống như vậy, lại đi vào vết xe đổ của anh cả trước kia. Nếu lúc này mà không nắm lấy cơ hội, đi theo Nhiếp Chấn Bang thì hiện tại của anh cả chính là tương lai của mình. Lúc này, La Thu Lương đã quyết định.
Tám giờ tối trong phòng của Nhiếp Chấn Bang tại nhà khách Tỉnh ủy, lúc này Nhiếp Chấn Bang vừa mới trở về chưa đến nửa giờ.
Sau khi rửa mặt rồi gọi điện thoại qua nhà ăn, dặn họ chuẩn bị cho mình một phần cơm tối, Nhiếp Chấn Bang vừa mới ngồi xuống, bên ngoài liền vang lên tiếng chuông cửa.
Nhiếp Chấn Bang ra mở cửa, cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh cảm xúc, cười nói:
- Đồng chí Thu Lương, mời vào.
Đi vào trong phòng, Nhiếp Chấn Bang chỉ vào sô pha, nói:
- Đồng chí Thu Lương, mời ngồi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang tự mình rót cho La Thu Lương một ly nước lạnh, đặt ở trên bàn rồi ngồi xuống. Nhiếp Chấn Bang nhìn La Thu Lương, trong lòng cũng trở nên trầm tư.
Mình vừa mới trở về, La Thu Lương đã liền tới cửa. Điều này chứng tỏ, La Thu Lương đã chuẩn bị kỹ càng. Nếu không, với thời gian này, tuyệt đối không thể chuẩn bị xong. Gần nửa giờ đã tắm rửa, thay quần áo xong để đến đây.
Nhìn dáng vẻ cung kính của La Thu Lương, trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng hơi mỉm cười. Xem ra, quyết định tới thành phố Kim An cũng không tệ. Ít nhất, một người hiểu chuyện như La Thu Lương, nhìn thần thái này chứng tỏ đã quyết tâm theo mình rồi.
Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Thân phận và bối cảnh của La Thu Lương cũng có liên quan đến mình. Anh họ của anh ta là La Xuân Tài chính là một người bạn học cũ của mình. Riêng điểm này cũng đã là một cơ sở để tín nhiệm. Hơn nữa, La Xuân Tài rất hiểu mình vậy nên bây giờ La Thu Lương đến đây là điều rất bình thường.
Mỉm cười nhìn La Thu Lương, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói:
- Đồng chí Thu Lương, muộn như vậy mới tới, có chuyện gì sao?
La Thu Lương suy nghĩ, sắp xếp lại câu chữ trong đầu mình một chút rồi gật đầu nói:
- Bí thư, lần này tới đây, chủ yếu là có chuyện muốn báo cáo với Bí thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận