Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 894: Bầu không khí mới

Nhiếp Chấn Bang phân vân một chút, từ ghế dựa đứng lên, hơi khó tin, ngay sau đó, Nhiếp Chấn Bang từ trong ngăn kéo bàn bên trái lấy ra một tập giấy tài liệu, ở phía trên vẽ một vòng tròn, viết lên một chữ “Mới”
Lại ở bên cạnh thêm một chú thích: Vua nào triều thần nấy. Sau đó lại ở phía bên phải viết lên cấp bậc của mình là cấp Bộ trưởng trong dấu ngoặc, chức vụ đảng chính, phía dưới lại viết lên hai chữ “Doanh nghiệp”.
Như vậy mà nhìn liền có vẻ khá sáng suốt, đồng thời từ đáy lòng Nhiếp Chấn Bang khâm phục Tổng bí thư Thẩm trí tuệ chính trị có thể nói là cao như núi.
Chiêu thức ấy của Tổng bí thư Thẩm có thể nói là rất hiếm có, hơn nữa không lộ dấu vết, không có tiếng động. Thứ nhất là đem Nhiếp Chấn Bang điều nhiệm vào doanh nghiệp, bởi vì nhờ vào tính chất đặc thù của doanh nghiệp thì Nhiếp Chấn Bang có thể có liên hệ với đa phương diện để lấy được ủng hộ.
Dù sao, tuổi của Nhiếp Chấn Bang vẫn là chưa thuận lợi, có cơ hội này về sau tất nhiên sẽ có cải thiện.
Thứ hai là công lao, loại công lao này không phải người nào cũng có thể kiếm được, ở hệ thống đảng chính là nơi anh có thể làm tốt việc xây dựng kinh tế thì người khác cũng có thể, nhưng ở doanh nghiệp cũng là đứng ở quốc gia, đứng ở độ cao toàn cục, hơn nữa loại chiến tích này lại là người khác làm không được.
Thứ ba là giáng chức, từ bộ phận đảng chính điều nhiệm sang doanh nghiệp, không còn nghi ngờ là đứng bên ngoài nhìn vào thì đó biến thành một loại giáng chức. Hơn nữa, trên thực tế đây thật sự là giáng chức, điểm này Tổng bí thư Thẩm chính thức thao tác rất tốt, có thể thể hiện rõ một điểm sáng. Hiện tại, Nhiếp Chấn Bang trước khi vào tập đoàn Hoa Hạ đã là Chủ tịch tỉnh tỉnh Ba Thục, chức vị đảng chính là lãnh đạo chính, nếu không giáng chức thì tương lai của Nhiếp Chấn Bang, đi con đường nào, đến lúc đó đồng chí Kiều Dịch Nhân sắp xếp Nhiếp Chấn Bang như thế nào, đây là một vấn đề đau đầu.
Thời cổ đại, ví dụ về công cao lấn chủ không phải là không có, Nhiếp Chấn Bang tuy rằng chưa tới mức công cao lấn chủ, nhưng lại sẽ xuất hiện một loại tình huống thăng không thể thăng. Bây giờ giáng chức xuống tập đoàn Hoa Hạ, đến lúc đó đồng chí Kiều Dịch Nhân, hoàn toàn có thể điều nhiệm Nhiếp Chấn Bang ra ngoài, như vậy cũng có thể thể hiện sự chiếu cố của đồng chí Kiều Dịch Nhân với Nhiếp Chấn Bang, đây chính là một tín hiệu.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện này, Nhiếp Chấn Bang thổn thức đứng lên, không thể không bội phục, so sánh với Tổng bí thư Thẩm thì mình thực sự là người không có đầu óc, những thứ phải học tập còn có rất nhiều.
Hơn nữa, lần này sau khi luân chuyển nếu chẳng may, Tổng bí thư Kiều cho mình trở về hệ thống đảng chính thì đến lúc đó công tác của mình khai triển như thế nào, điều này cũng là điều phải suy nghĩ cặn kẽ.
Trước kia, mình là con cháu thế gia, phía trên có ông cụ, có bề trên chăm sóc, nhưng từ bây giờ bắt đầu, mình chính là trưởng bối, thế hệ trước phía trên đương nhiên vẫn còn nên sức ảnh hưởng còn có, nhưng mình đã phải học được sự chăm sóc đời sau rồi, sự thay đổi góc độ này là chuyện Nhiếp Chấn Bang bây giờ cũng nhất định phải bắt đầu suy tính.
Giữa tháng mười lúc sau khi mở màn thế vận hội Ô- lym-pic.
Đại hội Đảng ở Bắc Kinh, thành công mở ra, đại hội đại biểu Đảng cả nước lần thứ hai mươi mốt, trong đại hội đã bầu cử ra một uỷ ban trung ương mới, trên hội nghị lần này Nhiếp Chấn Bang được bầu làm uỷ viên trung ương hai mươi mốt.
Cùng lúc đó, đại hội trung ương hai mươi mốt tạo ra một lớp Ủy viên bộ Chính trị mới. Ở hội nghị toàn thể lần đầu tiên kế tiếp bầu cử ra tập thể lãnh đạo mới.
Lần này không còn trì hoãn, đồng chí Kiều Dịch Nhân đảm nhiệm người tổng phụ trách Đảng, đồng chí Mộc Định Kiên trúng cử thuận lợi trung tâm bộ máy Cửu Đỉnh.
Kế tiếp, đồng chí Kiều Dịch Nhân đã tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên truyền thông trong ngoài nước, cao độ tán dương thành tích công tác của bộ máy lãnh đạo Tổng bí thư Thẩm, cũng thể hiện đường lối nắm quyền của bộ máy mới trong tương lai.
Nhiếp Chấn Bang vào khoảng cuối tháng mười trở về Cam Châu.
Lần này trong thời gian gần hai mươi ngày, ở Bắc Kinh, ngoại trừ họp ở tổng bộ Bắc Kinh của tập đoàn Hoa Hạ, Nhiếp Chấn Bang ở lại một thời gian ngắn. Trước khi đại hội lần thứ hai mươi mốt thì tổ công tác chỗ Lý Dũng cùng cùng đoàn viếng thăm của bác Cả Nhiếp Quốc Đống trở về nước.
Lần này thu hoạch khá phong phú, dưới sự trợ giúp của nhân viên hành động nên Lâm Phong tiếp cận thuận lợi với máy tính internet nội tuyến của đối phương, cũng thuận lợi có được một số tài liệu cơ mật.
Sau khi nắm trong tay, Nhiếp Chấn Bang liền nhanh chóng đem việc này báo cáo cho Tổng bí thư Thẩm và Tổng bí thư Kiều, hai người đều rất vui, một khi những tài liệu này có thể nghiên cứu thấu triệt, nếu có thể toàn bộ thấm nhuần thì thực lực quốc phòng Trung Quốc được nâng cao một cấp bậc, đạt tới nhóm tiến tiến trên thế giới, đây là một tin vui đặc biệt lớn của quốc gia.
Lúc này, Tổng bí thư Kiều liền phê chỉ thị quan trọng, chính thức trao quyền cho tập đoàn Hoa Hạ có thể từ toàn quân, các trường cao đẳng, viện nghiên cứu khoa học cả nước điều động tinh binh mãnh tướng, tham dự kỹ thuật phân tích giải phẫu và công tác nghiên cứu. Bắt buộc trong vòng thời gian ba đến năm năm đem những kỹ thuật tiên tiến này, hiểu rõ và thực nghiệm chế tạo ra sản phẩm của mình.
Như vậy Nhiếp Chấn Bang ở Bắc Kinh không thể không ở lại thời gian lâu một chút, dù sao nhân viên nghiên cứu khoa học, vẫn là ở Bắc Kinh chiếm đa số.
Từ Bắc Kinh trở lại Cam Châu, lần này tập đoàn Hoa Hạ lại thuê riêng hai chiếc máy bay, mấy trăm nhà khoa học công tác kỹ thuật cùng đi tới Cam Châu.
Lý Dũng lần này đã bộc lộ nhân phẩm siêu cấp, tài liệu đạt được từ Mỹ gần như là bao gồm ba quân chủng hải, lục, không. Tất cả nhân viên khoa học kỹ thuật lúc nhìn thấy những tài liệu này đều hào hứng, đối với những người này mà nói thì những thứ này chắc chắn còn hấp dẫn hơn so với gái đẹp.
Trong sân bay hơn mười chiếc xe bus đỗ ở bên cạnh cầu thang, sườn xe nép sát vào cửa khoang, chuyên gia đến từ toàn quân lục tục xuống máy bay rồi được nhân viên công tác sắp xếp lên xe buýt.
Vân Phi và phó tổng giám đốc Đinh Vi Quang với Trương Thắng Sơn đều chạy ra đón chào. Giờ phút này nét mặt của Trương Thắng Sơn có chút khó coi, lần đại hội hai mươi mốt này Nhiếp Chấn Bang được bầu làm uỷ viên trung ương, tuy rằng, cấp bậc chức vụ không có thay đổi gì nhưng thân phận ở bên trong đảng lại vô hình chung được nâng cao, điều này làm cho Trương Thắng Sơn rất khó chịu, từ nay về sau trong nội bộ tập đoàn Hoa Hạ ông ta lại càng không có quyền phát ngôn.
Ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang thản nhiên nhìn lướt qua rồi lập tức dừng lại ở Đinh Vi Quang:
- Đồng chí Vi Quang, cuộc sống của các chuyên gia sắp xếp xong xuôi chưa?
Đinh Vi Quang lúc này gật đầu, hiện giờ suy nghĩ Đinh Vi Quang đã thay đổi, ở trong nội bộ tập đoàn Hoa Hạ Đinh Vi Quang cũng thấy rõ ràng đối đầu với Nhiếp Chấn Bang là tuyệt đối không thể thực hiện được, chỉ có hợp tác, chỉ có đi theo mới là đường ra duy nhất.
Lập tức, cung kính trả lời:
- Ông chủ, xin yên tâm, tất cả đều sắp xếp ổn thỏa, nhà khách tập đoàn cùng với hơn mười tòa nhà chuyên gia đều đã đưa ra. Tuy rằng điều kiện hơi có chút gian khổ nhưng cam đoan mỗi chuyên gia đều có thể có phòng riêng. Về mặt cơm nước đã cho bên hậu cần chuyển riêng ra một nhà ăn nhỏ, đầu bếp đều là từ bên ngoài, cam kết là đầu bếp chuyên nghiệp, chuyên gia phụ trách ẩm thực bắt đầu vấn đề cuộc sống hàng ngày, trước khi trung tâm nghiên cứu mới được khánh thành thì cũng chỉ có thể như vậy.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, lập tức nói:
- Ừ, cũng chỉ có thể như thế, những chuyên gia này đều là của quý, nhất định phải chăm sóc thật kỹ, ngoài ra trong sinh hoạt không được bạc đãi, nhà ở của tập đoàn mới xây thì sắp xếp một phần ra để ưu tiên cho những chuyên gia học giả này.
Sau khi dặn dò xong những việc này, Nhiếp Chấn Bang cũng đi lên xe chuyên dụng của mình, Vân Phi cũng ngồi ở trên vị trí lái phụ một cách tự nhiên, quay đầu nói:
- Chủ tịch Nhiếp, lúc trước Chủ tịch tỉnh Quách của tỉnh Cam Châu hai lần gọi điện thoại hỏi xem anh về tới chưa? Anh xem có cần gọi điện lại cho Chủ tịch tỉnh không?
Quách Thiên Thành?
Nhiếp Chấn Bang hơi sửng sốt, lần đại hội này, cũng đã gặp qua Quách Thiên Thành, lần này Quách Thiên Thành cũng không được bầu làm uỷ viên trung ương, chỉ vào được một vị trí của Ủy viên dự khuyết trung ương, nhưng lần này Tống Lễ Hòa ngay cả Ủy viên dự khuyết cũng không được, cứ như vậy nếu có đối lập thì cái nhìn lại không giống với lúc trước, trong lòng Quách Thiên Thành có chút suy nghĩ thì cũng không thể tránh được.
Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang thật ra lại thấy rất rõ ràng, Tống Lễ Hòa tuổi đã đến giới hạn rồi nên lần này không được chọn cũng là chuyện đương nhiên, đây nhất định là phải vì người khác mà nhường vị trí. Phỏng chừng đây cũng là chuyện một hai tháng, đợi Tổng bí thư Kiều và Tổng bí thư Mộc làm việc thuận lợi rồi đến lúc đó các tỉnh, thành phố, khu tự trị cả nước tất nhiên sẽ có một lần điều chỉnh nhân sự quy mô.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Ừ, đã như vậy thì thư ký Vân, cô gọi cho Chủ tịch tỉnh Thiên Thành một cuộc điện thoại, hẹn ông ta buổi tối cùng nhau ăn cơm, về địa điểm à? Đặt ở Kim Phàm là được.
Nhiếp Chấn Bang hơi suy nghĩ một chút rồi đồng ý, lúc trước hợp tác với Quách Thiên Thành vốn cũng không sai, sở dĩ suy nghĩ đến Quách Thiên Thành cũng là suy nghĩ đến triển vọng tương lai của ông ta, bây giờ xem ra thực sự đúng vậy, nhưng Quách Thiên Thành tìm mình sợ là trong lòng có tính toán.
Lần này rõ ràng Tống Lễ Hòa phải xuống, không có khả năng là Quách Thiên Thành không nghĩ cách, tuy rằng bản thân Quách Thiên Thành ở trên tất nhiên sẽ có ô dù, nhưng nếu có thể đạt được ủng hộ của mình thì với ông ta mà nói cũng là tăng thêm không ít phần thắng. Ít nhất là lúc trung ương đang suy nghĩ nhân vật số một tỉnh Cam Châu thì ít nhiều sẽ xem xét một chút thái độ của tập đoàn Hoa Hạ. Dù sao, chính quyền và doanh nghiệp ở cùng một chỗ, nếu quan hệ phối hợp không tốt thì không riêng gì đối với Cam Châu và tập đoàn Hoa Hạ mà đối với quốc gia cũng là một rất tổn thất nghiêm trọng.
Xe đi thẳng vào tòa nhà văn phòng tập đoàn Hoa Hạ, thời gian hơn hai mươi ngày trôi qua, lúc này trên toàn bộ công trường tập đoàn Hoa Hạ cũng thêm một bức tường rào, cảnh tượng này làm Nhiếp Chấn Bang nhíu mày, quay đầu nói với Vân Phi ở văn phòng bên ngoài:
- Thư ký Vân, tường rào kéo dài không dừng này là xảy ra chuyện gì? Đây là người nào làm?
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang có chút tức giận, gọi thầu còn chưa bắt đầu đã xây dựng tường rào, đây không phải là lãng phí tài chính sao? Hơn nữa, diện tích lớn như vậy thì tình huống hợp lý nhất hẳn là dựa theo mười gói thầu, sau khi trúng thầu đều tự xây dựng tường rào mới đúng, bây giờ, xây lên chỉ sợ đến lúc đó vẫn phải dỡ bỏ.
Vân Phi vừa nghe thấy vậy lập tức đứng lên nói:
- Chủ tịch Nhiếp, đây là quyết định của phó tổng Trương, lúc ấy anh đã đi thủ đô, tôi đã báo cáo với anh chuyện này, nhớ là lúc ấy bởi vì anh có một số việc nên không có phê chỉ thị, sau đó không có tin tức, tôi nghĩ là anh biết chuyện này rồi cho nên không nhắc anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận