Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 759: Chỗ dựa vững chắc.

Đoàn xe của lãnh đạo bốn ban ngành lớn và thành viên bộ máy Thành ủy thành phố Quả Nam nối đuôi nhau chạy đến trụ sở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Rẽ lên đường lớn. Phía trước, trên xe dẫn đường, Phó Cục trưởng thường trực Cục Công an thành phố Quả Nam đích thân ngồi trấn giữ.
Không còn cách nào, Cục trưởng là Ủy viên thường vụ Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban chính trị Pháp luật, là lãnh đạo Thành ủy. Việc này đương nhiên là rơi vào tay Phó Cục trưởng thường trực.
Vừa ra cửa chính, Phó Cục trưởng thường trực liền tự mình cầm micro điện trên xe hô lớn:
- Các đơn vị chú ý! Các trung đội phụ trách các khu vực của mình, đoàn xe đã từ Thành ủy xuất phát, dọc đường, các phiên trực giao lộ làm tốt công tác quản chế giao thông tạm thời, làm tốt công tác dọn đường các làn xe.
Từ trụ sở Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Quả Nam đến cao tốc Thiên Quả, lối vào thành phố Quả Nam khoảng cách chưa đến mười ki lô mét, chỉ năm phút ngắn ngủi đã đến cổng trạm thu phí.
Đoàn xe dừng lại ven đường bên trái trạm thu phí. Như thế, đoàn xe của Chủ tịch tỉnh vừa vào trạm thu phí đã có thể nhìn thấy.
Đợi chưa đến hai mươi phút, bên trong trạm thu phí, một chiếc xe cảnh sát, hai chiếc Toyata thương vụ tạo thành đoàn xe từ cao tốc vòng xuống.
Đoàn xe mở đèn xi nhan, gần sát lối ra trạm thu phí, xe cảnh sát dẫn đầu lại kéo vang còi báo động, từ đường quân cảnh chuyên dụng gần trạm thu phí nhất chạy ra.
Nhìn thấy đội ngũ tiếp đón trùng trùng điệp điệp ven đường trước mặt, trên chiếc xe đầu tiên, Lý Quang Cường cười nói:
- Giỏi thật, Vương Quốc Phát đã điều động toàn bộ, quá phô trương. Hai mươi mấy chiếc xe, bao nhiêu người thế này. Chủ tịch, vẫn là thể diện của anh lớn!
Chiếc xe mà đoàn người Nhiếp Chấn Bang ngồi đã đi qua chỉnh sửa đặc biệt. Bộ phận bên trong xe, cùng giống với thiết kế của khoang công vụ trên máy bay. Tổng cộng chỉ chín chỗ ngồi, trên xe có truyền hình khép kín chuyên dụng và tủ lạnh.
Nhiếp Chấn Bang và Lý Quang Cường xem như ngồi đối diện nhau. Giữa hai người có một chiếc bàn hình vuông có thể sử dụng làm việc trên xe. Hai thư ký ngồi ở bộ phận sau xe, cạnh cửa còn lại là Trưởng ban Thư ký Phương Viên, Giám đốc Lý của Sở Nông nghiệp cũng ngồi ở phía sau.
Nghe Lý Quang Cường nói, Nhiếp Chấn Bang cũng cười, nói:
- Quang Cường, cười nhạo tôi phải không?
Nói đến đây, lại chuyển đề tài câu chuyện, lông mày cũng chau lại, lạnh nhạt nói:
- Thành phố Quả Nam làm trò gì vậy? Không phải đã dặn dò bọn họ rồi sao, nhẹ nhàng đơn giản tất cả đều từ đơn giản sao? Thanh thế lớn như vậy, thật hao tài tốn của!
Câu này, Nhiếp Chấn Bang cố ý nói. Mục đích, chính là để Lý Quang Cường và Giám đốc Lý của Sở Nông nghiệp hiểu ý của mình. Mình đối với Vương Quốc Phát này, nhìn không ưa. Lý Quang Cường là nhân sĩ vô đảng phái, có thiếu sót bẩm sinh, trong việc này nhất định phải hợp tác với mình.
Lúc này xe đã chầm chậm dừng lại, Nhiếp Chấn Bang chỉnh lại quần áo nói với Lý Quang Cường:
- Chủ tịch Quang Cường, cùng xuống xe chào hỏi một chút nhé!
Cửa xe mở ra. Lúc này, trên chiếc xe phía sau, phóng viên quay phim đi theo cùng đoàn và nhân viên công tác có liên quan cũng cùng xuống. Chủ tịch tỉnh thị sát, bắt đầu từ lúc xuất phát, dọc theo con đường này cũng đã bắt đầu trạng thái làm việc. Lúc này, trong tình huống này, tuy không thể truyền phát đi, nhưng cần làm gì thì cũng phải làm như thế.
Nhiếp Chấn đi đầu. Phía sau, Lý Quang Cường và Phương Viên lần lượt cũng bước xuống.
Lúc này, trong lúc Nhiếp Chấn Bang bước xuống xe, Vương Quốc Phát cũng đã chạy lên nghênh đón. Trên gương mặt Vương Quốc Phát mang theo vẻ xúc động và vui mừng, vẻ mặt rất khoa trương, rất nhiệt tình, nói:
- Chủ tịch, hoan nghênh hoan nghênh. Chân thành hoan nghênh Chủ tịch tỉnh đến thành phố Quả Nam thị sát chỉ đạo công tác.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng tỏ vẻ hết sức thận trọng, không có vẻ gì tươi cười, rất lạnh nhạt, giơ tay ra, nhẹ nhàng nắm chặt, xem như tỏ ý một chút, lập tức nói:
- Đồng chí Vương Quốc Phát, quá khách khí, quá long trọng rồi. Đây thật quả là làm khó tôi, có hơi hao tài tốn của.
Cách xưng hô trong thể chế cũng có quy củ và chú trọng. Cấp dưới thân thiết, bình thường đều trực tiếp dùng tên để gọi, lấy tên của Vương Quốc Phát làm ví dụ, nếu là lãnh đạo thân cận, thường đều sẽ xưng hô Bí thư Quốc Phát, hoặc đồng chí Quốc Phát. Mối quan hệ bình thường, thường sẽ xưng hô Bí thư Vương. Giống như Nhiếp Chấn Bang vậy, trực tiếp xưng hô đồng chí Vương Quốc Phát. Trong đó, ý hàm ẩn không cần nói cũng biết.
Lại thêm Nhiếp Chấn Bang nói đùa đón tiếp long trọng như vậy hao tài tốn của, nội hàm bên trong, cũng đáng để suy ngẫm và xem trọng.
Vương Quốc Phát có vẻ rất lúng túng, cười nói:
- Chủ tịch, không phiền phức, không long trọng gì. Đây là cán bộ lãnh đạo và quần chúng nhân dân toàn thành phố xuất phát từ nội tâm chào đón.
Vừa nói xong, Nhiếp Chấn Bang đã bắt tay với Chủ tịch Mặt trận tổ quốc thành phố Quả Nam. Lần này, Nhiếp Chấn Bang cũng là hợp quy định và phép tắc, không có quá nhiều chỗ trái với thông lệ.
Kế tiếp, đến lượt Tưởng Kim Quý, Nhiếp Chấn Bang lại mỉm cười nói:
- Đồng chí Kim Quý, chúng tôi đặc biệt đến xem công tác lưu chuyển đất đai. Trong thời gian ba tháng, công tác chuyển đổi đất đai của thành phố Quả Nam đã đạt được hiệu quả lớn như vậy. Tôi rất vui mừng! Lần này, tôi, Chủ tịch Quang Cường, Trưởng ban Thư ký Phương và Giám đốc sở Lý, chính là đến kiểm tra.
Nói đến đây, mọi người về cơ bản đều hiểu được. Chủ tịch tỉnh là người đến không có thiện cảm. Không nói việc khác, từ việc Chủ tịch đối đãi với hai người Vương Quốc Phát và Tưởng Kim Quý rõ ràng đã khác biệt, cũng đủ để nhận ra.
Thành phố Quả Nam, không ít người đều đang suy tư, giữa Vương Quốc Phát và Tưởng Kim Quý, có lẽ phải có một sự lựa chọn.
Tiếp đến, sau khi bắt tay với lãnh đạo bộ máy Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Quả Nam, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nói:
- Lên xe cả đi. Đứng bên đường, chưa nói đến trở ngại giao thông lại cũng dễ nảy sinh ảnh hưởng không tốt. Hiện nay, dân chúng có ý kiến đối với việc xuất hành của cán bộ, xe cảnh sát dẫn đường, tiền hô hậu ủng. Chúng ta không cần thiết phải gióng trống khua chiêng nữa. Đến Thành ủy trước.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang lại quay đầu nói với Tưởng Kim Quý:
- Đồng chí Kim Quý, đi cùng tôi nhé! Đúng dịp, Chủ tịch Quang Cường và Giám đốc Lý cũng đều muốn nghe một vài vấn đề tỉ mỉ trong quá trình thực hiện lưu chuyểnđất đai. Nhân cơ hội này, anh nói một chút đi.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang dẫn theo Tưởng Kim Quý bước lên chiếc Toyota. Bên vệ đường, sắc mặt của Vương Quốc Phát lộ vẻ hết sức u ám. Việc trong tỉnh, Vương Quốc Phát cũng nhận được điện thoại của lãnh đạo cũ, Nhiếp Chấn Bang rất cứng rắn, hoàn toàn không có thương lượng.
Đồng thời, lãnh đạo cũ cũng đã nói với mình rõ ràng, cục diện hiện nay trong tỉnh. Bí thư Tăng và Chủ tịch Nhiếp xem như bên tám lạng người nửa cân. Mấy người khác mỗi người đều có tâm sự trong lòng. Lúc này, lãnh đạo cũ cũng không có ý làm quá căng thẳng mối quan hệ với Nhiếp Chấn Bang.
Hiện nay, quả nhiên đúng như dự đoán. Ngày hôm kia mới vừa nói chuyện điện thoại với lãnh đạo cũ, hôm nay Nhiếp Chấn Bang đã đến. Hơn nữa, vừa đến đã trực tiếp làm cho mất mặt không chút do dự. Luồng sát khí này, trực tiếp hướng về phía mình. Chiêu thức này lại khiến Vương Quốc Phát có cảm giác không thể nhịn được. Đối kháng với Chủ tịch một tỉnh, đây thật không phải chuyện đùa.
Nhìn thần sắc khác nhau của các Ủy viên thường vụ bên cạnh, Vương Quốc Phát hừ khan một tiếng,
nói:
- Lên xe cả đi, dặn dò các đồng chí Cục Công an đừng cản trở giao thông bình thường, duy trì làn xe thông suốt có thể.
Cả đoàn xe, trùng trùng điệp điệp lái thẳng đến trụ sở Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Quả Nam, dừng trước văn phòng làm việc.
Vừa xuống xe, đoàn người lên thẳng phòng họp Thành ủy. Nhiếp Chấn Bang ngồi ở ghế chủ vị, trái phải là Phó Chủ tịch tỉnh Lý Quang Cường và Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân Phương Viên.
Nhìn quanh bốn phía, đối với sắc mặt nghiêm nghị của Vương Quốc Phát, Nhiếp Chấn Bang vờ như không thấy. Sự việc của huyện Kim Giang, Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rõ. Vài kẻ con ông cháu cha có được tin tức trước, muốn mượn cơ hội này kiếm một khoản. Việc này khiến Nhiếp Chấn rất không vừa lòng.
Đối với con cái cán bộ làm kinh doanh, thái độ của Nhiếp Chấn Bang từ trước đến nay đều tỏ vẻ không can hệ gì. Vì, bản thân Nhiếp Chấn Bang đã từng kinh doanh mua bán, hiện nay, người nhà mình cũng đang kinh doanh. Kinh doanh, không phải là vấn đề. Có con mắt, có năng lực, con cháu cán bộ cũng có thể kiếm tiền. Đây là thường tình của con người, hoàn toàn không thể vì là con cháu cán bộ thì không thể kiếm tiền, không có đạo lí này. Chỉ cần là kinh doanh chính đáng, việc này hoàn toàn tốt hơn so với tham ô nhận hối lộ.
Nhưng, dựa vào tin tức trong nhà, muốn từ trong tay chính quyền kiếm một khoản, điều này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của mình. Nhất là, lại kiếm tiền từ dự án mà bản thân mình xây dựng, đây không phải là động thổ trên đầu Thái tuế sao?
Nhưng, rõ ràng là biết lại không có bất kỳ chứng cứ nào nhằm vào bọn họ. Cũng chính là không có cách nào trực tiếp mang những kẻ con ông cháu cha này ra pháp trường.
- Lần này, tôi và Phó Chủ tịch Lý Quang Cường đến đây, mục đích chủ yếu chính là thị sát công tác chuyển đổi đất đai. Tiếp theo đây Chủ tịch thành phố Kim Quý báo cáo một chút tình hình công tác chuyển đổi đất đai.
Nhiếp Chấn Bang bình tĩnh mở miệng nói.
Tưởng Kim Quý lúc này rất xúc động, đây là cơ hội của mình, một cơ hội đầy đủ để Nhiếp Chấn Bang tín nhiệm và ngưỡng mộ. Hiện nay, Tưởng Kim Quý cũng nhìn thấy rõ ràng và minh bạch. Chủ tịch Nhiếp biểu hiện ra tất cả năng lực và sự cứng rắn, khiến Tưởng Kim Quý thật cao hứng. Ai cũng hy vọng đi theo một lãnh đạo cứng rắn mạnh mẽ, như vậy, có nghĩa là mình có được cơ hội thăng tiến hơn người khác rất nhiều.
Dừng lại một chút, Tưởng Kim Quý sắp xếp trước lời nói của mình, lập tức nói:
- Chủ tịch, Phó Chủ tịch Lý, các vị lãnh đạo, về công tác thí điểm lưu chuyển đất đai nông thôn. Ở thành phố, sau khi nhận nhiệm vụ của Ủy ban nhân dân tỉnh, lập tức hợp với vài vị lãnh đạo phân công quản lý trong bộ máy chính quyền và Cục Nông nghiệp... vv các đồng chí phụ trách các bộ phận liên quan lấy Tổ lãnh đạo công tác thí điểm chuyển đổi đất đai làm chính. Sau khi trải qua một thời gian nghiên cứu điều tra, chúng tôi bước đầu lấy huyện Nhân Chương xác định là huyện thí điểm đầu tiên. Hiện nay, đã cùng với đồng chí Khâu Vị Mao của huyện Nhân Chương ký kết hợp đồng nhận thầu lưu chuyển năm mươi ngàn mẫu đất đai. Và liên quan đến đất đai của tất cả các hộ nông nghiệp, lấy gia đình làm đơn vị, đều ký kết hợp đồng nhận thầu, về mặt bảo đảm lợi ích các hộ nông nghiệp, trong hợp đồng cũng đưa ra quy định rõ ràng... Trước đó, chúng tôi đã suy xét cẩn thận, quý đầu tiên, quyết định chỉ lấy huyện Nhân Chương tiến hành làm thí điểm. Tin rằng, thu hoạch một quý tiếp theo, việc chuyển đổi đất đai sản sinh ra hiệu quả và lợi ích lớn lao, nhất định khiến xã hội xôn xao. Cứ như vậy, cũng có thể vì bước tiếp theo của công tác thí điểm, dựng nên một kiểu mẫu, hình thành nên một lòng tin.
Đồng thời với giọng nói của Tưởng Kim Quý hạ xuống, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nhìn Lý Quang Cường bên cạnh, nói:
- Chủ tịch Quang Cường, anh có ý kiến gì không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận