Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 818: Đón tiếp tổ điều tra.

Ở Bắc Kinh, nhận được sự ủng hội của hai vị lãnh đạo là Chủ tịchBí thư Thẩm và Chủ tịch Lãnh, rất nhanh chóng đã thành lập ra tổ điều tra. Bộ Kiểm toán, Bộ Tài chính rồi các bộ ngành liên quan đã liên hợp thành tổ điều tra, lấp tức nhận được sự ủng hộ từ các lãnh đạo đứng đầu các Bộ này.
Đến cấp bậc Trung ương rồi mặc dù Chủ tịchBí thư Thẩm cũng không thể nói lãnh đạo các bộ và các cơ quan ngang bộ đều là vững vàng như thép. Các bộ và các cơ quan ngang bộ ở thủ đô, trước giờ đểu là vùng đất đấu tranh lẫn nhau.
Lần này, tổ điều tra liên bộ nhằm vào tỉnh Ba Thục, các bộ ngành liên quan như nông nghiệp, công nghiệp, dịch vụ, giao thông, đường sắt, xây dựng thành phố, tài nguyên quốc gia... đương nhiên trong những thành phần này cũng có người sẽ có suy nghĩ khác.
Trong đó, đương nhiên là sẽ có những người thân cận của Nhiếp Chấn Bang, hoặc là đồng minh, cùng phe phái nhưng cũng sẽ không thiếu những thành phần sẽ hận, sẽ phản lại Nhiếp Chấn Bang.
Ở Đông Thành, Bắc Kinh, đây là phòng của đồng chí Kiều Dịch Nhân. Là lãnh đạo kế tiếp của Bộ nội vụ, lúc này đồng chí Kiều Dịch Nhân rất khiêm tốn. Một trăm bước thì đi được chín mươi chín bước rồi, còn cách lâm môn một bước nữa thôi nên Kiều Dịch Nhân vô cùng cẩn trọng.
Lúc này trong phòng khách của Kiều Dịch Nhân, trên ghế sô pha, Vụ trưởng Vụ Tài chính địa phương của Bộ Tài chính đang ngồi rất ngay ngắn, nhìn Kiều Dịch Nhân, hạ giọng nói:
- Lãnh đạo, lần này tôi đi Ba Thục, sẽ phải làm thế nào?
Là người của Kiều Dịch Nhân, hiện tại tuy chỉ là cán bộ cấp Vụ, nhưng trên cấp bậc cũng đã là một thành viên của tổ chức Đảng của Bộ, nhận được đãi ngộ của Thứ trưởng, đợi sau khi Kiều Dịch Nhân nhậm chức trong nhiệm kỳ mới, khi đã vào hệ thống, thì đúng là một bước thăng thiên.
Ông ta cũng có những hiểu biết nhất định về Nhiếp Chấn Bang, bối cảnh con người này rất phức tạp, đều có quan hệ với mấy đời lãnh đạo trước, việc Bí thư Thẩm bồi dưỡng nhân tài cũng có liên quan đến đồng chí Kiều Dịch Nhân. Trước tình hình này, việc điều tra của tỉnh Ba Thục nên làm thế nào? Ông ta có chút đắn đo không biết làm thế nào nên mới đến hỏi.
Kiều Dịch Nhân không nói gì, tay gõ gõ lên ghế sô pha, cả người trầm vào suy nghĩ, Kiều Dịch Nhân đang cân nhắc Bí thư Thẩm cho lập một tổ điều tra long trọng như vậy, rốt cuộc là có ý gì?
Muốn cảnh cáo cho Nhiếp Chấn Bang nên khiêm tốn chút hay là Bí thư Thẩm lại có ý khác? Bí thư Thẩm không hài lòng với Nhiếp Chấn Bang? Chắc chắn là không thể. Không cần nghĩ nữa, Kiều Dịch Nhân liền phủ nhận ngay cách nghĩ này, nếu như thế, thì CBí thư Thẩm hoàn toàn chẳng cần thiết phải làm như thế.
Xem ra khả năng chính là nhắc nhở. Càng có khả năng là Bí thư Thẩm đang có thái độ làm việc chung. Lãnh đạo tỉnh Ba Thục hiện đang là bí thư Tô và Nhiếp Chấn Bang, đều là người của Bí thư Thẩm. Nếu tốc độ của tỉnh Ba Thục đúng là như thế, vượt kỷ lục thế thì Nhiếp Chấn Bang chắc chắn sẽ được lợi lộc rồi.
Nghĩ đến đây Kiều Dịch Nhân gật đầu nói:
- Lần này đến đó, nên làm cái gì thì cứ làm. Cứ làm theo đúng trình tự, không cần phải giả dối hay khuyếch đại cũng không cần phải hà khắc quá. Hiểu không?
Nghe Kiều Dịch Nhân nói xong, người này cũng gật đầu, nói:
- Vâng, lãnh đạo, tôi nhất định sẽ làm theo chỉ thị của lãnh đạo, không khuyếch đại cũng không thiên vị ai, bao che ai cả.
Chuyện ngay lập tức thành lập tổ điều tra nhanh chóng đã khiến những phe phái trong Bắc Kinh để ý đến. Hiện tại tỉnh Ba Thục đã trở thành tâm điểm của toàn nước rồi.
Bên phía Nhiếp Chấn Bang, vừa về đến nhà, đã thấy Dương An Na vẫn đợi ở phòng khách, người thì đã ngủ, còn tivi vẫn đang mở.
Thấy cảnh này, Nhiếp Chấn Bang thấy cảm động, cầm tấm chăn ra, vừa đắp lên người An Na thì cô liền tỉnh, ngồi thẳng lên, dụi dụi mắt.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Ông xã, sao hôm nay anh về muộn thế? Nha Nha và Đô Đô đều đã đợi anh lâu rồi. Thời gian này anh bận rộn tối ngày, anh đã không nhớ rằng đã lâu rồi anh không còn ngồi xem phim cùng bọn trẻ đấy.
Tuy nhìn như Dương An Na đang trách cứ Nhiếp Chấn Bang khi không quan tâm đến đứa nhỏ nhưng trong lời nói, Nhiếp Chấn Bang cùng Dương An Na cũng rất thẹn với Lý Lệ Tuyết và Đổng Uyển.
Nghe vợ nói như vậy, suy nghĩ của Nhiếp Chấn Bang như đang bay ra ngoài biển khơi. Rồi cũng như áy náy, gật đầu nói:
- An Na, thật sự anh xin lỗi, thời gian này, đúng là bận quá. Sắp cuối năm nên công việc chất đống, cộng thêm vừa nhận thông tin từ trung ương, tổ điều tra Trung ương ngày kia sẽ đến tỉnh Ba Thục, tối nay anh phải cho họp hội nghị thường vụ để bàn bạc về việc tiếp đón đoàn điều tra.
Nghe Nhiếp Chấn Bang nói như thế, An Na cũng khá hơn, rồi lại có chút không hài lòng nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Đúng là không biết bọn em đã gây ra nghiệt gì. Rõ ràng biết người trong thể chế không phải là người chồng, người cha tốt. Nhưng chị em lại cứ lao vào như thiêu thân, em thế, Lý Lệ Tuyết và Đổng Uyển cũng thế.
Dừng lại một chút, An Na không tức nữa, nói:
- Khi nãy cha cũng gọi điện đến, nghe nói anh không có nhà nên đã gác máy, anh gọi lại cho cha đi.
Nhiếp Chấn Bang nghe cũng không ngạc nhiên gì, người cha này chắc chắn là nói đến Nhiếp Quốc Uy rồi. Nếu như là Dương Thắng Lợi thì chắc chắn An Na sẽ nói là cha em.
Mà bên này đã biết chuyện tổ điều tra thì chắc chắn cha cũng biết. Cha gọi cho mình có chuyện gì, tất nhiên có thể đoán ra được là về chuyện của tổ điều tra rồi.
Gật đầu, Nhiếp Chấn Bang nói:
- Bà xã, em đi nghỉ trước đi, anh đi gọi điện cho cha đã.
Vào thư phòng, Nhiếp Chấn Bang cầm điện thoại, gọi về nhà, ngay lập tức bên kia đã có tín hiệu trả lời. Có thể tưởng tượng ra Nhiếp Quốc Uy vẫn cứ ngồi bên cạnh để chờ điện thoại, nếu không tốc độ nhấc máy không nhanh như thế.
Vừa nhận được tín hiệu, giọng của Nhiếp Quốc Uy đã vang lên:
- Chấn Bang à, con về rồi. Nói vậy con đã biết chuyện của tổ điều tra rồi? Con nghĩ thế nào?
Giọng nói của Nhiếp Quốc Uy có chút lo lắng, việc này đặc biệt là chuyện báo cáo kinh tế, có những lúc không thể khinh thường được. Bất cẩn một chít không những sẽ phải gánh chịu tội danh bịa đặt số liệu kinh tế. Nghiêm trọng hơn là tiền đồ chính trị coi như trôi tuột ra biển. Thế nếu nói như thế thì những gì đã làm trước kia hoàn toàn là uổng phí.
Suy nghĩ một lát, Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Cha, chiều nay con nhận được thông tin, tối vừa mới họp để bố trí công tác tiếp đón đoàn điều tra.
Bên kia nghe được Nhiếp Chấn Bang nói xong, Nhiếp Quốc Uy liền nói:
- Chấn Bang à, lần này tổ điều tra đến, có thể nói là không hay đâu, con tính sao?
Nhiếp Quốc Uy cũng rất rõ, Bí thư Thẩm điều tổ điều tra đến có lợi ích rất lớn, nhưng nguy hiểm cũng rất to, không cẩn thận sẽ là về con số không.
Nhiếp Chấn Bang nghe cha nói, những lời quan tâm này khiến Nhiếp Chấn Bang cảm động, đáp lại:
- Cha, Bí thư Thẩm, Chủ tịch Lãnh và phó Chủ tịch Kiều đều tin tưởng con trai cha như vậy, lẽ nào cha không tin con, lại lo lắng như vậy sao?
Nhiếp Quốc Uy nghe thế liền trầm lại, một lát sau cũng nói:
- Thằng nhóc này, lại nói cha thế. Thôi, chuyện đã thế này thì cũng không biết làm thế nào. Tổ điều tra xem như chẳng có vấn đề gì với con, nhưng bản thân con cũng phải chú ý.
Gác máy, Nhiếp Chấn Bang có chút cảm động, như lời cha nói thì lần này đúng là bộ bộ kinh tâm rồi.
Năm đó, khi còn ở huyện Lê, chỉ là một chức phó Chủ tịch huyện, cưỡng ép lật đổ Bí thư huyện ủy, đã là mạo hiểm, có chút sai lầm. Nhiếp Chấn Bang chắc sẽ không thể lập lại thế.
Sau đó đến thành phố Lương Khê loại bỏ được Lý Quốc Hoa cũng thế, sau này ở thành phố Vọng Hải cũng có chút thay đổi. Và giờ đến tỉnh Ba Thục, đã là Chủ tịch Tỉnh, lại gây kinh hoàng thế này. Thăng tiến của bản thân, trước giờ chưa hề bình thản, mỗi lần đều là đương đầu với bao loại nguy hiểm.
Hôm nay Ba Thục cũng đón nhận khí trời nắng ấm, trong ngày đông này, thời tiết hôm nay được coi là tốt nhất, không có sương mù, cũng không có mưa, không có tuyết. Mặt trời lên cao sáng chiếu, mây xanh ngàn dặm.
Tại sân bay Thiên Phủ, đoàn lãnh đạo tỉnh Ba Thục đã đứng ở đó, đằng trước là bí thư Tô, Nhiếp Chấn Bang đứng bên phải bí thư Tô, hai người đang nói chuyện với nhau.
Đằng sau là Phó bí thu Long Canh Hoa cùng đoàn người, ai nấy đều nghiêm túc. Vị trí của Long Canh Hoa và Bí thư Tô có chút khoảng cách, điều này là bình thường, vị trí đến tay rồi mà còn bị cướp mất, Long Canh Hoa khó chịu là chuyện đương nhiên.
Thấy máy bay đang dần dần hạ cánh, mặt Bí thư Tô rất bình thản, cười nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, máy bay sắp hạ cánh rồi, chúng ta cùng đi thôi.
Sau khi máy bay đã hạ cánh, toàn bộ đoàn điều tra do Phó thủ tướng Chính vụ viện Doãn dẫn đầu, cả đoàn người có đến 162 người lần lượt xuống máy bay.
Bí thư Tô và Nhiếp Chấn Bang đi lên nói:
- Phó thủ tướng Doãn, hoan ngênh ngài đến chỉ đạo công tác thị sát tại tỉnh Ba Thục.
Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Phó thủ tướng, nhiệt liệt hoan nghênh!
Lúc này Phó thủ tướng Doãn thản nhiên gật đầu, bắt tay theo nghi thức nói:
- Bí thư Tô, Chủ tịch Nhiếp quá khách sáo rồi, tôi thấy chúng ta về thành phố trước đã. Nhiều người ở sân bay thế này sẽ ảnh hưởng đến nhân dân. Không được gây trở ngại cho sân bay.
Nghe phó Chủ tịch Doãn nói thế, Bí thư Tô và Nhiếp Chấn Bang thấy ngượng ngùng, đúng là kẻ đến không thiện. Phó Chủ tịch Doãn này, mặt vô cảm, nhìn là biết thành phần công vụ, xem ra đúng là đến để tra khảo rồi.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Bí thư Tô nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, Phó thủ tướng nghĩ thật chu đáo. Mời đi bên này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận