Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1161: anh em thổ lộ tình cảm

Nhìn vẻ mặt giải quyết việc chung của Trương Húc, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười
- Được, Trương Húc, anh như thế nào lại có bản chất con buôn rồi, nhìn không ra hình ảnh của một người lính nữa đấy/
Bên cạnh, Nhiếp Gia Lương cũng cười nói
- Lão Trương, chẳng lẽ anh còn không hiểu tính cách của Chấn Bang? Tuyệt đối Chấn Bang sẽ không để chúng ta bị thiệt
Vừa dứt lời, Trương Húc khoát khoát tay nói
- Lão Nhiếp, anh cũng phải giữ đúng lập trường của mình chứ. Hiện tại anh-Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Hoa Hạ không phải là anh cả của Nhiếp Chấn Bang nữa. Người làm ăn thì phải nói chuyện làm ăn. Dự án ô tô này cần một khoản kinh phí lớn để đâu tư, Đây cũng chính là tương lai của cả tập đoàn Hoa Hạ dự vào nó đấy. Ngàn vạn lần không thể sơ suất được.
Loại chuyển biến này của Trương Húc cũng khiến Nhiếp Chấn Bang bị bất ngờ Nhưng không thể phủ nhận là trong lòng Nhiếp Chấn Bang ít nhiều cũng có một chút ít cảm giác đắc ý. Dù sao thì hai người này cũng đều do mình đề cử lên những vị trí quan trọng ấy của tập đoàn Hoa Hạ. Điều này cũng thể hiện con mắt nhìn người của bản thân mình
Hoa Hạ tập đoàn có thể nói là xí nghiệp do chính tay Nhiếp Chấn Bang xây dựng nên Nhiếp Chấn Bang cũng rất rõ ràng. Nếu Hoa Hạ có người cầm đầu như vậy thì Nhiếp Chấn Bang cũng cảm thấy yên tâm.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng sâu sắc nói:
- Hummer chính là thành quả của quá trình sản xuất và nghiên cứu gian khổ mà ra. Mặt khác nếu đầu tư, Hoa Hạ sẽ trở thành độc quyền sản xuất và phân phối xe quân dụng không chỉ trong nước mà còn độc quyền ở cả thị trường nước ngoài nữa, Những công ty khác cũng có thể hợp tác cùng nhưng xe phải được sản xuất tại Hoa Hạ. Hơn nữa xe quân dụng trong nước cũng không thể dùng thương hiệu Hummer mãi được. Xe quân dụng nước ngoài thì không bị hạn chế số lượng. Tại tỉnh Lũng Tây, lấy cổ phần chiếm đất dân dụng là 20%, tập đoàn Hoa Hạ nhất định không nắm giữ ít hơn 40% cổ phần
An bài như vậy, Nhiếp Chấn Bang cũng có lo nghĩ của riêng mình. Công ty LT này Nhiếp Chấn Bang cũng chưa từng điều tra qua nhưng theo một ít dấu hiệu bên ngoài thì có thể thấy công ty này cũng được xem như là phù hợp với dự án ô tô của Lũng Tây. Điều này hẳn cũng không phải là ngẫu nhiên lại như vậy. 90% là do tập đoàn tài chính Đằng Long do Lý Lệ Tuyết và Đồng Uyển phía sau giở trò. Mặc dù không phải đi chăng nữa thì Nhiếp Chấn Bang cũng có tự tin để thúc đẩy dự án này. Đây là một loại tự tin
Mà một mặt hắn cho thành lập nguồn tài lượng lớn ở tập đoàn tài chính Đằng Long. Nếu là hợp tác thất bại thì cùng lắm là để công ty này bị Đằng Long thu mua thôi cũng không có gì to tát. Mặt khác an bài như vậy thì mình liền có tự tin cho dù bên nào thắng cũng được lợi
Làm xe quân dụng Hummer không phải là dự án mà một công ty có thể kham hết bởi tình hình trong nước bất đồng. Công nghiệp trong nước chắc chắn sẽ không cho phép một công ty đầu tư nước ngoài vào. Đó chính là luật. Cứ như vậy thì buông tha cho dự án xe quân sự này cũng sẽ không có vấn đề. Về phương diện sản xuất xe dân dụng thì Hoa Hạ cũng tốt, Lũng Tây cũng tốt mà LT cũng tốt nữa. Việc này có thể nói ba bên đều có lợi
Về phần yêu cầu đề xuất Hoa Hạ cũng là có suy tính cả bởi quân đội đang dùng xe giờ chuyển sang Hummer có chút khó coi. Đây cũng chỉ đơn thuần là vấn đề mặt mũi. Xe thì có thể sản xuất công nghệ trong nước, về phần tên thương hiệu thì cũng không sao cả. Đầu ra cho xe quân dụng là quân khu, tiếp tục dùng xe Hummer, còn suy tính ảnh hưởng của dòng xe này ra nước ngoài nữa. Xe dân đụng kia nghe qua đã không thể cạnh tranh được rồi
Trương Húc giờ phút này cũng đang trầm tư bởi Nhiếp Chấn Bang phân tích tỉ mỉ cũng khiến anh ta khắc sâu vào nhận thức. Đất đai chiếm cổ phần là 20%. Nói như vậy tỉnh Lũng Tây có thể phát triển và lợi nhuận do dự án ô tô này đem lại cũng rất nhiều, trên có thể nói chuyện, dưới có thể trợ giúp sản xuất để thu hút đầu tư và hoàn thiện
Đương nhiên Lũng Tây cũng bị chiếm không ít tiện nghi. Công ty liên doanh cần nhất là đất, đây là số lượng không nhỏ chút nào. Tính toán qua thì phỏng chừng phải dùng đến 2000 mẫu đất thì cũng là chuyện bình thường
Như vậy, mặc dù là ở nông thôn, phí dụng giải phóng mặt bằng thấp nhất, phí trưng dụng đất cũng thấp hơn mức bình thương nhưng cũng không phải là con số nhỏ. Ở bên ngoài nhìn vào thì tỉnh Lũng Tây dường như đang chiếm lợi nhưng cái lợi này cũng có hạn độ.
Trầm ngâm một chút, Trương Húc cũn gật đầu nói
- Rất hợp lý
Nói xong, anh quay đầu về phái Nhiếp Gia Lương nói:
- Lão Nhiếp, ý anh như thế nào?
Hành động và thái độ của Trương Húc vừa vặn rơi vào mắt Nhiếp Chấn Bang. Trương Húc này sau khi chuyển vào làm tại tập đoàn Hoa Hạ thì lời nói khôn khéo hơn trước rất nhiều. Quả thật hai bên quan hệ rất hòa hợp nhưng tôn trọng nhau hay không lại là một vấn đề khác. Trương Húc có thể làm như vậy đã chứng tỏ anh ta trong phương diện này rất đúng mực
Nhiếp Gia Lương giờ phút này cũng chỉ khoát khoát tay mà nói
- Ha ha, tôi cũng không có ý kiến. Ngay từ đầu tôi cũng đã nói rồi, hợp tác cùng với Chấn Bang lúc nào cũng có thể yên tâm được. Hiện tại thế nào đây? Chi bằng chúng ta uống ly rượu mừng chứ.
Lời trêu chọc này nghe qua có vẻ rất tùy ý nhưng điều này cũng gián tiếp chứng minh quan hệ hòa hợp giữa NHiếp Gia Lương và Trương Húc. Nhiếp Chấn Bang cười cười nói
- Anh cả, người làm ăn phải nói chuyện làm ăn. Lão Trương là điển hình của kiểu người làm ăn thì không phân biệt thân sơ.
Ba người ăn cơm, đồ ăn không tính là nhiều nhưng lại rất tinh tế, ba món mặn, hai món xào lại thêm một chén canh. Rượu cũng là rượu Tây Phượng mà Nhiếp Chấn Bang nói tới
Mở Bình rượu ra, lại tự tay rót cho Nhiếp Gia Lương và Trương Húc một ly, Nhiếp Chấn Bang cũng bưng chén lên
- Anh cả, lão Trương, tôi kính hai anh một ly
Qua mấy vòng, tuy rằng chỉ có ba người nhưng không khí cũng không phải là lãnh đam quá mức, nói chuyện cũng khá tùy ý lại ít đi một phần giả dối lừa gạt nên bầu không khí ngược lại có vẻ tương đối hòa hoãn
Trương Húc nâng chén rượu lên, hớp một hụm rồi chậm rãi nói
- Chấn Bang, cái công ty LT đại khái khi nào có thể qua đây?
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng không có chút gì là kích động cả. Việc phía công ty LT cũng đang tiến hành rồi. Hơn nữa Nhiếp Chấn Bang lấy danh nghĩa Tỉnh ủy Tỉnh Lũng Tây để gửi thư mời và đã được công ty LT kia đáp lại.
- Buổi sáng ngày mốt người đại diện công ty LT sẽ ghé qua. Đến lúc đó chúng ta ba bên sẽ cùng thảo luận kế hoạch lại một lần cho chắc chắn.
Nhiếp Chấn Bang giơ hai đầu ngón tay ra, vô cùng tự tin đáp lời. Hai đầu ngón tay giơ lên ý là chúng ta có hai ngày
Bữa cơm chiều kết thúc có thể nói là trong sự vui mừng của cả chủ và khách. Trương Húc lại hết sức biết điều, ăn cơm xong là kiếm cớ về phòng
Hai anh em Nhiếp Chấn Bang và Nhiếp Gia Lương đang đi dạo ở vườn hoa nhà khách. Trầm ngâm nhìn Nhiếp Chấn Bang đi bên cạnh, Nhiếp Gia Lương cũng chậm rãi nói
- Chấn Bang, về việc của Lăng Tiêu chú chuẩn bị như thế nào? Anh nghe nói Lăng Bảo Đông hôm qua đã vào thành phố rồi, xem ra ông ta đã có chuẩn bị sẵn từ trước
Chuyện Lăng Bảo Đông vào thành phố Nhiếp Chấn Bang đương nhiên biết. Tin tức của hắn dù không quá nhanh nhưng cũng không có đến mức ù ù cạc cạc cái gì cũng không nghe, không biết. Ra tay với Lăng Tiêu đối với Lăng Bảo Đông và thậm chí với cả nhà họ Lăng mà nói Nhiếp Chấn Bang tất yếu sẽ đầy đủ chuẩn bị để đối phó.
Cùng một chức vụ làm ủy viên, Lăng Bảo Đông cũng nhất định phải có mạng lưới tin tức rộng rãi cùng thể diện cao. Chuyện nhờ vả vào ô dù ở trên, Nhiếp Chấn Bang cũng nghĩ là bình thương. Lăng Bảo Đông chỉ có một đứa con trai duy nhất, không tìm đối sách để lo mới là việc lạ.
Nhìn bộ dạng bình thản của Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Gia Lương có chút sốt ruột. Lăng Bảo Đông mạng lưới quan hệ rất rộng rãi, là nhân vật số một tại thành phố Du Châu, cho dù là thủ trưởng cũng phải nể mặt ông ta đôi phần. Mà hiện giờ lão Tam cũng xem như đắc tội với Lăng Bảo Đông rồi. Nếu thật thế thì đúng là một sự đả kích đầu voi đuôi chuột khiến mọi người phải cười chê.
Nhiếp Gia Lương tin tưởng nếu có cơ hội thì kẻ thù này của Nhiếp Chấn Bang sẽ không bỏ qua dễ dàng. Dưới tình huống đang giương cung bạt kiếm này những người qua lại ít nhiều với Lăng Bảo Đông hẳn cũng không giúp ích gì được cả.
Mà thái độ khinh thường này của Nhiếp Chấn Bang không thể nghi ngờ là đang đánh giá thấp kẻ địch
- Chấn Bang, đừng xao nhãng như vậy. Thủ đoạn của Lăng Bảo Đông cũng không dễ dàng đối phó đâu. Sự tình bên trong như thế nào chú là người rõ ràng nhất. Nếu cấp trên hợp tác thì chúng ta muốn bảo vệ món lời Lăng Tiêu thì chúng ta có lẽ phải tìm người thế tội như là chết không đối chứng hoặc là xem xét không chu đáo từ từ. Tóm lại là sẽ có lợi cho chúng ta. Lúc này mà nói chú đã đắc tội người ta rồi. Nếu không cẩn thận thì kết quả thế nào chú cũng biết rồi đấy. Đến lúc đó thì ảnh hưởng đến chú không nhỏ đâu
Tâm tình, tình cảm của Nhiếp Gia Lương thể hiện qua lời nói khiến Nhiếp Chấn Bang hết sức cảm động, khẽ gật đầu nói
- Anh cả, ý của anh em hiểu rõ nhưng anh không cần quá lo lắng như vậy đâu. Tính cách của em chắc anh vẫn còn nhớ. Không động thì thôi nhưng nếu động thì sẽ chỉ có một con đường chết cho chúng, không ai có thể cứu được. Án tử của Lăng Tiêu hiện giờ không chỉ ảnh hưởng trong nước mà cả nước ngoài ảnh hưởng cũng không nhỏ. Cho dù Lăng Bảo Đông có ra tay thì cũng không gây ra được nhiều sóng gió gì cả. Anh có thể yên tâm.
Nói tới đây Nhiếp Chấn Bang nhìn Nhiếp Gia Lương rồi mới tiếp tục
- Nhưng mà thật ra anh cả, anh ở tập đoàn Hoa Hạ đã mấy năm rồi, các hạng mục công tác đều hoàn thành xuất sắc như vậy, đã bao giờ anh nghĩ tới việc đứng đầu một phương?
Nói như vậy Nhiếp Chấn Bang cũng không phải tình cảm gì cả mà là có lo nghĩ của riêng mình. Lúc trước đề cử Nhiếp Gia Lương đảm nhiệm làm Chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ cũng biết hắn có nhiều năng lực nhưng trọng yếu vẫn làthượng cấp đừng. Đến làm tại tổng bộ tập đoàn Hoa Hạ cũng là một đường tắt bởi so ra năng lực, Nhiếp Gia Lương muốn tiến vào Cửu Đỉnh có lẽ sẽ rất khó nhưng những mặt khác lại không có vấn đề gì cả. Nếu không đời nào nhà họ Nhiếp lại bồi dưỡng cho Nhiếp Gia Lương như vậy.
Hiện tại tập đoàn Hoa Hạ đúng là phát triển cực tốt. Hơn nữa dự án ô tô này lại được ủng hộ, chính sách quan trọng dần dần mà đến. Đây là vấn đề tích lũy mà thôi. Muốn trở thành bá chủ một nơi không phải là không có khả năng. Hơn nữa đối với cơ quan chính phủ thì căn bản nhất vẫn là chức vụ lãnh đạo. Đây chính là cơ hội thăng quan tiến chức đi.
Giờ phút này Nhiếp Gia Lương cũng có chút động tâm. Trong ánh mắt Nhiếp Gia Lương hiện lên vẻ khát vọng và kích động đã bán rẻ nội tâm của chính mình. Bá chủ một phương sao có thể không thể nghĩ qua. Nhiếp Gia Lương tin tưởng rằng phàm những người có khát vọng đều có mục tiêu duy nhất là như vậy.
Chẳng qua là Nhiếp Chấn Bang đột nhiên quật khởi, che dấu đi hào quang của mình mà thôi. Thăng tiến chức vụ, hợp tác làm ăn ở trong nước đã là kì tích rồi. Trưởng cục cấp huyện trẻ tuổi nhất, trưởng cục cấp Sở trẻ tuổi nhất, trửơng cục tỉnh bộ trẻ tuổi nhất, hết thảy đều là em họ mình tạo nên.
Hơn nữa nhiều năm như vậy qua đi, Nhiếp Gia Lương cũng là có đôi chút hết hy vọng rồi. Sau khi nhậm chức ở tập đoàn Hoa Hạ, Nhiếp Gia Lương đã suy nghĩ kĩ càng, thấu đáo việc đó.
Nhưng hiện tại, Nhiếp Chấn Bang một câu lại một câu đem nhiệt huyết của Nhiếp Gia Lương lại một lần nữa bùng cháy. Ở cùng với anh em, không có gì có thể che đậy được cả nên nhìn Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Gia Lương gật đầu, nói:
- Không muốn làm tướng quân thì không phải binh sĩ tốt, không nghĩ tới bá chủ một phương thì không phải cán bộ giỏi. Nhưng chỉ sợ việc này vẫn tương đối khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận