Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 946: Họp công tác Bí thư

“Xây dựng cải tạo trại an dưỡng Lộc Sơn? Đây không phải là một công trình đơn giản, tài chính Hồng Giang bây giờ có thể gánh được sao?”
Nhiếp Chấn Bang vừa nghe tin tức này lập tức cau mày.
Việc Trại an dưỡng Nhiếp Chấn Bang thật ra rất hiểu, trong cả nước bây giờ không ít nơi nhất là vùng có nhiều phong cảnh danh thắng du lịch như: có bờ biển, hoặc là vùng núi, hoặc là có suối nước nóng thì có rất nhiều trại an dưỡng loại này. Hơn nữa, cái đó tính chất không giống như trại an dưỡng thường, về cơ bản công việc của trại an dưỡng cấp tỉnh là tiếp đãi một số lãnh đạo, thủ trưởng, đồng chí lão thành của trung ương, tính chất của loại trại an dưỡng này không chỉ đơn giản là nghỉ ngơi mà mục đích nhiều hơn là hy vọng có thể làm cho các cán bộ lão thành thích nơi đó, ở luôn tại nơi đó.
Thử nghĩ mà xem, lợi ích của mặt này lớn như thế nào, thủ trưởng lão thành nhìn thấy đường ở đây không tốt liệu có đưa ra một chút ý kiến, cách nhìn, hoặc là tài chính ở đây thiếu hụt nếu có thủ trưởng lão thành ở đó đều có thể báo cáo xin ý kiến bất cứ lúc nào, đúng như câu: Gần quan được ban lộc.
Nhưng, Nhiếp Chấn Bang cũng không thể không tính nhiều mặt, lần này Liễu Dũng chủ động đến nói chuyện này thì có lẽ không đơn giản như vậy, chuyện Liễu Dũng đích thân hạ mình đến sẽ làm cho cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh chấn động.
Nhiếp Chấn Bang nhíu mày nhưng Liễu Dũng cố ý không để ý tới, cười cười rồi lấy ra báo cáo quy hoạch đã chuẩn bị xong để lên bàn trước mặt Nhiếp Chấn Bang, nói:
- Đầu tư thực sự không nhỏ, lúc trước Hồng Giang chúng ta cũng đã làm vài trại an dưỡng: ở Lộc Sơn, rồi suối nước nóng Minh Nguyệt ở thành phố Ôn Xuân, nhưng cũng không như kỳ vọng, lý do chủ yếu một mặt là vấn đề trình độ kỹ thuật chữa bệnh, mặt khác là sống ở đó không thuận tiện nên đều không giữ được người, không ít đồng chí lão thành đến đây ở vài ngày thấy không quen lại đi. Cho nên lần này trong tỉnh đã khảo sát không ít nơi trong nước đặc biệt là khảo sát cẩn thận, nghiêm túc hoàn cảnh và cơ sở vật chất trong Yến Bắc của trại an dưỡng Bắc Hà để làm ra một bộ thiết kế trại an dưỡng hoàn chỉnh, ngay tại khu du lịch Lộc Sơn gần thành phố Hồng Thành này, vị trí gần đường cao tốc Hồng Lộc, cách nội thành thành phố Hồng Thành không xa. Bước đầu quy hoạch ở chỗ đó thành lập một cơ sở bảo vệ sức khoẻ cấp tỉnh, trang bị thiết bị y học và giáo sư chuyên gia tốt nhất, lại khai thác tiếp được các lãnh đạo nhàn rỗi sau khi nghỉ hưu, xây dựng một khu chung cư cao cấp, trại an dưỡng nằm trong khu dân cư, sự yên tĩnh nằm trong ồn ào. Tổng đầu tư bước đầu ước chừng là một tỷ năm trăm triệu, mời gọi tập đoàn Thịnh Đỉnh trong tỉnh đầu tư còn tài chính tỉnh tự thu xếp cần khoảng ba trăm triệu.
- Ba trăm triệu?
Nhiếp Chấn Bang hít vào một hơi, xem ra, Liễu Dũng chờ mình ở đây, đối với việc xảy ra trong hội nghị thường ủy tỉnh ủy Liễu Dũng vẫn chưa từ bỏ.
Lấy dự án này ra thì có chút làm khó Nhiếp Chấn Bang, đồng ý xây dựng dự án thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của văn phòng tại Bắc Kinh, tài chính Hồng Giang chỉ có như vậy nhưng mỗi phần mỗi việc đều có sự sử dụng chi tiết, nếu dùng vào dự án trại an dưỡng thì dự án văn phòng tại Bắc Kinh cũng chỉ có thể chậm lại, mà sự chậm lại này ít nhất là thời gian vài năm, việc này sẽ có ảnh hưởng đối với mình, nhưng không đồng ý thì sợ là Liễu Dũng đến lúc đó sẽ ở sau lưng vị lãnh đạo kia mà có ý kiến.
Suy nghĩ một hồi rồi Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Trại an dưỡng cũng là một chuyện tốt, tuy nhiên bây giờ tình hình tài chính trong tỉnh đang căng thẳng, tôi tin là Chủ tịch tỉnh Liễu hiểu. Tôi thấy về chuyện này chúng ta mở một cuộc Họp công tác Bí thư để thảo luận rồi sẽ quyết định.
Vừa nghe Nhiếp Chấn Bang nói, Liễu Dũng lập tức sầm mặt, ý của Nhiếp Chấn Bang trong lòng Liễu Dũng hiểu rõ, quyết định của cuộc Họp công tác Bí thư sẽ là quyết định tập thể, Phương lão có biết cũng không thể nói được gì.
Loại người như Phương lão rất coi trọng danh dự bản thân, quyết định tập thể thì rõ ràng là tình hình thực tế của Hồng Giang còn chưa cho phép chứ không phải không muốn làm, nếu là tập thể quyết định thì dù khoa tay múa chân thế nào cũng sẽ tạo cho người ta ấn tượng tư lợi quá nặng, cho nên Nhiếp Chấn Bang cũng đề xuất mở cuộc họp làm việc bí thư rất đúng lúc.
Sắc mặt Liễu Dũng tuy không tốt nhưng Nhiếp Chấn Bang nói vậy thì không còn nói được gì, lập tức mỉm cười nói:
- Bí thư Nhiếp nói như vậy thì tổ chức họp làm việc bí thư đi.
Họp công tác Bí thư là một hình thức đặc sắc của Trung Quốc, vào những năm tám mươi và thập niên chín mươi của thế kỉ trước là rất quan trọng, việc này cũng có liên quan với tình hình trong nước những năm đó, trước kia Đảng uỷ địa phương về cơ bản là hình thức: Một chính nhiều phó, ví dụ như Trưởng ban chính trị pháp luật hoặc là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật ngày trước đều đeo mác là Phó bí thư. Khi đó số người trong cuộc Họp công tác Bí thư có thể gần bằng số người trong hội nghị thường vụ, trên cơ bản những nghị quyết được thông qua tại cuộc Họp công tác Bí thư mà đem ra hội nghị thường vụ thảo luận là không có vấn đề gì, nhưng bây giờ cơ chế Đảng uỷ cũng chính thức và quy phạm hẳn, một chính hai phó là cơ chế cơ bản nhất.
Như vậy sức ảnh hưởng của cuộc Họp công tác Bí thư cũng bị hạ thấp vì mất đi cơ sở số lượng người, hiện nay việc Họp công tác Bí thư tuy rằng vẫn giữ lại, nhưng có quy định rõ ràng: cuộc Họp công tác Bí thư không thể đưa ra quyết định thay cho hội nghị thường ủy. Thứ hai, cuộc Họp công tác Bí thư chủ yếu là phối hợp thảo luận những vấn đề công việc của hội nghị thường vụ cần thảo luận, và giao lưu công việc. Thứ ba, nghị quyết của cuộc Họp công tác Bí thư không thể nói ra trước khi biểu quyết ở hội nghị thường vụ để không ảnh hưởng đến nghị quyết của hội nghị thường vụ.
Dựa vào những điều này Liễu Dũng cũng không ngại mở cuộc họp làm việc bí thư.
Họp làm việc bí thư của tỉnh Hồng Giang có chút khác, ở nơi khác số người tham gia thường có ba người, nhưng ở tỉnh Hồng Giang ngoại trừ cơ chế là một chính hai phó ra còn có Trưởng ban chính trị pháp luật và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tổng cộng là năm người tham gia cuộc họp.
Cuối tháng mười một, chín giờ sáng tại phòng họp nhỏ tỉnh ủy, đây là lúc tỉnh Hồng Giang tổ chức Họp công tác Bí thư. Không khí trong phòng họp nhỏ có vẻ nghiêm trọng, vừa rồi khi thảo luận về hạng mục công việc của hội nghị thường ủy tỉnh ủy thông lệ vào đầu tháng mười hai đã tranh luận khá kịch liệt, nhất là Liễu Dũng hôm nay nóng nảy như ăn phải thuốc nổ.
Vừa rồi thảo luận về vấn đề nhân sự thành phố Viên Châu và xem xét thông qua hạng mục văn phòng tại Bắc Kinh, Liễu Dũng đã thể hiện quan điểm khác một cách rõ ràng.
Về thái độ hôm nay của Liễu Dũng thì Nhiếp Chấn Bang rất hiểu, chắc chắn là vì chuyện trại an dưỡng.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Vấn đề tiếp theo là việc đầu tư xây dựng trại an dưỡng ở khu du lịch Lộc Sơn do đồng chí Liễu Dũng nêu ra.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang nhìn sang Liễu Dũng ở bên cạnh nói
- Chủ tịch tỉnh Liễu, anh giảng giải một chút nhé?
Vẻ mặt Liễu Dũng trầm ngâm, việc trại an dưỡng có liên quan đến tiền đồ của Hạ Ngọc Sanh, chuyện cho tới bây giờ không chỉ là vấn đề của Hạ Ngọc Sanh nữa mà cũng là vấn đề tương lai của bản thân Liễu Dũng, cái gọi là: Người tranh một câu nói, Phật nhận một nén hương ở trong thể chế cũng vậy, biểu hiện của Liễu Dũng bây giờ chính là đang “Tranh một câu nói”.
Liễu Dũng lập tức đem tình hình trại an dưỡng và sự sắp xếp bước đầu trình bày chi tiết rồi cuối cùng nói:
- Cá nhân tôi cảm thấy việc xây dựng trại an dưỡng Lộc Sơn có thể hấp dẫn càng nhiều thủ trưởng, lãnh đạo lão thành đến Hồng Giang nghỉ ngơi thậm chí là sống lâu dài, đây là một sự trợ giúp cực lớn đối với việc xây dựng, phát triển kinh tế và các dự án lớn của Hồng Giang, thậm chí sự trợ giúp này còn mang lại nhiều điều tốt hơn cho Hồng Giang so với dự án xây dựng lại văn phòng tại Bắc Kinh, ý của tôi là tạm thời gác lại dự án văn phòng tại Bắc Kinh, tập trung toàn lực trong tỉnh xây dựng trại an dưỡng Lộc Sơn.
Thái độ Liễu Dũng rất kiên quyết, dứt khoát, việc này nhất định phải cần làm, trong quan trường đôi khi cũng cần úp mở nhưng nhiều lúc cũng cần phải quyết đoán, bây giờ Liễu Dũng nhất định phải dứt khoát đem quan điểm của mình biểu đạt ra rõ ràng. Vừa nói xong, sắc mặt của Văn Bảo Quý bên cạnh lập tức thay đổi, câu “Thủ trưởng lão thành” trong câu nói vừa rồi của Liễu Dũng đã kích động mạnh đến Văn Bảo Quý, chuyện khác không nói nếu, Phương lão đến đây thì vị trí Chủ tịch tỉnh trên cơ bản sẽ không đến lượt mình rồi, việc này Văn Bảo Quý không thể cho phép.
Lập tức, Văn Bảo Quý chậm rãi nói:
- Chủ tịch tỉnh Liễu, tôi thì lại có cách nghĩ khác, việc trại an dưỡng hiện nay Hồng Giang cũng có hai chỗ, mùa hè hàng năm có không ít lãnh đạo đến nghỉ hè, bây giờ xây dựng một cái trại an dưỡng mới, cá nhân tôi cảm thấy liệu có tạo ra một sự nghi ngờ không. Tôi vẫn coi trọng dự án xây dựng văn phòng tại Bắc Kinh vì việc này quan hệ đến đại cục tương lai của Hồng Giang, giá đất và giá nhà ở Bắc Kinh đang tăng rất nhanh, về sau sẽ càng ngày càng đắt, xây dựng muộn không bằng xây dựng sớm, chỉ dựa vào sự tăng giá của nhà đất cũng đủ cho thu nhập tài chính của chúng ta.
Văn Bảo Quý lập tức bật lại, bây giờ mà để cho Liễu Dũng thuyết phục rồi mời Phương lão tới, lúc đó trung ương sẽ tiến hành tổ chức khảo sát thì đương nhiên sẽ xem xét ý kiến của các đồng chí lão thành ở Hồng Giang, đây đối với Văn Bảo Quý là một đòn trí mạng.
Văn Bảo Quý vừa dứt lời thì Trưởng ban chính trị pháp luật Trần Nhạc điềm tĩnh nói:
- Tôi cũng đồng ý với ý kiến của bí thư Văn, xây dựng trại an dưỡng dù sao cũng là ở trong tỉnh, hơn nữa công trình có thời hạn xây dựng dài, sau này tài chính dư dả rồi muốn xây dựng lúc nào cũng được, việc văn phòng tại Bắc Kinh nếu bỏ qua cơ hội này thì khó làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận