Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 827: Thư tố cáo.

Nếu kiểm tra không rõ ràng, thì năm nay đừng nghỉ nữa.
Lời này của Chủ tịch, đã nói rất rõ rồi, thái độ này của Chủ tịch cũng đã thể hiện rõ ràng rồi.
Lúc ra khỏi khu ổ chuột, xung quanh mùi rác rưởi bốc lên nhưng Trần Hiếu Vĩ đã không còn ngửi thấy mùi gì nữa rồi. Bây giờ, toàn bộ tâm tư của Trần Hiếu Vĩ chỉ nghĩ về mấy giờ học thêm của kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè thôi.
Đang chuẩn bị bắt đầu hành động, bên trong cánh cửa lọt ra một vài âm thanh, Chủ tịch Nhiếp từ chỗ một vài lãnh đạo đang đứng vây quanh bước ra. Điều này làm cho Trần Hiểu Vĩ lập tức nép vào bên cạnh.
Nhìn Trần Hiểu Vĩ, Nhiếp Chấn Bang lại nhắc lại:
- Cục trưởng Trần, tôi ở nhà khách Thành ủy, bên này có tin tức hay tình hình gì, trước hết phải báo cáo lên trên. Tôi cùng Bí thư Hứa, Chủ tịch thành phố Hoàng chờ tin bên này. Không coi ai ra gì nữa rồi, bên tỉnh đã không ít lần nhắc nhở, thông báo xuống là không được bắt học sinh phải gánh thêm gánh nặng, không được thu tiền học thêm trá hình, không được và không thể học thêm cho kỳ nghỉ hè và nghỉ đông. Anh làm Cục trưởng cục giáo dục thế nào vậy? Trong khu vực mình quản lý xảy ra chuyện lớn như vậy mà bây giờ mới biết.
Đợi Nhiếp Chấn Bang lên xe, lúc này, Bí thư Thành ủy Hứa Ái Quốc cũng chậm rãi bước từng bước một, quay lại nhìn Trần Hiểu Vĩ nghiêm túc nói:
- Cục trưởng Trần, anh hãy lập tức liên hệ với Bí thư Chu bên Ủy ban kỷ luật Thành phố, chuyện này bên Ủy ban Kỷ luật thành phố cũng tham gia điều tra. Vụ này không cần biết là dính líu đến ai, mặc kệ là động đến ai, phải điều tra nghiêm túc, nên khai trừ thì khai trừ, nên trị thì phải trị.
Lời nói của Hứa Ái Quốc đã rất rõ ràng, tai mắt của Nhiếp Chấn Bang vẫn rất nhanh nhẹn, tuy là một bước bước lên xe thương vụ, nhưng mà việc Hứa Ái Quốc lên giọng dạy bảo, Nhiếp Chấn Bang vẫn nghe không thiếu một chữ. Con người Hứa Ái Quốc này, quả nhiên không phải nhân vật đơn giản. Trong nháy mắt đã đưa ra lựa chọn sáng suốt và thông minh nhất.
Hệ thống giáo dục xảy ra rắc rối về cơ bản có thể khẳng định, mặc dù có liên lụy, cũng không phải là tội quá lớn, chỉ là liên lụy đến Cục Giáo dục Thành phố mà thôi. Học thêm sao? Trên cơ bản, đó đều là hành động của trường học tư nhân phía dưới. Cứ như vậy, Hứa Ái Quốc điều tra nghiêm túc xuống, cơ bản là không còn gánh nặng gì nữa. Nhưng làm như vậy, cũng có thể đem lại ấn tượng tốt cho bản thân.
Trên trán Trần Hiểu Vĩ có chút mồ hôi, vừa rồi là thời điểm khẩn trương, hù dọa người ta một phen, quan uy của Chủ tịch tỉnh không phải là người bình thường có thể chịu được, huống chi, hiện giờ Chủ tịch tỉnh Nhiếp đang đưa tỉnh bước vào giải đoạn cực thịnh.
Gật gật đầu, giống như là học sinh tiểu học nói:
- Vâng, xin Bí thư Hứa yên tâm. Tôi sẽ lập tức xin báo cáo chỉ thị của Bí thư Chu, tổ Kiểm tra kỷ luật Cục Giáo dục thành phố nhất định sẽ dốc sức phối hợp với Ủy ban Kỷ luật Thành phố để tìm ra sự thật. Nếu làm không tốt, tôi sẽ nghe theo mọi sự trách phạt của Bí thư, không nửa lời trách móc.
Sau khi đoàn xe đi khỏi, Trần Hiểu Vĩ lúc này mới thở dài một tiếng, vừa rồi, dưới áp lực của Chủ tịch Nhiếp và Bí thư Hứa, thật sự có cảm giác như thở không nổi.
Lên xe, Trần Hiểu Vĩ ngay lập tức bấm số văn phòng đại diện Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Thành phố, bên kia, Bí thưBí thư Chu của Ủy ban Kỷ luật thành phố Thường Hồng sớm đã nhận được chỉ chị của Hứa Ái Quốc, vừa nghe là Trần Hiểu Vĩ, trực tiếp nói ngay vào điểm chính:
- Cục trưởng Trần, tổ điều tra Ủy ban Ký luật thành phố bên này đã tổ chức và thành lập xong rồi, bây giờ, tôi sẽ lập tức dẫn tổ điều tra đến Cục Giáo dục thành phố, tôi ở đây liên lạc một chút, việc đầu tiên là phải đảm bảo toàn bộ nhân viên Cục Giáo dục thành phố đều có mặt đông đủ, mở một cuộc họp ngắn nhằm xác định phương hướng cho công tác kế tiếp.
Trong phòng họp Cục Giáo dục Thành phố, lúc này không khí có vẻ khá nghiêm trọng, vị trí chính giữa là Bí thư Chu Ủy ban Kỷ luật thành phố, đây chính là Ủy viên thường vụ Thành ủy cấp bậc còn cao hơn mấy vị lãnh đạo kia, thường ngày, cục Giáo dục thành phố sao có thể có vinh hạnh được tiếp xúc lãnh đạo cao nhất của Thành ủy được.
Ngoại trừ thành viên tổ chuyên án, mọi thành viên Cục Giáo dục thành phố đều đã yên vị. Bí thưBí thư Chu nhìn xung quanh một lượt tất cả mọi người, trầm giọng nói:
- Tôi tin rằng mọi người đều đã rõ trước kia xảy ra chuyện gì rồi. Lần này, cục Giáo dục đã gây ra đại họa. Ở các tỉnh đã tạm thời tiến hành lệnh nghiêm cấm học thêm, nghiêm cấm lầy học bù để thu thêm phí tiền học, trước kia vì các vị luôn chế giễu nên giờ Chủ tịch tỉnh Nhiếp bắt đầu thực hiện rồi. Bây giờ, mọi người nói xem vụ án này điều tra thế nào.
Nói tới đây, Bí thưBí thư Chu liền nhìn vào Phó bí thư Cục Giáo dục thành phố, Phó cục trưởng kiêm Tổ trưởng tổ kiếm tra kỷ luật Lý Vượng Dũng, trầm giọng nói:
- Tiểu Lý à, anh là Tổ trưởng tổ kiểm tra kỷ luật Cục Giáo dục thành phố, anh khá có kinh nghiệm trong việc điều tra vụ án vi phạm quy định hệ giáo dục, anh thử nói xem vụ án này nên điều tra thế nào?
Lý Vượng Dũng chừng hơn 40 tuổi, trong hệ thống giáo dục xem như là cán bộ trẻ trung khỏe mạnh. Bí thư Chu xưng hô như vậy cũng không bị ai phản bác.
Thái độ của Lý Vượng Dũng có vẻ hết sức nghiêm túc, tính chất đặc biệt của kiểm tra kỷ luật cán bộ, Lý Vượng Dũng dừng lại một chút rồi mới lên tiếng:
- Bí thư Chu, anh Trần, từ vụ án này có thể thấy, đây là vụ việc vi phạm quy định rất đơn giản. Trước mắt mà nói, căn cứ tình huống đã biết, 11 trường Trung học thành phố Thường Hồng cũng chính là trường trung học số 1 khu Hồng Kỳ đã vi phạm quy định học thêm, đây là sự thật không cần bàn cãi. Như vậy, tôi thấy chúng ta lúc này cần tập trung đưa ra phương hướng thống kê điều tra các vấn đề nghỉ đông học bù ở khắp các trưởng đại học, trung học trên toàn thành phố.
Mặt khác, tôi đề nghị Trưởng phòng Giáo dục quận Hồng Kỳ, tổ bí thư đảng không thể trốn trách nhiệm trong việc này, cần đưa ra biện pháp xử phạt tạm thời cách chức, xử lý cụ thể các ý kiến, thảo luận thêm nhằm đưa ra mức xử phạt cuối cùng. Mặt khác, Hiệu trưởng và ban lãnh đạo trường trung học số 1 khu Hồng Kỳ lập tức trả lại học phí cho học sinh. Việc này phải xử lí nhanh gọn, nhanh chóng đưa ra kết quả rõ ràng.
Vừa dứt lời, Bí thư Chu cũng gật đầu tán thưởng, Lý Vượng Dũng này rất có tài. Hiện tại nhất định không thể so sánh một cách đại khái, qua loa cho xong vấn đề được. Cho đến nay, Chủ tịch tỉnh vẫn ở đây, hiển nhiên cần phải có người đã đứng ra chịu trách nhiệm. Phòng Giáo dục quận Hồng Kỳ chứ chắc chẳng phải ai khác. Như vậy Chủ tịch tỉnh mới hài lòng.
Bí thư Chu lập tức nói:
- Cá nhân tôi cho rằng ý kiến của Tiểu Lý rất tốt. Có thể giúp chúng ta phân tích chính xác, lập lại trật tự. Chúng ta nên dựa theo kế hoạch này mà hành động thôi. Vụ án này cũng không phải vụ án gì quá lớn. Tôi đề nghị chia làm hai đường, trong đó tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra ở Cục Giáo dục thành phố, Cục Giáo dục thành phố huy động một nhóm người lập tức liên hệ với các huyện trên toàn thành phố, cục sẽ tiến hành thanh tra toàn bộ sự việc. Mặt khác, tổ kiểm tra kỷ luật Cục Giáo dục thành phố lập tức đi vào nghiêm túc tiến hành kiểm tra Phòng Giáo dục quận Hồng Kỳ. Hôm nay nhất định phải đưa ra kết quả rõ ràng.
Lúc Bí thư Chu nói ra những lời này, bên Cục Giáo dục thành phố, bao gồm cả Trần Hiểu Vĩ, đều thở phào nhẹ nhõm. Bí thư Chu sắp xếp như vậy, có thể nói là đã giữ lại thể diện cho Cục Giáo dục thành phố rồi, mà cũng có thể nói là đã mở một mặt lưới.
Cục Giáo dục thành phố khi đến quận Hồng Kỳ chắc chắn lập tức có thể khống chế nội tình bên trong. Ngoài ra cũng cần thanh tra toàn diện các trường trung học ở thành phố xem có hay không vấn đề vi phạm quy định học thêm, có như vậy mới có thể thư thả một chút được.
Trần Hiểu Vĩ rất rõ ràng về cơ bản là để bảo vệ vị trí của chính mình. Hơn nữa, lúc này đây, đúng là trong cái rủi còn có cái may. Về sau, có thể tiến thêm bước nữa hay không phải xem hành động của bản thân rồi.
Bởi vì Chủ tịch Nhiếp ngủ lại nhà khách thành phố nên lúc này, bên này Nhà khách Thành ủy có thể nói là đã bày sẵn trận địa để đón địch. Ngoài cửa nhà khách Thành ủy, Cục Công an Thành phố và cảnh sát an ninh trật tự ít nhất cũng có bốn nhóm, người ngồi trong xe cảnh sát, người thì mặc thường phục đi bên cạnh để bảo vệ.
Mà bên trong nhà khách Thành ủy như là đang lâm trận. Trong nhà bếp, Chủ nhiệm phụ trách tiếp đón của Thành ủy, Tổng giám đốc nhà khách Thành ủy tự mình đi giám sát, tuy nói tiêu chuẩn là thực hiện nghiêm túc theo tiêu chuẩn tiếp đón Tam công. Nhưng mà việc lựa chọn đồ ăn, khẩu vị từng món đều phải quản lý chặt chẽ.
Nhà khách Thành ủy, phòng số 777.
Trên thực tế, tầng bảy nhà khách Thành ủy không có nhiều gian phòng như vậy. Nhưng dựa trên nội quy cũ, phòng số 777 có vị trí hết sức đặc biệt. Tục ngữ chẳng phái có nói thất thượng bát hạ đó sao? Cán bộ công chức và các thương nhân buôn bán cũng giống nhau, các thương nhân thích số 8, cán bộ công chức thích số 7, một phần nguyên nhân cũng vì câu tục ngữ thất thượng bát hạ kia. Nguyên nhân khác là vì thất thượng bát hạ không đơn thuần chỉ là một câu tục ngữ, trong cơ chế cán bộ công chức, 57 và 58 tuổi là khi đã đến một ngưỡng nhất định, Giám đốc sở nếu như 57 tuổi công danh có nhiều khả năng tiến thêm một bước nữa, nhưng nếu như 58 tuổi thì dù có lên đi chăng nữa thì cũng là vào các bộ ban ngành trong Hội đồng nhân, Mặt trận Tổ quốc, không có khả năng đảm nhiệm các chức vụ lãnh đạo, đây cũng là một nỗi hoang mang lo sợ chung. Vì vậy, nhà khác Thành ủy thành phố Thường Hồng vì muốn làm nổi bật căn phòng số 777 mà đã đặt nó ở vị trí trung tâm.
Đây là một phòng thương gia. Diện tích ước chừng hơn 120 mét vuông. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đang ngồi trên sô pha, bên trái là Phó Chủ tịch tỉnh Mã cũng Thư ký Lý, còn bên phải là Hứa Ái Quốc và Hoàng Chấn Cầu.
Hiện tại, Hứa Ái Quốc có vẻ rất cẩn thận và khiêm tốn, mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, việc cải tạo đô thị cũ của thành phố Thường Hồng, sau khi chính thức được khởi động vào tháng tám năm ngoái, trong thời gian nửa năm qua, tuyến đường của khu đô thị cũ cùng công trình công cộng thành phố căn bản đã hoàn thành.
Nghe đến đó, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:
- Tốc độ cải tạo đô thị cũ cũng không tệ. Trong quá trình cải tạo tôi muốn mọi người chú ý đên lợi ích của dân chúng ở việc giải phóng mặt bằng. Còn phương tiện công cộng, phải suy tính kỹ lưỡng đến sau này, không được chỉ thấy đến cái trước mắt. Tôi thấy không ít thành phố trong cả nước, lúc cải tạo chỉ có tầm nhìn hạn hẹp, cái gì mà đường 4 làn. Kết quả là, đường vừa mới sửa xong, lại kêu là đường không đủ rộng, lại tiếp tục đòi sửa. Đây là làm tốn tiền của của nhân dân. Là người nắm quyền, phải có khả năng dự đoán được tương lai, phải mạnh dạn, phải biết nhìn xa trông rộng.
Lúc Nhiếp Chấn Bang nói chuyện, Hứa Ái Quốc và Hoàng Chấn Cầu đều lấy sổ tay, chăm chú lắng nghe và ghi chú cẩn thận ở bên cạnh.
Thái độ của hai người này làm cho Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng, cho dù là trong lòng có tính toán gì, ít nhất thái độ này rất tốt.
Đang chuẩn bị lên tiếng, bên ngoài có tiếng gõ cửa. Ngay sau đó, Lý Cư Bằng đẩy cửa đi vào, thì thầm với Nhiếp Chấn Bang:
- Chủ tịch, vừa rồi dưới lầu anh Võ nhận được một bức thư tố cáo ạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận