Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 924: Đại gia có tiền

Tiếng nói rất to, nghe rất chói tai, lời nói có mang một vẻ kẻ cả, tự cao tự đại không chịu nổi, điều này làm cho đám người Nhiếp Chấn Bang đều nhíu mày. Nhiếp Chấn Bang chẳng quay lại phía sau mà quay sang nhìn cô gái môi giới bên cạnh, nói:
- Cô Chương, chỗ các cô là thế nào? Sao tầng hai mươi lại có nhiều người có thể đi lên như vậy, không phải các cô nói muốn ra vào chỗ này đều phải có thẻ chuyên dùng mới được sao? Nói như vậy, chỗ này về sau ai cũng có thể tùy tiện đi lên, vậy mấy thứ các cô hứa hẹn là: không gian riêng tư, gian nhà riêng biệt này biến thành một câu nói suông à?
Cô Chương đứng bên cạnh trong tay còn cầm năm chục ngàn đồng tiền mặt, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Ông chủ, xin ông yên tâm, chuyện ông lo tuyệt đối sẽ không xảy ra. Bây giờ vì đang trong giai đoạn bán nên công ty có thêm mấy thẻ vào cổng, nhưng xin ông yên tâm sau khi nhận nhà những thẻ này sẽ cài đặt lại. Đến lúc đó hoàn toàn là hệ thống thẻ mới sẽ do ông tự tạo mật mã, khi đó không giao mật mã thì tuyệt đối không thể làm thêm được các thẻ khác. Về mặt đảm bảo an toàn từ trước đến nay đều là vấn đề công ty chúng tôi coi trọng, danh dự là gốc rễ và sự sinh tồn của chất lượng công ty chúng tôi, chọn Tòa nhà cao cấp Bích Thúy tuyệt đối ông sẽ không hối hận.
Cô gái bán căn hộ họ Chương này có suy nghĩ nhanh nhẹn, kỹ xảo bán hàng thuần thục vô cùng, một câu nói liền dẹp được sự nghi ngờ của đám người Nhiếp Chấn Bang.
Nhưng người thanh niên vừa cất lời cũng do một cô gái môi giới dẫn tới. Người thanh niên khoảng hai tư, hai năm tuổi, cao khoảng mét bảy, mặc quần bò mầu xanh, trên người mặc một chiếc áo ngắn lông chồn mầu trắng
Thoạt nhìn trông giống như những thiếu gia bùng lên trong phim của Hong Kong những năm chín mươi, lúc này gã trai đã đi lên, ánh mắt thản nhiên liếc nhìn qua đám người Nhiếp Chấn Bang, sau khi nhìn thấy ba người An Na thì ánh mắt của gã này rõ ràng sáng lên một cái
Lập tức gã trai xoay lại nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Vừa rồi, chính là anh muốn căn này sao? Căn hộ này tôi đặt rồi, mấy người đi xem căn khác đi.
Ngôn ngữ rất sỗ sàng, hoàn toàn không thèm để tâm đến đám người Nhiếp Chấn Bang. Cũng may Nhiếp Chấn Bang trải qua nhiều năm như vậy làm cán bộ lãnh đạo nên sự kiềm chế cũng tăng rất nhiều, đối với loại người này hắn từ trước đến nay đều coi thường không thèm để ý, cãi nhau với loại rác rưởi này chỉ có hạ thấp cấp bậc và thân phận của mình xuống.
Tính cách của Lý Lệ Tuyết từ xưa đến nay là trong nóng ngoài lạnh, trước mặt người ngoài Lý Lệ Tuyết đều lạnh như băng, trong việc buôn bán cũng vậy
Đối với loại người này Lý Lệ Tuyết từ xưa đến nay đều coi thường không thèm để ý, bản thân là người cầm lái tập đoàn tài chính Đằng Long, người giầu có trong ngoài nước Lý Lệ Tuyết gặp qua không ít. Cho dù là nhân vật hùng mạnh như đại gia tộc Morgan, Rothschild Lý Lệ Tuyết cũng còn xem lại thân phận, nên những loại nhà giàu mới nổi này Lý Lệ Tuyết thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm.
Đổng Uyển cũng như vậy, cô thoạt nhìn rất nhu nhược nhưng Đổng gia giầu có nhà cao cửa rộng, Đổng Uyển đương nhiên có sự kiêu ngạo, thêm vào là tính cách cô ta cũng rất kiên cường, năm đó Đổng Uyển ở Bắc Kinh cũng nổi tiếng là người đẹp lạnh lùng nên lúc này cũng coi thường không thèm để ý như thế.
Nhưng An Na lúc này nổi nóng lên, từ nhỏ đến lớn cô đều là viên ngọc quý trong nhà, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, chưa bao giờ bị người coi thường như thế.
An Na quay lại tức giận nói:
- Cậu là cái gì, không thấy căn hộ này chúng tôi đã đặt rồi sao? Muốn xem thì tự xem chỗ khác đi, hai căn cao nhất của tòa nhà mười một này chúng tôi đặt hết rồi.
Vừa nhìn thấy An Na, trong ánh mắt của gã trai này lộ ra sự ham muốn trắng trợn. Ba người An Na, Lý Lệ Tuyết và Đổng Uyển đã vào giai đoạn bốn tuổi nhưng vốn xinh đẹp lại được chăm sóc cẩn thận nên thoạt nhìn chỉ như hơn ba mươi, mặc dù vẫn có một chút dấu vết của tuổi tác, nhưng An Na thì khác, tuổi của cô vốn nhỏ hơn hai người kia, bây giờ cũng chưa qua ba lăm gần ba sáu tuổi, hơn nữa lại được chăm sóc nên nhìn như gái hơn hai mươi. Thêm nữa, vì đã sinh nở, chịu đựng vất vả nên từ trên người An Na có một sức hấp dẫn của người thiếu phụ, cộng thêm khí chất cao quý thanh lịch tạo ra một lực hấp dẫn khó có thể khống chế.
Gã trai rõ ràng động lòng, cười mỉa một cái lập tức đi ra cười nhạt nói:
- Giao tiền đặt cọc rồi hả? Tôi sao lại không biết, Li Li, cô có biết không? Tôi sao lại chỉ nhớ là vừa rồi đã cùng giám đốc các cô nói xong rồi
Cô gái môi giới đi sau gã trai này dáng người cũng đẹp, nhưng những tàn nhang trên mặt lại làm mất thẩm mỹ liền có vẻ nịnh bợ, cười nói:
- Kiếm thiếu gia, cậu nói đúng, tôi có thể chứng minh căn hộ này chưa được đặt trước
Nghe xong, khí thế của gã trai lập tức tăng lên, cười ha ha nói:
- Nói như vậy nghĩa là còn chưa đặt rồi, đã thế thì căn hộ này tôi đặt rồi các người cút nhanh lên, đừng chọc tôi mất hứng. Đương nhiên, nếu cô gái xinh đẹp kia muốn thì có thể ở lại, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận về sự thực và thần kỳ của cuộc sống.
Những lời này tức khắc làm cho không chỉ Dương An Na biến sắc mà sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang bên cạnh cũng trầm xuống, thật là gặp Quỷ rồi, thật không ngờ, tại đất Hồng Giang mà bà xã mình lại bị người ta trêu chọc.
Đang chuẩn bị nói chuyện, cô gái môi giới vẫn đi theo bên cạnh cũng đứng dậy nói:
- Trần Li Li, cô làm gì đấy? Biết rõ tôi đưa khách hàng sang đây xem căn hộ mà cô làm như vậy là không phù hợp quy tắc, ngoài ra ông chủ này vừa rồi đã nộp tiền đặt cọc, tiền đang trong tay tôi đây.
Tiếng nói vừa dứt cô gái môi giới đi theo gã gọi là Kiếm thiếu gia cũng nhướn mày, nói:
- Được, cô còn dám một mình thu tiền mặt của khách hàng, cô có biết đây là trái với quy định công ty hay không. Hơn nữa, tiền còn tại trên tay cô, vẫn chưa ký hợp đồng thì cũng chẳng tính làm gì.
Nói xong, cũng ưỡn ẹo dựa vào tay Kiếm thiếu gia, “vũ khí” trước ngực cọ cọ vài cái, mấy cái động tác làm cho Kiếm thiếu gia lập tức như có cảm giác cực khoái, nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt mà thấy kích động, liên tục gật đầu nói:
- Đúng đấy Li Li, quyết định phòng này đi, mặc kệ bọn họ trả bao nhiêu tôi trả nhiều hơn mười ngàn đồng, bây giờ nhất định làm cho cô thành công giao dịch này.
Dương An Na lúc này đã nổi trận lôi đình từ lâu nhưng bị Nhiếp Chấn Bang giữ lại, Nhiếp Chấn Bang lắc lắc đầu làm Dương An Na đương nhiên hiểu rõ ràng ý tứ, Nhiếp Chấn Bang lạnh nhạt nói:
- Xuân Sơn, cậu và vị tiểu thư này đi ra bộ phận bán căn hộ để xử lý thủ tục và thanh toán toàn bộ tiền mua nhà, chúng tôi ra xe trước chờ cậu
Một câu nói kia lập tức làm sắc mặt Kiếm thiếu gia trầm xuống, tức giận nói:
- Mả mẹ nó, mấy người là mù hay là điếc? Nghe không hiểu tiếng người phải không? Không biết căn hộ này Đinh Tử Kiếm tôi đã muốn sao? Đừng mẹ nó nể mặt mà không muốn, đừng trách tôi không nói cho anh biết, căn hộ này anh dám mua có tin là tôi làm cho anh không ra nổi chỗ bán căn hộ này không?
Nghe vậy lông mày Nhiếp Chấn Bang nhíu lại, thật đúng là cho dù ở chỗ nào cũng có một số thiếu gia nhà giầu không có giáo dục như vậy.
Nếu dùng lời nói tử tế và căn hộ này thực sự là Đinh Tử Kiếm đẵ đặt thì dựa vào thân phận của Nhiếp Chấn Bang cũng sẽ không đi tranh giành với gã làm gì, nhưng rõ ràng người này ỷ thế hiếp người, nhìn thấy cạnh mình đều nói tiếng phổ thông, là người bên ngoài nên cảm thấy dễ bắt nạt.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang ngẩng đầu lên nói:
- Tính cách của tôi, từ trước đến nay đều là “Ăn mềm không ăn cứng” cậu đã nói như vậy thì căn hộ này tôi thật sự vẫn phải mua rồi. Hừ, tôi muốn xem dưới ban ngày ban mặt, ở chỗ có luật pháp này cậu làm thế nào để không cho tôi đi ra chỗ bộ phận bán đấy.
Chỗ bộ phận bán căn hộ của Tòa nhà cao cấp Bích Thúy
Lúc này, khi đang làm thủ tục, Dương An Na đột nhiên nói:
- Này, này cái thằng hèn gì kia? Cậu không phải muốn mua sao? Bây giờ chúng tôi trả tiền nhà đây, cậu có mua hay không? Không mua thì chúng tôi mua.
Lúc trước cái giọng điệu và ánh mắt của Đinh Tử Kiếm đã khiến Dương An Na có ý đánh người từ lâu rồi, nếu không phải Nhiếp Chấn Bang ngăn cản thì sợ đã vung một bạt tai ra rồi, lúc này An Na đương nhiên là châm chọc không buông tha
Căn hộ trong Tòa nhà cao cấp Bích Thúy không rẻ, giá nhà ở thành phố Hồng Thành trung bình khoảng năm ngàn đồng, còn ở Tòa nhà cao cấp Bích Thúy vì vị trí địa lý nằm ở khu vực trung tâm lại là giai đoạn hoàn thiện nên giá nhà mỗi mét vuông là chín ngàn đồng. Hai căn hộ tổng cộng bẩy trăm hai mươi mét vuông là mấy triệu rồi.
Gã Kiếm thiếu gia này rõ ràng chẳng giầu có gì, bằng không cứ mua thẳng làm sao mà phải đặt cọc
Đinh Tử Kiếm có chút căm tức, mình là con trai của Phó chủ tịch quận quản lý công tác công an chính trị pháp luật phân khu Viên Đông đã bao giờ Đinh Tử Kiếm phải chịu loại tức giận này, cho dù là ông chủ của Tòa nhà cao cấp Bích Thúy một người cũng chẳng tầm thường mà với mình cũng phải có vẻ mặt khách khí.
Bị Dương An Na trêu người như vậy Đinh Tử Kiếm lập tức đứng lên, hướng về phía Dương An Na, làm cho người ta không ngờ nổi chính là “Báp” một tiếng, vung tới một cái tát. An Na tuy có đề phòng nhưng, vẫn bị bàn tay quét vào một chút, tiếp theo, Đinh Tử Kiếm tức giận nói:
- Con điếm thối dám đùa bố, được lắm, chờ một chút tao cho mày biết là mày đắc tội với người nào đấy, đến lúc đó tao làm cho mày quỳ rạp xuống đất xin bố.
Vừa dứt lời Lý Xuân Sơn bên cạnh cũng vọt lên “Báp... báp” thuận tay tát cho hai cái lập tức đánh cho Đinh Tử Kiếm hộc máu, tiếp theo ọe ra mấy cái răng, hai bên mặt sưng phồng lên.
Nhiếp Chấn Bang sắc mặt trầm xuống, tức giận nói:
- Xuân Sơn, giáo dục nó tốt một chút, cho nó biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận