Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1175: Tất cả bộc lộ

Lũng Tây cuối tháng chín, cuối thu không khí dễ chịu, duy chỉ có điều là không khí Lũng Tây cực kỳ hanh khô, thậm chí có thể nói là khô hạn.
Trong tòa nhà Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Lũng Tây không thỉnh thoảng có người ra vào giống như mọi khi mà là một cảnh tượng bận rộn. Nhìn từ bên ngoài dường như là một nơi thường lui tới không khác gì bình thường.
Nhưng, giờ phút này, ánh mắt toàn bộ cán bộ lãnh đạo tỉnh Lũng Tây đều tập trung ở Tỉnh ủy. Hôm nay hội nghị thường ủy Tỉnh ủy đều quan trọng hơn so với bất luận điều gì.
Có liên quan đến điều chỉnh nhân sự chức vụ hai cấp giám đốc Sở, chức vụ chín cấp Phó giám đốc Sở. Đối với các cán bộ phía dưới mà nói thì người có tư cách này, có ý tưởng này đều đang yên lặng chú ý kết quả hội nghị thường vụ, bản thân liệu có thể được tiến thêm một bước như mong ước.
Đối với người không có tư cách này mà nói thì cũng đều đang yên lặng chú ý, người khác lên rồi tự nhiên cũng sẽ trống ra vị trí tương ứng, đó chính là cơ hội của mình.
Đồng thời, cũng đều hy vọng lãnh đạo của mình có thể tiến thêm một bước, lãnh đạo lên chức rồi, mình mới có thể nước lên thì thuyền lên, tiến thêm một bước.
Các cán bộ lãnh đạo cấp Sở đang xem chừng người mới đi lên là đồng minh hay là đối thủ, đây đều có quan hệ đến lựa chọn của bản thân, cũng là một loại thể hiện xu hướng bên trong tỉnh.
Tám giờ ba mươi sáng, rất đúng giờ, Nhiếp Chấn Bang là người cuối cùng đi vào phòng họp Tỉnh ủy.
Lập tức đi tới vị trí của mình, ngồi xuống, nhìn mọi người xung quanh, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi mở miệng nói:
- Họp thôi, nội dung lần hội nghị này tin rằng tất cả mọi người đã biết. Chọn lựa nhân sự, chọn lựa cán bộ lãnh đạo là việc lớn trong tỉnh chúng ta. Chọn lựa ra một cán bộ lãnh đạo tốt có thể tạo phúc một phương, ân trạch vạn dân. Nhưng nếu chọn lựa ra một người cán bộ không xứng chức thì cũng có khả năng gieo hại vô cùng. Ánh mắt của quần chúng là sáng như tuyết, tôi cũng tin tưởng các vị đang ngồi đây ánh mắt cũng sáng như tuyết. Dùng thái độ thận trọng, dùng tinh thần trách nhiệm chọn ra một cán bộ thích hợp đủ tư cách, đây là việc chúng ta nhất định phải làm.
Nói xong, ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang chuyển hướng nhìn về phía Trưởng ban Tổ chức Trương Phóng Văn ở bên cạnh nói:
- Trưởng ban Phóng Văn, anh phân công công tác quản lý tổ chức, việc lên chức, bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh đều là do Ban Tổ chức thu thập, anh nói trước một chút đi. Ở trên cương vị tương quan, tại lần điều chỉnh nhân sự này, ban Tổ chức đưa ý kiến khảo sát cụ thể.
Là người đứng đầu Tỉnh ủy, lời của Nhiếp Chấn Bang đơn giản trực tiếp, không có lời thừa vô nghĩa, vừa mở miệng liền đi thẳng vào chủ đề, trong việc nắm chắc tiết tấu hội nghị và nắm bắt trong tay cũng rất ngay ngắn trật tự.
Đây là một loại tiết tấu mà người đứng đầu Tỉnh ủy thì nhất định phải có, nếu một người đứng đầu ngay cả tiết tấu hội nghị ủy viên thường vụ cũng không thể nắm được thì chỉ có thể nói rõ là đã bị người mạnh mẽ, cứng rắn khống chế. Chuyện như vậy, đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói thì từ khi theo chính trị tới nay đương nhiên là không thể nào. Cho tới bây giờ đều chỉ có Nhiếp Chấn Bang làm mất quyền lực người khác, làm sao có thể xuất hiện tình huống bị người làm mất quyền lực.
Tiếng Nhiếp Chấn Bang hạ xuống, Trương Phóng Văn chỉnh đốn lại thân thể, mỗi khi đến lúc như này thì chỗ Trương Phóng Văn áp lực rất lớn, cán bộ lãnh đạo có ý tưởng của thành phố trực thuộc phía dưới đều đi lên báo cáo tư tưởng, báo cáo công tác.
Mục đích đương nhiên là rất rõ ràng, tranh thủ ở trước mặt lãnh đạo để lại nhiều thành tích, lưu lại ấn tượng tốt hơn. Người trong bộ máy lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng có không ít người gọi điện thoại có, mời ăn cơm có, đưa thư tay cũng có, mục đích đều rất rõ ràng, đều vì tay chân của mình trò chuyện, nghe ngóng.
Nhìn mọi người chung quanh, Trương Phóng Văn trầm ngâm xuống, sau khi mở ra quyển sổ công tác, mở miệng nói:
- Bí thư Nhiếp, các vị lãnh đạo, căn cứ vào tinh thần chỉ thị của Tỉnh ủy, Ban Tổ chức bên này đã tiến hành nghiên cứu cẩn thận đối với ghế trống của các chức vụ như: hai chức vụ cấp giám đốc Sở của thành phố Lâm Châu là Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, cùng với Phó giám đốc Sở Tài chính, Phó giám đốc Sở nhà đất, Phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước tỉnh, Phó Chủ tịch thành phố thành phố Lương Châu, Chủ tịch quận khu Đông Thành thành phố Cố Đô, Sư chuyên Lâm Châu vân vân. Kết hợp ý kiến đề cử của các đơn vị nhân sự, căn cứ tới xét duyệt và khảo sát bao năm qua của Ban Tổ chức bên này, tổng thể mà nói đã đưa ra một phương án.
- Ở chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Lâm Châu, Ban Tổ chức bên này đề cử hai ứng cử viên, thứ nhất là đồng chí Trần Hiên Nhiên đương nhiệm Phó bí thư Thành ủy thành phố Lâm Châu. Người thứ hai là đồng chí Vương Đạo Kính Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy. Trong việc chọn người cho Chủ tịch thành phố, cũng khảo sát hai vị đồng chí, một vị là đồng chí Lục Vệ Minh Bí thư Quận ủy đương nhiệm khu Đông Thành thành phố Cố Đô, ngoài ra vị kia là đồng chí Cao Kiến Quốc Giám đốc sở Nông nghiệp.
Lời của Trương Phóng Văn trật tự vẫn rất rõ ràng trong sáng, mở miệng đầu tiên là giới thiệu một loạt cương vị để trống của Sở, sau đó lại liệt kê rõ tổng thể đề cử chọn người của Ban Tổ chức bên này, Như vậy tiết kiệm thời gian được rất nhiều.
Đây cũng là cách sắp xếp hợp lý nhất, lần hội nghị thường ủy này không giống như những lần trước. Trước kia dính đến việc điều chỉnh nhân sự thường chỉ có một hoặc hai việc, tối đa cũng chỉ là ba bốn điều chỉnh chức vụ mà thôi. Nhưng một lần này tất cả thay đổi nhân sự lớn nhỏ của cấp Phó giám đốc Sở có hơn chín vị trí, đây nhất định phải đưa ra thay đổi.
Nếu đề xuất từng người một sau đó lại thảo luận, tranh cãi các loại... thì chỉ sợ họp hội nghị cả ngày cũng không thể đưa ra quyết định được. Một số chức vụ không quá quan trọng ví dụ như Sư chuyên Lâm Châu, chức vụ cấp Phó giám đốc Sở thì cũng thôi. Như là hai chức vụ cấp giám đốc Sở cùng với loại chức vụ mấu chốt như Sở Tài chính, Sở nhà đất cùng với Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước này thì tuyệt đối là tiêu điểm tranh luận và là cương vị phải tranh giành.
Cái gọi là: Người tranh giành một câu nói, Phật tranh giành một nén hương đương nhiên có đạo lý của nó. Phật tranh giành một nén hương, dựa vào cái gì để tranh giành, đương nhiên là bao nhiêu đệ tử. Người tranh giành một câu nói, tranh giành như thế nào. Đối với dân chúng bình dân mà nói, có lẽ chính là khí phách, có lẽ là tiền vàng, nhưng đối với người trong thể chế mà nói thì cũng giống như Phật tranh giành một nén hương. Vì tay chân của mình tranh giành một chút cơ hội, tranh giành một sự tiến lên, lúc này mới được cho là đủ tư cách, bằng không mà nói thì người khác dựa vào cái gì để đi theo anh.
Lời của Trương Phóng Văn vừa dứt, Lưu Chấn Đào và Nhiếp Chấn Bang ở bên cạnh nhìn nhau một cái, hiểu ý gật đầu nói:
- Trưởng ban Phóng Văn giới thiệu tổng thể một chút, kế tiếp kính xin Trưởng ban Phóng Văn giới thiệu tỉ mỉ một chút đi. Dù sao thì Trưởng ban Phóng Văn cũng quen thuộc nhất đối với các đồng chí trong tỉnh.
Lưu Chấn Đào dứt lời, Trương Phóng Văn cũng gật đầu, kế tiếp lại dùng mất gần nửa tiếng đồng hồ để đem tình hình tổng cộng mười tám người được đề cử vào chín chức vụ giới thiệu một chút. Trương Phóng Văn lúc này mới tổng kết:
- Bí thư Nhiếp, Chủ tịch tỉnh, các vị đồng chí, những giới thiệu vừa rồi trên cơ bản chính là như vậy.
Trong phòng họp một vùng yên lặng, ánh mắt mọi người đều nhìn phía Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Chấn Bang rất hiểu lúc này tất cả mọi người đều chờ đợi thái độ của mình.
Loại tình huống này, khiến Nhiếp Chấn Bang rất vừa lòng, điểm này đã nói lên là đối với hội nghị thường vụ nắm trong tay vẫn có hai mươi độ, trong bộ máy Tỉnh ủy vẫn có uy tín tuyệt đối.
Trầm ngâm một chút, ngón tay của Nhiếp Chấn Bang nhẹ nhàng đập mặt bàn nhưng không gõ ra tiếng động. Nhìn mọi người chung quanh, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:
- Phát biểu của Trưởng ban Phóng Văn rất đầy đủ. Điều này cũng thể hiện nguyên vẹn thành quả công tác của Trưởng ban. Đối với mặt sắp xếp nhân sự thì tiếp theo tất cả mọi người nói thoải mái. Phát biểu cách nhìn của mình, chế độ tập trung dân chủ vẫn là phải dân chủ trước đấy.
Sau khi tiếng nói hạ xuống, vẫn là một sự yên lặng, lúc này cục diện rất là tế nhị, trong số chín chức vụ, thực sự có tranh luận cũng chỉ có vài cái mà thôi.
Mỗi người đều thấy rất rõ ràng là vào thời điểm như này đều phải có chút kìm chế, nhìn xu hướng trước một chút.
Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Lý Hồng Anh bên cạnh cũng chậm rãi mở miệng nói:
- Về ứng cử viên hiệu trưởng Sư chuyên Lâm Châu, tôi thấy đương nhiệm phó hiệu trưởng Phạm Anh Kiệt cũng rất tốt. Vừa rồi nghe Trưởng ban Phóng Văn giới thiệu, Sư chuyên Lâm Châu mấy năm gần đây cho dù là Đạo học hay là trường học phần cứng cũng đều có tiến bộ rất lớn. Công tác phương diện này là đồng chí Phạm Anh Kiệt quản lý, tôi cảm thấy đưa đồng chí Phạm Anh Kiệt đảm nhiệm hiệu trưởng là rất thích hợp.
Tiếng nói vừa dứt thì bên này Ngụy Hạo Dương cũng mở lời:
- Tôi đồng ý ý kiến Trưởng ban Lý.
Lời ít mà ý nhiều, thể hiện đầy đủ tính cách của Ngụy Hạo Dương. Bối cảnh cùng hoàn cảnh trưởng thành của Ngụy Hạo Dương đã tạo được trong xương cốt của Ngụy Hạo Dương có một loại cảm giác cao ngạo về sự ưu việt.
Trên thực tế, kể trên chức vị thì đối với Ngụy Hạo Dương mà nói là không có bao nhiêu cơ hội. Chủ yếu của Ngụy Hạo Dương vẫn còn là bố cục thành phố Thi An, dựa vào trình tự bây giờ của ông ta thì nắm giữ tốt thành phố Thi An, nắm chắc dự án dầu mỏ vậy là đủ rồi, bố cục toàn tỉnh không phải là điều ông ta có thể làm được.
Cho nên Ngụy Hạo Dương là người tương đối thả lỏng trong tất cả mọi người.
Tiếp theo, ở vài cái chức vụ râu ria cũng được ủy viên thường vụ xem xét thông qua rất nhanh, đối với những chức vụ này cũng không có bao nhiêu chỗ có thể tranh đoạt.
Nhưng từ trong sự biểu quyết nơi này thì Nhiếp Chấn Bang vẫn nhìn ra không ít manh mối, chỗ Trần Triết Văn trong vài cái chức vụ râu ria cũng đều phát biểu ý kiến tỏ ra ủng hộ.
Rõ ràng đây là một loại trao đổi, chuyện tiếp theo Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng, cho dù là một chức vụ râu ria hay là loại chức vị Sư chuyên Lâm Châu này thì khẳng định cũng có chút quan hệ cùng bộ máy ủy viên thường vụ.
Quan hệ này không nhất định là dòng chính, cũng có thể là tay chân của bộ hạ, cũng có khả năng liên quan đến lãnh đạo chức phó đơn vị khác của Tỉnh ủy hoặc là Ủy ban nhân dân tỉnh. Tóm lại mỗi một chức vụ cũng không phải đơn giản như vậy.
Giờ phút này, loại nhất trí đồng ý này thoạt nhìn mặt ngoài dường như là chức vị này không hấp dẫn hứng thú mọi người. Nhưng trên thực tế đây chẳng qua là một loại trao đổi mà thôi.
Hiện tại, mọi người trong toàn bộ bộ máy ủy viên thường vụ mỗi người đều tự thể hiện sự thần thông của mình, mục đích của mọi người hiển nhiên đều giống nhau, trong chuyện này tôi ủng hộ anh thì trong phương diện khác anh đương nhiên cũng phải ủng hộ tôi, đây đều là qua lại.
Kế tiếp, trong việc bổ nhiệm và miễn nhiệm cương vị nhân sự Sở địa chính, Sở Tài chính cùng với Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước sau khi trải qua một lần tranh luận kịch liệt, cuối cùng cũng định ra được. Cuối cùng, chỉ còn lại có hai cái chức vị của thành phố Lâm Châu, lập tức không khí toàn bộ hội nghị thường ủy cũng nghiêm trọng hẳn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận