Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 733: Cái chết của Bảo gia.

Điện thoại của Tăng Thái Bình, đối với Nhiếp Chấn Bang không có bất kỳ tác dụng nào. Đối với bộ máy lãnh đạo của thành phố Dương Đức hiện nay, Nhiếp Chấn Bang cũng không mang cách nhìn chủ quan sai lệch để nhìn.
Việc trong thể chế, không thể làm chủ tình huống nhiều được. Mặc dù anh biết rõ lãnh đạo này ra vẻ đạo mạo, thực tế trong bụng là một bụng xấu xa. Nhưng như vậy thì đã sao? Xã hội bây giờ, là xã hội pháp chế, coi trọng pháp luật và chứng cứ. Không có chứng cứ sẽ không có cách nào.
Cho nên, hiện nay sự việc ở thành phố Dương Đức Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn không nóng vội ra tay. Hiện tại, toàn bộ vụ án vẫn còn dừng lại ở phương diện một vụ án mang tính chất xã hội đen tầm thường.
Phòng hội nghị Cục công an thành phố Dương Đức.
Từ sau khi Hoàng Tiến đích thân dẫn người đến, tầng lầu phòng họp này của Cục công an thành phố Dương Đức đã tạm thời bị công an tỉnh trưng dụng. Nơi này đã trở thành nơi làm việc riêng của Tổ chuyên án 403. Hai bên cửa thang bộ và thang máy, hai bốn trên hai bốn đều có cảnh sát chốt giữ. Bảo đảm trăm phần trăm toàn bộ công tác Tổ chuyên án không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, không lộ bất cứ tin tức nào ra ngoài.
Lúc này, Hoàng Tiến ngồi ở vị trí trung tâm, bên cạnh, là cảnh vụ Cục giám sát và Trung đoàn trưởng Trung đoàn Hình sự. Tiếp theo, là Cục công an thành phố Dương Đức. Trước mắt Phó Cục trưởng Hà Chính Vũ chủ trì toàn bộ công tác của Cục công an thành phố Dương Đức, tiếp theo, là các thành viên chủ chốt khác của Tổ chuyên án.
Hoàng Tiến gõ gõ bàn, người ở đây, thậm chí, toàn bộ cán bộ lãnh đạo công an tỉnh đều hiểu rõ, đây là thói quen của Giám đốc sở Hoàng. Mỗi khi gặp việc lớn, Hoàng Tiến thế nào cũng có hành động như vậy.
Ánh mắt của Hoàng Tiến rất sắc sảo, vụ án của thành phố Dương Đức, ông ta không thể không làm. Đừng thấy Chủ tịch Nhiếp ở nhà khách của Tỉnh ủy, cửa lớn không ra, cửa nhỏ cũng không bước, hình như là không có con người này vậy. Nhưng, Hoàng Tiến hiểu rõ, Nhiếp Chấn Bang này là đang đợi mình. Đợi thái độ và hành động của mình. Nếu không làm, tin chắc rằng, vị kia nhất định sẽ đưa ra những hành động khác. Đến lúc đó, thua thiệt tất nhiên là bản thân mình.
Nghĩ đến đây, Hoàng Tiến mở miệng nói:
- Công tác điều tra thẩm vấn của vụ án 403, đã tiến hành đến đâu rồi, mọi người báo cáo một chút tiến triển của mảng mình phụ trách. Bắt đầu từ chỗ Tổ thẩm vấn nhé!
Một lần bắt giữ hơn năm trăm người, duy nhất chỉ một tổ thẩm vấn, tuyệt đối không đủ. Vì thế, Hoàng Tiến mạnh tay, quyết định, thành viên Tổ chuyên án đều là những nhân vật giỏi giang của các thành phố cấp địa, lại thêm chuyên gia thẩm vấn của công an tỉnh, nhân tài đầy ắp. Lúc này, không lo là không người có thể dùng. Duy nhất một lần thành lập mười tổ thẩm vấn nhỏ. Mỗi một tổ, có nhiệm vụ thẩm vấn năm mươi người, trong thời gian ngắn ngủi hai ngày, hoàn thành xong. Đây là một lượng công việc không nhỏ, có kết quả hay không, có thẩm vấn ra vấn đề hay không, Hoàng Tiến không biết. Chỉ mỗi người một tiếng đồng hồ, cũng cần tiêu tốn năm mươi tiếng đồng hồ.
Đương nhiên, mỗi một tổ chắc chắn có phân công công tác cụ thể. Nhưng, cuối cùng đến lượt mỗi một người tình nghi, e rằng cũng không đủ ba giờ đồng hồ.
Hoàng Tiến vừa dứt lời, bên cạnh, một viên cảnh sát trung niên bốn mươi tuổi gật đầu nói:
- Sếp Hoàng, Tổ bên này, sau khi nhận được nhiệm vụ, tiến hành phân công công tác cụ thể đối với toàn bộ thành viên. Mười người, bao gồm cả tôi trong đó. Hai người một tổ, năm tổ nhỏ, chia nhau thẩm vấn mười người. Hai ngày nay, dựa vào một vài tư liệu cơ bản mà chúng tôi nắm được. Bắt lớn thả nhỏ, tiến hành thẩm vấn trọng điểm đối với một vài tên đầu sỏ, nắm được không ít tình hình. Dựa vào trình bày, những người này, đều đến từ công ty Cường Thịnh thành phố Dương Đức. Mà ông chủ của công ty Cường Thịnh, chính là Ngô Đức Bảo. Vụ gây rối lần này, là vì sinh nhật của Ngô Đức Bảo dẫn đến.
Vừa dứt lời, Tổ trưởng của năm tổ đều nói:
- Chỗ chúng tôi, tình hình nắm được, có chút khác biệt. Căn cứ vào trình bày của một đầu sỏ cấp trung. Công ty Cường Thịnh, chẳng những làm nghiệp vụ giải phóng mặt bằng, đồng thời, còn kinh doanh nghiệp vụ giải trí. Có một đám người đặc biệt tiến hành quản lý gái bán hoa ở các chốn ăn chơi dưới trướng. Tôi cảm thấy, công ty Cường Thịnh, chắc chắn liên quan đến ngành công nghiệp đồi trụy.
- Sếp Hoàng, tình hình chỗ chúng tôi cũng có một vài phát hiện lớn. Dưới thế tấn công chính trị mạnh mẽ, căn cứ vào lời trình bày của một trong những đầu sỏ. Ở thành phố Dương Đức, thuốc phiện trong các điểm ăn chơi lớn đều xuất phát từ tay một người tên anh Cường. Tên Cường này, vô cùng thủ đoạn. Tất cả nguồn hàng, đều là tên Cường cung cấp cho công ty Cường Thịnh. Cường Thịnh đảm nhận công tác phân phối. Từ những việc này suy đoán, sau lưng Cường Thịnh, rất có khả năng tồn tại một tập đoàn buôn lậu ma túy cực lớn.
Việc này khiến Hoàng Tiến ngồi thẳng người. Công ty Cường Thịnh này, thật đúng là không điều tra thì không biết, vừa điều tra đã giật mình. Đồi trụy cờ bạc hút chích này là căn nguyên của mọi rắc rối và tệ nạn của xã hội. Điều này cũng tốt, công ty Cường Thịnh này đã dính hai mảng rồi. Lập tức, Hoàng Tiến trầm giọng nói:
- Không phân biệt đồi trụy cờ bạc hút chích. Xem ra, công ty Cường Thịnh này vẫn có ngành công nghiệp đánh bạc nữa.
Vừa nói ra lời này, phía bên kia, Tổ trưởng tổ thẩm vấn số bảy gật đầu nói:
- Sếp Hoàng, căn cứ vào tài liệu mà chúng tôi nắm được, Cường Thịnh thiết lập nhiều địa điểm ở trong thành phố, kinh doanh mấy địa điểm cờ bạc ngầm quy mô cực lớn. Căn cứ vào trình bày của một trong những người bị tình nghi. Một sòng bạc mỗi ngày tiền đánh bạc ra vào cao đến mấy triệu. Trong sòng bạc còn có công ty chuyên bỏ vốn đầu tư, cũng chính là cho vay nặng lãi. Mặt khác, còn có đội chuyên môn đòi nợ. Ngoài ra, căn cứ vào trình bày của bọn họ, thành phố Dương Đức nảy sinh vụ án cố ý gây thương tích hết sức nghiêm trọng hết sức tàn khóc như vậy, đều có liên quan công ty Cường Thịnh. Tổng hợp từ những điều trên, tôi thấy, đây đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến xã hội và trật tự kinh tế của thành phố Dương Đức, đã tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của quần chúng nhân dân thành phố Dương Đức. Tôi đề nghị, chúng ta lập tức áp dụng hành động.
Người vừa nói này, Hoàng Tiến có quen biết, Phó Cục trưởng Nhậm Hải Quân chủ quản hình sự Cục công an thành phố Thường Hồng. Người này, ở công an Ba Thục, xem như một nhân tài hiếm thấy. Có năng lực, có trình độ, không phải xuất thân chính quy, nhưng lại hơn hẳn xuất thân chính quy. Nhưng, người này vì không biết a dua nịnh hót, tính cách ngay thẳng, đắc tội với không ít người, hơn năm mươi tuổi, cũng mới chỉ là một Phó Cục trưởng.
Vẫy vẫy tay, Hoàng Tiến ra hiệu cho Nhậm Hải Quân chớ nóng vội, nói:
- Đồng chí Hải Quân, đừng nóng vội, trước hết nghe một chút tình hình của Tổ điều tra nắm được đã.
Dứt lời, Tổ trưởng Tổ điều tra Phó Cục trưởng Cục công an thành phố Dương Đức Hà Chính Vũ đứng dậy, bước đến bên cạnh máy chiếu, mở máy.
Trên màn hình, xuất hiện một đoạn phim. Đỉnh cao nhất, trên đỉnh Kim Tự Tháp, viết bốn chữ, công ty Cường Thịnh. Bên cạnh là một dấu ngoặc, bên trong viết tên của Ngô Đức Bảo.
Hà Chính Vũ lúc này mới giới thiệu:
- Đối với công ty Cường Thịnh, Tổ điều tra chúng tôi kết hợp với công an thành phố Dương Đức, một vài tài liệu điều tra bí mật trước đây, hai ngày gần đây đã phát động rất nhiều cảnh sát trải qua tiến trình quan sát bên ngoài dò la tìm hiểu bên trong, toàn bộ điều tra đã có được đột phá trọng yếu.
Công ty Cường Thịnh, còn gọi là tập đoàn Cường Thịnh, là doanh nghiệp tư nhân đàng hoàng của thành phố Dương Đức. Chủ tịch Hội đồng quản trị Ngô Đức Bảo, càng là thanh niên vô cùng kiệt xuất của thành phố Dương Đức, Ủy viên thường vụ Mặt trận Tổ quôc thành phố Dương Đức.
Dưới trướng công ty Cường Thịnh, có công ty xây dựng giải phóng mặt bằng Cường Thịnh, công ty giải trí Cường Thịnh, công ty cung cấp dịch vụ quản lý gia đình Cường Thịnh và một số ngành nghề nữa.
Nhưng trên thực tế, Cường Thịnh hoàn toàn là một tổ chức kín đáo của một nhóm tội phạm mang tính chất xã hội đen. Dưới quyền Ngô Đức Bảo, có bốn người có năng lực chủ chốt, người ta gọi là Tứ Đại Thiên Vương của Cường Thịnh. Dưới bốn người, còn có một nhóm đàn em phụ trách các mặt nghiệp vụ.
Bên công ty giải phóng mặt bằng, trên thực tế chịu trách nhiệm chuyên môn phục vụ việc trưng thu đất đai giải phóng mặt bằng cho công ty bất động sản. Căn cứ vào thẩm vấn, công ty giải phóng mặt bằng Cường Thịnh, nghi ngờ có nhiều hoạt động giải phóng mặt bằng bạo lực phi pháp và các việc khác. Bọn họ thông qua các thủ đoạn uy hiếp, ẩu đả, đe dọa…, thông qua các thủ đoạn bạo lực trực tiếp, là tên sai vặt của các công ty bất động sản. Ba năm gần đây, ít nhất có mười lăm người vì vậy mà tàn tật, bảy người bị chết. Ngoài ra, về mặt mại dâm cờ bạc ma túy, công ty Cường Thịnh cũng cực kỳ ác liệt. Trước mắt, chúng tôi đã nắm giữ được hành tung và điểm dừng chân của Tứ Đại Thiên Vương – đàn em chủ chốt của Ngô Đức Bảo. Ngô Đức Bảo hiện nay bốn mươi bảy tuổi, có một nhân tình hai mốt tuổi. Người này mỗi cuối tuần đều đến nhà nhân tình. Tôi cho rằng, đây là thời cơ bắt giữ tốt nhất của chúng ta.
Dứt lời, Hoàng Tiến lúc này đứng dậy nói:
- Các đồng chí, vừa rồi, là phát biểu của các đồng chí bên Tổ Điều tra và Tổ Thẩm vấn. Tôi tin rằng mọi người đều đã nghe rất rõ. Đây hoàn toàn là một tập đoàn tội phạm xã hội đen cực lớn núp dưới ô dù bảo vệ ở thành phố Dương Đức. Giết người bừa bãi, làm xằng làm bậy. Hành vi này, cực kỳ độc ác. Làm việc, cực kỳ càn rỡ. Tôi ra lệnh, năm giờ chiều nay tập hợp. Tất cả mọi người, tất cả phương tiện liên lạc, toàn bộ nộp lên trên. Thống nhất bố trí hành động, nhất định phải để ý loại phần tử cặn bã của xã hội này, bọn cặn bã của loài người, bắt giữ quy án, đem ra công lý.
Hoàng Tiến tức giận không kiềm chế được. Ngông cuồng thái quá, rung động lòng người, dưới con mắt của Hoàng Tiến, lãnh đạo trên dưới của thành phố Dương Đức này, đều là ăn phân mà lớn lên.
Vừa lúc này, ngoài cửa lớn phòng họp, tiếng gõ cửa truyền đến. Cảnh sát bảo vệ ở cửa sau khi ra ngoài nói vài câu, lại bước đến, báo cáo:
- Sếp Hoàng, có đồng chí tìm đồng chí Hà Chính Vũ.
Hà Chính Vũ đứng lên. Người vừa đến, ông ta có quen, là tâm phúc của mình, Cục trưởng phân cục công an Quận Tây Dương thành phố Dương Đức.
Hà Chính Vũ liền bước ra ngoài, vừa gặp mặt, không đợi Hà Chính Vũ nói, Cục trưởng Phân Cục Tây Dương vội vàng nói:
- Cục trưởng, xảy ra việc lớn rồi. Vừa rồi, Phân cục chúng tôi nhận được tin báo 110. Ngô Đức Bảo chết ở vườn hoa Thuận Thiên, trong nhà của hắn ta.
Vừa nghe câu này, Hà Chính Vũ sững cả người. Việc quá lớn rồi. Ở đây, Tổ chuyên án đang chuẩn bị thực thi lệnh bắt đối với Ngô Đức Bảo, Ngô Đức Bảo đã chết rồi. Đây là khiêu khích, là khiêu khích trắng trợn đối với Tổ chuyên án và Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân. Không dám chậm trễ, Hà Chính Vũ quay người bước vào phòng họp, nhìn Hoàng Tiến nói:
- Anh Hoàng, có một tin tức quan trọng, ngay lúc nãy, Ngô Đức Bảo chết rồi.
- Đã chết?
- Đã chết?
Lập tức, trong phòng họp bàn luận xôn xao. Việc này, các thành viên của Tổ chuyên án đều cảm thấy hết sức khiếp sợ.
Lúc này vẻ mặt Hoàng Tiến càng u ám. Ngô Đức Bảo đã chết? Đã có người sợ rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận