Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 773: Một khoản kinh phí lớn.

- Ông Lý?
Ông Lý ở Hồng Kông, trong ấn tượng Nhiếp Chấn Bang người có thể nói chuyện được với mình chỉ có Lý Siêu Nhân, nhưng là một người đứng đầu Hồng Kông như Lý Siêu Nhân sao lại giúp đỡ cho quan hệ của giới du lịch Hồng Kông?
Có chút khó chịu tuy nhiên Nhiếp Chấn Bang cũng không tiếp tục nghĩ tới chuyện này, “giới du lịch Hồng Kông”, mấy chữ này không tầm thường, đây không phải là một, hai công ty du lịch, từ này bao hàm ý nghĩa là toàn bộ ngành du lịch đặc khu Hồng Kông.
Người dân trong đặc khu kinh tế Hồng Kông có mức sống và mức độ giàu có, có thể khẳng định nếu có thể cùng giới du lịch Hồng Kông đạt được hiệp nghị hợp tác thì đó là một sự xúc tiến rất lớn đối với toàn bộ ngành du lịch Ba Thục.
Chi phí du lịch là mục đích chủ yếu thực thi kế hoạch tuần lễ vàng, không phải là kích thích chi tiêu sẽ kéo chi tiêu kinh tế sao? Trông mặt mà bắt hình dong, đó là phải dùng tiền. Mà người của đặc khu Hồng Kông nhất định là một thị trường khổng lồ.
Đương nhiên là chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy, nếu chỉ là đơn thuần thành lập một con đường hợp tác du lịch thì giới du lịch đặc khu Hồng Kông có thể nói là có lợi thế quan trọng, hoàn toàn chiếm thế chủ động, không cần phải làm như vậy, về mặt này chắc chắn là có một chút mình không ngờ.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Nếu là ông Lý giới thiệu thì phải nể mặt rồi, cậu đi săp xếp một chút, gặp họ ở ngay phòng tiếp khách của trung tâm triển lãm, ngoài ra thông báo đồng chí của Ban Tuyên giáo đi theo đưa tin.
Sắp xếp như vậy là Nhiếp Chấn Bang có ý đồ và mục đích sâu xa, ngành du lịch Ba Thục phát triển thì trong việc quy hoạch ngành nghề thứ ba này của Nhiếp Chấn Bang chiếm một mắt xích quan trọng tương đương.
Nhưng sau khi hình tượng du lịch Ba Thục bị gặp khó khăn, cán bộ toàn tỉnh cao thì từ Tăng Thái Bình thấp thì cán bộ bình thường đều nhìn vào mình. Lần này nếu như có thể đem việc mình và giới du lịch đặc khu Hồng Kông gặp mặt nói chuyện đưa tin ra ngoài thì sẽ có thể nâng cao tinh thần mọi người về du lịch của Ba Thục, nâng cao sự tin tưởng của cán bộ các cấp toàn tỉnh, đối mình mà nói cũng là một cơ hội tạo danh tiếng khó có được.
Tỉnh Bình Hoàn về mặt này chuẩn bị vô cùng chu đáo, ở lầu phụ của trung tâm có sắp xếp riêng một phòng tiếp khách.
Toàn bộ phong khách diện tích khoảng hơn một trăm mét vuông, mái vòm đâm cao, phong cách trang hoàng kiểu Trung Quốc. Bức tường bên trong treo một bộ tranh sơn thủy thủy mặc lớn làm bối cảnh, trong phòng khách bày hai hàng ghế sô pha theo thứ tự.
Đây là dành riêng cho Ủy ban nhân dân thành phố của các tỉnh đến tham gia triển lãm sử dụng, bởi vì quy cách hội chợ du lịch cũng không đơn thuần là du lịch, có đôi khi một số công ty đầu tư du lịch các tỉnh thành phố cũng tiến hành bàn bạc hợp tác.
Trong phòng tiếp khách, Nhiếp Chấn Bang và hội trưởng tổng hội ngành du lịch đặc khu Hồng Kông, Từ Bác Văn Chủ tịch tập đoàn đầu tư du lịch Phiếm Á Hồng Kông đều ngồi vào chỗ của mình, các lãnh đạo khác trong đoàn đại biểu tỉnh Ba Thục theo thứ tự ngồi xuống, đối diện là đại biểu giới du lịch Hồng Kông.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình ánh mắt hai bên đều cùng nhìn về phía trước, ỏ bên cạnh một số tin tức truyền thông tỉnh Ba Thục và tỉnh Bình Hoàn đều đã làm xong việc chuẩn bị quay, chụp, đợi công việc đó làm xong thì hai bên mới thực sự chính thức bắt đầu đàm phán.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói
- Chủ tịch Từ, vô cùng vinh hạnh được ngồi nói chuyện cùng với các vị trong giới du lịch của đặc khu Hồng Kông, tỉnh Ba Thục chúng tôi tài nguyên du lịch phong phú, vẻ đẹp thiên nhiên kỳ lạ, nền văn hóa vững chắc, tôi đại diện cho Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục nhiệt liệt hoan nghênh các vị đến thăm quan một chút tỉnh Ba Thục chúng tôi.
Nhiếp Chấn Bang cũng đã suy nghĩ cặn kẽ mới nói như vậy, không có việc không lên điện Tam bảo, những người này nếu thông qua Lý Siêu Nhân để tìm mình thì chắc chắn không phải chỉ đơn giản như vậy, nhất định là có chuyện làm ăn cần bàn.
Nói như vậy rõ ràng biểu đạt thái độ hoan nghênh của mình.
Quả nhiên vừa nghe câu nói của Nhiếp Chấn Bang, trên mặt Từ Bác Văn lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Lần này sở dĩ phải nhờ Lý Siêu Nhân giới thiệu để tìm tới Nhiếp Chấn Bang vì thực sự mình có chuyện cần bàn, đặc khu Hồng Kông là trung tâm thương mại, trung tâm tài chính, là thiên đường mua sắm người nổi tiếng toàn thế giới.
Ngành du lịch của đặc khu Hồng Kông cũng rất phát triển, nhưng du lịch Hồng Kông chủ yếu vẫn là đối ngoại, tính hạn chế của đặc khu Hồng Kông làm cho ngành du lịch Hồng Kông cấp thiết mở rộng đầu tư du lịch, thay đổi từ người tổ chức, người kinh doanh.
Cho nên mới có lần gặp này, về Nhiếp Chấn Bang thì Từ Bác Văn cũng đã thận trọng khảo sát, Nhiếp Chấn Bang và giới thương gia của đặc khu Hồng Kông quan hệ vô cùng tốt, trước kia từng có vài lần qua lại. Cho dù là khủng hoảng tài chính Hồng Kông hay là vấn đề điện ảnh và truyền hình thành phố Lương Khê thì hình tượng công bằng chính trực của Nhiếp Chấn Bang đã tạo ra một uy tín của người thương gia trong suy nghĩ của các thương nhân Hồng Kông. Trên thực tế, trong tay những người này không phải là chính sách ưu đãi thu hút đầu tư cái gì, chính sách lớn thế nào, ưu đãi nhiều thế nào đều cũng có tính hạn chế về thời gian, trong tay thương nhân thực sự đó chính là môi trường công bằng, sợ nhất chính là mặt chèn ép.
Không nghi ngờ gì hình tượng Nhiếp Chấn Bang tạo ra đã có sức hấp dẫn rất lớn trong mắt các thương nhân Hồng Kông, thêm nữa bản thân tỉnh Ba Thục lại là một tỉnh lớn có tài nguyên du lịch phong phú, hiện nay thực sự khai thác mới chỉ có vài cái mà thôi, đó chính là sự hấp dẫn rất mạnh đối với đám người Từ Bác Văn.
Từ Bác Văn sắp xếp lời nói rồi nói:
- Chủ tịch Nhiếp, lần này chúng tôi hy vọng có thể đầu tư vào tài nguyên du lịch tỉnh Ba Thục, không biết ý của Chủ tịch Nhiếp thế nào?
Lời nói thẳng thắn của Từ Bác Văn lập tức làm người tỉnh Ba Thục xung quanh và đều tò mò. Thế giới này là thế nào?
Trước kia khi muốn thu hút đầu tư thì những ông chủ lớn được hầu hạ giống như đại gia, không riêng trong chính sách đầu tư phải có ưu đãi lớn, thậm chí biển số xe... các vấn đề khác đều phải ưu tiên và giúp đỡ.
Nhưng cho dù là như thế những ông chủ này cũng không thấy ở lại, còn bây giờ lại có người chủ động tìm tới cửa, hơn nữa còn là ông chủ lớn của đặc khu Hồng Kông, năm nay có thật là nhiều chuyện lạ.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Chủ tịch Từ, đầu tư vào tài nguyên du lịch tỉnh Ba Thục thì tỉnh Ba Thục chúng tôi xin giơ hai tay hoan nghênh, không biết bên phía Chủ tịch Từ mới chỉ có ý định ở mặt này hay đã có mục tiêu cụ thể.
Nếu đã có mà không ngại thì có thể nói sơ qua một chút về kế hoạch của các ông hay không?
Đây là phong cách làm việc của Nhiếp Chấn Bang, nếu là người khác nghe được có người muốn đầu tư, nhất định sẽ vơ vội vào, dáng điệu đó dường như mặc kệ các người khó khăn và nan giải gì chúng ta đều có thể giúp các người hoàn thành, chuyện như vậy ở không ít địa phương trong nước đều có. Treo một cái biển đầu tư nước ngoài nhưng trên thực tế thì chín mươi phần trăm nguồn vốn đều vay của địa phương, loại đầu tư này nếu kinh doanh tốt còn dễ nói nhưng kinh doanh không tốt cuối cùng vẫn là nhà nước thiệt.
Nghe được lời nói của Nhiếp Chấn Bang, Từ Bác Văn rất hài lòng, đây mới là thái độ thực sự làm việc, nếu Nhiếp Chấn Bang không hỏi nguyên do mà cứ ôm vào thì Từ Bác Văn ngược lại sẽ không yên tâm. Nhìn Nhiếp Chấn Bang, Từ Bác Văn nói:
- Chủ tịch Nhiếp, đối với thị trường tài nguyên du lịch tỉnh Ba Thục chúng tôi đã tiến hành đánh giá tổng thể, bao gồm những khu du lịch bây giờ đã khai thác và chưa khai thác, lần này chúng tôi hy vọng có thể đầu tư vào Đạo Thành.
- Đạo Thành? Nhiếp Chấn Bang hơi sửng sốt.
Từ Bác Văn tiếp tục nói:
- Vùng Đạo Thành có núi có nước, có phong cảnh cao nguyên cũng có Tuyết Vực quyến rũ, phong cảnh tự nhiên hiểm kỳ tráng lệ. Chỗ này nối tiếp Thái Vân, Tuyết Vực và thành phố Tam Tỉnh của Ba Thục. Quy hoạch chỉnh thể của chúng tôi là đem Đạo Thành xây dựng thành khu thắng cảnh du lịch cấp thế giới, dự toán tổng đầu tư hơn sáu mươi tỷ nhân dân tệ, ở đó làm cả sân bay, đem nơi đó xây dựng thành một chỗ chọn lựa đầu tiên của du lịch Tây nam.
Nghe xong Nhiếp Chấn Bang cũng rơi vào trầm tư, bọn người Phan Kiến Chương bên cạnh cũng ngồi không yên, đây là một khoản kinh phí thật lớn.
Có thể tưởng tượng, nguồn tiền sáu mươi tỷ này đầu tư vào thì toàn bộ Đạo Thành, thậm chí toàn bộ khu vực tây nam bộ của Ba Thục đều vọt lên.
Nhưng lời của Từ Bác Văn cũng chưa nói hết, nhìn vẻ mặt không có động tĩnh của Nhiếp Chấn Bang mà Từ Bác Văn cũng có chút khâm phục, Nhiếp Chủ tịch tỉnh quả nhiên là danh bất hư truyền.
Dừng một chút, Từ Bác Văn tiếp tục nói:
- Khi đưa vào hoạt động, tôi tin là dựa vào mạng lưới tiếp thị ở trong Hồng Kông, Đông Nam Á và nước ngoài của giới du lịch Hồng Kông chúng tôi thì mỗi năm có thể đưa đến Đạo Thành ít nhất năm trăm ngàn lượt du khách trở lên.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng đang tính toán một số con số, con số năm trăm ngàn người này so với tài nguyên du lịch Hồng Kông cũng không phải là một con số khổng lồ gì, mà ngược lại đây là một dự đoán rất thận trọng. Nhưng mặc dù là năm trăm ngàn người thì hiệu quả và lợi ích mang về cho địa phương, cho toàn bộ Ba Thục cũng không tầm thường. Dựa theo tính toán mỗi người ở Ba Thục chỉ tiêu khoảng một nghìn thì cũng có năm trăm triệu thu vào, nếu như là một số lớn hơn nhiều thì số thu vào chưa tính được, đồng thời việc này đưa đến công việc và thu nhập cho nhiều người.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Chủ tịch Từ, không thể không nói cách nhìn của các ông không giống người thường, về nguyên tắc thì chúng tôi không có bất cứ vấn đề gì, nhưng trong quá trình khai thác, phát triển du lịch có một nguyên tắc nhất định phải nói rõ, nếu điều này không có vấn đề thì tôi nghĩ việc hợp tác của chúng ta cũng sẽ không có vấn đề.
Từ Bác Văn rất tò mò, lập tức hỏi:
- Nguyên tắc gì?
Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Tài nguyên thiên nhiên, phong cảnh tự nhiên là tài sản quý giá thiên nhiên ban cho chúng tôi, Đạo Thành là vùng đất trong sạch ở vùng hẻo lánh của tỉnh tôi, tôi hy vọng trong quá trình đầu tư và xây dựng của các ông phải hết sức cam đoan giữ gìn phong cảnh tự nhiên của nơi này, không vì lợi ích trước mắt mà tổn hại đến hoàn cảnh tự nhiên ở đó. Khu du lịch tốt nhất vẫn là cảnh tự nhiên thì tốt hơn, ông cảm thấy thế nào?
Từ Bác Văn gật đầu, là một người có quyền trong nghành du lịch nên kiến thức này ông ta cũng hiểu, không do dự nhiều lập tức gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên, núi Alps, sở dĩ, vẫn là núi Alps chủ yếu chính là phong cảnh tự nhiên, nếu thật sự là khu du lịch bị người thay đổi và xây dựng nhiều nhà cao tầng thì cũng mất đi cảnh sắc nguyên bản rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận