Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1193. Nhiếp Chấn Bang phái chủ chiến

Việc chủ chiến cũng không dọa sợ được các học viên tinh anh của Học viện chính trị Kennnedy. Ngược lại trong lòng bọn họ rất hưng phấn. Nếu như là người đứng đầu phe chính trị diễn giảng nhất định không có ý nghĩa quá lớn. Bởi vì lời bọn họ nói đều không có bất kỳ giá trị nào. Nhưng những nhân vật của phái chủ chiến lại không như vậy. Họ kiên quyết tấn công và tuyệt không thỏa hiệp. Bọn họ bền gan vững chí và có phẩm chất hết sức ưu tú khiến cho người khác sợ hãi. Khi bọn họ lên tiếng là có thể cảm nhận rõ ràng áp lực mạnh mẽ và cứng rắn.
Vấn đề kế tiếp lại kịch liệt hơn. Từ vấn đề Nam Hải dẫn tới khá nhiều vấn đề nhạy cảm về ranh giới Trung Quốc. Nhưng Nhiếp Chấn Bang hết sức ung dung, những câu trả lời đều ở trong chính sách của quốc gia.
Điều này làm cho hai người bên cạnh thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng vấn đề cũng chấm dứt. Trần Triết Văn cũng nhẹ nhàng thở ra. Thật là quá kịch liệt, quá gây gắt. Nếu đổi lại là mình, tuyệt sẽ không bình tĩnh thong dong như Bí thư Nhiếp được.
Tất cả sinh viên đều tự giác đứng lên khi bài diễn thuyết chấm dứt. Trong quá trình diễn thuyết, toàn bộ sinh viên đều có chung một mối thù là Nhiếp Chấn Bang. Mỗi một vấn đề Nhiếp Chấn Bang đưa ra đều rất sâu sắc và gần như khắc nghiệt. Nhưng sau khi chấm dứt diễn thuyết, tất cả mọi người lại bị sự nhạy bén và cơ trí của Nhiếp Chấn Bang thu phục. Đây là sức hấp dẫn từ tính cách của một người.
Tiếng vỗ tay vang như sấm. Trong suốt mấy phút giằng co đã làm Viện trưởng Học viện chính trị Kennedy, tiến sĩ Wilkinson Road vô cùng khâm phục.
Lúc Nhiếp Chấn Bang đi xuống đài, ông ta liền chạy ra đón và cho Nhiếp Chấn Bang cái ôm rất nhiệt tình, cười nói:
- Nhiếp tiên sinh, chúc mừng anh, anh đã có được sự tôn kính và tán thành từ bọn họ.
Buổi chiều, Nhiếp Chấn Bang không dừng lại tại Boston mà lên máy bay đến đặc khu Washington. Đến nơi, Nhiếp Chấn Bang cùng Kiều tổng họp lại. Sau đó, ngày mai sẽ tiến hành phỏng vấn tại New York. Nhiếp Chấn Bang tiếp nhận trả lời phỏng vấn của báo “Thời đại”.
Hơn 3 giờ chiều, ở nhà khách chính phủ Bleyer. Nhiếp Chấn Bang vừa vào cửa, Chủ nhiệm văn phòng trung ương Phương Lê tươi cười ra đón:
- Chấn Bang, tốt lắm, đến cả Kennedy đều bị cậu chinh phục.
Nói xong, Phương Lê nghiêm mặt nói:
- Chấn Bang, Thủ trưởng mời cậu đi một chuyến.
Viếng thăm chính thức cũng không phải là hoàn toàn không có thời gian rảnh rỗi. Sau khi làm việc vất vả đều cần phải nghỉ ngơi. Chỉ có điều, trong suốt chuyến đi, thời gian có hơi khẩn trương nhưng thời gian tự do vẫn phải có.
Đi theo vào phòng Kiều tổng, đó là một phòng tiếp khách. Kiều tổng nhìn Nhiếp Chấn Bang đi vào, mỉm cười, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, cười nói:
- Ngồi đi.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu rồi ngồi xuống. Lúc này, Kiều tổng nói:
- Chấn Bang, tôi đã nghe nói lại rằng biểu hiện hôm nay của cậu không tệ. Đã thể hiện được thái độ mềm mỏng và cứng rắn của nước ta. Thật không dễ dàng.
Nói xong, Kiều tổng cũng xúc động nói:
- Năm đó, tôi mới bắt đầu nhậm chức cũng từng đi qua đó diễn thuyết. Công bằng mà nói, tôi lúc đó không biểu hiện được xuất sắc như cậu. Tôi rất vui.
Lời nói như vậy thật dễ khiến người khác liên tưởng. Rốt cuộc đây là ca ngợi hay là mỉa mai. Nếu đổi thành người khác có lẽ sẽ bất an, sẽ cảm thấy có đoạt nổi bật của Kiều tổng hay không. Nhưng với quan hệ nhiều năm qua giữa Kiều tổng và Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Chấn Bang rất rõ Kiều tổng không phải loại người bụng dạ hẹp hòi. Lập tức cười nói:
- Thủ trưởng quá khen. Tôi đoán ngày mai khi lời tôi nói được đăng lên báo thì toàn bộ thế giới sẽ đều biết Trung Quốc đã ở phái chủ chiến rồi.
- Ha ha ha.
Kiều tổng rất vui vẻ nhìn Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Cái gì là phái chủ chiến, cái gì là phe hòa bình. Mấy cái này đều do con người mà ra thôi. Tính cách của cậu là kiên nghị và có chí tiến thủ. Giờ xem ra, cậu đã có khuynh hướng nghiêng về phái chủ chiến rồi. Nhưng có người khi làm việc hay lúc nói chuyện đều là tao nhã, lịch sự như vậy. Đơn giản mà nói, một người vừa là phái chủ chiến vừa là phe hòa bình là một việc không thể. Bất luận phái chủ chiến cũng được, phe bòa bình cũng tốt, chỉ cần đặt lợi ích quốc gia cao hơn tất cả là được.
Tại New York, trung tâm kinh tế của thế giới.
Ngày hôm sau, phái đoàn cùng Kiều tổng đi tới New York. Đầu tiên là đặt vòng hoa tại Quảng trường Thời Đại, tưởng niệm nạn nhân đã gặp nạn trong vụ 11/9
Sau khi Kiều tổng tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, đã lên án hành vi hung ác của phần tử khủng bố đến toàn thế giới.
Sau đó đoàn người đi tham quan phố Wall. Nhiếp Chấn Bang cũng trong thời gian đó, ở một quán cà phê trên phố Wall tiếp nhận phỏng vấn từ tạp chí Thời đại.
Phóng viên của tạp chí Thời đại là một phụ nữ dung mạo xinh đẹp. Bộ ngực to lớn đẫy đà ít nhất cũng 37D trở lên, dáng người hoàn mỹ theo tỉ lệ vàng.
Trong lòng Nhiếp Chấn Bang khẽ cười một cái. Mấy người nước ngoài này còn sử dụng chiêu mỹ nhân kế. Đối với việc này, Nhiếp Chấn Bang cũng không quan tâm lắm.
Sau khi Nhiếp Chấn Bang cùng người phiên dịch ngồi xuống, buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu. Đầu tiên, nữ phóng viên vươn tay nói:
- Nhiếp tiên sinh, hân hạnh được gặp. Tôi là Lysa William – phóng viên tòa soạn Thời đại.
- Xin chào, Tiểu thư Lysa. Rất hân hạnh được biết cô.
Nhiếp Chấn Bang quy cũ nói.
Sau khi chào hỏi, chính thức bắt đầu phỏng vấn. Lysa sửa sang lại văn bản phỏng vấn, mỉm cười nói:
- Căn cứ vào lời của Hoa Hạ, tôi nên gọi ngài là Bí thư Nhiếp. Bí thư Nhiếp, ngày hôm qua sau khi ngài chấm dứt diễn thuyết tại Học viện chính trị Kennedy, ngài lại có thêm một danh hiệu là ngôi sao chính trị mới của Trung Hoa và của phái chủ chiến. Ngài đối với danh hiệu này có ý kiến gì khộng?
Nhiếp Chấn Bang khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói:
- Tôi rất vinh hạnh. Tôi tuy hiểu đại khái từ này nhưng cũng không rõ ràng. Vì thế tôi đã tra từ theo chuyên môn. Phái chủ chiến, một danh từ dùng trong chính trị để hình dung chủ trương áp dụng thủ đoạn mạnh mẽ và cứng rắn trong ngoại giao hoặc tích cực khuếch trương số lượng đoàn thể hay thế lực. Một giải thích khác là dùng thái độ cứng rắn, mạnh mẽ hoặc dùng thủ đoạn để bảo vệ lợi ích của cá nhân, dân tộc, đoàn thể hay thế lực của mình. Tôi nghĩ tôi thuộc dạng giải thích sau. Nếu là như vậy thì tôi rất vinh hạnh vì được mọi người xem là người phái chủ chiến. Bởi vì giữ gìn lợi ích của quốc gia và dân tộc, tôi rất kiên định.
Đối với câu trả lời của Nhiếp Chấn Bang, Lysa cũng theo đó nhìn qua. Mọi người đều nói Nhiếp Chấn Bang rất khó đối phó, hiện tại Lysa đã cảm nhận được.
Lập tức, Lysa mỉm cười nói:
- Nhiếp tiên sinh, tôi nhớ là vài năm trước, đồng nghiệp của tôi cũng từng phỏng vấn ngài. Ở Trung Quốc, ngài sáng tạo ra vô số kỷ lục trong quan trường. Hiện tại theo tôi nghĩ chức vụ của ngài đã bước vào hàng ngũ lãnh đạo quốc gia rồi. Lần này đi nước ngoài có phải là Trung Quốc muốn phát ra tín hiệu là trong tương lai sẽ đưa ngài lên chức vụ Chủ tịch như Kiều Dịch Nhân không?
Sắc bén lắm, cái hố này được đào quá lớn rồi. Nhiếp Chấn Bang hiện tại rất hối hận, người phụ nữ này đưa ra vấn đề thật khiến người khác hiểu lầm. Không cẩn thận sẽ dẫn đến sự phản đối từ trong nước.
Trầm ngâm một lát, Nhiếp Chấn Bang lắc đầu phủ nhận nói:
- Không thể cho rằng như vậy được. Hệ thống cán bộ của nước tôi cùng Mỹ và các nươc phương Tây không giống nhau. Chúng tôi có quan điểm của mình. Vấn đề này tôi thấy nói bây giờ là quá sớm. Tất cả quyền lực của chúng ta đều giống nhau là xuất phát từ nhân dân. Tôi không suy nghĩ nhiều đến tương lai vì đã là tương lai thì không thể đoán biết được chuyện gì. Ai cũng không nói chính xác được, không phải sao.
Buổi phỏng vấn giằng co đến 2 tiếng mới kết thúc. Toàn bộ phương diện từ sự nghiệp đến gia đình được Nhiếp Chấn Bang kể lại rất tỉ mỉ.
Buổi sáng ngày hôm sau, một nhóm người Nhiếp Chấn Bang chuẩn bị trở về nước. Lúc này tòa soạn Thời đại đã chuẩn bị tốt bản thảo để đưa tin mới nhất.
Trang bìa chính là vẽ Nhiếp Chấn Bang ngồi trong quán cà phê trả lời phỏng vấn. Bên cạnh, có một dòng chữ: “Phái chủ chiến Trung Quốc: Một ngôi sao chính trị mới”.
Trên máy bay chuyên dùng cho Thủ trưởng, Kiều tổng ngồi trên ghế salon cùng với các lãnh đạo chủ chốt đi theo lần này. Nhìn Niếp Chấn Bang. Kiều tổng cũng mỉm cười:
- Phái chủ chiến, ha hả, lần này đồng chí Chấn Bang đã gặp gió lớn rồi.
Kết thúc đùa giỡn, Kiều tổng nghiêm mặt nói:
- Cái từ chủ chiến này, tôi không biết là tốt hay xấu. Nhưng tôi lại cho rằng đó là sự khẳng định và biểu dương. Tôi hy vọng nước ta có càng nhiều người thuộc phái chủ chiến mới tốt.
Sau khi Kiều tổng xuất hiện, mọi người đều tự ngồi xuống chỗ của mình. Phương Lê và Nhiếp Chấn Bang ngồi chung với nhau, máy bay bắt đầu xuất phát. Chuyến viếng thăm 6 ngày cuối cùng cũng kết thúc.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đang trầm ngâm, tin tức của tạp chí Thời đại lần này chắc chắn sẽ đẩy mình tới nơi đầu sóng ngọn gió.
Đối với chính mình vừa có lợi nhưng cũng có hại. Coi như có che giấu tốt đến đâu cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Lại nói, chín vị trí đó tất cả mọi người đều muốn lên. Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn không chiếm được ưu thế. Bởi vì Nhiếp Chấn Bang còn quá trẻ. Đợi 8 năm nữa có thể có tư cách, hiện tại lên chức không phải là phá hỏng con đường thăng cấp của người khác sao? Cứ như vậy sẽ dẫn đến không ít người liên hợp lại chèn ép mình. Nhưng chuyện đến bây giờ đã không có đường lui, chỉ có thể tiến thẳng về phía trước thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận