Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 747: Xảy ra chuyện lớn rồi.

Khi Tăng Thái Bình nói câu tan họp, các vị đại lão đang ngồi nghiêm chỉnh cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc trên mặt bàn.
Tăng Thái Bình đứng dậy tay cầm cốc trà, cùng với Nhiếp Chấn Bang người bên trái người bên phải đi ra phía bên ngoài. Lúc này Tăng Thái Bình tỏ ra rất có hứng thú.
Thời gian này cục diện trong tỉnh rất hài hòa, Nhiếp Chấn Bang tuy rằng ở thế tương đối mạnh, nhưng trong vài tháng này tính cách của Nhiếp Chấn Bang bản thân Tăng Thái Bình cũng hiểu được phần nào. Như tục ngữ đã nói mềm nắn rắn buông, thuận theo phương pháp của hắn mà làm.
Về vấn đề phát triển kinh tế người này rất tích cực chủ động, chỉ cần thuận theo, thì Nhiếp Chấn Bang cũng rất biết cách làm người đấy. Tăng Thái Bình rất rõ điều này, tới mức độ này rồi, Tăng Thái Bình không giống như lãnh đạo của thành phố cấp ba hay huyện thị phía dưới có những cách nhìn thiển cận như vậy nữa.
Ở PHÍA DƯỚI, GIỮA NHÂN VẬT SỐ MỘT CỦA ĐẢNG ỦY VÀ NHÂN VẬT SỐ MỘT CỦA KHỐI NHÀ NƯỚC, ĐA PHẦN NHỮNG MÂU THUẪN ĐỀU ĐẾN TỪ NHỮNG ĐỊA PHƯƠNG PHÁT TRIỂN. NHÂN VẬT SỐ MỘT CỦA KHỐI NHÀ NƯỚC KHÔNG MUỐN BỊ NGƯỜI ĐỨNG ĐẦU CỦA ĐẢNG ỦY HOA CHÂN MÚA TAY TRƯỚC MẶT. NGƯỜI ĐỨNG ĐẦU CỦA ĐẢNG ỦY THÌ LẠI CẢM THẤY TỰ MÌNH THAO TÁC THÌ KHẢ NĂNG PHÁT TRIỂN SẼ CÀNG TỐT HƠN.
Tăng Thái Bình không có ánh cách nhìn cận như vậy, Tăng Thái Bình coi trọng sự chuyên nghiệp của mỗi người, tận tình trong công việc. Ở bất kỳ công việc nào, làm chuyện gì, Nhiếp Chấn Bang muốn phát triển, có năng lực thì để cho hắn phát huy hết khả năng, công lao này tuyệt nhiên không thể thiếu phần của mình.
Tăng Thái Bình tán thưởng nói:
- Chấn Bang à, trước đây chỉ là nghe nói, hiện nay mắt tôi thấy là thật rồi. Tục ngữ nói rất hay “thịnh danh chi hạ vô hư sĩ” (kẻ đã có danh trong thiên hạ sẽ không phải là hư danh, ắt phải có tài). Tôi thấy kế hoạch này của anh trật tự rõ ràng có trình tự. Đặc biệt là vấn đề lưu chuyển tập trung đất đai và phân loại công nghiệp, cách giải thích độc đáo. Nếu có thể thực hiện được thì ưu thế của tỉnh ta sẽ hình thành một nắm đấm mạnh mẽ khi xuất chiêu mới có thể khiến mọi người tâm phục được. Hai người bước ra cửa, ở bên cạnh đã có một nhân viên đứng đó giúp mở cửa phòng họp. Ra ngoài phòng họp, những thường vụ khác cũng xếp hàng lần lượt bước ra.
Nhiếp Chấn Bang đang chuẩn bị nói thì ở phía hành lang có tiếng người chạy đến, có bóng người xuất hiện ở góc thang máy đang nhanh chân chạy tới.
Âm thanh của hành lang đang vọng lại có chút dồn dập, hơi chói tai. Nhiếp Chấn Bang cũng thấy rõ đó là Trưởng ban thư ký Phương Viên.
Lập tức Nhiếp Chấn Bang nhíu mày nói:
- Bí thư Phương, có chuyện gì vậy, đến cái tuổi này rồi mà còn hấp tấp như vậy, Bí thư Tăng đang ở đây, anh nên chú ý hình tượng một chút.
Câu nói của Nhiếp Chấn Bang khiến Tăng Thái Bình cười, Nhiếp Chấn Bang hóa ra lại biết bảo vệ cấp dưới của mình. Nhiếp Chấn Bang đã nói vậy thì mình không nên nói gì nữa, nếu bám vào chuyện này sẽ khiến cho người ta có cảm giác đầu óc hẹp hòi.
Lập tức cười nói:
- Đồng chí Phương Viên có chuyện gì vậy, đừng hoang mang, hãy từ từ nói.
Thần sắc của Phương Viên có chút khó xử, nhìn ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang, hiểu ý gật đầu nói:
- Thưa Bí thư Tăng, Chủ tịch, vừa nãy nhận được báo cáo của Cục Giám sát an toàn. Mỏ than Đại Thành, thị trấn Đại Hưng, huyện Cổ Sơn, thành phố Ngũ Lương vào lúc mười giờ sáu phút sáng nay vừa xảy ra nổ khí ga, trước mắt tình hình thương vong cụ thể thế nào vẫn chưa rõ.
Những lời nói của Phương Viên giống như tiếng chuông làm thức tỉnh người trong mộng, đánh vào tâm lý của một số lãnh đạo Tỉnh ủy, vốn dĩ đã bước ra rồi mà mọi người đều dừng bước
Sự cố ở mỏ, đây là điều làm cho mọi người cảm thấy đau đầu nhất, bất kỳ một cấp nhà nước nào, đều không hi vọng có thể nhìn thấy nhất chính là loại tình huống kiểu này.
Lúc này Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang nhìn nhau, trao đổi cho nhau quan điểm cách nghĩ, Tăng Thái Bình liền cười nói:
- Mọi người trở về phòng họp, đồng chí Phương Viên hãy cùng tham gia, nói một chút về tình hình này.
Mọi người rất nhanh lại ngồi xuống, Tăng Thái Bình không nói gì thừa, liền nói thẳng luôn:
- Đồng chí Phương Viên anh hãy giới thiệu một chút đi, hiện giờ mỏ than Đại Thành huyện Cổ Sơn rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Phương Viên liền gật đầu nói:
- Vừa rồi Cục trưởng Chu Xuân Hoa ở cục giám sát an toàn gọi điện thoại tới tỉnh bên này báo cáo sự cố ở mỏ than Đại Thành. Tình hình cụ thể anh ấy không nói rõ. Trước mắt, anh ấy dẫn tổ công tác đi huyện Cổ Sơn. Chỉ biết hiện giờ đang là giờ làm việc của mỏ than Đại Thành, theo thống kê bước đầu ít nhất có tám mươi người bị kẹt ở hầm.
Tám mươi người!
Con số này khiến Tăng Thái Bình, Nhiếp Chấn Bang và các ủy viên thường vụ khác trở nên căng thẳng. Tám mươi người, nếu chẳng may……thì đây là một sự kiện chấn động trong cả nước rồi.
Nghĩ tới đây Tăng Thái Bình không để ý đến tin tức còn chưa đầy đủ của Phương Viên, lúc này mỏ than xảy ra sự cố, muốn có tin tức cụ thể thì vẫn chưa thể nói rõ được.
Trầm ngâm một lúc, Tăng Thái Bình trầm giọng nói:
- Sự cố ở mỏ than Đại Thành, huyện Cổ Sơn, trách nhiệm cụ thể và nguyên nhân sự cố trước mắt hãy chưa nói vội. Trước tiên quan trọng nhất là lập tức triển khai công tác cứu hộ, nổ khí ga hầm mỏ sẽ tích rất nhiều nước, thậm chí không khí không được lưu thông, đây là những nguyên nhân dẫn đến thương vong. Ý kiến của tôi là ủy ban nhân dân tỉnh bên này lập tức lập tổ chuyên án đến ngay hiện trường, đích thân chỉ huy cứu trợ và điều tra nguyên nhân sự cố, mặt khác tôi đề nghị lập tức tiến hành báo cáo với Tổng cục Giám sát an toàn quốc gia.
Tăng Thái Bình rất rõ với những chuyện kiểu này không thể che giấu được, đã tới cấp độ này Tăng Thái Bình không thể giống với những lãnh đạo của địa phương tỏ ra không có kiến thức như vậy được.
Vừa dứt lời lúc này Nhiếp Chấn Bang sắc mặt nghiêm túc nói:
- Bí thư Tăng và các đồng chí, ý kiến của tôi là bí thư Tăng sẽ phụ trách kết nối với các đồng chí của Tổng cục Giám sát an toàn. Còn phía huyện Cổ Sơn, tôi sẽ đích thân đến hiện trường.
Tăng Thái Bình liếc nhìn Nhiếp Chấn Bang, có chút bất ngờ. Với chuyện kiểu này thường là tránh không kịp, Nhiếp Chấn Bang chủ động thỉnh giáo như vậy khiến ông ta rất cảm động. Từ điểm này có thể thấy con người Nhiếp Chấn Bang rất thuần túy, thật sự là nhìn việc chứ không nhìn người.
Dừng một chút, Tăng Thái Bình gật đầu nói:
- Được, do đồng chí Nhiếp Chấn Bang đích thân đến hiện trường, tôi đồng ý, tôi thấy cứ như vậy đi, còn các đồng chí khác hãy cùng giúp đỡ, ổn định đại cục trong tỉnh. Ban tuyên giáo cũng phải thống nhất phương hướng công tác, khống chế nghiêm khắc những phát ngôn của truyền thông. Ngoài ra Ban Chính trị Pháp luật và Ban Kiểm tra kỷ luật cũng phải làm tốt công tác hỗ trợ điều tra và chuẩn bị bất cứ lúc nào. Mọi người hãy đi chuẩn bị đi.
Tăng Thái Bình dứt lời, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng dậy gật đầu nói:
- Bí thư Tăng, thời gian gấp gáp, không nói nhiều nữa. Chúng ta hãy liên lạc điện thoại, bây giờ tôi đi trước.
Nói xong Nhiếp Chấn Bang dẫn Phương Viên dời phòng họp Tỉnh ủy. Vừa bước ra cửa Nhiếp Chấn Bang lấy điện thoại nói với Phương Viên:
- Anh Phương hãy gọi điện thoại ngay cho Hoàng Tiến và Phan Kiến Chương để họ chuẩn bị. Lập một tổ ở dưới lầu đợi tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.
Nói xong Nhiếp Chấn Bang nói điện thoại:
- Cư Bằng, anh hãy thu xếp một ít đồ đạc.anh hãy lấy vài bộ quần áo trong phòng thay đồ. Thông báo với Tiểu Vũ, tốt nhất nên chuẩn bị một chiếc xe việt dã, chúng ta lập tức đến huyện Cổ Sơn.
Đi thang máy xuống lầu, đợi chưa đến hai phút, trong thang máy của Ủy ban nhân dân có Hoàng Tiến, Phan Kiến Chương lần lượt bước ra. Nhiếp Chấn Bang sắc mặt nghiêm túc, gật đầu chào và nói:
- Lời thì nhiều nhưng nói ngắn gọn, mỏ than Đại Thành huyện Cổ Sơn xảy ra sự cố. Bước đầu cho thấy có tám mươi người bị kẹt trong hầm. Anh Hoàng hãy tổ chức một đội cảnh sát, không cần nhiều, khoảng mười lăm người. Anh Phan tổ chức liên lạc một chút đơn vị quản lý đất đai hầm mỏ và địa chất cùng với chuyên gia cứu trợ. Mười phút sau chúng ta sẽ gặp nhau ở đường cao tốc Thiên Kiềm, từ Thiên Phủ tới thành phố Lương Khê đường cao tốc vẫn chưa thông được xe, thời gian đi đường quốc lộ thì quá dài. Chúng ta trước tiên đi đường cao tốc Thiên Kiềm, từ Kiềm Châu xuyên qua huyện Cổ Sơn, đây là lộ trình nhanh nhất.
Nói đến đây Nhiếp Chấn Bang còn cố ý bổ sung một câu:
- Suy xét đến tình hình đường xá ở huyện Cổ Sơn, tất cả các xe tốt nhất là dùng xe việt dã, dễ dàng đi lại.
Nói thật đối với sự cố hầm mỏ, trước đây Nhiếp Chấn Bang vẫn chưa có kinh nghiệm mấy. Lúc ở huyện Lê Châu, khi khai thác mỏ Long Hoa sử dụng toàn máy móc khai thác mỏ lớn cũng không tồn tại những vấn đề này, mà Lương Khê và Vọng Hải đều không có nhiều xí nghiệp khai thác mỏ. Theo đuổi chính trị nhiều năm như vậy khi xử lý những việc kiểu này Nhiếp Chấn Bang cảm thấy đây là lần đầu làm.
Nhưng những lời nói này Nhiếp Chấn Bang không nói ra, mặc dù chưa từng xử lý qua nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng rất rõ lúc này cứu những người bị kẹt trong hầm là việc cần giải quyết, cụ thể thế nào thì khó khăn đến đâu giải quyết đến đấy vậy.
Trong lúc nói chuyện, Lý Cư Bằng xách một túi hành lý đi xuống, nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Hoàng Tiến và Phan Kiến Chương, Nhiếp Chấn Bang liền nói:
- Anh Hoàng, anh Phan, ý kiến của tôi là hai anh tốt nhất cũng nên chuẩn bị hai bộ quần áo. Cụ thể công tác cứu trợ có thuận lợi không còn chưa rõ, lúc này cần phải chuẩn bị trước để tránh khó khăn sau này.
Ngay sau đó ba chiếc xe việt dã dừng ở cửa trụ sở làm việc của Tỉnh ủy
Ba chiếc xe đều là Prado, không thể phủ nhận rằng ở trong nước, trong thể chế, sở hữu loại xe việt dã này là nhiều nhất, tiếp theo là xe việt dã Mitsubishi và loại xe báo săn.
Năm phút sau một chiếc xe cảnh sát Pajero lái vào đại viện của tỉnh ủy, đèn cảnh sát nhấp nháy, chủ động dừng phía trước ba chiếc xe kia.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Đi thôi anh Hoàng, anh Phan, các anh hãy liên lạc cùng với hai tổ khác.
Mọi người nhanh chóng lên xe, đi đằng sau chiếc xe dẫn đường, đoàn xe chậm rãi ra khỏi cổng chính, lúc này dưới sự liên hệ của chiếc xe dẫn đường, ở ven đường, những con đường chính, các ngã tư đều xuất hiện bóng dáng cảnh sát, khi đoàn xe đi qua, mỗi đoạn đường giao cắt đều có quản chế giao thông để đảm bảo giao thông thông suốt
Ở trên đường, sau khi họ gặp ba chiếc xe của phòng quản lý đất đai hầm mỏ cử đến rồi cùng tiến về phía đường cao tốc, sau đó họ lại gặp và đi cùng với ba chiếc xe cảnh sát của Sở Công an.
Tất cả có mười chiếc xe hợp thành một đoàn xe, xe dẫn đường ở phía trước, trên ghế lái phụ người công an cầm một loa phát thanh để đảm bảo đường đi thông suốt không bị cản trở, chạy như bay tới huyện Cổ Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận