Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1205: Thăm hỏi.

- Có sự hung hãn của cướp? Đồng chí Ích Thành, anh phải nhớ kỹ, anh là Bí thư Thành ủy thành phố Lương Châu, đại biểu cho Đảng và Chính phủ.
Nhiếp Chấn Bang đè nén tức giận, trầm giọng nói
Theo Nhiếp Chấn Bang nghĩ thì dũng khí và quyết đoán của Dương Ích Thảnh không đủ, gách vác cũng không thể. Đây là thời đại gì mà còn không thể quả quyết. Cái sự hung hãn này, quả thực chính là nói bậy.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang quay đầu, nói với Hạ Cương:
- Tiểu Hạ, cậu nói với Lưu sư phụ là quay đầu, đi vòng theo đường khác
Câu này vừa dứt, sắc mặt của Dương Ích Thành lập tức trở nên khó nhìn, tuy bí thư Nhiếp không nói gì thêm, nhưng những lời này cũng đã đủ biểu đạt bí thư Nhiếp rất bất mãn.
Trầm ngâm một chút, Dương Ích Thành và Tần Nguy Nhiên liếc nhau một cái, cắn răng nói:
- Phó cục trưởng Tôn, anh lập tức truyền mệnh lệnh của tôi là những thôn dân Mã gia trang tham gia gây rối toàn bộ bắt lại, dựa theo pháp luật quản lý trị an tiến hành xử phạt. Mặt khác, Cục Công an phải tăng mạnh việc tiến hành lập án điều tra với người cầm đầu là Mã Lão Tam và những phần tử tham gia.
Sự tình đến bước này, Dương Ích Thành đã không còn lo lắng, e ngại cái gì, bí thư Nhiếp đã nói như vậy thì mình còn lo ngại gì nữa. Lập tức, Dương Ích Thành trầm giọng phân phó.
Giờ phút này, trong đoàn xe phía trước, Bí thư công ủy Bành Nghị Hoa đổ mồ hôi đầy đầu. Dừng gây rối! Chặn gây rối đó. Người Mã gia trang thật sự quá ghê gớm. Lúc này, Bành Nghị Hoa có cảm giác rơi vào hầm băng. Chỉ sợ vị trí mới của mình sẽ giữ không được.
- Các bà con, các phụ lão Mã gia trang. Các người có thể cho Bành Nghị Hoa tôi một con đường sống không? Tôi tự hỏi là ở vấn đề bồi thường đã đối đãi các người không tệ, tôi làm được đàng hoàng. Nhưng các người tiếp tục làm như vậy là muốn cái gì?
Bành Nghị Hoa lớn tiếng rống giận. Ông ta cố gắng giải quyết vấn đề với tốc độ nhanh nhất, có lẽ còn hy vọng.
- Bành Nghị Hoa, đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa. Tôi cho ông biết, trước mắt là chúng tôi muốn gặp Bí thư Nhiếp. Dựa vào cái gì mà không đưa Mã gia trang vào phạm vi giải phóng mặt bằng, thật không công bằng. Chúng tôi nhất định phải làm cách này. Hơn nữa giá cả chúng tôi sẽ cùng Bí thư Nhiếp tự mình bàn bạc.
Giờ phút này, người Mã gia trang ngăn cản đoàn xe, thật kiêu ngạo và ngông cuồng.
Vừa lúc đó, Cục trưởng Tôn cục Công an thành phố Lương Châu đã đi tới, sắc mặt xanh mét. Ánh mắt nhìn phía trước.
- Cục trưởng Tôn, việc này...
Bành Nghị Hoa có chút không biết làm sao.
Cục trưởng Tôn khoát tay áo, trầm giọng nói:
- Truyền mệnh lệnh của tôi, cảnh sát toàn thành phố lập tức trợ giúp, bắt toàn bộ những người gây rối này lại cho tôi.
Bành Nghị Hoa ngây ngẩn cả người, rất khó có thể tin. Bí thư Nhiếp còn ở phía sau vậy mà Lão Tôn dám ra mệnh lệnh như vậy. Ánh mắt nhìn lại phía sau, lúc này, đoàn xe cũng đã quay đầu lại rồi.
Đồng thời, Cục trưởng Tôn mở miệng nói:
- Lão Bành, ông yên tâm đi. Mệnh lệnh này là Bí thư Nhiếp tự mình ra lệnh đó. Lúc này, sự tình ở Mã gia trang, vấn đề trưng thu giải phóng mặt bằng ở quận Kinh Khai, ông có thể hãnh diện rồi.
Nghe được lời nói Cục trưởng Tôn, Bành Nghị Hoa sửng sốt, sau đó thở phào nhẹ nhõm. Hai tháng này, ông phải thừa nhận áp lực đến nghẹn khuất, tại thời khắc này triệt để phóng thích ra ngoài, rốt cục thì có thể hãnh diện rồi.
Buổi chiều, ở thành phố Lương Châu. Nhiếp Chấn Bang nghe Dương Ích Thành cùng với Tần Nguy Nhiên báo cáo chủ yếu là tập trung vào dự án thành phố ô tô. Từ sau khi dự án thành phố ô tô chính thức ký kết, mấy tháng này đã tích lũy có trên trăm nhà và xí nghiệp sản xuất ô tô có liên hệ với khu kinh tế mới, hoặc là phái người chuyên môn khảo sát thực địa. Sau khi tập đoàn Hoa Khí chính thức khởi công, đã có 51 doanh nghiệp vào Lương Châu với ý định đầu tư và ký kết hợp đồng. Hai tháng này, thành phố Lương Châu đã tích lũy đầu tư đến 160 tỷ, ngạch đầu tư có thể sánh ngang với quý thứ nhất và quý thứ hai. Những cái này rất rung động lòng người, cũng chứng minh dự án thành phố ô tô để tại Lương Châu đã gây ra ảnh hưởng rất lớn và tạo được hiệu ứng thương hiệu.
Buổi chiều, Dương Ích Thành và Tần Nguy Nhiên cùng Nhiếp Chấn Bang đi tới thành phố Lương Châu thăm hỏi an ủi đồng chí lão thành. Ở hội nghị tọa đàm, Nhiếp Chấn Bang vẻ mặt ôn hoà, thân thiết cùng mọi người nói chuyện với nhau, cũng cố gắng cổ vũ những đồng chí lão thành tích cực tham dự xây dựng thành phố Lương Châu và làm nhiệm vụ giám sát.
Buồi sáng ngày 10 tháng giêng, Nhiếp Chấn Bang có tiệc trà năm mới cùng với hệ thống cán bộ thành phố. Sau đó, xế chiều đi tới phân cục Tỉnh ủy.
Ngày 11 tháng giêng. Nhiếp Chấn Bang ở quân khu tỉnh và khu chiến sĩ, cảnh sát có vũ trang và quân đội tiến hành buổi trò chuyện. Cửa ải cuối năm gần đến. Nhiếp Chấn Bang cùng tất cả chiến sĩ cố gắng nhưng vẫn phải nhớ gọi điện thoại về nhà. Nhiếp Chấn Bang mời người thay mặt thăm hỏi tất cả chiến sĩ và người nhà chiến sĩ. Chúc bọn họ có một mùa xuân vui vẻ, cả nhà mạnh khỏe.
Thời gian thấm thoát, thoáng qua trong nháy mắt. Theo thời gian từng bước chuyển dời thì khoảng cách đến tết lại càng ngắn lại.
Hai mươi sáu tết.
Nhiếp Chấn Bang cùng Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy và Bí thư Thành ủy La Thu Lương cùng đi tới khu vực cải tạo trong dự án.
Hiện giờ, toàn bộ thành thị giống như là một chiến trường lớn. Tại những gia đình sống bằng lều, có không ít nơi đã giải phóng mặt bằng. Trên đường có một đống gạch ngói vụn và hỗn độn rất nhiều rác thải.
Ở bên cạnh Nhiếp Chấn Bang, Hạ Cương cùng đi rất cẩn thận. Với tố chất của Nhiếp Chấn Bang, cách làm của Hạ Cương căn bản là điều thừa. Nhưng lúc này, thái độ và tâm ý này thì thật sự không phải muốn như vậy.
- Đồng chí Thu Lương, hiện giờ, gia đình sống bằng lều ước chừng còn có bao nhiêu hộ không có giải phóng mặt bằng?
Vừa đi, Nhiếp Chấn Bang vừa hỏi thăm.
La Thu Lương không có suy nghĩ quá lâu, lập tức trả lời:
- Báo cáo bí thư, trước mắt là từ khi dự án cải tạo khu vực toàn bộ gia đình sống bằng lều khởi động tới nay đã hơn ba tháng. Trong phạm vi cải tạo đã có hơn 80% gia đình sống bằng lều hoàn toàn dỡ bỏ. Trước mắt, an trí tất cả hộ gia đình đã giải phóng mặt bằng, chúng ta dùng tiền mặt bồi thường. Căn cứ tình huống mỗi một nhà mỗi một hộ, căn cứ tiền thuê nhà ở thành phố, chúng ta định ra bồi thường tiền thuê tương ứng.
Tiền thuê cũng là đúng hạn mỗi tháng theo như số lượng cho vay, tuyệt không khất nợ và cắt xén. Cũng cam đoan mỗi hộ đều có thể tiếp tục thuê phòng. Về phần những quần chúng cụ thể là nương nhờ người khác hay là thuê phòng thì cũng không rõ ràng.
Nghe La Thu Lương báo cáo, Nhiếp Chấn Bang cũng mãn ý gật gật đầu, năng lực của La Thu Lương rất lớn. Ngoài trừ năng lực thì bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt rất tốt.
- Thu Lương, làm tốt lắm. Có thể suy xét đến khó khăn của quần chúng khi giải phóng mặt bằng, điều này cũng chứng minh các người đối với công việc rất tinh tế tỉ mỉ, rất thích hợp.
Nhiếp Chấn Bang đưa ra đánh giá rất cao.
La Thu Lương mỉm cười, so sánh với nhân vật số một thành phố cấp 3 khác, hiển nhiên La Thu Lương phải thoải mái rất nhiều, cười nói:
- Bí thư, ngài quá khen.
- Bí thư, gần tới rồi, qua ngõ hẻm phía trước là đến nơi.
La Thu Lương nói.
- Thu Lương, nói một chút xem nhà Hầu Quế Vân này là như thế nào?
Nhiếp Chấn Bang tiếp theo hỏi thăm đến.
La Thu Lương gật đầu nói:
- Bí thư, Hầu Quế Vân là người đặc biệt nổi danh ở khu Nam về việc trợ cấp cho dân nghèo. Ông ta hóa ra là nhân viên xưởng máy may khu Nam. Sau khi xưởng máy may phá sản, ông ta bắt đầu sa sút, sau đó vì một lần sự cố mà bị cắt đứt hai chân. Địa vị cao cũng mất và đánh mất năng lực lao động. Sau hai năm, vợ của ông ta cũng bỏ đi. Hiện giờ, trong nhà chỉ có một người con gái tên Song Nhi. Cuộc sống rất khó khăn.
- Nghiêm trọng như vậy? Vấn đề đi học của mấy đứa nhỏ phải có an bài thích đáng. Mặt khác, những gia đình sống bằng lều ở khu cải tạo, các anh có đặc biệt an bài đội ngũ bảo vệ quần chúng trong phạm vi cải tạo không?
Nhiếp Chấn Bang tiếp tục truy vấn
- Đã giải quyết xong thưa Bí thư. Trường học bên khu Nam đã tiếp thu hai đứa bé, không thu học phí và miễn toàn bộ phí dụng. Mặt khác, nhóm giáo viên còn tự tổ chức hoạt động tấm lòng yêu thương. Vấn đề ăn uống của hai đứa bé ở trường học đều do nhóm giáo viên phụ trách.
La Thu Lương báo cáo.
Xuyên qua ngõ nhỏ phía trước, xa hơn trước chính là nhà của Hầu Quế Vân. Gia đình sống bằng lều, có một phòng nhỏ. Nhìn ra được những phòng này là do năm đó xưởng máy may phân cho nhân viên như phòng ở trong ký túc xá.
Cùng là cửa sân nhưng lại thấp bé và ảm đạm. Hoá ra tiểu viện tử đã không có. Hai bên đắp lều lộn xộn, thậm chí không thể nói là lều, có một bên là hoàn toàn dùng plastic che chắn.
Đi vào trong, nhân viên đã giúp Hầu Quế Vân ra cửa. Nhiếp Chấn Bang vội vàng tiếp đón và cùng Hầu Quế Vân nói chuyện với nhau.
Suy nghĩ của Nhiếp Chấn Bang lên đến phạm vi rất lớn. Mới vừa rồi còn hỏi tỉ mỉ tình trạng cuộc sống của Hầu Quế Vân, sau lại đến cách nhìn với việc cải tạo.
Khiến La Thu Lương vui mừng là cải tạo thành phố được quần chúng nhất trí ủng hộ. Hầu Quế Vân không có ý kiến nhưng nói những lời giản dị như vậy là thể hiện sự ủng hộ với việc cải tạo.
Lúc này, La Thu Lương rất xúc động. Trong quá khứ, nếu lãnh đạo thị sát tất cả mọi người thật sự khẩn trương, sợ có vấn đề lớn gì, sợ nói lỡ lời sẽ khiến lãnh đạo phát hỏa. Lúc này, không có bất kỳ chuẩn bị nào, hoàn toàn là tùy hứng. Nhưng theo lời dân chúng là chân thành và ủng hộ. Giờ phút này, La Thu Lương đã hiểu cái gì là vì dân chúng làm việc. Chân chính vì dân chúng làm việc thì sẽ được dân chúng ủng hộ và hoan nghênh.
Buổi tối hai mươi tám tết, lúc này là 7 giờ. Nhiếp Chấn Bang cũng đã chạy tới sân bay, cũng đã từ chối tiệc tất niên. Chính là muốn trước ba mươi tết trở lại thủ đô cùng gia đình đoàn tụ
Bạn cần đăng nhập để bình luận