Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1125: Tình hình Lũng Tây.

Báo cáo!
Từ này thật là đáng chú ý. Ở trong thể chế, không thể tách rời khỏi hai chữ báo cáo. Công tác có báo cáo, tư tưởng có báo cáo, thành tích cũng có báo cáo.
Nhiếp Chấn Bang có thể hiểu được tâm tư và ý đồ của La Thu Lương. Với khả năng của ông bạn học đó của mình, sao có thể không nói gì với em trai ông ta chứ. Như vậy, chuyện La Thu Lương đến đây báo cáo là chuyện rất bình thường.
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Chấn Bang không nói gì, dáng vẻ rất tự nhiên, cúi người bưng chén trà lên, thong thả nhấp một ngụm.
Động tác này, La Thu Lương nhìn thấy liền hiểu Bí thư Nhiếp không muốn nói mà đang chờ xem mình sẽ nói gì.
Trong thể chế, đôi khi ngôn ngữ không phải là duy nhất. Đôi khi không cần nói mà thay vào đó là hành động và cử chỉ. Làm quan là một môn học vấn. Chính trị là thứ đáng giá để nghiên cứu cả một đời. Quan trường ngày nay, không phải có một số học giả còn làm ra cái gì mà “Quan trường hành vi học” rồi “Hậu hắc học” đó sao?
Bí thư Nhiếp không nói lời nào, nâng chén trà lên uống, đương nhiên không phải có ý tiễn khách. Động tác này trong trường hợp này là muốn nghe mình báo cáo.
Suy nghĩ một chút, La Thu Lương cũng mỉm cười nói:
- Bí thư, những năm gần đây, kinh tế thành phố Cổ Đô phát triển rất tốt. Đường sắt cao tốc Cổ Thiên cũng đã thông suốt toàn bộ các tuyến trong năm nay. Dự tính, trong năm tới, sẽ đưa vào hoạt động, sáu tháng cuối năm tới sẽ thông xe.
Trong hơn một tiếng đồng hồ này, La Thu Lương đã báo cáo tỉ mỉ tình hình phát triển kinh tế và thành tích của thành phố Cổ Đô.
Trong cả quá trình, thỉnh thoảng Nhiếp Chấn Bang lại xen vào một câu để thể hiện ý kiến của mình.
Sau đó, La Thu Lương chuyển chủ đề, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Bí thư Nhiếp, tôi nghe nói, chiều tối nay, Triệu Tam Thái đã tới Cổ Đô.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang cũng biết, từ đầu đến giờ chỉ là lời mở đầu. La Thu Lương cũng không ngoại lệ. Đã nói tới đây thì phải thể hiện thái độ rồi. Lúc này mà thể hiện ra là người ngoài cuộc, không quan tâm thì cũng không được. Như vậy sẽ khiến cho La Thu Lương sợ.
Lúc trước sở dĩ tỏ ra thản nhiên như vậy là vì dù sao bản thân cũng là người đứng đầu Tỉnh ủy, nên cũng cần phải tỏ ra khó dễ một chút, nhưng lúc nào cần bảo đảm uy tín thì vẫn cần phải bảo đảm. Đây là điều nhất định phải làm.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang ngồi thẳng người, nhìn La Thu Lương, nói:
- Ồ?
Trên mặt La Thu Lương nở một nụ cười. Thái độ của Nhiếp Chấn Bang như vậy là đủ. La Thu Lương liền nói:
- Vâng. Chiều nay, Triệu Tam Thái đã đến khách sạn Quốc Thái. Đây là sản nghiệp của tập đoàn Triệu thị ở Cổ Đô.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:
- Xem ra, tập đoàn Triệu thị đúng là ngồi không yên rồi. Thu Lương à, tôi nghe nói, tập đoàn Triệu thị ở tỉnh Lũng Tây có tin đồn không được tốt. Có chuyện này sao?
Đây chính là vấn đề nhạy cảm. Câu này của Nhiếp Chấn Bang thật ra là có dụng ý khác. Bên ngoài, Nhiếp Chấn Bang giống như đang hỏi về những tin đồn không tốt của tập đoàn Triệu thị. Nhưng trên thực tế, Nhiếp Chấn Bang lại đang hỏi về thái độ của Tỉnh ủy đối với tập đoàn Triệu thị. Chuyện này, mình mới đến nên không rõ lắm, nhưng La Thu Lương ở Lũng Tây lâu như vậy, nhất định là hiểu rõ.
Nói đến đây cũng thể hiện thái độ của Nhiếp Chấn Bang đối với La Thu Lương. La Thu Lương càng hiểu, như vậy nghĩa là đã chấp nhận mình. Nếu như hiểu rồi mà lại giả vờ hồ đồ thì khẳng định chỉ đến đó mà thôi. Sau này sẽ không thể cùng một phe.
- Bí thư, về vấn đề của tập đoàn Triệu thị, ở Tỉnh ủy cũng có những ý kiến trái chiều. Đồng chí Quan Kiến Quốc của Ủy ban Kỷ luật cũng nhiều lần đưa ra ý kiến trong các cuộc họp thường ủy. Nhưng cho tới nay, đoàn thể vẫn có sự khác nhau quá lớn, có ý kiến cần phải làm tới cùng, có ý kiến lại cho rằng chỉ nên kiểm soát ở phạm vi nhất định. Hơn nữa, phía Chủ tịch Chấn Đào luôn e dè đại cục nên vẫn không hề làm gì.
La Thu Lương cung kính đáp, đồng thời cũng nói sơ qua về tình hình của bộ máy Tỉnh ủy.
Nhiếp Chấn Bang nghe, thỉnh thoảng gật gật đầu. Cảnh tượng này khiến cho La Thu Lương yên tâm không ít. Vẻ mặt của Bí thư đã đủ để chứng minh vấn đề. Đây chính là sự tán thành đối với mình.
Nói thật, lúc này, Nhiếp Chấn Bang đã có chút tán thưởng đối với La Thu Lương. Khác với La Xuân Tài, La Thu Lương ngoài ưu thế về tuổi tác, năng lực cũng tốt hơn, tâm tư cũng nhiều hơn. Nếu biết nắm bắt thời cơ, thêm sự lão luyện nữa thì sẽ hơn hẳn La Xuân Tài.
Tuy không nói nhiều nhưng đã mô tả được cụ thể tình hình của bộ máy Tỉnh ủy. Chẳng hạn như, mối quan hệ của Lưu Chấn Đào và Trương Dũng Quân rất tốt. Hơn nữa, giữa Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Lưu Dược Quang cũng không tồi. Ngoài ra, quan hệ giữa phó Bí thư Tỉnh ủy Vương Bản Xương và Trương Phóng Văn của Ban Tổ chức cũng không tồi. Ngoài ra, còn có quan hệ của phó Chủ tịch thường trực tỉnh Trần Triết Văn và Ngụy Hạo Dương, v.. vv
Về cơ bản, trong bộ máy Tỉnh ủy có thể chia thành mấy phe phái. Một phe của Lưu Chấn Đào, một phe của Vương Bản Xương, ngoài ra, Trần Triết Văn cũng có thể coi là một phe. Hơn nữa, trước khi mình đến, La Thu Lương và Lưu Hiểu Mẫn cũng có thể tính là một phe.
Chỉ có điều, toàn bộ quan hệ của Lũng Tây không hề bền chắc. Nói là một phe phái nhưng cũng không chắc chắn gì. Chỉ là thể hiện một loại ý kiến mà thôi.
Càng hơn nữa, là sự kết hợp trong công tác. Nói cách khác, Trương Dũng Quân và Lưu Chấn Đào gần nhau chủ yếu vẫn là do sự phân chia quyền lực của Ủy ban nhân dân tỉnh có khúc mắc. Trần Triết Văn cũng vậy.
Ngoài ra, Trương Phóng Văn của Ban Tổ chức và Vương Bản Xương cũng gần giống như vậy. Những điều này đều có thể thay đổi được.
- Bừa bãi. Đây là cái cục diện gì vậy? Đây là một thói xấu. Trong thể chế, không ít cán bộ chỉ vì một số vấn đề trước mắt, một ít lợi ích mà có thói quen biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ biến thành không có gì. Đây là một loại dung túng, một loại thái độ không làm tròn trách nhiệm. Chuyện có liên quan đến tập đoàn Triệu thị, tôi thấy, cần phải mở một cuộc họp thường ủy, thảo luận một chút. Trong quá trình cải cách mở cửa và xây dựng, phát triển kinh tế, khó tránh khỏi sẽ có một số khối u ác tính. Nhưng cơn đau chỉ là nhất thời, chúng ta không thể sợ thầy mà giấu bệnh. Cái gì nên làm thì vẫn phải làm. Đây mới là cách làm đúng đắn.
Vẻ mặt Nhiếp Chấn Bang trầm xuống, nói.
Những lời này là Nhiếp Chấn Bang cố ý nói ra. Với sự thông minh của La Thu Lương nhất định chuyện này sẽ được truyền ra ngoài. Đây là Nhiếp Chấn Bang đang muốn thể hiện thái độ và quyết tâm của mình với các ủy viên thường vụ khác.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang chuyển chủ đề, nhìn La Thu Lương nói:
- Đồng chí Thu Lương, công tác khai thác và phát triển khu kinh tế kỹ thuật công nghiệp thành phố Cổ Đô cũng rất tốt. Ngày mai, tôi muốn anh qua đó xem thử, anh phải làm tốt công tác chuẩn bị tư tưởng.
La Thu Lương tập tức trở nên căng thẳng, nhưng đồng thời cũng có thể đoán được ý của Nhiếp Chấn Bang. Thị sát thành phố, đây là chuyện rất đơn giản. Tỉnh phủ ở ngay tại Cổ Đô, có thể nói, bất cứ lúc nào cũng có thể đi thị sát, Nhiếp Chấn Bang không tội gì mà phải dùng cách đó. Mục đích của chuyện này chủ yếu vẫn là nhằm vào tập đoàn Triệu thị. Bí thư Nhiếp nhậm chức ở Lũng Tây, tập đoàn Triệu thị là một khối u ác tính nhất định phải bị tiêu trừ. Bắt được Triệu thị thì chẳng khác nào là chỉnh hợp bộ máy Tỉnh ủy. Sau đó mới có thể triển khai tốt công tác mới. Đây là một vấn đề rất liên quan.
La Thu Lương cũng lập tức gật đầu nói:
- Tốt quá, đã sớm nghe nói Bí thư là chuyên gia xây dựng kinh tế. Có Bí thư thì tỉnh Lũng Tây chúng ta sẽ lớn mạnh hơn rất nhiều.
Sáng hôm sau, lúc đang làm việc, Nhiếp Chấn Bang gọi Lưu Hiểu Mẫn tới, dặn dò buổi chiều muốn đến khu kinh tế mới của Cổ Đô xem xét một chút.
Lưu Hiểu Mẫn lập tức gật đầu, đi sắp xếp. Con người Lưu Hiểu Mẫn rất biết việc. Trong rất nhiều chuyện, bà luôn thấu đáo hơn bất cứ ai. Lưu Hiểu Mẫn rất hiểu, ở tỉnh Lũng Tây không thể đi con đường nào khác, chỉ là đi theo Nhiếp Chấn Bang mới là con đường chính xác nhất.
Buổi chiều, không chỉ có một mình Nhiếp Chấn Bang đi khu kinh tế mới Cổ Đô, cả Chủ tịch Lưu Chấn Đào cũng đi theo. Ngoài ra còn có cả phó Chủ tịch thường trực Trần Triết Văn.
Khu kinh tế mới Cổ Đô ở phía tây nội thành của thành phố, rộng khoảng hai mươi km vuông. Hiện giờ đã được treo biển là khu kinh tế mới quốc gia.
Trong quá trình thị sát, Nhiếp Chấn Bang lại hơi bị bất ngờ. Thái độ của Lưu Chấn Đào và Trần Triết Văn khiến Nhiếp Chấn Bang có chút kinh ngạc.
Cả quá trình thị sát, hai người rất cung kính, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn. Lưu Chấn Đào bên trái, Trần Triết Văn bên phải, lễ phép mà chu toàn. Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng không ngờ tới. Để bảo vệ uy tín của người đứng đầu, làm như vậy cũng là bình thường.
Nhưng thái độ của Trần Triết Văn cũng khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút giật mình, thậm chí có chút không chịu nổi. Từ đầu đến cuối, trong cả quá trình thị sát, Trần Triết Văn đều đứng ở bên phải, không hề giành chỗ với Lưu Chấn Đào. Trong khi thị sát, ông ta luôn ở phía sau nửa người, khi nghe báo cáo, khi nói chuyện với mình, Trần Triết Văn cũng luôn ở tại vị trí của mình.
Khi thị sát khu công nghiệp khôi phục ô tô, La Thu Lương cố ý không ngăn cản phóng viên. Lúc này, cũng là Trần Triết Văn âm thầm kéo La Thu Lương lại. Tiểu tiết như vậy lại khiến cho Nhiếp Chấn Bang không ngờ. Bất cứ trong trường hợp nào cũng suy xét đến tiểu tiết. Trần Triết Văn này thật là không đơn giản.
Hơn nữa, chuyện này, làm như vậy, dụng ý của Trần Triết Văn cũng rất rõ ràng. Đây chắc chắn là một loại biểu hiện cho việc muốn dựa vào mình.
Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang rất hiểu. Tình cảnh của Trần Triết Văn có chút khó khăn. Là một phó Chủ tịch thường trực, chức vụ trong Đảng là Phó Bí thư tổ đảng, là lãnh đạo có thực quyền. Nhưng trong chính phủ, Lưu Chấn Đào lại là người không hề nhường ai. Như vậy, hai người sẽ khó tránh khỏi có hiềm khích. Trần Triết Văn dựa vào mình, điều này cũng là lẽ thường. Hơn nữa, bản thân Nhiếp Chấn Bang cũng cần có một người như vậy để làm chệch hướng Lưu Chấn Đào.
Biết xem xét thời thế, tâm tư của Trần Triết Văn này thật không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận