Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1199. Thời gian trước phong ba.

Thời gian vẫn cứ trôi qua lặng lẽ như vậy. Các dự án ở tỉnh Lũng Tây cũng đã đi vào quỹ đạo. Ba dự án lớn, với thành phố ô tô và thành phố dầu mỏ đã khởi công, còn dự án bảo vệ môi trường rừng vào đầu xuân năm sau cũng sẽ đi vào quỹ đạo. Tổng thể mà nói thì tỉnh Lũng Tây phát triển theo khuynh hướng mạnh mẽ tiến về phía trước.
Sau khi tới tháng một thì không còn cách tết nguyên đán mấy ngày nữa. Trên dưới toàn tỉnh đều vì tết nguyên đán mà rất bận rộn.
Bên trong tỉnh, các sở, tứ đại bộ máy, các thành phố cấp 3 cũng bắt đầu việc quan trọng nhất là giao lưu. Họp mặt chúc tết trước Tết âm lịch sẽ là tiết mục cuối cùng.
Những đơn vị dưới cần thêm sự giúp đỡ và ngân sách. Tất nhiên là họ phải cẩn thận duy trì các mối quan hệ, Những lễ tiết truyền thống cần chú ý cũng không được bỏ qua.
Trong văn phòng Nhiếp Chấn Bang, gần cuối năm thì công việc cũng bận rộn nhiều lên. Cùng lúc đó, sẽ phải công bố tốc độ tăng trưởng kinh tế năm trước và tổng sản lượng GBO toàn tỉnh. Tuy rằng không cần đánh giá thành tích theo tiêu chuẩn nhưng cũng là một trong những tiêu chuẩn quan trọng.
Mặt khác, tứ đại bộ máy tổ chức an ủi và họp mặt trước khi chúc tết hàng năm nhất định phải có. Họ phải thăm hỏi các đồng chí, cán bộ lão thành ở tỉnh Lũng Tây, đặc biệt là thăm hỏi những người có thu nhập thấp, hộ nghèo ở tỉnh. Đây cũng là công việc phải làm. Tết năm nay, Nhiếp Chấn Bang muốn trở về thủ đô. Trên cơ bản, đại đa số đồng chí lãnh đạo đều ở thủ đô, thậm chí có cán bộ giống với Nhiếp Chấn Bang là có nhà ở thủ đô. Dù sao thủ đô cũng là trung tâm chính trị. Là một nơi tốt.
Trên phương diện tin tức, tất nhiên nhanh hơn so với những địa phương khác.
Mình đến Lũng Tây nhậm chức cũng đã hơn nửa năm, lần này phải về ăn tết. Sang năm sau, đầu xuân không lâu là Đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc mời dự họp. Bắt đầu năm nay là nhiệm kỳ thứ hai của Kiều tổng cũng là một nhiệm kỳ làm nhiều người chú ý. Bởi vì, nhiệm kỳ này bắt đầu thì tình hình sẽ xuất hiện rất rõ ràng. Nhiếp Chấn Bang hết sức coi trọng chuyện này. Mượn lời người xưa, Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là người thanh cao. Vì cái gì liều mạng như vậy tất nhiên là có ý nghĩa của nó. Nhưng, tư tâm vẫn có dù ít hay nhiều. Vị trí cửu đỉnh thì ai cũng muốn ngồi. Điều này là không thể phủ nhận.
Trên góc trái trên cùng bàn làm việc, đặt một chồng tư liệu văn bản rất dày. Đây đều là số liệu tổng hợp năm nay của tỉnh Lũng Tây về phương diện nông nghiệp, công nghiệp và kinh tế.
Những số liệu này, Nhiếp Chấn Bang đều chọn lựa ra để xem rất cẩn thận. Đầu tiên là xem các số liệu ngành sản xuất công nghiệp. Bố cục sản xuất có ý nghĩa tham khảo quan trọng đối với Tỉnh ủy. Đây cũng là số liệu làm tham khảo vì điều chỉnh kinh tế năm sau.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, Nhiếp Chấn Bang nhướn mày. Hạ Cương làm sao hành động như vậy. Xảy ra chuyện gì sao? Trong lòng nghĩ, ngoài miệng nói:
- Vào đi.
Cửa phòng đẩy ra, Hạ Cương vẻ mặt gấp gáp. Trên mặt có cảm giác lửa cháy đến nơi. Hoàn toàn không nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang tức giận, nếu đổi lại là lúc trước, Hạ Cương có thể nhận thấy biến hóa nhỏ này. Đi theo bên người lãnh đạo một thời gian dài, tính tình của lãnh đạo, Hạ Cương nắm rất rõ ràng. Nhất cử nhất động, không biết chau lông mày là có ý gì thì không thể tưởng tượng nổi. Nhưng về cơ bản thì Hạ Cương vẫn có thể biết được.
Đơn giản là vì sự việc thật sự là quá lớn. Lớn đến nỗi khiến Hạ Cương lòng rối loạn.
- Bí thư, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn. Quận Kinh Khai ở thành phố Lương Châu bị mấy trăm nông dân náo loạn, đã phong tỏa hai bên đường. Họ chiếm cứ ở đường vào quận Kinh Khai và tập thể kháng nghị giá cả bồi thường trưng thu, hô to quyết không thỏa hiệp và quyết cùng với chính phủ đối kháng. Thậm chí... Thậm chí...
Lúc Hạ Cương nói tới đây thì ngừng lại. Không phải là không nhớ rõ, mà những lời đó thực sự rất thái quá.
Nhiếp Chấn Bang sắc mặt trầm xuống. Nhiếp Chấn Bang làm việc, từ trước đến nay đều là gọn gàng mà linh hoạt, không dây dưa dài dòng. Bộ dạng này của Hạ Cương khiến Nhiếp Chấn Bang bất mãn. Đi theo mình hơn nửa năm mà làm việc còn như vậy thì làm sao thành việc lớn. Lập tức, trầm giọng nói:
- Tiểu Hạ, có gì mà không thể nói sao? Ấp a ấp úng như vậy giống cái gì.
Hạ Cương bị phê bình như vậy, cả người đều run lên. Lập tức nói:
- Bí thư, bọn họ còn nói là chính phủ không đáp ứng điều kiện của bọn họ thì bọn họ thà chết chứ không chịu khuất phục, phải phản kháng. Hiện tại, đã có hàng trăm phóng viên nhà báo chạy tới thành phố Lương Châu. Trước mắt, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lương Châu đều đuổi không được. Đồng chí Dương Ích Thành đã gọi điện thoại cho Tỉnh ủy.
Rầm. Nhiếp Chấn Bang đập bàn thật mạnh. Nghe được chuyện này, nếu là lãnh đạo bình thường sẽ nghĩ cách làm sao dừng lại. Nhưng với vị trí của Nhiếp Chấn Bang là không cùng suy nghĩ. Trên trăm người phóng viên truyền thông cả nước tụ tập tại khu kinh tế mới thành phố Lương Châu. Vì sao biết được nhanh như vậy? Vì sao nông dân không kiêng nể gì? Phía sau chắc có nội tình. Cầm lấy điện thoại trên bàn, bấm điện thoại di động của Dương Ích Thành, đợi kêu hai tiếng liền truyền đến thanh âm của Dương Ích Thành:
- Bí thư.
- Dương Ích Thành, chuyện gì vậy, hiện tại tôi rất hoài nghi là đem dự án thành phố ô tô để tại Lương Châu là đúng hay sai. Đơn giản nhất là vấn đề trưng thu giải phóng mặt bằng cũng không giải quyết tốt. Chức Bí thư của anh làm thế nào đây?
Vừa mở miệng, Nhiếp Chấn Bang đã lên tục chửi mắng.
Đây gọi là yêu càng sâu thì hận càng nhiều. Dương Ích Thành cũng xem như là cấp dưới của mình. Dự án thành phố ô tô để tại Lương Châu cũng là Nhiếp Chấn Bang ra sức ủng hộ. Hiện giờ, gây ra hỗn loạn lớn như vậy không phải là tự đánh vào mặt mình sao?
Thể diện và mặt mũi không quan trọng, chủ yếu là làm sao lại thành như vậy. Bên kia máy, Dương Ích Thành yên lặng nghe không dám phản bác. Tâm tình của Niếp Chấn Bang cũng dịu đi không ít, trầm giọng nói:
- Có chuyện gì vậy? Tại sao lại ồn ào như thế? Khoản tiền giải phóng mặt bằng đưa xuống không đủ sao?
- Bí thư, nói đến việc giải phóng mặt bằng thì tôi thật sự oan uổng. Dự án thành phố ô tô tại thành phố Lương Châu, tài chính của trung ương và tỉnh đều là đủ số lượng, dự án thành phố ô tô trưng đất, toàn bộ tỉnh đều chi tiền đúng chỗ, có thể nói là không có bất kì gánh nặng về mặt tài chính. Về phần đầu tư dự án đều là xí nghiệp tự gánh vác. Chúng tôi chỉ tham dự phụ trách giải phóng mặt bằng và phối hợp thực hiện thôi. Tài chính là không có vấn đề. Tôi dám lấy nguyên tắc của mình cam đoan. Khoản tiền bồi thường giải phóng mặt bằng của chúng ta là cao nhất toàn tỉnh và có thể so sánh với tiêu chuẩn thành phố.
Dương Ích Thành ủy khuất nói.
- Vậy bên kia là có chuyện gì xảy ra? Nếu có vấn đề phải lập tức báo cáo cho tôi.
Nhiếp Chấn Bang trầm giọng phân phó, sau đó tắt điện thoại.
Trên đường từ Ban quản lý trụ sở đến khu kinh tế mới thành phố Lương Châu, Dương Ích Thành và Chủ tịch thành phố Tần Nguy Nhiên cùng ngồi chung một xe.
Nhìn Dương Ích Thành để điện thoại xuống, Tần Nguy Nhiên có chút hâm mộ. Nếu có thể cùng Bí thư Nhiếp duy trì quan hệ chặt chẽ như vậy thì con đường làm quan sau này là rất có triển vọng.
- Bí thư, Bí thư Nhiếp nói như thế nào?
Tần Nguy Nhiên thấp giọng hỏi.
Dương Ích Thành cười khổ một cái, lắc đầu nói:
- Còn có thể nói như thế nào, bị la mắng một trận. Bên phía Bành Nghị Hoa là chuyện gì xảy ra.
Trong lòng Dương Ích Thành cũng tràn đầy lửa giận.
Thành ủy toàn lực ủng hộ quận Kinh Khai, muốn tiền có tiền, đòi chính sách cấp chính sách, chỉ còn chưa đem Thành ủy hội nghị thường vụ đến quận Kinh Khai thôi. Nhưng, trên cơ bản là toàn tỉnh từ trên xuống dưới đều xoay quanh quận Kinh Khai. Điều này là rất tốt. Nhưng hơn một tháng trước việc xây nhà đến bây giờ càng làm càng lớn rồi.
Xe đến cửa lớn quận Kinh Khai, trước cửa đã bị mấy trăm nông dân vây quanh rồi. Bốn phía là biểu ngữ giấy trắng mực đen đồng bộ. Nội dung đại khái là nói chính phủ vô lương tâm, ép mọi người vào đường cùng. Mục đích rất đơn giản là thành thế công vững mạnh, dựa vào tuyên truyền của giới báo chí, tạo thành chấn động cả nước và khiến trung ương chú ý đến. Việc này là tạo áp lực với tỉnh Lũng Tây và quận Kinh Khai.
Đám người bên ngoài là các nhà truyền thông đến từ khắp nơi trên cả nước. Thậm chí là có phóng viên truyền thông từ nước ngoài đến. Trong cửa lớn của quận Kinh Khai, đội cảnh vệ đã sẵn sàng trợ giúp khi có bạo lực xảy ra. Những tấm chắn từng cái từng cái làm thành một vành đai.
- Bí thư, phía trước bị chặn rồi, tôi xem hay là chúng ta đi cửa sau đi.
Lái xe quay đầu hỏi.
Dương Ích Thành gật đầu nói:
- Được.
Xe tiến vào khu vực công tác của quận Kinh Khai, ngừng ở lầu sau bãi đậu xe, từ nơi này có một cửa bên tiến vào cao ốc. Đoàn người người Dương Ích Thành vừa đến, Bành Nghị Hoa liền mang theo lãnh đạo quận Kinh Khai đến đón. Sắc mặt mỗi người đều cẩn thận, vô cùng dè dặt. Gây ra ồn ào lớn như vậy, quận Kinh Khai thành phố Lương Châu đã nổi danh cả nước rồi. Có thể tưởng tượng được là tương lai của toàn bộ bộ máy lãnh đạo sẽ âm u cỡ nào.
- Bành Nghị Hoa, rốt cuộc là sao. Tại sao lại đột nhiên gây ra chuyện này. Anh không rõ hậu quả của chuyện này sao?
Dương Ích Thành vừa nhìn thấy Bành Nghị Hoa liền quát lớn.
Giờ phút này, Bành Nghị Hoa vô cùng ủy khuất, sự việc đến nông nỗi này đã không còn gì để nói. Tương lai của mình, Bành Nghị Hoa đã không còn hy vọng gì nữa. Lập tức cúi đầu nói:
- Bí thư, chúng tôi cũng không có cách nào. Lần này, những người tụ tập gây rối là đến từ Mã gia trang. Cái thôn này hơn 90% là họ Mã và có quan niệm về dòng họ rất mạnh. Ở trong quá trình trưng thu, chúng ta dựa theo quốc gia mà bồi thường theo tiêu chuẩn cho họ. Chúng ta đối với nhà cửa, ruộng đất, vùng núi tiến hành trưng thu nhưng giá cả bồi thường nhà cửa lại xuất hiện vấn đề. Đối phương hoàn toàn là công phu sư tử ngoạm. Đề xuất của chúng ta là cho an bài xây dựng một tiểu khu để bồi thường, sau đó dựa theo giá cả bây giờ tăng thêm 10%. Phương án thứ hai là lấy diện tích đổi diện tích, ở trong khu kinh tế mới, đối diện đường lộ xây dựng tiểu khu bồi thường mà không cần nộp bất kì phí nào. Nhưng cả hai phương án đối phương đều không đồng ý. Bọn họ đề nghị là phải dựa theo giá nhà cao nhất hiện tại ở thành phố Lương Châu bồi thường. Đây không phải là công phu sư tử ngoạm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận