Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 570: Ngọn lửa chiến tranh hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.

Lời của Kiều Dịch Nhân, ám chỉ Trần Nhân Thanh, không nghĩ tới bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải khó có được được loại diện tốt như bây giờ mà lại muốn điều chỉnh.
Một mặt khác, bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải vào khoảng tháng tư sẽ đưa ra một lần điều chỉnh nữa, nói như vậy, trong bộ máy trừ phi thay đổi một số lên chức đặc thù, sẽ không điều chỉnh thường xuyên được như vậy. Dù sao một cán bộ mới nhậm chức chỉ là để nắm bắt tình hình bao gồm tình hình nhân sự và tình hình kinh tế cũng cần mất mấy tháng, bây giờ vừa mới làm quen một chút lại điều chỉnh, đó không phải trò đùa sao? Câu: Nói không được, thay đổi xoành xoạch chính là chỉ loại này.
Ngoài ra bộ máy cần ổn định, bộ máy thành phố Vọng Hải căn bản là không có lý do điều chỉnh. Trừ phi là bộ máy lãnh đạo đã ầm ĩ quá lên rồi, bằng không thì không đáng để tiến hành điều chỉnh.
Lý do thứ ba để không cần điều chỉnh là sau khi bộ máy mới của thành phố Vọng Hải nhậm chức, thành phố Vọng Hải có thể nói có rất nhiều việc bị gác lại đang cần làm, từ đống lộn xộn của tập đoàn Á Hải mà bộ máy mới trong mấy tháng ngắn ngủn đã tìm cách đưa kinh tế Vọng Hải một lần nữa sống lại, chiến tích này cũng không đáng điều chỉnh.
Lời của Kiều Dịch Nhân đã tạo ra sự tán thành của không ít lãnh đạo Tỉnh ủy, Đinh Gia Thụ Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh lúc này cũng hơi há miệng.
Sắc mặt của Trần Nhân Thanh có chút khó coi, khóe miệng giật giật một chút, Kiều Dịch Nhân không nói thẳng nhưng nói như vậy cũng đẩy ông ta đến bên bờ vực. Trung ương chẳng qua là âm thầm đồng ý điều chỉnh bộ máy thành phố Vọng Hải, bề ngoài lý do của trung ương chắc chắn không tầm thường, Lý Thái Thạch phải đi, nhất định là phải thăng chức, không nói là “Một bước đúng chỗ” mà đi tỉnh nghèo khó Trung bộ hoặc là Tây Bộ đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh hay ít nhất là Phó bí thư tỉnh ủy hoặc là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, nếu không thì khó ăn nói. Về phần thành viên bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải lại không có yêu cầu, điều chỉnh thành phố Vọng Hải chủ yếu là ý tứ của hai nhà Trần, Lý.
Năng lực của Nhiếp Chấn Bang, rất rõ ràng, không phải một Bí thư Thành ủy là có thể kìm hãm được, Nhiếp gia và Cao gia tỏ ra thái độ điều Cao Vệ và Nhiếp Gia Dân đi là đã nhượng bộ rồi.
Nhưng, có mấy lời, Trần Nhân Thanh lại không thể nói rõ, nhìn Kiều Dịch Nhân bên cạnh, Trần Nhân Thanh trầm giọng nói:
- Đối với ý kiến của Chủ tịch tỉnh Kiều, tôi cũng có một số cách nhìn, Tỉnh ủy là suy tính đến toàn cục chứ không phải một bộ phận, ở thành phố Vọng Hải lúc đó nghĩ đến kinh tế của thành phố Vọng Hải lâm vào hoàn cảnh khó khăn, trung ương và tỉnh đã điều động một lực lượng có khả năng cao vào Vọng Hải với mục đích hỗ trợ thành phố Vọng Hải làm tốt việc làm sống lại kinh tế một lần nữa. Trung ương và Tỉnh ủy vốn dự tính cần thời gian hai đến bốn năm, nhưng bây giờ kinh tế của thành phố Vọng Hải chỉ trong nửa năm ngắn ngủi liền khôi phục lại, đây là một loại khẳng định. Tôi cảm thấy nhiều thành phần ưu tú như vậy vẫn là phải chia xẻ với công việc khác...
Nói xong, Trần Nhân Thanh nhìn Phó bí thư tỉnh ủy Dịch Minh Dương bên cạnh, mỉm cười nói:
- Đồng chí Dịch Minh, anh là Phó bí thư chuyên trách Tỉnh ủy, lại phân công quản lý công tác tổ chức nhân sự, về mặt này anh là trong nghề, đối với việc điều chỉnh cán bộ Vọng Hải anh có ý kiến gì không?
Nghe được lời của Trần Nhân Thanh, Dịch Minh Dương cũng giật mình, trong mấy tháng được thuyên chuyển đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Mân Nam, Dịch Minh Dương luôn khiêm tốn, bây giờ Trần Nhân Thanh phải đi Dịch Minh Dương cũng lộ ra nanh vuốt của mình.
Trong quan trường coi trọng nhất là chữ: Tranh giành, cái gì cũng phải tranh giành, chức vị chỉ có một, không tranh giành thì không có. Bây giờ đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình là Kiều Dịch Nhân, so sánh với Kiều Dịch Nhân thì hoàn cảnh của mình rõ ràng xấu hơn.
Từ mạng lưới quan hệ mà nói mình là người nơi khác đến không có chút căn cơ nào, còn Kiều Dịch Nhân công tác ở tỉnh Phúc Kiến mười mấy năm, rất nhiều thuộc hạ.
Việc này không thể so sánh được.
Về chức vụ mà nói, mình là Phó bí thư tỉnh ủy, xếp hạng thứ ba, là cán bộ cấp Thứ trưởng, còn Kiều Dịch Nhân là Chủ tịch tỉnh, xếp hạng thứ hai, Phó bí thư Tỉnh ủy thứ nhất, cấp Bộ trưởng, lên chức Bí thư Tỉnh ủy là chuyện thuận theo thời thế.
Lúc này, ưu thế duy nhất của mình, một mặt là duy trì cách nói của bản thân, lúc thị sát địa phương, lúc phát biểu nói chuyện phải duy trì để tạo ra sức hấp dẫn, ngoài ra đề cử Bí thư Tỉnh ủy cũng chiếm một phần ưu thế tương đối lớn.
Nghĩ đến đây, Dịch Minh Dương lập tức nói:
- Về việc điều chỉnh người của thành phố Vọng Hải, tôi đã cùng ban Tổ chức thảo luận một chút bước đầu, cân nhắc đồng chí Tề Tư Nguyên thuyên chuyển làm Bí thư Thành ủy thành phố Mân Tây, đồng chí Lý Tường Thiên thuyên chuyển đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, ngoài ra đồng chí Chu Tử Huy Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy thành phố Vọng Hải thuyên chuyển đảm nhiệm Chủ nhiệm Ban văn minh Tuyên giáo tỉnh ủy.
Chức vụ hiện tại của Tề Tư Nguyên thuyên chuyển sang thành phố Mân Tây coi như là lên chức, còn Lý Tường Thiên là cán bộ cấp Giám đốc Sở thuyên chuyển đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh cũng là lên chức, nhân vật số một cấp Sở địa phương thuyên chuyển Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký thì chỗ nào cũng có, duy nhất đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký thì chắc chắn là thăng quan, một điều chỉnh này đã hoàn toàn ngăn chặn lời nói của đám người Kiều Dịch Nhân.
Nghe Dịch Minh Dương nói, Kiều Dịch Nhân cười lạnh trong lòng, Dịch Minh Dương chơi cũng thẳng thắn, để đạt được sự đề cử của Trần Nhân Thanh nên cố gắng sức lực.
Trong bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải, người của Nhiếp Chấn Bang không còn nhiều, ba người này đi thì thế lực của Nhiếp Chấn Bang ở thành phố Vọng Hải suy yếu bảy mươi phần trăm. Ác đấy, đây là lực lượng chủ yếu của bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy, về phần cán bộ phía dưới tới tầng lớp Tỉnh ủy cũng không đáng để lo nghĩ. Nhiếp Chấn Bang nếu đã bị khóa tay thì người phía dưới, cũng không dám động.
Đáng tiếc là mọi người lại không biết rằng Lưu Á Phu thành môn hạ của Nhiếp Chấn Bang, bằng không danh sách điều chỉnh này còn phải thêm Lưu Á Phu ở trong.
Đối với danh sách này chỉ có thể đồng ý một điều chỉnh nhân sự là Tề Tư Nguyên. Nghĩ đến đây, Kiều Dịch Nhân gõ ngón trỏ và ngón giữa trên mặt bàn chậm rãi nói:
- Việc sắp xếp của đồng chí Lý Tường Sâm liệu có quá mức qua loa đại khái hay không, tôi thấy hiện nay việc xây dựng kinh tế của thành phố Vọng Hải có thể có được thành tích xuất sắc thì công lao đồng chí Lý Tường Thiên là không thể bỏ qua được. Nếu ngay cả đồng chí Lý Tường Thiên cũng điều đi sẽ là một đả kích trầm trọng đối với tình hình kinh tế thành phố Vọng Hải bây giờ, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới lòng tin của dân chúng thành phố Vọng Hải. Mất nhiều hơn được.
- Ngoài ra, đồng chí Chu Tử Huy vừa mới bổ nhiệm là Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy, ủy ủy viên thường vụ thành phố Vọng Hải chưa được một tháng đã điều chỉnh, đây là làm gì vậy? Nghị quyết Tỉnh ủy không phải trò đùa, hình tượng và uy nghiêm của Tỉnh ủy còn hay không?
- Chủ tịch tỉnh Kiều, không thể nói như thế, Tỉnh ủy cân nhắc để đồng chí Chu Tử Huy, đảm nhiệm Trưởng ban Tuyên giáo thành phố Vọng Hải là ở vào cân nhắc về công việc, bây giờ đưa ra điều chỉnh cũng là cân nhắc xuất phát từ mặt công việc.
Dịch Minh Dương ở bên cạnh lên tiếng, thế cục hôm nay là chuyện người dù sao cũng đã đắc tội, chân đứng hai thuyền, hai phía đều phải lấy lòng, việc này là không thể cũng không làm được.
Trong thể chế, “Chân đạp hai truyền” là chuyện tối kỵ
Chắc chắn là chết không có chỗ chôn, có thể tưởng tượng hai cái thuyền lúc song song, lúc êm ả, một người mỗi chân giẫm lên một thuyền thì thực sự đứng rất cao nhìn rất xa, vô cùng vững chắc. Nhưng chắc chắn sẽ có lúc có mâu thuẫn, đến lúc đó một thuyền rẽ hướng đông, một thuyền đi hướng tây thì người xui xẻo nhất chắc chắn là người hai chân đạp hai thuyền này.
Do đó Dịch Minh Dương lúc này cũng không đếm xỉa rồi, chuyện đến mức này cũng không có đường lui rồi, bây giờ mà lui chỉ có thể làm người ta chê cười mà thôi.
Từ lúc vừa bắt đầu, toàn bộ hội nghị thường ủy đã tràn đầy mùi thuốc súng, lời nói của Kiều Dịch Nhân đã khẳng định hội nghị thường ủy tỉnh Phúc Kiếnkhông còn yên ổn.
Kiều Dịch Nhân cũng không có cách nào, vẫn phải e dè cảm giác của Nhiếp gia và Dương gia, việc này quan hệ đến vận mệnh tiền đồ của bản thân ông ta, Trần Nhân Thanh, Dịch Minh Dương cũng vậy
Vừa dứt lời Triệu Khải Minh cũng chầm chậm nói:
- Bí thư Minh Dương, việc này có quan liêu quá hay không?
Trong một lúc, toàn bộ hội nghị thường ủy nồng nặng mùi thuốc súng, không khí rất nghiêm trọng.
Ánh mắt của Kiều Dịch Nhân trao đổi với Tôn Vũ Châu Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy một chút, Tôn Vũ Châu cũng nói:
- Tôi có vài lời.
Dừng một chút, Tôn Vũ Châu nói:
- Đồng chí Tề Tư Nguyên thuyên chuyển làm Bí thư Thành ủy thành phố Mân Tây tôi cảm thấy rất thích hợp. Việc sắp xếp thuyên chuyển đồng chí Lý Tường Thiên đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy Quyền Chủ tịch thành phố thành phố Phủ Châu, đồng chí Uông Kiến Hoa Bí thư thành phố Bồ Châu thuyên chuyển Phó Chủ tịch thường trực thành phố thành phố Vọng Hải, về phần đồng chí Chu Tử Huy tôi thấy không cần điều chỉnh, đồng chí Chu Tử Huy vừa mới nhậm chức, điều chỉnh, tùy tiện thực sự làm cho người ta có cảm giác không cẩn thận, nghiêm túc.
Ý kiến này là phương án hai bên phương đều miễn cưỡng có thể chấp nhận, đối với Trần Nhân Thanh mà nói đưa được hai nhân vật quan trọng là Tề Tư Nguyên và Lý Tường Thiên đi là đạt mục đích, Chu Tử Huy không phải là mục đích. Đối với Kiều Dịch Nhân mà nói thì Tề Tư Nguyên và Lý Tường Thiên có được chức vị tốt cũng có thể nhận, quan trọng là Uông Kiến Hoa cũng không thuộc về phe mình và Trần Nhân Thanh, Uông Kiến Hoa là người của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Đinh Gia Thụ, điều này là điều kiện đầu tiên hai bên có thể chấp nhận.
Thấy vậy, Trần Nhân Thanh gật đầu nói:
- Nếu như vậy thì biểu quyết đi, đồng ý để đồng chí Tề Tư Nguyên thuyên chuyển làm Bí thư Thành ủy thành phố Mân Tây xin giơ tay.
Không mất nhiều thời gian vì phương án này đều được hai bên đồng ý nên có được sự biểu quyết của đại đa số rất nhanh.
Tiếp theo là việc sắp xếp của Lý Tường Thiên cũng được thông qua không mất nhiều thời gian. Thấy vậy Trần Nhân Thanh cũng đã đủ hài lòng, tiếp tục nói:
- Đồng ý đồng chí Chu Tử Huy thuyên chuyển Ban Tuyên giáo tỉnh ủy xin giơ tay.
Nói xong, Trần Nhân Thanh giơ tay lên trước, tiếp theo là Dịch Minh Dương, Vương Á Quang cũng giơ tay đồng ý, chó có ba vé, những người khác đều không giơ tay.
Đây là chuyện bình thường, thắng liên tiếp hai ván những lãnh đạo khác trong bộ máy ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đương nhiên sẽ phải nghĩ tới thái độ và ý kiến của Kiều Dịch Nhân.
Lập tức, Trần Nhân Thanh đứng lên, nói:
- Một khi đã như vậy, đồng chí Dịch Minh đại diện tổ chức tìm hai đồng chí này nói chuyện đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận