Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 670: Ăn tiệc tại gia

Câu nói này của Lý Dật Phong coi như lời giải thích với Chấn Bang rồi, đồng thời trong đó có ý giống như chuyển giao quyền lực vậy.
Trầm ngâm một lúc Chấn Bang gật đầu nói:
- Chú Lý, cháu nhất định sẽ đến đúng giờ.
Ngày thứ hai, khoảng năm rưỡi chiều.
Khí trời Tây Bắc có chút gì đó u ám, do lý do lệch giờ nên Tây Bắc bên này, bình thường phải tám chín giờ tối thì trời mới thực sự tối.
Do bị lệch giờ nên thời gian ở Tây Bắc cũng phải điều chỉnh lại cho tương ứng.
Bảy giờ chiều Chấn Bang bước vào khu dành cho người nhà của Đảng ủy.
Lúc này ở sân vườn số một, vừa bước vào cửa, cửa chính được mở to đã nghe thấy tiếng cười nói từ phòng khách vọng tới.
Vừa bước vào trong phòng khách, có bốn năm người ngồi trên ghế sofa, những người này trông có vẻ là những nhân vật trọng yếu của Lý Dật Phong, họ đều là người quen cũ của CHấn Bang.
Thấy Chấn Bang bước vào, trong phòng bếp, Lý Dật Phong mặc tạp dề bước ra:
- Chấn Bang đến rồi, tôi muốn giới thiệu với các ngài một chút.
Lúc này Trình Tân Hoa cũng đứng dậy cười nói:
- Lãnh đạo cũ, tôi và Chấn Bang đều là người quen rồi, thôi để tôi giới thiệu đi.
Nghe thấy câu này, Lý Dật Phong cũng cười nói:
- Được, Tân Hoa coi như là lãnh đạo cũ của Chấn Bang, anh giới thiệu là thích hợp nhất đấy.
Hiện giờ Trình Tân Hoa là Trưởng Ban tổ chức quận, Ủy viên thường vụ Đảng ủy, thời gian bảy năm đã hoàn thành chức phó bí thư thành ủy của thành phố cấp ba. Trình Tân Hoa được coi là hoàn thành mục tiêu dự định rồi
Thân làm thuộc hạ số một của Lý Dật Phong, tâm tư của lãnh đạo, Trình Tân Hoa đều biết hết, liền cười nói:
- Chấn Bang, giới thiệu với anh, vị này là đồng chí Lưu Ái Dân, đảm nhiệm chức Trưởng ban tuyên giáo đảng ủy Khu tự trị.
Lưu Ái Dân khoảng bốn năm, bốn sáu tuổi, trong vòng năm năm, được xem là cán bộ trẻ tuổi, tinh lực dồi dào, lúc này cũng đứng dậy cười nói:
- Trước đây, khi ở Khắc Mã, tôi rất hiếu kỳ Lê Châu, khi đó khu tự trị mở họp tôi đã gặp vài lần, tiếc là không có duyên làm quen hôm nay coi như là giải quyết một phần tâm tư của tôi rồi
Trong ấn tượng của Chấn Bang khi ở thành phố Lê Châu, lúc ấy bí thư thành ủy và chủ tịch thành phố Khắc Mã không phải họ Lưu. Người Lưu Ái Dân này, lúc đó chắc cùng với Mẫn Chí Cao đảm nhiệm chức phó. Bây giờ Mẫn Chí Cao được điều khỏi Tây Bắc rồi, Lưu Ái Dân thăng chức đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Đảng ủy của khu. Chức Trưởng ban tuyên giáo không thể không kể, năng lực của Lưu Ái Dân tuyệt đối không tầm thường.
Nghĩ tới đây Chấn Bang cảm thấy không hề xem nhẹ chuyện này chút nào, trên thực tế, năm người có mặt ở đây, không có ai là nhân vật bình thường. Trong con mắt của Lý Dật Phong, có thể bước qua pháp nhãn của ông thì không phải là nhân vật đơn giản.
Chấn Bang khiêm tốn nói:
- Trưởng ban Lưu, rất vui được gặp anh, nói ra thì anh vẫn là tiền bối, chứ nói như vậy khiến tôi không còn mặt mũi nào rồi.
Thái độ kiểu này đạt được nhiều thiện cảm của mọi người ở đây, thân phận bối cảnh của Chấn Bang, họ đều rất rõ, lại là cán bộ cấp chủ tịch trẻ tuổi nhất, hắn vốn dĩ có thể kiêu ngạo, nhưng thần sắc hắn không có bất kỳ sự kiêu căng nào, điều này có được nhiều thiện cảm của mọi người.
Tiếp đó có một vị năm mươi ba năm mươi tư tuổi, người này là phó chủ tịch, ủy viên thường vụ Đảng ủy, hai người kia tầm trên dưới bốn mươi. Một người là giám đốc sở công an, người kia là giám đốc sở tài chính
Những người này được coi là sức mạnh trung tâm của Lý Dật Phong, không thể không nói họ là trợ thủ đắc lực của Lý Dật Phong.
Đạt đến cấp tỉnh thị của khu tự trị thì không giống như thành phố cấp ba ở bên dưới.
Trong hội nghị thường vụ, nắm quyền trong tay, loại chuyện kiểu này không hiếm gặp, cũng rất bình thường rồi, nhưng đến tầng của cấp bộ này, quyền lực tập trung quá mức, loại chuyện kiểu này, trung ương kiên quyết không cho phép cũng không hi vọng nhìn thấy
Tập trung quyền lực chẳng khác nào quyền lực hủ bại. Hủ bại, đây là chuyện lớn trong đảng. Những năm gần đây liên tục đề xướng việc chống tham nhũng, điều này tuyệt đối không phải chỉ nói để đấy
Bất kể là tỉnh nào, nếu như ngay cả hội nghị thường vụ cùng đồng thanh. Chỉ có một thanh âm thì đáng sợ rồi, có khả năng sẽ bị phân tán. Ở cấp trung ương mà nói, tuyệt đối không cho phép xảy ra hiện tượng như vậy, việc tập hợp các dân tộc thiểu số ở khu tự trị này, ở cái nơi mâu thuẫn dân tộc rất phức tạp thì càng phải như vậy rồi
Lý Dật Phong rất biết lựa chọn tay chân của mình, lại rất thỏa đáng. Bản thân mình đứng đầu, thuộc hạ bên dưới gồm hai ủy viên thường vụ. Một là Trưởng ban tổ chức, một là Trưởng ban tuyên giáo. Vừa nắm giữ được nhân sự, lại vừa nắm giữ được việc tuyên truyền. Ngoài ra Phó chủ tịch thường vụ lại đảm bảo quyền phát ngôn trong chính phủ của Lý Dật Phong. Hơn nữa sở công an cũng nắm trong tay, cuối cùng mạch máu tài chính cũng trong tay mình. Thân là Bí thư đảng ủy khu tự trị, trưởng ban thư ký Đảng ủy, ít nhiều cũng phải nhìn sắc mặt của họ rồi mới hành động. Cứ như vậy, đảm bảo nguyên vẹn quyền hạn của mình, hơn nữa lại không e sợ trung ương động tới
Gừng càng già càng cay, đây là điều mà lúc này Chấn Bang mới cảm thụ được.
Sau khi làm quen với mọi người, Chấn Bang ngồi xuống, mọi người đều không phải vừa mới vào nghề chưa có kinh nghiệm, khi giao tiếp thì trong việc tiếp đãi thì sẽ cảm thấy tự nhiên, khéo léo, chỉ trong một lúc, mọi người nói huyên thuyên đủ thứ chuyện, không khí trở nên vui vẻ dễ chịu
Lúc này Lý Dật Phong gọi mọi người:
- Ăn cơm thôi, mọi người cùng vào ăn cơm nào
Thấy Lý Dật Phong gọi, mọi người đều đứng dậy, Lưu Ái Dân đến trước bàn ăn lại còn cố ý nói một cách rất khoa trương:
- Bí thư, nhiều món ăn như vậy, chỉ nghe thôi đã cảm nhận được mùi thơm rồi. Có thể nói là sắc hương vị đều đủ cả
Một câu nịnh nhỏ khiến Lý Dật Phong có chút tự đắc. Chỉ cần là người ai cũng thích nịnh. Mặc dù Lý Dật Phong là lãnh đạo liêm khiết nhưng cũng giống nhau mà thôi
Từ điểm này có thể chứng minh Lưu Ái Dân là người hết sức sâu sắc. Lý Dật Phong ha hả cười nói:
- Ái Dân anh lại nịnh tôi rồi, nhưng lần này tôi chấp nhận câu nịnh đó
Nói đoạn Lý Dật Phong nói với mọi người:
- Nào, mời mọi người đến đây ăn cơm
Lý Dật Phong đem rượu Mao Đài quý hiếm ra mời khách. Một bữa cơm có thể nói là cả khách và chủ đều vui mừng hết mức, mọi người ai cũng ngà ngà say
Mọi người đều đã ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, trên bàn trà, có ống thuốc lá gồm năm mươi điếu, Lý Dật Phong đưa mỗi người một điếu, ông cũng lấy một điếu ra hút
Xong Lý Lý Dật Phong ha hả cười nói:
- Sau bữa cơm một điếu, cuộc đời sướng như tiên, mọi người thấy không phải như vậy sao
Chấn Bang ngồi cạnh đó cũng đang học tập theo. Thân làm lãnh đạo, khả năng điều tiết không khí của mọi người thật đáng để học tập
Sau một hồi cười đùa, lúc này Lý Dật Phong nói với mọi người:
- Về vấn đề giải phóng mặt bằng, kiến thiết thành phố Tân Thành ở huyện Khổ Lâm, vấn đề này đã được phát hiện hết sức kịp thời
Nói đến đây, tất cả mọi người đều biết là bắt đầu vào vấn đề, ngừng một lát tất cả mọi người đều trở nên im lặng nghiêm túc, lúc này Lý Dật Phong tiếp tục nói:
- Lúc này cả khu tự trị Tây Bắc, mỗi kiểu kiến trúc của thị chính và thành thị cũng đang tăng nhanh bước chân. Làm sao trong quá trình mở rộng thành thị, đảm bảo được quyền lợi căn bản của quảng đại người dân, tôi thấy đây là một vấn đề lớn và cũng rất quan trọng. Lần này huyện Khổ Lâm đã giáo huấn cho chúng ta một bài học vô cùng sâu sắc
Lý Dật Phong nói như vậy, mọi người trong cuộc đều hiểu, bí thư đã thể hiện thái độ của mình, bên cạnh đó còn có Giám đốc sở công an cũng gật đầu nói:
- Bí thư, sở công an chúng ta sau khi nhận được báo cáo công tác của A Thái liền lập tức lập ra tổ chuyên án, điều tra tường tận tỉ mỉ việc khai thác phát triển của tập đoàn Đoan Á. Qua việc điều tra phát hiện không chỉ huyện Khổ Lâm như vậy mà là toàn khu, các nơi đó đều xảy ra những việc tương tự như vậy, cũng có quan hệ nhất định với tập đoàn Đoan Á. Ngoài ra quần chúng tố cáo có Chủ tịch HĐQT Mã Thiên Kỳ bị tình nghi cấu kết với các tổ chức xã hội đen cố ý gây nhiều tội danh
Ngừng một lát, ánh mắt Trịnh Ninh nhìn mọi người, nghiêm giọng nói:
- Bí thư Lý, ý của tôi là, sự việc của tập đoàn Đoan Á tạo nên ảnh hưởng vô cùng tồi tệ cho khu tự trị, hơn nữa là mối nguy hại với xã hội, tình tiết vô cùng nghiêm trọng. Tôi kiến nghị những người liên quan đến sự việc của tập đoàn Đoan Á cần bị nghiêm khắc xử lý
Vừa dứt lời thì trong phòng bỗng chốc im lặng, những lời của Trịnh Ninh kỳ thực nghiêm khắc quá rồi, không phải là đang giao lưu kín đáo với nhau mà là phát biểu ý kiến trong một hội nghị mất rồi
Lưu Ái Dân liền gật đầu nói:
- Bí thư, về chuyện của Mã Học Lương, ngài xem có thể….
Liên quan đến tập đoàn Đoan Á, nhất định là liên quan đến Học Lương, cái gọi là đánh chó ngó mặt chủ. Huống chi Thiên Kỳ là con trai của Học Lương
Lời nói của Lưu Học Dân lập tức khiến phòng khách im lặng, một lúc lâu sau, Lý Dật Phong mới mở miệng nói:
- Thiên tử phạm tội cũng bị xử như thường dân. Cổ nhân còn ý thức được điều này lẽ nào cán bộ thời đại mới này lại không được như vậy. Tôi thấy với chuyện như thế này, ngày mai có thể mở cuộc họp hội nghị thường ủy để thảo luận chuyện này, chúng ta không thể hi vọng và nuông chiều bản thân, mà nhất định phải nghiêm trị
Lý Dật Phong nói như vậy về cơ bản đã biểu lộ thái độ, nghe thấy câu này Chấn Bang cũng thấy yên lòng, cũng là trải đường cho tương lai của mình rồi
Bạn cần đăng nhập để bình luận