Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1167: Tổng Bí thư Kiều đích thân tới.

Sắp xếp ở mọi mặt đều đã khá thỏa đáng. Nhưng về đường lối thị sát thì lại có một chút bất đồng. Theo ý kiến của Trần Triết Văn và Vương Bản Xương, thủ trưởng sẽ tập trung thị sát ở ba nơi. Một là thành phố Cổ Đô, sau khi tham gia lễ kí kết thì sẽ thị sát khi kinh tế mới ở thành phố Cổ Đô cùng với trường đại học Giao thông và 211 các trường trọng điểm. Sau đó, ngày hôm sau thủ trưởng sẽ tới thành phố Thi An, ngày thứ ba là thành phố Tần Xuyên.
Nhưng phương án này lại bị Lưu Chấn Đào phản đối. Hai điểm phía trước thì Lưu Chấn Đào không có ý kiến gì nhưng ở địa phương thứ ba thì Lưu Chấn Đào lại cân nhắc tới thành phố Lâm Châu.
Cuộc tranh luận khá kịch liệt. Tất cả mọi người đều cố gắng bảo vệ ý kiến của mình. Nhiếp Chấn Bang đều nhìn thấy những điều này. Nhiếp Chấn Bang rất hiểu, ngồi đây ai mà chẳng phải là những nhân vật đã thành tinh. Chỉ là tìm một vài lý do thì không làm khó được bọn họ.
Vương Bản Xương và Trần Triết Văn liên hợp thật sự khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút ngạc nhiên. Ấn tượng của Nhiếp Chấn Bang về Trần Triết Văn vẫn không tệ. Nhưng thật không ngờ, Trần Triết Văn và Vương Bản Xương lại đi cùng nhau. Nghĩ kỹ thì chuyện này cũng bình thường. Lưu Chấn Đào nhận được sự ủng hộ của mình nên danh vọng ở trong bộ máy đương nhiên là tăng vọt.
Là phó thường vụ tỉnh ủy, Trần Triết Văn đương nhiên cần tìm ngoại viện để có thể tự thân tồn tại. Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng không quá để ý.
Với địa vị của mình bây giờ, tỉnh Lũng Tây không ai dám lay động vào vị trí này nên đương nhiên các ủy viên phải tự tìm chỗ cho mình.
Về phía tỉnh, Nhiếp Chấn Bang cũng không có ý kiến gì. Hiện giờ, việc nâng đỡ Lưu Chấn Đào là vì sự phát triển chung, sau đó, đối với Trần Triết Văn, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên sẽ có suy xét.
Nhiếp Chấn Bang cũng không biết, càng lên cao thì thủ đoạn của mình cũng ngày càng trở nên cao siêu hơn.
Nhưng Nhiếp Chấn Bang càng không ngờ chính là đề nghị của Lưu Chấn Đào. Thị sát Lâm Châu, đây quả thật là một nước cờ tốt. Vấn đề mỏ than Lăng Tiêu hiện giờ vẫn chưa kết thúc. Lăng Tiêu ở trong trại tạm giam không nói được một lời. Điều này chứng tỏ Lăng Tiêu vẫn còn ảo tưởng rằng cha Lăng Bảo Đông có thể ra tay cứu mình.
Thị sát thành phố Lâm Châu chính là mượn uy thế của thủ trưởng Kiều để bày tỏ thái độ, cũng là khiến Lăng Tiêu khiếp sợ. Đừng thấy mình có cha ở cục ủy, thủ trưởng Kiều đã tới thì chẳng ai dám bảo đảm cả.
Chuyện này Lăng Bảo Đông hận nhất đương nhiên sẽ là chính mình. Những người khác ở trong tỉnh cũng chỉ là nghe theo sự sắp xếp mà thôi. Lưu Chấn Đào làm như vậy đương nhiên là để bảo vệ chính mình. Điều này cũng đã đủ để chứng tỏ Lưu Chấn Đào là một kẻ đáng để thâm giao.
Ho khan một tiếng, Nhiếp Chấn Bang nhìn mọi người rồi chậm rãi nói:
- Mọi người đều đã nói nhiều như vậy, đã đưa ra không ít quan điểm và ý kiến. Đối với các hoạt động trước mắt, đây là những việc chúng ta đều phải làm thật tốt. Lãnh đạo ở các phương diện cần phải làm tốt công tác chuẩn bị. Đối với hành trình thị sát, cá nhân tôi cũng khá đồng ý với quan điểm của đồng chí Chấn Đào.
Không có một chút khó hiểu nào, cũng không có gì là lắt léo mà đi thẳng vào vấn đề, nói ra ý kiến của mình. Đây chính là phong cách của Nhiếp Chấn Bang.
Là nhân vật đứng đầu sẽ phải có tác phong làm việc công bằng.
Nói chuyện và làm việc đương nhiên phải linh hoạt một chút. Nếu không, là người đứng đầu anh sẽ rất dễ gây ra sự nghi kỵ và hiểu lầm.
Nhưng nếu là nhân vật số một, cần phải có sự quyết đoán, gan dạ và sáng suốt. Kiểu người bảo sao nghe vậy, chuyện gì cũng dễ dãi thì không những người ta không để vào mắt mà cũng không thể lãnh đạo được bộ máy.
Phong cách này của Nhiếp Chấn Bang hết sức khí khái và dứt khoát. Chỉ cần nói vậy là đã thể hiện được ý kiến của mình.
Đương nhiên, chỉ dựa vào khí phách thôi thì chưa được. Cần phải có năng lực, như vậy mới có thể khiến người ta tâm phục khẩu phục.
Nhìn mọi người xung quanh, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói tiếp:
- Thị sát thành phố Cổ Đô thì không có gì để nói nữa. Rất tốt, không có nhiều điều thay đổi. Về vấn đề thị sát thành phố Thi An, tôi cảm thấy ngoài việc đi thăm nghĩa trang liệt sỹ thì nên bố trí để thủ trưởng tớ thăm một thị trấn nghèo ở xa. Chúng ta không nên sợ thủ trưởng nhìn thấy bộ mặt xấu xí của mình. Đó cũng không phải là chúng ta không làm tốt công tác, chỉ có nhìn thẳng vào vấn đề thì mới có thể giải quyết được vấn đề.
- Địa điểm thứ ba, thị sát thành phố Lâm Châu, tôi thấy rất tốt. Lâm Châu là nơi tập trung nguồn năng lượng quan trọng của tỉnh. Trữ lượng của mỏ than phong phú, kinh tế của phát triển. Thời gian trước có xảy ra một vài vấn đề, vừa hay có thể cho thủ trưởng nhìn thấy chúng ta giải quyết như thế nào. Vấn đề chống tham nhũng cần phải quyết tâm.
Dứt lời, sau đó dưới sự chủ trì của Nhiếp Chấn Bang, hội nghị tiến hành biểu quyết. Lúc này, Vương Bản Xương và Trần Triết Văn đều không nói gì nữa.
Chỉ nghĩ rằng Tần Xuyên là căn cứ địa cũ của mình, muốn để cho bộ máy của Tần Xuyên được xuất hiện trước mặt lãnh đạo, không để ý tới thành phố Lâm Châu. Ai cũng hiểu, Bí thư Nhiếp sắp xếp cho thị sát thành phố LÂm Châu, không phải vì mục đích cá nhân. Nên đương nhiên không cần phải nói thêm gì nữa.
Toàn bộ đều thông qua ý kiến của Nhiếp Chấn Bang. Nhiếp Chấn Bang gật đầu, rất vừa lòng với tình hình này, nói với Lưu Hiểu Mẫn:
- Trưởng ban Thư ký, chị sửa sang lại một chút, sau đó tranh thủ gửi fax qua cho phía văn phòng trung ương. Sau đó, thủ trưởng còn phải xem qua. Thời gian gấp gáp nên càng nhanh càng tốt.
Những đồng chí khác đề chuẩn bị sẵn sàng hành động. Bảy giờ sáng mai, tập hợp ở trụ sở Tỉnh ủy, cùng với lãnh đạo một số ban ngành khác cùng tới sân bay quốc tế Tần Dương đón thủ trưởng.
Sáng sớm hôm sau, mới hơn sáu giờ, trụ sở Tỉnh ủy Lũng Tây đã vô cùng náo nhiệt. Không gì người của tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, lãnh đạo của Quân phân khu, các cơ quan tham chính, Hội đồng nhân dân đều đã có mặt đông đủ.
Ở cửa tập trung sáu chiếc xe buýt dài. Ngoài ra còn có năm chiếc xe thương vụ lớn. Nhưng lại không hề có xe con.
Tính cách của thủ trưởng Kiều, Nhiếp Chấn Bang là người hiểu rõ nhất. Thủ trưởng Kiều ghét nhất là kiểu phô trương. Sau khi thủ trưởng lên nhậm chức đã chính thức đề cập tới mấy vấn đề này. Hiện giờ, trong thẻ chế, mỗi khi tổ chức hội nghị gì đó cũng không bày đặt tiệc, hoa tươi, không mở đường nữa. Đây chính là công lao của thủ trưởng Kiều.
Nhiếp Chấn Bang đương nhiên sẽ không làm chuyện khiến cho thủ trưởng bực bội.
Đúng bảy giờ, đoàn xe xuất phát. Mỗi một chiếc xe đều có đèn báo. Sau khi chạy ra khỏi trụ sở Tỉnh ủy, quẹo vào đường lớn, liền chạy thẳng về phía sân bay Tần Dương.
Tám giờ sáng, ở trong sân bay quốc tế Tần Dương sớm đã làm xong công tác tiếp đón.
Trước một tiếng, nhân viên của sở Công an cùng với sở An ninh Quốc gia đã tới thanh tra và bố trí ở khu vực sân bay, loại bỏ các tai họa ngầm.
Khoảng tám giờ ba mươi phút, một chiếc máy bay trên bầu trời lao xuống, hạ cánh xuống dưới đường băng. Sau khi chiếc máy bay hạ cánh, cầu thang bên cạnh liền mở ra.
Sau khi mở cửa, Nhiếp Chấn Bang là người đại diện, đi lên máy bay. Trình tự này là rất bình thường. Là người đứng đầu một địa phương, khi thủ trưởng tới thị sát, đích thân mình đi lên, mời thủ trưởng xuống là một hành động rất chính quy.
Chờ một lát, cabin cũng mở ra. Nhân viên đi theo gồm có phóng viên đài truyền hình quốc gia lập tức đi xuống.
Cùng lúc đó, những đơn vị truyền thông tiên phong cũng đã nhanh chóng phân chia chiếm cứ vị trí để bắt đầu đưa tin.
- Tám giờ hai mươi ba phút sáng, Tổng Bí thư Kiều Dịch Nhân đã tới sân bay quốc tế Tần Dương…
Phóng viên đã đưa tin từ sân bay Tần Dương.
Loại đưa tin này là quy trình nhất định phải có. Nhưng bình thường sẽ không phát ra ngoài. Những chuyến công tác ra nước ngoài của thủ trưởng mới được phát tin. Nhưng làm thì vẫn phải làm.
Một lát sau, thủ trưởng Kiều đi ra cabin, đứng ở trên cao, vẫy tay ra hiệu. Sau đó, Nhiếp Chấn Bang cũng cùng đi xuống. Thủ trưởng Kiều mỉm cười, bắt tay thăm hỏi từng cán bộ của tỉnh Lũng Tây.
Nhìn đoàn xe, thủ trưởng rất vừa lòng. Không có một đoàn xe con cảnh sát dài đằng sau. Cảnh sát cũng không nhiều. Điều này chứng tỏ Nhiếp Chấn Bang làm không tệ.
Sau đó mọi người đều lên xe. Đi theo thủ trưởng Kiều có Phó thủ tướng, ủy viên Quốc hội, chủ nhiệm Văn phòng Trung ương Phương Lê. Phía tỉnh Lũng Tây, Nhiếp Chấn Bang và Lưu Chấn Đào đi cùng xe. Xe được xếp ở vị trí thứ ba.
Sở dĩ không xếp ở trước cũng vì đã có suy tính kỹ lưỡng. Thủ trưởng xuất hành cũng không phải đơn giản như vậy.
Đúng mười giờ sáng, đoàn xe chầm chậm đi vào Trung tâm triển lãm quốc tế. Ở đây, đại sảnh đã được bố trí một màn hình mới. Trên màn hình viết dòng chữ: Nghi lễ họp báo dự án hợp tác của Tập đoàn ô tô Hoa Hạ, công ty LT và Ủy ban nhân dân tỉnh Lũng Tây.
Đi vào trong, hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc. Thủ trưởng Kiều cũng nhẹ nhàng vỗ tay mỉm cười. Sau đó, mười giờ tám phút, đại biểu của ba bên, Lưu Chấn Đào, Trương Húc và Fran đều ngồi ở vị trí chủ tọa. Ở đằng sau mỗi người đều có một thư ký.
Dưới sự chứng kiến của thủ trưởng Kiều và các lãnh đạo quốc gia, lễ ký kết chính thức bắt đầu. Sau khi ba bên đã ký xong, hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay.
Nhìn ba người bắt tay trên đài, thủ trưởng Kiều cũng nhìn Nhiếp Chấn Bang ở bên cạnh, cười nói:
- Chấn Bang à, chiêu này của cậu làm tốt lắm. Đến cả tôi cũng bức bách không chịu nổi rồi.
Lời nói của thủ trưởng Kiều, tuy rằng âm thanh không lớn cũng không nhỏ nhưng những người đứng phía sau cũng có thể nghe được. Điều này khiến cho cán bộ tỉnh Lũng Tây và mấy vị lãnh đạo nhà nước đều cảm thấy ngạc nhiên. Nhiếp Chấn Bang cũng quá to gan rồi, đến thủ trưởng Kiều mà cũng dám ép bức
Bạn cần đăng nhập để bình luận