Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 886: Trò bẩn phía sau.

Trong lòng Trần Khánh Đông lúc này rõ ràng rất kích động, thư tố cáo đã đặt lên bàn Chủ tịch Nhiếp, nội dung nêu trong thư tố cáo tổng cộng có ba chứng cứ phạm tội lớn. Việc thứ nhất là lợi dụng chức vụ để tạo dựng thân tín. Thứ hai là chiếm bộ phận trung tâm, dùng người không khách quan, loại bỏ người phản đối, chèn ép đối thủ. Thứ ba là vấn đề tác phong, trong đó nêu lên sự thật là Trần Khánh Đông và Vương Mỗ công nhân viên chức nhà máy số Ba Tám có quan hệ bất chính.
Thấy vậy Trần Khánh Đông có chút hoảng sợ, rõ ràng là đối phương có sự chuẩn bị, trong tài liệu tố cáo đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, có thể nói ba vấn đề này đều có độ tin cậy. Cho nên, đây chính là nguyên nhân Trần Khánh Đông sau khi xem thư tố cáo liền có chút run rẩy, kích động, sợ hãi.
Nhưng, lời nói và thái độ của Nhiếp Chấn Bang làm Trần Khánh Đông bình tĩnh lại, tập đoàn Hoa Hạ là ngành mới, đơn vị mới, Chủ tịch hội đồng quản trị Nhiếp cũng là mới đến. Lúc trước tuy rằng không ở cùng trong hệ thống, nhưng Trần Khánh Đông cũng hiểu một chút về Chủ tịch Nhiếp. Chỉ bằng việc đã từng đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong Đảng thì Trần Khánh Đông cũng hiểu là Chủ tịch Nhiếp không phải dễ lừa dối như vậy.
Tập đoàn Hoa Hạ được coi như là một doanh nghiệp nhà nước, nội bộ doanh nghiệp nhà nước cạnh tranh rất kịch liệt, tàn khốc nhưng, so với trong Đảng thì như Kiến với Voi. Chủ tịch Nhiếp là một người đã từng “Chiến đấu” qua trong Đảng, nên còn cái gì mà chưa thấy qua, không có khả năng bị ảnh hưởng bởi chuyện nhỏ này.
Bây giờ xem ra đúng là như thế, bằng không thì Chủ tịch Nhiếp không gọi mình đến đây cho xem thư tố cáo, điều này nói rõ Chủ tịch Nhiếp tạm thời còn không định động tới mình.
Nghĩ đến đây nhận thức của Trần Khánh Đông về Nhiếp Chấn Bang lại sâu thêm một tầng, ánh mắt âm thầm nhìn đánh giá một chút người trẻ tuổi đang ngồi nghiêm chỉnh, thần thái thản nhiên trước mắt này. Đúng vậy, ở trong tầng lớp cấp tỉnh Bộ, Trần Khánh Đông cảm thấy dùng từ người trẻ tuổi để hình dung vị trước mắt này là thích hợp nhất.
Nhưng lúc này Trần Khánh Đông mới biết rằng, bất cứ kẻ nào thành công, cũng không phải ngẫu nhiên. Như người trước mắt này, cán bộ cấp cao tỉnh Bộ, ba mươi tám tuổi, quá trẻ tuổi nhưng có bản lãnh thật sự, ngay cả một số thủ đoạn này không phải người bình thường cũng có thể so sánh.
Trần Khánh Đông lại rút lại suy nghĩ coi thường, trong lòng đã quyết định là trong quá trình tiếp theo nhất định phải theo bám gót lãnh đạo, chỉ với thủ đoạn này của Trương Thắng Sơn thì chỉ sợ đến lúc đó chết cũng không biết sao mà chết.
Im lặng một chút Trần Khánh Đông ngẩng đầu nhìn Nhiếp Chấn Bang cung kính, khiêm tốn nói:
- Chủ tịch Nhiếp, về mặt làm việc tôi có chút không chú ý phương pháp, kính xin Chủ tịch Nhiếp phê bình.
Lời nói này của Trần Khánh Đông rất có kỹ xảo, nói như vậy vừa thể hiện ra một thái độ cấp dưới khiêm tốn, cẩn thận ở trước mặt Nhiếp Chấn Bang, nhưng trên thực chất lại cũng không nói rõ ràng ra người nào.
“Không chú ý phương pháp làm việc”, cái mảng này bao hàm lớn quá, Nhiếp Chấn Bang lại thấy buồn cười, Trần Khánh Đông này quả nhiên không đơn giản.
Ánh mắt nhìn chăm chú vào Trần Khánh Đông, Nhiếp Chấn Bang trở nên nghiêm túc:
- Đồng chí Khánh Đông, tự anh đánh giá một chút về ba vấn đề lớn trong thư tố cáo, bản thân anh thấy thế nào?
Nghiêm túc thì nghiêm túc, nhưng thái độ và giọng điệu nói chuyện của Nhiếp Chấn Bang đã hoàn toàn khác lúc trước, ban nãy là giữ một khoảng cách, hơi kiêu ngạo gọi là Phó trưởng ban Trần, trong lời nói vẫn hiển thị rõ ý xa lánh, nhưng bây giờ lại gọi “Đồng chí Khánh Đông” rất gần gũi, đây là chi tiết thay đổi.
Trần Khánh Đông im lặng một chút, tuy rằng suy nghĩ lãnh đạo đã có thay đổi nhưng vẫn không thể khinh thường, loại chuyện này giống với tự kiểm điểm, trả lời như thế nào thì ở mặt này phải nắm chắc, chối hết tất cả thì ngược lại sẽ làm Nhiếp Chấn Bang có suy nghĩ, mà nhận hết là tự tìm đường chết.
Sau một lát, Trần Khánh Đông nói:
- Chủ tịch Nhiếp, về ba vấn đề lớn thì cái thứ nhất và cái thứ hai tôi thừa nhận, thật sự là có một chút như vậy, nhưng tôi xin cam đoan với tổ chức, xin cam đoan với nguyên tắc tính giai cấp của tôi là tôi tuyệt đối không có bất kỳ chuyện bỏ việc công mà lo việc tư nào, tất cả công việc thì xuất phát điểm đều suy nghĩ đến lợi ích tập thể, tổ chức. Về phần điểm thứ ba, cái gọi là vấn đề tác phong thì rõ ràng là chuyện giả dối, tôi tình nguyện nhận sự điều tra của tổ chức để chứng minh sự trong sạch của tôi.
Nói tới đây, nét mặt của Trần Khánh Đông có chút kích động, những chuyện gọi là “Tạo dựng thân tín, dùng người không khách quan” này ở trong thể chế không phải chuyện ly kỳ gì. Anh làm lãnh đạo, không tín nhiệm người mình tin cẩn, chẳng lẽ, lại vô duyên vô cớ đề bạt một người không thể làm việc được với mình lên sao? Hơn nữa vị trí của Trần Khánh Đông cực kỳ mẫn cảm: Bộ phận kiểm tra kỷ luật thì cần duy trì tính độc lập tương đối, bộ phận này chắc chắn trong ban lãnh đạo của nhà máy số Ba Tám ít nhiều đều sắp xếp người bên trong, Trần Khánh Đông tất nhiên ủy thác trọng trách cho người của mình, đây chẳng phải là chuyện dùng người không khách quan gì mà đây là chuyện rất bình thường.
Trần Khánh Đông tiếp tục nói:
- Chủ tịch Nhiếpị, về vấn đề của Vương Mỗ tôi có một số việc cần báo cáo với anh một chút, chồng của Vương Mỗ khi còn sống là bạn bè thân thiết của tôi. Chúng tôi đã từng cùng nhau xuống nông thôn, trong thời kì gian khổ, chồng của Vương Mỗ đã giúp tôi rất nhiều. Sau khi về thành phố, chồng của Vương mỗ trong một lần tai nạn sản xuất bị chết, để lại mẹ góa con côi, tôi đứng trên lập trường và tình cảm bạn bè đã có sự quan tâm và trợ giúp nhất định đối với cuộc sống người nhà Vương Mỗ. Bởi vậy, cũng làm cho không ít đồng chí có sự lên án và khó chịu. Tôi không suy xét đến vấn đề hình tượng, nên đã đưa lại cho hình tượng của Vương Mỗ và tổ chức một số ảnh hưởng không tốt, tôi xin tổ chức xử phạt.
Lời của Trần Khánh Đông có ý lấy lui làm tiến, Nhiếp Chấn Bang cười mỉa một chút, cái thái độ xin xử phạt của Trần Khánh Đông rất khá, đây là anh ta chắc chắn mình sẽ không làm gì anh ta. Đối với việc này, Nhiếp Chấn Bang thật ra lại không cảm thấy mất mặt gì, ngược lại, thái độ thức thời này của Trần Khánh Đông làm Nhiếp Chấn Bang rất tán thưởng.
Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Chuyện này, đối với anh coi như là một bài học, giúp đỡ vợ góa của bạn là rất tốt, cũng nói rõ đồng chí Khánh Đông rất coi trọng tình nghĩa. Tuy nhiên, về sự trợ giúp phải chú ý mức độ, không cần quá mức thân mật, có một số việc một đồng chí nam như anh sẽ khó tránh khỏi sự bất tiện, có thể bảo vợ anh ra mặt.
Nhiếp Chấn Bang sau khi thuyết giáo một bài rồi chỉ thư tố cáo trên bàn, nói:
- Phong thư này anh lấy về đi, về sau khi làm việc vẫn phải tận tâm tận lực một chút, làm công tác kiểm tra kỷ luật là một chuyện đắc tội với người khác. Hiện giờ, cán bộ lãnh đạo đều sợ kiểm tra kỷ luật, khó tránh khỏi sẽ bôi nhọ, nói xấu cán bộ kiểm tra kỷ luật. Đây là chuyện có thật, bản thân phải ngay thẳng đàng hoàng, về các mặt phải chú ý nhiều hơn, việc cần làm phải cương quyết làm tốt.
Lời nhắc nhở cuối của Nhiếp Chấn Bang tin chắc Trần Khánh Đông hiểu rõ ý tứ, hơn nữa Nhiếp Chấn Bang tin rằng cho dù mình không nói thì Trần Khánh Đông cũng sẽ chủ động điều tra, chuyện này “Bên cạnh giường sao lại cho người khác ngủ ngáy”. Bây giờ vấn đề của Trần Khánh Đông không phải là “Bên cạnh giường ngủ yên” rồi, mà là đã có người muốn chọc anh ta, trong tình hình như vậy thì Trần Khánh Đông làm sao có thể yên được, không tìm ra người này thì sợ là Trần Khánh Đông sẽ không từ bỏ ý đồ.
Trần Khánh Đông gật đầu ngầm hiểu, đứng lên:
- Chủ tịch Nhiếp, tôi hiểu rồi, cảm tạ Chủ tịch Nhiếp, cảm ơn sự tín nhiệm và tán thành của tổ chức đối với tôi, xin Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định giúp Chủ tịch làm tốt, trong công tác kiểm tra kỷ luật nhất định sẽ không lộ ra điều gì, tôi nhất định toàn lực ứng phó làm tốt công tác các mặt, gánh vác giúp lãnh đạo.
Trần Khánh Đông không hề do dự biểu đạt ra quyết tâm của mình, lời nói này vừa có ý trung thành, cũng bày tỏ ý tứ đã lĩnh hội ý đồ của Trần Khánh Đông.
Từ trong nhà khách đi ra, nhìn lên mặt trời trên cao Trần Khánh Đông thở ra một hơi thật dài, lúc này lưng Trần Khánh Đông thậm chí đã ươn ướt, bây giờ tuy rằng đã là tháng chín, nhưng thời tiết vẫn tương đối nóng bức, tuy trong phòng ở nhà khách mở điều hòa không khí cả ngày và lại là lúc sáng sớm nên chắc chắn không nóng, nhưng Trần Khánh Đông vì sợ mà tóat mồ hôi.
Suy nghĩ cẩn thận chuyện vừa rồi, Trần Khánh Đông trầm tư, rốt cuộc là ai đang chơi mình? Rốt cuộc là ai đứng phía sau làm ra chuyện này? Mục tiêu là bản thân mình, còn là cái gì? Tất cả những điều này Trần Khánh Đông đều phải suy tính.
Tập đoàn Hoa Hạ vì là công ty mới thành lập, mấy đơn vị khác chắc chắn không có khả năng này, như vậy phạm vi chỉ có thể là trong nhà máy số Ba Tám, nhưng người trong đó mình đắc tội với ai, cứ tính tiếp như vậy thì phạm vi liền nhỏ đi nhiều.
Chững một chút, ánh mắt của Trần Khánh Đông đột nhiên sáng rực rồi lại hiện lên một tia âm u, trong nhà máy số Ba Tám, người mà mình từng có xung đột chính diện duy nhất là Trương Thắng Sơn, bây giờ xem ra chuyện này chắc chắn có quan hệ với Trương Thắng Sơn.
Đứng ở bên cửa sổ tầng ba nhà khách, Nhiếp Chấn Bang nhìn chăm chú Trần Khánh Đông lên xe rời khỏi, khóe miệng hơi mỉm cười. Sau khi có thư tố cáo thì trong lòng Nhiếp Chấn Bang đã định ra phương án rất nhanh, bây giờ xem ra cơn giận của Trần Khánh Đông đã bị kéo lên, bởi vì một phong thư tố cáo này mà Trần Khánh Đông đã đảo hướng bản thân, có Ủy ban Kỷ luật một thanh kiếm sắc này ở trong tay mình, cho dù hắn có trò bẩn gì phía sau bức màn thì Nhiếp Chấn Bang cũng sẽ không sợ hãi nhiều, hơn nữa lần đột phá này của mình hoàn toàn chỉnh hợp nhà máy số Ba Tám, hoàn toàn chỉnh hợp tập đoàn Hoa Hạ.
Nghĩ vậy Nhiếp Chấn Bang nói với thư ký Vân Phi bên cạnh:
- Thư ký Vân, mấy giờ rồi? Chuẩn bị xe, chúng ta đi Thành ủy thành phố Cam Lam.
Vân Phi nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, lập tức nói:
- Chủ tịch Nhiếp, khoảng chín giờ, nhưng vừa rồi đồng chí Hoàng Đại Dũng Thành ủy thành phố Cam Lam điện thoại tới, nói là muốn hủy bỏ cuộc họp phối hợp di dời hôm nay.
Vân Phi nói tiếp:
- Chủ tịch Nhiếp, theo tin tức, vừa rồi hộ nhà nông bên Khu công nghệ cao và tổ công tác giải phóng mặt bằng Thành ủy thành phố Cam Lam đã xảy ra một chút xung đột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận