Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1228: Chuyển giao quyền lực

Ngày hôm sau, sau khi kết thúc đại hội, đoàn đại biểu tỉnh Lũng Tây liền trở về Lũng Tây. Tại sân bay Tần Dương, lãnh đạo ở lại của tỉnh Lũng Tây đều đến sân bay nghênh đón.
Lần này hoàn toàn không đi đường nội bộ sân bay. Tất cả các đại biểu bao gồm cả Nhiếp Chấn Bang trong đó, nhất loạt đều đi đường công cộng của sân bay.
Tại cổng, phóng viên truyền thông của Đài Truyền hình tỉnh Lũng Tây, phóng viên báo tỉnh và các giới quần chúng xã hội đều chờ đợi ở đây, nghênh đón đoàn đại biểu trở về.
Cổng ra sân bay, không ít đại biểu đã nhận phỏng vấn của phóng viên. Hàng loạt lãnh đạo Tỉnh ủy Nhiếp Chấn Bang cũng không dừng lại quá lâu, mà lên thẳng xe buýt.
Vừa lên xe, Nhiếp Chấn Bang liền nói thẳng:
- Đến thẳng Tỉnh ủy! Mọi người họp hội ý một chút. Có vài việc tôi cần tuyên bố.
Tại phòng họp nhỏ của trụ sở văn phòng làm việc Tỉnh ủy, tất cả mọi người đều ngồi ở đây. Thời gian đã hơn mười một giờ, nhưng không ai có ý kiến gì.
Ai cũng biết, trong cuộc tuyển cử lần này, sau khi Bí thư Nhiếp trúng cử Phó Thủ tướng, tiếp theo, quyền lực của tỉnh Lũng Tây tất nhiên sẽ có một cuộc chuyển giao mới.
Nhiếp Chấn Bang ngồi vào vị trí của mình, nhìn quanh một lượt mọi người, chậm rãi mở miệng nói:
- Các đồng chí! Lần này đặc biệt triệu tập cuộc gặp gỡ, mục đích chủ yếu là muốn thảo luận một chút công tác tiếp đón Trưởng ban Vương Túc Châu vào ngày mai.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Thành phố Cổ Đô phải bắt đầu hành động thiết thực. Cơ quan Tỉnh ủy, các Phòng Cục Ủy cũng phải bắt đầu hành động thiết thực. Đối với công tác vệ sinh phải tiến hành quét dọn kỹ càng. Phải làm sạch các góc chết vệ sinh, bảo đảm triệt để diện mạo thành phố. Mặt khác, trị an, phòng cháy vv…các phương diện khác cũng phải chu đáo đến nơi đến chốn. Phải đem bộ mặt hoàn mỹ nhất của Lũng Tây chúng ta bày ra trước mắt Trưởng ban Túc Châu.
Cuộc họp hội ý lần này, thời gian họp cũng không dài. Nghênh đón tiễn đưa, việc như vậy đối với hàng loạt lãnh đạo thường vụ Tỉnh ủy đang ngồi đây mà nói đều không phải là chuyện gì quá ly kỳ. Cũng không phải là trẻ trung vừa mới vào thể chế không hiểu gì chưa trải qua việc gì.
Chỉ cần bước vào cái vòng tròn này thì lập tức không tránh khỏi chuyện nghênh đón tiễn đưa. Bây giờ cũng đã làm gần cả một đời rồi. Về phương diện này, đương nhiên là xe ngựa chạy đường quen. Trên thực tế, không mở cuộc họp này cũng đều biết phải làm như thế nào. Cứ làm như trước đây mà thôi.
Chẳng qua chỉ là cần thiết một chút hình thức.
Sau khi tuyên bố tan họp, vừa bước ra khỏi văn phòng, Nhiếp Chấn Bang liền nói với Trương Phóng Văn, Lý Hồng Anh, Lưu Hiểu Mẫn và La Thu Lương bên cạnh:
- Đồng chí Phóng Văn, đồng chí Hồng Anh, cả Thu Lương và Trưởng ban Thư ký đến phòng làm việc tôi một lát nhé!
Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, bốn người ngồi ở khu vực tiếp khách. Lúc này, sau khi Nhiếp Chấn Bang đích thân rót cho bốn người một tách trà nóng, lập tức cũng ngồi xuống.
Nhìn quanh một lượt bốn người, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Tôi tin rằng trong lòng các anh chị cũng đã có một nền tảng nhất định.
Bên này, Trương Phóng Văn cũng mỉm cười nói:
- Bí thư xin chúc mừng Bí thư. Sau này chắc chắn phải xưng hô là Phó Thủ tướng Nhiếp rồi.
Nói đến điều này, Lý Hồng Anh bên cạnh cũng mở miệng nói:
- Bí thư! Cấp trên có phải đã sắp xếp tất cả các quyết định cho tỉnh Lũng Tây?
Lưu Hiểu Mẫn không nói gì nhưng cũng nhìn lại. Không cần nói cũng biết, Lưu Hiểu Mẫn chắc chắn cũng đang quan tâm chú ý đến việc này.
Trầm ngâm giây lát, Nhiếp Chấn Bang cũng không phủ nhận. Vốn dĩ tập họp bốn người lại, mục đích chủ yếu chính là nói đến chuyện này. Trầm ngâm một chút, lập tức gật đầu nói:
- Tôi tin rằng không cần nói các anh chị cũng biết. Sau này tôi sẽ điều chuyển công tác đến nội các Chính phủ. Ứng cử viên Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Lũng Tây, tôi tiến cử đồng chí Lưu Chấn Đào.
Đối với việc này, bốn người đếu tương đối bình lặng, không ai mở miệng. Lưu Chấn Đào đảm nhiệm nhân vật số một, đây là việc có thể dự đoán được.
Tiếp theo, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, tôi đã tiến cử đồng chí Vương Bản Xương.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang giải thích:
- Con người Vương Bản Xương này, cụ thể thế nào, khoan hãy đánh giá anh ta. Nhưng nói một cách tương đối, khả năng anh ta thượng vị nhiều hơn so với bốn vị, đây là việc không thể phủ nhận. Mặt khác, nếu để anh ta đảm nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh cũng có thể có một sự kiềm chế nhất định, uy hiếp nhất định đối với Lưu Chấn Đào. Như vậy, cho dù tôi rời Lũng Tây, Lưu Chấn Đào đối với các anh chị cũng cần phải suy xét cho đầy đủ.
Ngoài ra, tôi đề cử đồng chí Thu Lương đảm nhiệm chức vụ Phó Bí thư Tỉnh ủy, tạm thời có thể cùng với đồng chí Phóng Văn. Như vậy, về mặt công tác tổ chức nhân sự trong toàn tỉnh, các anh chị vẫn có quyền phát ngôn rất lớn. Bất luận là Lưu Chấn Đào hay Vương Bản Xương, ắt phải đối xử khách khí với mọi người.
Nói xong những điều này, ánh mắt Nhiếp Chấn Bang nhìn về phía Trương Phóng Văn, Lý Hồng Anh và Lưu Hiểu Mẫn. Ba người lần này xem như không có điểm tốt gì, đều là trạng thái dậm chân tại chỗ. Nhưng lúc này, ba người đều sắc mặt bình thản, nhìn không thấy bất kỳ bất mãn hay bất an nào. Đối với thái độ này, Nhiếp Chấn Bang rất thích thú. Điểm này chứng tỏ, tâm tính ba người vẫn rất tốt.
Về sau, tuy mình không ở Lũng Tây, nhưng khả năng quan sát, ngược lại đã mở rộng ra trong phạm vi cả nước. Đối với bố trí của ba người, trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng sẽ có một dự định. Có cơ hội thích hợp, đương nhiên cũng sẽ đề bạt.
Hơn bảy giờ sáng.
Hạ Cương đã đến Sở Chiêu đãi Tỉnh ủy. Hôm nay, Trưởng ban Vương Túc Châu đến Lũng Tây, khoảng chừng chín giờ sáng sẽ đến sân bay. Như vậy, lúc này là vừa đúng lúc.
Đảm nhiệm chức vụ Thư ký thời gian lâu như vậy, đối với điểm quan trọng của công tác Thư ký, Hạ Cương đã hiểu rõ ràng. Lần này, lãnh đạo thăng chức, Hạ Cương cũng theo về thủ đô. Việc này khiến Hạ Cương vô cùng vui mừng. Bản thân tuổi đời vẫn còn rất trẻ, đi theo bên cạnh lãnh đạo, so với cấp cơ sở bên dưới tốt hơn nhiều.
Sở dĩ như vậy, quan trọng nhất vẫn là nền móng của bản thân quá nông, thời gian đảm nhiệm Thư ký cũng mới chỉ hơn một năm, cơ bản không xây dựng quan hệ gì bên trong tỉnh. Hiện nay đều tôn kính anh ta, đó chính là vì người ở sau lưng anh ta. Nếu Bí thư Nhiếp điều đi, bản thân điều xuống địa phương, có thể khẳng định, trong tỉnh sẽ không ai để ý đến anh ta.
Hiện nay, có thể đi cùng lãnh đạo. Đây không nghi ngờ gì nữa là một việc cực tốt.
Cho nên, trong công tác Hạ Cương trở nên tận tâm tận lực. Cũng giống như sự viện hiện nay, Hạ Cương cũng đã trải qua suy nghĩ và sắp đặt thận trọng.
Từ Tỉnh ủy đến sân bay, đường đi ước chừng một tiếng hai mươi phút đường xe. Bây giờ là bảy giờ rưỡi, vừa đúng có thể khoảng tám giờ năm mươi đến nơi.
Hơn nữa hôm nay đi đón Trưởng ban Túc Châu cũng không giống như thường ngày. Sau khi họp trước ở Tỉnh ủy, sau đi đi nghênh đón. Lại áp dụng phân công nhau hành động. Tình huống này, nhất định phải suy xét đến vấn đề thời gian trước sau.
Đến sớm, đường đường là nhân vật số một, đã sắp là Phó Thủ tướng lại đến trước so với những người khác, ở đó chờ đợi, việc này phải xem xét thế nào?
Đến muộn cũng không được, nếu thời gian ách lại, Vương Túc Châu nhìn thấy ngoài miệng không nói, trong lòng cũng khó tránh khỏi có khúc mắc. Việc này lại tăng thêm phiền toái cho lãnh đạo. Cho nên, sớm trước mười phút, có thể bảo đảm sau các lãnh đạo khác. Đây là thỏa đáng nhất.
Đương nhiên, phương diện này, những người khác đều không cần phải nói. Mỗi một lãnh đạo tham gia nghênh đón trong lòng đều sẽ có một đo đếm, mình là thân phận địa vị gì, mình phải đến nơi lúc nào, đều sẽ có một tính toán của riêng mình.
Nhiếp Chấn Bang vừa bước ra khỏi cổng lớn của Sở Chiêu đãi Tỉnh ủy đã thấy Hạ Cương chạy lên đón:
- Bí thư! Xe đã chuẩn bị xong. Bên đó, Chủ tịch Chấn Đào cũng đã khởi động.
Câu này, Nhiếp Chấn Bang có thể nghe hiểu ý. Điều này hoàn toàn không phải nói Lưu Chấn Đào đã khởi động mình cần phải khẩn trương. Ý của Hạ Cương là Lưu Chấn Đào đã đi rồi, mình ở đây qua đó vừa đúng lúc là đến sau cùng.
Lập tức gật đầu, nói:
- Được, khởi hành đi.
Mười giờ rưỡi sáng, trong hội trường Tỉnh ủy không còn chỗ ngồi. Tập trung trong hội trường đều là cán bộ lãnh đạo cấp Cục trưởng trở lên, các đồng chí lãnh đạo chủ chốt của bộ máy Thành ủy Ủy ban nhân dân các thành phố cấp địa đều đến nơi đầy đủ. Hội trường có thể chứa đến hơn hai ngàn người đã ngồi đầy cả.
Mấy chiếc xe buýt chầm chậm dừng lại cửa hội trường Tỉnh ủy. Cửa xe mở ra, Nhiếp Chấn Bang và Vương Túc Châu lần lượt bước xuống xe.
Hai người song song mà đi. Phía sau, vài đồng chí lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy, thêm Bí thư Thành ủy thành phố Cổ Đô La Thu Lương đi cùng, đều cùng bước vào lễ đường.
Trên bục Chủ tịch biểu ngữ đã treo xong. Hội nghị cán bộ lãnh đạo lần này do Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Lưu Hiểu Mẫn chủ trì.
Đầu tiên, một quy trình thứ nhất đương nhiên là tuyên bố một loạt quyết định bổ nhiệm miễn nhiệm nhân sự của trung ương.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt toàn hội trường, Vương Túc Châu từ từ đứng lên, vẻ mặt trang nghiêm cung kính, trầm giọng nói:
- Trung ương quyết định, miễn chức vụ Bí thư Tỉnh ủy Lũng Tây, Ủy viên thường vụ của đồng chí Nhiếp Chấn Bang, có bổ nhiệm khác. Bổ nhiệm đồng chí Lưu Chấn Đào đảm nhận chức vụ Ủy viên, Ủy viên thường vụ, Bí thư Tỉnh ủy Lũng Tây, đệ trình Hội đồng nhân dân tỉnh Lũng Tây miễn đi chức vụ Chủ tịch Ủy ban nhân dân tnhr Lũng Tây của đồng chí Lưu Chấn Đào. Bổ nhiệm đồng chí Vương Bản Xương đảm nhận Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Lũng Tây, quyền Chủ tịch. Miễn chức vụ Bí thư, Ủy viên thường vụ, Ủy viên Thành ủy thành phố Cổ Đô của đồng chí La Thu Lương; bổ nhiệm đồng chí La Thu Lương đảm nhiệm Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Lũng Tây. Miễn chức vụ Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy của đồng chí Lưu Hiểu Mẫn, bổ nhiệm đồng chí Lưu Hiểu Mẫn đảm nhiệm chức vụ Ủy viên, Ủy viên thường vụ, Bí thư Thành ủy thành phố Cổ Đô.
Một loạt bổ nhiệm, mặc dù Nhiếp Chấn Bang cũng có chút xúc động, chuyển giao quyền lực lúc này cũng hoàn thành. Trong một loạt bổ nhiệm nhân sự này, trước khi bổ nhiệm miễn nhiệm nhân sự Nhiếp Chấn Bang đã có tư tưởng chuẩn bị, đây là bản thân đề cử với trung ương. Trung ương suy xét toàn bộ và đồng ý với kiến nghị của mình, việc này rất bình thường. Là người sắp vào cửu đỉnh, chút tư cách này, chút thể diện này, cấp trên chắc chắn sẽ cho mình.
Nhưng, Nhiếp Chấn Bang không ngờ chính là, cấp trên không những tiếp thu toàn bộ kiến nghị của mình, hơn nữa còn làm thỏa đáng hơn, bố trí cả cho Lưu Hiểu Mẫn.
Nhân vật số một Đảng chính là nữ giới, việc này trong nước cũng không phải là hiếm gặp, việc này hoàn toàn có thể. Quan trọng hơn là, đem Lưu Hiểu Mẫn từ chức vụ Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy đưa ra. Như vậy, Lưu Chấn Đào cũng có thể yên tâm, Lưu Hiểu Mẫn cũng tránh được gượng gạo. Hành động này của cấp trên có thể nói là quá thân thiết.
Bên này, Vương Túc Châu chưa hề tạm dừng. Đánh giá cao công tác của Nhiếp Chấn Bang ở Lũng Tây, khẳng định quả quyết thành tích của Nhiếp Chấn Bang. Sau khi nói xong, nhìn Nhiếp Chấn Bang bên cạnh, nói:
- Đồng chí Chấn Bang nói vài lời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận