Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 701: Đại cục đã định.

Lời nói của Tả Trung Hoa khiến Nhiếp Chấn Bang cũng ngây người. Con người Tả Trung Hoa đúng là một nhân tài, ngay cả lời nói như vậy cũng có thể nói ra. Nhưng điều này cũng chứng tỏ tình cảnh của anh ta bây giờ rất không ổn.
Tình cảnh này, trong nước, ở nơi này không phải không có, cái gọi là độc đoán, chế độ gia trưởng như thế mà ra. Muốn làm chuyện gì đều đem ra thảo luận ở trong cuộc họp thường ủy nhưng cuối cùng, khi hội nghị biểu quyết thì kết quả cũng chỉ là phủ quyết. Như vậy thật sự là đủ để đả kích người, uy tín cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.
Nhưng, lúc này nếu là lời thỉnh giáo khiêm tốn của cán bộ cấp Huyện, thì cũng được.
Cán bộ cấp bộ như Tạ Trung Hoa mà hỏi như vậy là cực kỳ ngu ngốc.
Nhiếp Chấn Bang cũng thở dài, nhìn Tả Trung Hoa, lúc này Tả Trung Hoa cũng đã dường như nhận ra là mình đã hỏi sai, có chút xấu hổ.
Người này cũng không phải là đối tác lâu dài được. Nhìn năng lực của anh ta, đến trình độ cán bộ cấp Huyện cũng không bằng lúc nào cũng chỉ thể hiện ra sự vô dụng và tục tằn. Người này, chỉ hợp tác một lần đã quá đủ rồi. Nếu cố nhét vào hệ thống của mình sớm muộn gì cũng bị anh ta làm cho hỏng bét. Đương nhiên anh ta có thể làm đến trình độ như ngày hôm nay, chắc chắn phải có nguyên nhân mà người ta không biết. Hoặc là gia đình quý tộc hoặc là có những cơ duyên khác. Hoặc người này là một người làm việc giỏi trong công việc của anh ta, chỉ là thiếu khuyết về thủ đoạn đấu tranh chính trị mà thôi. Nhưng những thứ này, cũng chẳng hề liên quan đến bản thân Nhiếp Chấn Bang.
Trầm ngâm một chút Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Bí thư Tả, thời Tần trong Chiến Quốc thất hùng, cũng không được coi là lớn mạnh nhất, nhưng cuối cùng cũng có thể quét ngang thiên hạ. Trong đó, mưu kế “hợp tung liên hoành” lại là công lao không thể bỏ qua, ông thấy thế nào?
Trên thực tế, khi nãy Nhiếp Chấn Bang thông qua sự quyết đoán của Tả Trung Hoa cũng đã đoán ra được phần nào. Tả Trung Hoa cũng được coi là có chút thân thế, năng lực của bản thân cũng rất tốt. Nhưng nhũng điều kiện tiền đề này cũng chỉ có thể bắt đầu được trong điều kiện thuận buồm xuôi gió mà thôi.
Người như thế không phải không có. Trong giới thể thao có một cách gọi là đánh theo chiều gió. Nếu thuận buồm xuôi gió, con người tâm tư linh mẫn như này nếu không có năng lực về công tác thì cũng là thủ đoạn chính trị đều sẽ có những thể hiện xuất sắc. Nhưng trong nghịch cảnh, loại người này như thể mới một chút đã bị làm cho bối rối. Điều này lại thể hiện như trình độ của cán bộ cấp cơ sở mà thôi. Nói cho cùng, vẫn là thiếu một chút nữa.
Hiện giờ, Nhiếp Chấn Bang đã đảm đương vai trò của một nhân vật quan trọng.
Lúc này Tả Trung Hoa có cảm giác như một buổi tối ngồi nghe vua nói còn hơn cả 10 năm đọc sách. Địa vị càng cao, hội nghị thường vụ sẽ càng không cứng rắn.... cũng là như thế. Đừng chỉ nhìn thấy cán bộ thường ủy đều đứng một mình. Nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì thời gian, biểu hiện bản thân, dẫn đến những ủy viên khác đều không thấy gì là tốt đẹp.
Nói đến bản thân cũng có nhưng ưu thế riêng, rồi sau khi nghiêm túc suy nghĩ kỹ một lát, Tả Trung Hoa thành khẩn nói:
- Chủ nhiệm Nhiếp, cái gọi là một buổi tối ngồi nghe vua nói, còn hơn mười năm đọc sách. Câu nói của người xưa, ngày trước tôi đều có cảm giác hoài nghi, nhưng giờ thì tôi đã lĩnh hội được điều này rồi.
- Bí thư Tả, không biết anh thấy thế nào về chuyện Phó chủ tịch phân quản công nghiệp của tỉnh Liễu Đông?
Nhiếp Chấn Bang đột nhiên chuyển đề tài nói chuyện, nói đến chuyện này.
Giờ khôi phục lại được trạng thái bình thường, Tả Trung Hoa trở nên thanh thản hơn. Cười nói:
- Chủ nhiệm Nhiếp, tôi mới đến, còn chưa biết về tình hình của tỉnh Liễu Đông, không biết sao chủ nhiệm Nhiếp lại hỏi như vậy?
Lời nói của Tả Trung Hoa khiến Nhiếp Chấn Bang có chút kinh ngạc, trước sau người này thay đổi quá nhanh. Nếu như với trình độ khi nãy, mình hỏi câu này thì lập tức sẽ hỏi mình, chủ nhiệm Nhiếp anh thấy người nào phù hợp mới đúng chứ.
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc. Nhiếp Chấn Bang cũng không thể hiện gì cả. Cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Cũng chẳng có gì, chủ yếu là thời gian trước khi ở thành phố Thẩm Kinh, chủ tịch Tào và phó Bí thư Hạ đều nói với tôi về chuyện này. Thế nên tôi hỏi vậy thôi.
Nói cũng không cần nói quá rõ ràng như thế, vừa rồi và trước đó Tả Trung Hoa đã thay đổi quá nhanh như thế. Nhiếp Chấn Bang đã điều chỉnh lại suy nghĩ, nếu như Tả Trung Hoa trúng ý thì chắc chắn sẽ biết trả lời như thế nào.
Giờ trong lời nói này đã ẩn chứa một hàm ý rất rõ ràng. Chủ tịch Tào và bí thư Hạ cũng đã nói về chuyện này, điều này chứng tỏ bất kể là chọn ai, hai người này đều đã đạt được ý kiến chung. Hơn nữa nói như thế, tức là hy vọng có thể đạt được sự ủng hộ của Tả Trung Hoa. CÒn cụ thể là ai, thì lúc đó không quan trọng. Chỉ cần khi giơ tay biểu quyết biết là nên đứng về bên nào là được rồi.
Quả nhiên Tả Trung Hoa trầm ngâm chút rồi cũng gật đầu nói:
- Chủ tịch Tào và Bí thư Hạ đều đã tán thành chọn người, như vậy chắc chắn là không có sai lầm. Cá nhân tôi cũng chỉ là phục tùng tổ chức. Dù sao cũng là người mới đến mà. Cũng không thể tự mình đưa ra quá nhiều ý kiến.
Sau khi tiễn Tả Trung Hoa, Nhiếp Chấn Bang cũng đã từ chối lời mời của Tả Trung Hoa đến một khách sạn ở thành ủy nghỉ. Trong quá trình kiểm tra ở thành phố Liên Đạt, phía Ban Tam công cũng đã kiểm tra ra một chút vấn đề. Trong quá trình điều tra về Sở Dân chính của thành phố Liên Đạt cũng đã phát hiện ra mục tiêu tiếp đãi công vụ của Sở Dân chính. Ngoài ra, về chuyện phí đi ra ngoài cũng có chút vi phạm.
Đối với chuyện như thế này, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên cũng không thể nhẹ tay, liền nhanh chóng làm thông báo trên truyền thông. Còn bên Tả Trung Hoa quả nhiên lợi dụng cơ hội này thông qua thành ủy Liên Đạt tiến hành điều tra Sở Dân chính. Sau khi Nhiếp Chấn Bang rời khỏi thành phố Liên Đạt, bên Liên Đạt lại truyền lại thông tin. Sở trưởng Sở Dân chính tham ô về việc chuyển giao cơ quan.
Nhìn đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng đã rõ, bên thành phố Liên Đạt, cục diện của Tả Trung Hoa cũng coi như được mở ra. Còn đối với việc giơ tay biểu quyết, Nhiếp Chấn Bang không sợ anh ta không ủng hộ. Chuyện này chủ yếu là biểu quyết đã quyết định. Đến giờ có sáu phiếu rồi, đã là không thể thua được rồi. Cứ như vậy, Nhiếp công tác điều tra bên tỉnh Liêu Đông của Nhiếp Chấn Bang cũng sẽ nhanh hơn.
Đầu tháng 12, đoàn người Nhiếp Chấn Bang chính thức rời khỏi Liêu Đông, đến tỉnh Hắc Thủy. Cũng thời gian đó, bên tỉnh Liêu Đông, hội nghị thường ủy theo thông lệ cũng đã chính thức được bắt đầu.
Tỉnh ủy Liêu Đông, lúc này, trong phòng họp, trong 13 thường ủy thì đã có 12 vị đến. Không khí trong phòng họp khá nặng nề.
Tỉnh Ủy, phó bí thư Hạ Đối Tường cầm lấy bút máy, viết lên trên quyển sổ của mình cái gì đó. Bên cạnh là chủ tịch Tỉnh, đồng chí Tào Định Khôn cũng thản nhiên, tao nhã nâng tách trà lên uống.
Chín giờ hai mươi phút sáng, cánh cửa phòng họp mở ra. Tỉnh ủy, Bí Thư, chủ nhiệm hội nghị thường vụ Tỉnh – Hoắc Tư Viễn chắp tay sau lưng, đi đến, đằng sau có thư ký bưng chén trà và kẹp tài liệu.
Ngồi xuống, Hoắc Tư Viễn nhìn quanh mọi người rồi nói:
- Các đồng chí, cuộc họp lần này chủ yếu có ba vấn đề chính. Vấn đề đầu tiên, trong học tập, tăng cường bảo hộ quyền của nông dân, bảo hộ thực hiện công tác tam nông. Vấn đề thứ hai là nhằm vào báo cáo công tác kết thúc việc kiểm tra tam công lần này. Vấn đề thứ ba là thảo luận về vấn đề chọn Phó chủ tịch công nghiệp.
Hai vấn đề đầu tiên rất nhanh chóng đã đến kết luận, đến vấn đề thứ ba. Hoắc Tư Viễn cùng những người khác cũng đều nghiêm túc lại.
Lúc này, Hoắc Tư Viễn và những người khác cũng không bết rằng trên trung ương cũng đã vì chuyện này mà đã có không ít cuộc thảo luận. Theo thông lệ những việc tuyển chọn thế này trung ương sẽ tôn trọng quyết định của Tỉnh. Có thể nói thảo luận của Tỉnh có thể sẽ là kết luận cuối cùng.
Hoắc Tư Viễn đảo mắt qua nhìn các Trưởng ban và các ủy viên.
Đang chuẩn bị nói thì điều khiến Hoắc Tư Viễn không ngờ tới chính là phó bí thư Hạ đã chậm rãi nói:
- Bí Thư Hoắc, tôi muốn tung gạch thử ngọc, nói một chút về quan điểm của tôi.
Lời nói của Hạ Đối Tường được coi là đã đánh hạ cục bộ của Hoắc Tư Viễn. Nhưng thể hiện ra vẫn là nụ cười nói:
- Bí thư Hạ có chuyện gì, đương nhiên là có thể nói ra rồi.
Lúc này Hạ Đối Tường ung dung nói:
- Phó chủ tịch Công nghiệp, ý nghĩa cũng y như cái tên của nó, đây là chức danh để quản lý cả ngành công nghiệp toàn tỉnh, đối với tỉnh Liêu Đông chúng ta mà nói thì chức vụ này tương đối quan trọng. Tôi thấy nhất định phải tìm ra một người thích hợp, mới có thể đảm nhiệm được công việc này.
Những lời này đều khiến các ủy viên há hốc cả ra, Hoắc Tư Viễn cũng như vậy. Đây là công lý cho dù là người của phái nào thì cũng khôn thể dễ mà phản bác.
Chẳng lẽ anh có thể đứng ra đấy nói chọn một người không thích hợp ra để làm sao?
Dừng lại một chút rồi ông ta cũng nói tiếp:
- Trong việc chọn vị trí này, tôi xin được đề cử đồng chí Bí thư thành ủy thành phố Cương Thành – Lâm Mặc Hàn.
Vừa mới nói xong, Tào Định Khôn bên cạnh cười nói:
- Tôi cũng có chút hiểu về việc đồng chí Bí Thư Hạ đề cử vị trí này. Đồng chí Lâm Mặc Hàn là cán bộ hàng không, hơn bốn năm trước từ chức Trưởng ban Tuyên giáo, Ủy viên Thành ủy thành phố Vọng Hải, điều sang nhậm chức Bí thư của thành phố Cương Thành. Nói thực, khi đó tôi còn có thái độ hoài nghi, một người làm công tác tuyên truyền làm sao có thể quản lý thành phố Cương Thành? Nhưng thực tế đã chứng minh, đặc biệt là tập đoàn Gang thép bên Cương Thành sau khi thu hút đầu tư, đã mạnh lên không ngờ. Bột phá trở thành cơ sở về gang thép mạnh nhất nước. Năng lực như thế này khiến tôi phải khâm phục. Những năm nay, tốc độ phát triển hàng năm đều đạt 15%, điều này đều đã nói rõ năng lực của đồng chí Lâm Mặc Hàn.
Dừng lại một chút, Tào Định Khôn tiếp tục nói:
- Mặt khác, về mặt kinh nghiệm, đồng chí Lâm Mặc Hàn đã làm cán bộ cấp Sở được tám năm. Cá nhân tôi nhận thấy anh ấy có đủ khả năng để đảm nhận vị trí này.
Sau đó Tào Định Khôn, Hạ Đối Tường rồi những đồng chí khác cũng đều nhận xét về đồng chí Lâm Mặc Hàn, tất cả những lời nói đấy, đương nhiên là ủng hộ cho đồng chí Lâm Mặc Hàn lên nhận vị trí này rồi. Lúc này sắc mặt của Hoắc Tư Viễn cũng khó coi, lần này đã để cho Tào Định Khôn có cơ hội trước rồi. Trong lòng cũng thấy bàng hoàng, Lâm Mặc Hàn là người của Nhiếp Chấn Bang, không ngờ Tào Định Khôn và Hạ Đối Tường lại cùng ủng hộ, thủ đoạn này của Nhiếp Chấn Bang không phải đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận