Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 861: Tập đoàn treo biển hoạt động.

Đậm chất người tỉnh Dự Châu, khuôn mặt đầy dấu vết năm tháng vất vả, làn da ngăm đen, những vết chai trên ngón tay, tất cả đều chứng minh Trần Đại Xuyên này là một người nông dân nhà quê chính cống. Nếu không phải là Trưởng ban Cổ giới thiệu thì Nhiếp Chấn Bang chắc chắn không tin tại giữa vùng khỉ ho cò gáy này không ngờ lại có một kỳ nhân như vậy.
- Ông Trần, chúng tôi đặc biệt vì ông mà đến.
Vũ Lập bên cạnh đại diện Nhiếp Chấn Bang ân cần chào hỏi.
Trong việc chọn thư ký Nhiếp Chấn Bang vẫn chưa xác định, nên hiện giờ Vũ Lập phải kiêm mấy chức, vừa là cảnh vệ lại gánh thêm một số công việc của chức trách thư ký.
Vừa nghe thấy câu nói của Vũ Lập, nét mặt của Trần Đại Xuyên lập tức thay đổi, đứng lên không khách khí mà nói:
- Các ông tìm nhầm người rồi, nơi này không có ông Trần nào cả.
Vào lúc này, Trần Đại Xuyên nói tiếng phổ thông khá chuẩn, điểm này cũng đủ để nói rõ Trần Đại Xuyên cũng đã đi ra ngoài xã hội.
Nhiếp Chấn Bang vừa thấy biểu hiện của Trần Đại Xuyên đã biết lúc này sợ là Trần Đại Xuyên đã hiểu lầm, Trần Đại Xuyên đã từng trải qua một quá khứ đen tối, đã từng phạm sai lầm và cũng từng chịu trừng phạt, nhưng Nhiếp Chấn Bang hiểu trong xã hội có một câu nói: Vào giang hồ, cả đời giang hồ. Lăn lộn trong xã hội đen thì dễ dàng nhưng rời khỏi thì khó.
Việc Trần Đại Xuyên làm tuy nói không phải là xã hội đen nhưng cũng không coi là người tốt, Trần Đại Xuyên sợ là đã hiểu lầm mình rồi.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang tiến lên một bước, nhìn Trần Đại Xuyên nói:
- Lão Trần đại ca, anh đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải người xấu, lần này đến tìm anh cũng không phải loại chuyện đó.
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang vẫn luôn chú ý tới Trần Đại Xuyên, những lời này quả nhiên khiến cho Trần Đại Xuyên chuyển ý, sau khi biết được đám người Nhiếp Chấn Bang không phải là dạng người kia thì Trần Đại Xuyên thở phào nhẹ nhõm một hơi, động tác này tuy rằng có vẻ bí mật nhưng không giấu được ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang. Tiến lên một bước, trên mặt của Nhiếp Chấn Bang mang theo nụ cười làm cho người ta có một sự tin phục và có một cảm giác gần gũi. Ánh mắt chăm chú nhìn Trần Đại Xuyên nói:
- Lão Trần đại ca, chúng tôi không phải là loại người như anh nghĩ, lần này lại đây tìm anh, là có một chuyện muốn cùng lão Trần đại ca thảo luận một chút, anh xem chúng ta có nên vào nhà ngồi xuống trước để trao đổi tỉ mỉ một chút hay không, thế này không phải là lão Trần đại ca ngược đãi khách sao.
Nhiếp Chấn Bang nói như đùa, lập tức, làm cho sự cảnh giác của Trần Đại Xuyên giảm xuống không ít, nhưng cũng chưa hết. Trần Đại Xuyên dù sao cũng là người lăn lộn trên giang hồ, không phải trẻ con ba tuổi mà hai ba câu nói đã có thể hết cảnh giác.
Dừng một chút, Trần Đại Xuyên vẫn lựa chọn tin tưởng ba người Nhiếp Chấn Bang, cho dù là người nào nhưng nhìn từ bên ngoài đều có một loại phong độ khó có thể xóa nhòa, đây là thứ không phải người giang hồ có được.
- Mời vào trong đi.
Cuối cùng, Trần Đại Xuyên vẫn đứng lên.
Gian nhà đất gạch thấp bé, đi vào lập tức như tiến vào bóng tối, nhà của của Trần Đại Xuyên cũng không bóng đèn điện trên cao, trên mái ngói nóc nhà mơ hồ xuyên vào một ít ánh sáng, nhưng đối với lúc này cũng chẳng vấn đề gì.
Một ngọn nến được đốt lên rất nhanh, đặt ở trên bàn, cái bàn có vẻ rất đen, mặt trên dính đầy dầu mỡ đen thui.
Đem mấy cái ghế lại, sau khi cùng ba người Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống, Trần Đại Xuyên đứng ở bên cạnh nhìn ba người nói:
- Ba vị, hiện tại có thể nói là chuyện gì chưa?
Trần Đại Xuyên dựa lưng vào cửa chính, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy ra, Trần Đại Xuyên đến lúc này cũng chưa thả lỏng cảnh giác trong lòng, trong cử chỉ đều giữ lại cho mình một đường lui, không hổ là người lăn lộn giang hồ.
Đối với sự cảnh giác của Trần Đại Xuyên, Nhiếp Chấn Bang cũng không chú ý, bởi vì lần này mình đến lại đây cũng không phải là lừa dối. Lần này mình mang theo thành ý mà đến, cho dù bây giờ Trần Đại Xuyên suy nghĩ gì cũng không quan trọng, điều quan trọng là sau đây Trần Đại Xuyên suy nghĩ thế nào.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang nhìn Trần Đại Xuyên nói:
- Người anh em Đại Xuyên, xin tự giới thiệu một chút tôi là Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoa Hạ sắp thành lập, nhờ Trưởng ban Cổ giới thiệu chúng tôi thấy anh là nhân tài công ty của chúng ta cần có, hơn nữa là không thể thiếu, đây là chứng nhận công tác của tôi, anh xem một chút.
Nhiếp Chấn Bang đưa luôn thẻ công tác của mình ra, tuy rằng, thời đại đang thay đổi nhưng thói quen xem thẻ công tác để xác định thân phận vẫn luôn tồn tại.
Trần Đại Xuyên do dự nhận lấy thẻ công tác, lời vừa rồi của Nhiếp Chấn Bang thì Trần Đại Xuyên đã tin bảy phần, cái tên Trưởng ban Cổ không phải người bình thường có thể biết đến, nếu người trẻ tuổi trước mắt kia có thể nói ra chuẩn xác mà hơn nữa còn có thể tìm tới nơi này thì điều này nói rõ chắc chắn có người chỉ bảo.
Nhìn đến cấp bậc của Nhiếp Chấn Bang Trần Đại Xuyên lại cả kinh, sau khi đưa trả lại thẻ công tác cho Nhiếp Chấn Bang, Trần Đại Xuyên mở miệng:
- Các anh tìm tôi làm gì? Nếu các anh từ chỗ Trưởng ban Cổ lấy được tin tức thì chuyện của tôi tin rằng các anh cũng biết, tôi chỉ là một tên trộm mộ, tôi chẳng có văn hóa gì.
Những lời này khiến Vũ Lập và Trần Nhạc đều cười, Trần Đại Xuyên này thật ra rất thẳng thắn, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Người anh em Đại Xuyên, chúng tôi cần chính là năng lực này của anh. Trộm mộ là trái với luật pháp, là không cho phép, nhưng năng lực của anh không chỉ có riêng trộm mộ. Để tôi giải thích, anh chẳng những nghiên cứu thấu triệt kết cấu của cổ mộ mà anh cũng nghiên cứu rất sâu đối với xây dựng, đây cũng là nguyên nhân chúng tôi tìm anh. Tập đoàn Hoa Hạ là một tập đoàn hoàn toàn mới, về mặt này có thể sẽ có một số thời điểm cần người của chúng ta phải ra nước ngoài làm một số nhiệm vụ đặc thù, ví dụ như trong hoàn cảnh phải đi vào chỗ nào đó không có cảm giác con người thì đó chính là lúc anh trổ tài.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang đứng lên nói thẳng vào điểm chính:
- Người anh em Đại Xuyên, tôi tin là anh cũng không muốn sống như vậy ở đây cả đời, tôi tin anh cũng biết là người của Trưởng ban Cổ vẫn luôn đang giám sát anh. Bây giờ chính là cơ hội tốt nhất để anh thoát khỏi tình cảnh này. Vào tập đoàn Hoa Hạ thì đã chứng tỏ anh từ nay về sau chính là nhân viên công tác của nhà nước, hưởng đãi ngộ nhân viên công vụ quốc gia. Ngoài ra bản lĩnh này của anh cũng đem có thể quang minh chính đại đem ra sử dụng, đến lúc đó anh có thể công khai đi các nơi trong nước. Chỉ cần anh không vi phạm pháp luật nhà nước thì anh có thể lấy vợ sinh con, sống một cuộc sống hạnh phúc mà không ai quấy rầy, những bạn bè trước kia trên giang hồ của anh cũng không dám làm gì anh. Nếu anh có hứng thú, tôi có thể trả cho anh lương một năm là một triệu đồng, thế nào? Suy nghĩ thật kỹ một chút.
Những điều kiện này của Nhiếp Chấn Bang cũng không phải ăn nói lung tung, đây đều đã trải qua sau khi nghiên cứu cẩn thận Trần Đại Xuyên rồi mới đưa ra quyết định.
Quả nhiên, sự hấp dẫn từ ích lợi kinh tế và các mặt làm Trần Đại Xuyên không thể cự tuyệt, nếu loại người như Trần Đại Xuyên thật sự tình nguyện thì năm xưa cũng không vi phạm pháp luật. Bây giờ có loại điều kiện hậu đãi này Trần Đại Xuyên lập tức nói:
- Ông chủ, không cần suy nghĩ, anh bây giờ cho tôi một triệu tôi lập tức đi theo anh.
Nhiếp Chấn Bang nghe đến đó, cũng cười ha ha, lập tức xoay người nói với Vũ Lập bên cạnh:
- Tiểu Vũ, lập tức viết một tấm chi phiếu một triệu tiền mặt cho người anh em Đại Xuyên đây.
Bắc Kinh
Bắc Kinh vào tháng bảy nắng nóng như lửa, nhiệt huyết hừng hực nên ngày mùa hè nóng bức cũng không thể ngăn bước chân của Nhiếp Chấn Bang.
Sau khi từ tỉnh Dự Châu trở về, công tác chuẩn bị cho giai đoạn đầu của tập đoàn Hoa Hạ coi như là chính thức kết thúc, về sau chỉ còn là bổ sung vào những mặt còn thiếu.
Đầu tháng bảy, ở trung tâm của website ban Tổ chức chính phủ chính thức công khai đăng về việc đảm nhiệm của Nhiếp Chấn Bang: Đồng chí Nhiếp Chấn Bang, nam, 38 tuổi, dân tộc Hán, sinh năm 1970, bằng cấp nghiên cứu sinh, có học vị Thạc sĩ quản lý học hành chính đại học Bắc Kinh, Ủỷ viên trung ương, đã từng đảm nhiệm các chức vụ... Hiện giờ đảm nhiệm Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc, Bí thư Đảng ủy tập đoàn Hoa Hạ (cấp Bộ trưởng).
Tin tức này vừa truyền ra lập tức đưa tới sự chấn động cực lớn ở Bắc Kinh, tuy rằng lúc trước khi Nhiếp Chấn Bang dời Ba Thục thì các thế gia ở Bắc Kinh trên cơ bản cũng đã đoán được hướng Nhiếp Chấn Bang sẽ bước tiếp.
Nhưng đoán dù sao cũng là đoán, chuyện tập đoàn Hoa Hạ vẫn luôn là công tác mà Tổng bí thư Thẩm và vài vị lãnh đạo chủ chốt đang chủ trì. Tổng bí thư Thẩm là người phụ trách chủ yếu còn đồng chí Kiều Dịch Nhân lại là tổng liên lạc, như vậy các nhà ở Bắc Kinh căn bản là thăm dò không được bao nhiêu tin tức hữu dụng, đối với hướng đi của Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ là dự đoán sơ qua.
Tất cả mọi người đều biết chuyện trong thể chế cũng chính là như vậy, bất cứ chuyện gì chưa tới lúc xác định chính thức thì ai cũng không dám cam đoan sẽ phát sinh chuyện gì.
Bây giờ việc đảm nhiệm đã công khai, lập tức dẫn đến sự sôi sục ở Bắc Kinh, trong mắt mọi người, Nhiếp Chấn Bang đi như vậy thì trên cơ bản là con đường trèo lên đỉnh tương lai của Nhiếp Chấn Bang đã bị chặt đứt.
Những bàn luận ở Bắc Kinh, Nhiếp Chấn Bang lúc này không còn đầu óc để quan tâm, giờ phút này Nhiếp Chấn Bang cũng đang khẩn trương làm công tác chuẩn bị, thời gian bảy ngày công khai bày tỏ việc đảm nhiệm vừa kết thúc thì Thạch Kiến Đông thay mặt tổ chức trung ương chính thức tuyên đọc nghị quyết bổ nhiệm ở trụ sở làm việc tại Bắc Kinh của tập đoàn Trung Quốc. Kế tiếp Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, Ủy ban Cải cách và Phát triển, cùng với bộ Thương mại và các đơn vị vân vân ở bên cạnh đều thực hiện nghi thức treo biển hoạt động cho tập đoàn Hoa Hạ.
Tấm biển đồng có bốn chữ do Tổng bí thư Thẩm tự tay viết đề danh tập đoàn Hoa Hạ được treo ở cửa tòa nhà Hoa Hạ cũng là chính thức thành lập và bắt đầu đưa tập đoàn Hoa Hạ vào hoạt động.
Đồng thời điều này cũng thể hiện Nhiếp Chấn Bang là cán bộ cấp tỉnh bộ trẻ tuổi nhất trong nước, là cán bộ làm kinh tế nổi tiếng nhất trong nước, lúc này đã chính thức trở thành người đảm nhận chức vụ cao nhất trong tập đoàn Hoa Hạ.
Tiếp theo trong phòng tiệc của tập đoàn Hoa Hạ, Nhiếp Chấn Bang đầu tiên là tiếp nhận sự chúc mừng của các bộ và uỷ ban trung ương khác, sau đó Nhiếp Chấn Bang đi lên đài chủ tịch ở giữa, ở đây Nhiếp Chấn Bang nghênh đón phỏng vấn đến từ các hãng truyền thông tin tức của các quốc gia trên toàn thế giới.
Đồng thời cảnh tượng này cũng làm cho không ít gia tộc đều thở phào nhẹ nhõm, Nhiếp Chấn Bang lúc này, nếu dựa theo lệ thường trong thể chế mà nói, về cơ bản có thể khẳng định từ nay về sau Nhiếp Chấn Bang không còn cơ duyên với chính trị nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận