Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1143: Có người không nhịn được

Nghe lời nói của Triệu Tinh Long, Nhiếp Chấn Bang lập tức chau mày, Triệu Tinh Long và mình bắt đầu giao tình từ lúc ở huyện Tân Lê, lúc đó mình mới ngoài hai mươi, bây giờ mình đã bốn hai, tình bạn hai mươi năm không phải có thể tùy tiện gạt bỏ.
Đối với Triệu Tinh Long, Nhiếp Chấn Bang vẫn hết sức quen thuộc, hết sức hiểu rõ, sự việc của mỏ than Lăng Tiêu theo Nhiếp Chấn Bang nhận định là Triệu Tinh Long tất nhiên hiểu rõ. Dựa vào tính cách của Triệu Tinh Long, nếu không phải hiểu rõ thì chắc chắn không thể nói” Mỏ than Lăng Tiêu xảy ra chuyện gì rồi?”
Xem ra, Triệu Tinh Long hết sức quen thuộc đối với ông chủ của mỏ than Lăng Tiêu.
- Tinh Long! Có lời gì cậu cứ nói thẳng, cậu và ông chủ mỏ than Lăng Tiêu có phải là rất quen thuộc không? Anh ta có phải cũng là người thủ đô?
Nhiếp Chấn Bang mở miệng đi thẳng vào vấn đề.
Đầu dây bên kia, rõ ràng có thể nghe thấy Triệu Tinh Long hơi khó xử:
- Tam ca! Tính cách của em anh còn không hiểu sao? Không sai, ông chủ mỏ than Lăng Tiêu đích thật em cũng xem như là quen biết, nhưng tam ca, em muốn hỏi một chút, mỏ than Lăng Tiêu xảy ra chuyện gì? Nếu thật xảy ra chuyện lớn, anh không nói em cũng có thể điều tra ra.
Triệu Tinh Long không kiêng dè gì, thẳng thắn nói ra, hơn nữa còn nói một cách chân thành, dùng mạng lưới quan hệ và bối cảnh của Triệu Tinh Long điều tra một số chuyện vẫn là không vấn đề gì.
- Không cần điều tra, ngay giữa trưa hôm nay, một vị Phó chủ tịch của tỉnh tôi sau khi thị sát xong mỏ than Lăng Tiêu, đang trên đường trở về đã gặp tai nạn xe cộ, rất kỳ quái, nguyên nhân sự việc đang trong quá trình tiến hành điều tra, rốt cuộc là ngoài ý muốn hay là người làm hiện nay vẫn chưa thể nói được. Nhưng không nghi ngờ gì nữa, mỏ than Lăng Tiêu không thể thoát khỏi liên quan.
Đối với huynh đệ trong nhà, Nhiếp Chấn Bang cũng không tiện giấu diếm.
Đầu dây bên kia, trầm ngâm một lát, giọng nói của Triệu Tinh Long lại vang lên:
- Tam ca! Lần này, Bí thư Thành ủy Du Châu mới nhậm chức, anh biết chứ?
Bí thư Thành ủy Du Châu? Lăng Bảo Đông? Nghe đến đây, lông mày Nhiếp Chấn Bang nhíu lại, Lăng Bảo Đông, Nhiếp Chấn Bang vẫn quen biết, tính đến năm nay, tuổi tác chừng năm tư, trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh, tuổi này không được coi là có ưu thế quá lớn. Nhưng vấn đề là địa vị của thành phố Du Châu lại khác, Lăng Bảo Đông cũng là một trong những Ủy viên nhập Cục, xếp hạng trong nội bộ Đảng thậm chí còn ở trước mình. Nếu theo tính toán hiện tại thì trong thời gian năm năm nhiệm kỳ còn lại của Tổng bí thư Kiều, đến lúc đó thay đổi nhiệm kỳ, Lăng Bảo Đông vừa đúng năm chín tuổi, có hy vọng rất lớn đi vào một trong những trung tâm Cửu Đỉnh, đây cũng là một trong những nhân vật thực quyền trong nước.
Người này, trước đây đảm nhiệm chức vụ người đứng đầu một tỉnh khác, vốn dĩ trung ương xem xét để mình đến Du Châu nhậm chức, trời đưa đất đẩy làm sao, sau khi mình điều nhiệm đến Lũng Tây, vị trí của Du Châu chính là Lăng Bảo Đông đảm nhận.
Mỏ than Lăng Tiêu, Lăng Bảo Đông:
- Tinh Long! Cậu nói thật đi, giữa Lăng Bảo Đông và mỏ than Lăng Tiêu có quan hệ gì?
Lẩm nhẩm hai cái tên này, dùng hiểu biết của mình đối với Triệu Tinh Long, không thể vô duyên vô cớ mà nói đến Lăng Bảo Đông.
- Tam ca! Ông chủ của mỏ than Lăng Tiêu chính là con trai của Lăng Bảo Đông, người này ở trong hội cũng xem là một nhân vật có quan hệ rộng rãi, năm nay ba mươi tuổi, đồng trang lứa, được xem là một nhân vật có mặt mũi, nghe nói ở bên Thường Thanh Đằng anh ta cũng được hoan nghênh.
Triệu Tinh Long rì rầm nói.
Nghe đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng trầm ngâm, không nói rõ ra nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, con người Lăng Tiêu này có bối cảnh thâm hậu, không phải dễ dàng động vào.
Ở Thường Thanh Đằng được hoan nghênh, điều này chứng tỏ, quan hệ với Lý Quốc Hoa rất tốt, dùng hiểu biết của mình đối với Lý Quốc Hoa, dùng căm hận của Lý Quốc Hoa đối với mình thìchuyện này anh ta chắc chắn sẽ thò một chân vào, nếu thật sự kín mít không chút chỗ hở thì đành vậy, nếu có chỗ sơ suất thì Lý Quốc Hoa chắc chắn sẽ liên hợp cùng Lăng Tiêu theo sát mình không bỏ, lại thêm một Lăng Bảo Đông thì đích thật là sự việc nan giải.
- Được rồi, Tinh Long, tôi biết rồi.
Nhiếp Chấn Bang không nói gì nhiều, giọng nói cũng hết sức bình thản.
Lúc này Triệu Tinh Long lại hơi lo lắng:
- Tam ca! Chắc anh không muốn động đến Lăng Tiêu chứ? Suy nghĩ kỹ trước khi làm nhé! Người này làm việc trước nay đều là chuẩn bị đầy đủ, cẩn thận chặt chẽ, động đến ông ta e rằng không đtơn giản.
Nghe đến đây, trong lòng Nhiếp Chấn Bang hừ khan một tiếng, đồng thời cũng có một tia cảm động:
- Cậu yên tâm đi, làm thế nào trong lòng tôi có suy tính, Lăng Tiêu cũng không phải là người gì đáng sợ, ôi vẫn thật sự không tin, anh ta chính là Ngọc đế trên Lăng Tiêu Bảo Điện, có thể một tay che trời. Tôi mặc kệ anh ta là ai, biết thân biết phận thì thôi, ở tỉnh Lũng Tây, nếu anh ta vi phạm pháp luật rối loạn kỷ cương, đã đụng đến tay Nhiếp Chấn Bang tôi, tôi cũng không để bụng thay mặt Lăng Bảo Đông dạy dỗ anh ta một chút.
Lúc nói những lời này, trên người Nhiếp Chấn Bang lộ ra một luồng khí thế một cách tự nhiên, Hổ không ra oai đúng thật là một con mèo bệnh, danh tiếng hàng đầu của Tam ca ở thủ đô cũng không phải tùy tiện mà được gọi như vậy.
Vừa nhậm chức ở Lũng Tây, lúc này xem ra hình như khắp nơi đều không vừa ý, nhưng Nhiếp Chấn Bang lại hiểu rõ thế cục của Lũng Tây không phải đơn giản như vậy. Trong bộ máy thường ủy, không ít người đều là mãnh Long sang sông, mình sở dĩ bất động hoàn toàn không phải vì bọn họ, mà là đang để ý năng lượng phía sau họ.
Là một người có lý tưởng, có khát vọng, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên không hy vọng đắc tội chết với các nhà trong cái vòng ấy. Kiệu hoa người người đều nâng, người đắc đạo được nhiều người ủng hộ, kẻ vô đạo không người ủng hộ, chỉ đơn thuần dựa vào chính mình thì không thể lên đến đỉnh, cuối cùng cũng cần những người khác ủng hộ.
Gác điện thoại của Triệu Tinh Long, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, lúc này nghĩ nhiều nữa những việc này đã là việc không có bất kỳ ý nghĩa nào. Trước mắt, quan trọng nhất vẫn là kết quả báo cáo điều tra sự cố.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau Hạ Cương đã bước vào:
- Bí thư! Theo dặn dò của anh, đã thay mặt anh đi viếng vòng hoa cho đồng chí Lý Hoằng Nghị, bên Ủy ban lo việc tang ma đã truyền đến tin, lễ truy điệu của Lý Hoằng Nghị vào chín giờ sáng mai, cử hành tại sảnh Thái Sơn nghĩa trang công cộng Vạn Thọ, Trưởng ban Thư ký bảo tôi hỏi anh có đến lễ truy điệu không?
- Ừ! Cậu thông báo với Tiểu Vương, sáng mai chúng ta đến nghĩa trang công cộng Vạn Thọ.
- Ngoài ra, bên Tổ Điều tra đã chuyển đến một bản báo cáo, căn cứ điều tra hiện trường của Tổng đội Cảnh sát giao thông tỉnh, nguyên nhân xảy ra sự cố là vì xe tải lớn đối diện vào làm cho xe chuyên dụngcủa Phó Chủ tịch tỉnh Lý không kịp né tránh, xảy ra lật nghiêng. Căn cứ dấu vết phanh xe tại hiện trường để xem xét thì bên xe tải đang trong quá trình chạy bình thường đột nhiên chệch hướng làn xe, có nghi ngờ đi ngược chiều.
Cùng lúc Hạ Cương báo cáo, Nhiếp Chấn Bang cũng nhận lấy bản báo cáo sự cố, xem qua tỉ mỉ, sau khoảng nửa giờ điện thoại trên bàn lại reo, vừa nhận, bên kia liền truyền đến giọng nói của Lưu Chấn Đào:
- Bí thư Nhiếp! Báo cáo sự cố đã có, anh xem có nên triệu tập bộ máy thường ủy và nhân viên kỹ thuật, triệu tập hội nghị, bên Phó trưởng ban Trần nói hôm nay sẽ về thủ đô.
Thái độ của Lưu Chấn Đào vẫn rất tốt, về mặt đắn đo chừng mực, cực kỳ đúng chỗ, vừa không phân nhưng cũng có duy trì sự tôn trọng nhất định, bất kể là riêng tư hay trong trường hợp công chúng thì Lưu Chấn Đào đều duy trì cực tốt, nhìn thấy được Lưu Chấn Đào cũng có tham vọng và kỳ vọng rất lớn.
Đối với việc này, Nhiếp Chấn Bang vẫn có thể hiểu được, tỉnh Lũng Tây sắp tới sẽ tiến nhanh, hơn nữa nhân vật đứng đầu nhập Cục, đề bạt này cấp bậc rõ ràng không giống nhau. Trong thể chế trước nay có một quy tắc ngầm như vậy, đề bạt lên vậy thì càng không thể dễ dàng kéo xuống.
Nói cách khác, mình hiện tại là thân phận nhập Cục, sau khi ở đây nếu mình rời Lũng Tây, người tiếp nhận chức vụ nhất định cũng sẽ nhập Cục. Lưu Chấn Đào đương nhiên có loại chờ đợi này, chính điểm này, Lưu Chấn Đào nhìn thấy rõ là hợp tác hai bên cùng có lợi.
Trầm ngâm giây lát, Nhiếp Chấn Bang lại gật đầu nói:
- Được, nếu Phó trưởng ban Trần hôm nay về thủ đô, vậy mở một cuộc họp cũng tốt.
Sau khi có sự cho phép của Nhiếp Chấn Bang, công tác của hội nghị chuẩn bị rất nhanh chóng, chưa đến mười lăm phút thì bên này, Lưu Hiểu Mẫn đã gọi điện thoại cho hắn:
- Bí thư! Mười phút nữa, đúng chín giờ, ở phòng hội nghị lớn triệu tập hội nghị thảo luận tổng kết sự cố.
Nhiếp Chấn Bang đương nhiên hiểu ý của Lưu Hiểu Mẫn, về việc này không tồn tại nghe ai, Lưu Chấn Đào cũng không thể giả truyền tin tức ra ngoài, lớn như vậy vừa hỏi thì biết. Cho nên Lưu Hiểu Mẫn phụ trách trù bị và liên lạc, đây cũng là việc rất bình thường, không tồn tại vấn đề gì phối hợp ăn ý cùng Lưu Chấn Đào.
Đúng chín giờ, Nhiếp Chấn Bang đúng giờ bước vào, vừa vào cửa đã nhìn thấy Trần Đào sắc mặt bình thản ngồi trên ghế.
Thần thái trong lúc tình cờ để lộ ra vẻ u ám, Nhiếp Chấn Bang cũng đã nhận ra, con người Trần Đào này e rằng biểu hiện bất mãn gây khó dễ đối với mình.
Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống, đầu tiên chuyên gia giám định dấu vết và sự cố Tổng đội cảnh sát giao thông, Công an tỉnh giới thiệu tỉ mỉ tình hình.
Đợi đến khi báo cáo xong, Nhiếp Chấn Bang lại nhíu mày nói:
- Đồng chí Dược Quang! Từ trình bày vừa rồi của giáo sư Điền để xem xét, tôi có phải có thể hiểu thế này, xe tải gây ra tai nạn cho đồng chí Lý Hoằng Nghị là đang trong quá trình chạy bình thường, đột nhiên chuyển hướng gấp, đi ngược chiều một đoạn ngắn sau đó lại trở lại đường xe chạy bình thường, đây là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến phát sinh tai nạn cho đồng chí Lý Hoằng Nghị?
Dứt lời, vị giáo sư Điền vừa giới thiệu kia cũng gật đầu nói:
- Bí thư Nhiếp! đích xác có thể cho rằng như vậy.
- Xe tải vì sao đột ngột phát sinh tình huống này? Việc này cuối cùng là người gây ra hay là ngẫu nhiên? Tôi cho rằng công việc bên Tổ Điều tra vẫn chưa đủ chi tiết, nên nhanh chóng thu nhận thiết bị giám sát điều khiển ven đường, tìm ra chiếc xe tải này, tìm ra tài xế để tìm hiểu tình hình cụ thể lúc đó.
Nhiếp Chấn Bang lúc này nghiêm giọng nói.
Từ biểu hiện này có thể thấy là Nhiếp Chấn Bang đã đánh hơi được một luồng hơi thở không bình thường, đột nhiên đi ngược chiều lại đột ngột quay trở lại bình thường. Nếu là trạng thái chậm rãi, dùng năng lực của tài xế Lý Hoằng Nghị sẽ không đến mức hoảng loạn, tất cả những điều này tất nhiên là đột phát, xe tải đang trong quá trình chạy đột ngột chuyển hướng là cực kỳ nguy hiểm, làm như vậy nhất định có nội tình.
Cùng lúc với Nhiếp Chấn Bang dứt lời, bên này Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh Trương Dũng Quân cũng giơ tay, nói:
- Bí thư! Tôi nói vài lời.
Nhìn bộ dạng vội vã của Trương Dũng Quân, Nhiếp Chấn Bang thần sắc thản nhiên, trong lòng cười gằn, cuối cùng có người không nhịn được nữa rồi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận