Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 684: Tôm tép nhãi nhép.

Tỉnh Ba Thục?
Chân mày Nhiếp Chấn Bang nhíu lại. Xem ra, mọi hành động của anh khi ở tỉnh Giang Bắc cũng kích động được thần kinh mẫn cảm của Lý gia. Phỏng chừng, chuyện này cúng chính là do Lý gia trực tiếp bày mưu tính kế để Lý Quốc Binh làm ấy chứ. Bên Thẩm Ngôn Thạc tại tỉnh Giang Bắc hẳn cũng không rõ chuyện này.
Đối với việc này, Nhiếp Chấn Bang cũng không quá lo lắng. Lý Quốc Binh lúc này đi Ba Thục, mục đích cũng rất dễ hiểu, bản thân hắn nghĩ có thể dùng gậy ông đập lưng ông. Nhưng, theo Nhiếp Chấn Bang, đây chẳng qua chỉ là nhãi nhép mà thôi. Phòng Tam công, thoạt nhìn thì thấy quyền lực rất lớn, đại diện trung ương kiểm tra tình hình chấp hành điều lệ tam công của tỉnh thị cả nước. Nhưng giới hạn cũng rất nhiều, cấp bậc tỉnh thị xảy ra vấn đề, cần phải thông qua bộ phận Kiểm tra Kỷ luật của Trung ương. Còn thành phố cấp địa phương và các huyện thị, cũng chỉ có thể thông qua bộ phận kiểm tra kỷ luật của địa phương. Vô hình chung, quyền lực của phòng Tam công lại bị áp chế rất nhiều.
Đây cũng là điều bình thường, nếu thật sự quyền sinh sát nằm trong tay của phòng Tam công, chức vụ này cũng chẳng phải là chức vụ gì tốt cho cam, mà lại đặt lên chức vị cao cấp rồi.
Có chút hạn chế này, Lý Quốc Binh ở tỉnh Ba Thục muốn làm mưa làm gió cũng không hợp với tình hình thực tế, ràng buộc rất nhiều. Hơn nữa, lão Lý gia ở tỉnh Ba Thục cũng không có căn cơ gì, điều này đối với cục diện của anh ở tình Giang Bắc hiện giờ hoàn toàn khác biệt.
Mà quan trọng hơn là, Nhiếp Chấn Bang không sợ điều tra. Nếu thật sự điều tra ra người của Nhiếp hệ có hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, cũng không cần Lý Quốc Binh ra tay, chính tay Nhiếp Chấn Bang sẽ loại trừ kẻ đó.
Cho nên, sau khi nghe được câu nói của Lý Cư Bằng, Nhiếp Chấn Bang mới có vẻ thản nhiên. Nhìn Lý Cư Bằng dáng vẻ khẩn trương, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Cư Bằng này, khẩn trương như vậy làm gì. Phó chủ nhiệm Lý kiểm tra tỉnh Ba Thục cũng là điều bình thường, là làm theo phép công. Đừng gấp như vậy, từ từ nói, tỉnh Ba Thục rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lời của Nhiếp Chấn Bang khiến cho người ta có cảm giác như trời sinh một loại bình tĩnh như vậy, với nụ cười ôn hòa, giọng không ấm không nóng, lời nói vẫn duy trì không cao không thấp. Lập tức khiến Lý Cư Bằng bình tĩnh trở lại, gật đầu nói:
- Chủ nhiệm, vừa rồi tôi nhận được điện thoại của Bí thư Cương Tài, Phó chủ nhiệm Lý 5 ngày trước đã đến tỉnh Ba Thục.
Nghe qua lời giới thiệu của Lý Cư Bằng, Nhiếp Chấn Bang lúc này mới hiểu được đầu đuôi câu chuyện. Hóa ra, từ tỉnh Giang Bắc bên này, sau khi điều tra vụ án của Bành Thành. Lý Quốc Binh đã dắt theo một tổ nhân viên, nhanh chóng kiểm tra tỉnh Việt Đông. Tới 5 ngày trước, đã dẫn người trực tiếp tới tỉnh Ba Thục, vài ngày trước, tổ công tác tiến hành điều tra cẩn thẩn đối với Tỉnh ủy, cơ quan Ủy ban nhân dân tỉnh, Hội đồng nhân dân tỉnh và cơ quan Mặt trận Tổ quốc, nhưng cũng không phát hiện có vấn đề gì. Sau đó, đoàn người Lý Quốc Binh cũng bắt đầu tiến hành kiểm tra đối với cơ quan và các cục trực thuộc tỉnh Ba Thục, vừa kiểm tra xong sở Công an tỉnh Ba Thục nhưng cũng không phát hiện vấn đề gì nghiêm trọng.
Sở Công an tỉnh Ba Thục tổng cộng có 16 chiếc xe cảnh sát là xe việt dã hiệu Toyota, trên văn bản ghi chép đăng ký, là vừa mới đăng ký năm nay. Hiển nhiên điều này mâu thuẫn với quy định điều lệ tam công được ban hành. Từ năm trước đó, 21 tỉnh, thành phố được tiến hành thí điều điều lệ tam công, sau đó Trung ương đã có quy định rõ ràng về phương diện xe công và chi phí công. Nhưng phàm là dùng xe công vụ, các cơ quan chính Đảng, các cục ủy bình thường chỉ cho phép trang bị xe thương hiệu dưới 180 ngàn nhân dân tệ. Đồng thời, cũng có quy định nghiêm chỉnh thực hiện đối với xe công, cửa sổ xe không quá 18 inch, xe việt dã dài không quá 2 mét 41.
Chỉ nhìn từ một vài thứ này, hiển nhiên là 16 chiếc xe hiệu Toyota này của sở Công an tỉnh Ba Thục rất ngang ngước, rõ ràng vượt quá tiêu chuẩn. Không kể đến giá cả, mà số lượng và quy cách đều vượt khỏi quy định.
Nghe đến đó, chân mày Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu lại. Nếu thật sự như vậy, bên sở Công an tỉnh Ba Thục thực không còn gì để nói.
Nhưng, với sự hiểu biết của Nhiếp Chấn Bang về cha mình, năng lực của công tuy rằng không tốt lắm, nhưng làm việc vẫn hết sức điềm đạm. Nói không phải, nhưng có chút không đòi hỏi công lao gì, chỉ không mong thất bại mà thôi. Chuyện như vậy tuyệt đối không thể phát sinh ngay dưới mắt ông, chuyện này khẳng định có nội tình gì đó.
Lập tức, nhìn Lý Cư Bằng nói:
- Cư Bằng, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục, có giải thích cụ thể gì không?
- Có!
Lý Cư Bằng gật gật đầu khẳng định, rồi tiếp tục nói:
- Sau đó, Ủy ban nhân dân tỉnh và sở Công an tỉnh Ba Thục đem ra văn kiện của bộ Công an và cảnh sát hình sự quốc tế để chứng minh. Đám xe này là do đầu năm nay, bộ Công an và tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế có làm một hoạt động liên hiệp, mục đích nhằm tăng cường trợ giúp thiết bị và lực lượng của các khu địa phương Tây Bắc xa xôi nước ta. Đây là được quyên tặng.
- Nhưng, bên Lý Quốc Binh cũng cho rằng nếu là xe quyên tặng, tại sao không giải thích được vì sao không phân phối xuống, nói sở Công an tỉnh Ba Thục vượt chỉ tiêu phân phối xe. Và đã đem chuyện này thông báo xuống toàn thể cấp dưới, áp lực dư luận để tạo ra sự thật. Hiện giờ Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục và sở Công an tỉnh đều đang gặp phải áp lực dư luận rất lớn. Hiện nay, tin tức nay đã ảnh hưởng tới tỉnh Giang Bắc bên này.
Nghe Lý Cư Bằng tỷ mỉ kể lại, Nhiếp Chấn Bang không nói gì, chỉ gật đầu. Khoát tay, nói với Lý Cư Bằng:
- Ừ, tôi biết rồi.
Hiệu được nguyên nhân và hậu quả của sự việc, Nhiếp Chấn Bang cũng rơi vào trầm tư. Nói từ góc độ phòng Tam công, Lý Quốc Binh hôm nay quả thực là có lý do.
Chuyện này cũng không thể trách được Lý Quốc Binh. Tỉnh Ba Thục ấy đã rõ ràng để lộ ra sơ hở, Lý Quốc Binh không bắt lấy thì quả không xứng được Lý lão gia coi trọng như vậy.
Những chiếc xe này là do tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế biếu tặng, không sai. Hơn nữa cũng đã báo lên Trung ương và được phê chuẩn, nhưng trong quá trình sử dụng những chiếc xe này đã được chỉ ra rõ ràng, đây là để tăng cường và phát triển lực lượng cảnh sát tại các địa phương khó khăn, xa xôi như Tây Bộ. Sở Công an tỉnh Ba Thục toàn bộ đều lưu lại, tự mình sử dụng, vậy thì coi là thế nào chứ. Thành phố Thiên Phủ là khu vực nghèo khó sao? Là một trong 16 thành phố cấp tỉnh trong nước, thành phố Thiên Phủ so với đại đa số các tỉnh lị khác còn tốt hơn nhiều.
Đây là lỗ hổng lớn nhất, phân phối toàn bộ xe xuống, không hề đánh động cho ai, chỉ giữ trong tay mình là đã vi phạm ý muốn của tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế. Bất kể nói thế nào, Lý Quốc Binh gán cho sở Công an tỉnh Ba Thục tội danh sắp xếp xe công vượt chỉ tiêu cũng là điều hợp lý.
Sau một hồi trầm mặc, Nhiếp Chấn Bang cầm điện thoại lên, trực tiếp bấm số điện thoại cầm tay của bố anh, Nhiếp Quốc Uy. Đầu dây bên kia bắt máy, tiếng cười sang sảng của Nhiếp Quốc Uy truyền tới:
- Chấn Bang à, chuyện của tỉnh Ba Thục xem ra đã đến tai con rồi.
Nghe giọng điệu của ông cụ vẫn thoải mái như vậy, trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng được chấn an không ít. Thân Nhiếp Quốc Uy ở nơi đầu sóng ngọn gió còn không lo lắng, điều này chứng tỏ chuyện này sẽ không có vấn đề gì lớn.
Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Cha, nếu truyền thông cả nước đều đang nhìn vào nhất cử nhất động của phòng Tam công. Có biến động nhỏ gì mà không biết chứ? Lần này…?
Lời còn chưa nói hết, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói của Nhiếp Quốc Uy:
- Tiểu tử này, muốn hỏi sự tình ở tỉnh Ba Thục hả, không có chuyện gì to tát cả. Chuyện này, bên sở Công an đích thực đã làm sai, nhưng đây là quyết định của tổ Đảng tỉnh Ba Thục, phải xử.
Dừng một chút, giọng nói của Nhiếp Quốc Uy cũng hạ thấp xuống, nói:
- Mặt khác, đồng chí Thái Bình lúc này rất khó chịu, có định kiến rất lớn đối với phòng Tam công các con.
Những câu nay cũng tỏ rõ hàm ý trong đó, Nhiếp Chấn Bang vừa nghe liền nói:
- Cũng nên như vậy, nên như vậy. Con nghĩ, phòng Tam công chúng con hiện nay trong mắt các lãnh đạo các địa phương trong cả nước đều không thuận cũng là điều rất bình thường. Cha, nếu đã như vậy, con tắt máy đây. Bản thân cha cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe.
Sau khi cúp điện thoại, Nhiếp Chấn Bang vẫn vô cùng thoải mái. Lần này, lão Lý gia thật sự làm một chuyện nhãi nhép rồi.
Một mặt, nghe giọng điệu ông cụ thì thấy, những xe cảnh sát lưu trong cục là quyết định của tổ Đảng cục Công an tỉnh Ba Thục, đây là quyết định của tập thể. Đương nhiên, Bí thư Đảng, Giám đốc sở là người đứng đầu phải gánh vác trách nhiệm chính. Nhưng, pháp luật không trách số đông, bất kể thế nào cũng không xử phạt quá nặng.
Mặt khác, từ lời nói của ông cụ cũng có thể đoán ra, các cán bộ lãnh đạo sở Công an tỉnh Ba Thục cũng sẽ được trải qua khảo ngiệm. Nói cách khác, ngoại trừ chuyện này, trên các phương diện khác cũng không hề có bất kỳ hành vi vi phạm kỷ luật nào. Như vậy, Lý Quốc Binh muốn mượn cơ hội này để đào sâu cũng không đào được ra cái gì.
Thứ hai nữa, Bí thư Thái Bình rất bất mãn với phòng Tam công, nói theo lời của Bí thư Thái Bình thì nơi này không phải là do năm đó anh ở Vọng Hải hợp tác với Lý Thái Bình, mà là Bí thư Tỉnh ủy đương nhiệm tỉnh Ba Thục, Tăng Thái Bình.
Đừng cho rằng cái tên Tăng Thái Bình nghe thật hài hòa. Bí thư Thái Bình thực ra hiểu rất rõ cán bộ như Tăng Thái Bình, Bí thư Thái Bình không phải là người dễ chơi, mà thực sự là một nhân vật có quyền lực. Thái độ làm việc và phong cách rất hăng hái.
Nói là bất mãn với phòng Tam công, kỳ thật về mặt này, hàm ý chính là, nhân vật đứng đầu sở Công an tỉnh Ba Thục là người của Tăng Thái Bình. Lý Quốc Binh làm như vậy mục đích quá rõ ràng, muốn mượn cơ hội này để đã kích Nhiếp Chấn Bang. Nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không phản công, lại đắc tội với Tăng Thái Bình.
Đây chính là kiểu vừa ăn cắp vừa la làng điển hình. Hành vi như thế này không phải kẻ tầm thường có thể đoán biết được. Lý Quốc Binh sau khi khơi dậy sự bất mãn của Tăng Thái Bình, cứ tiếp tục cách đó, Lý Quốc Binh sẽ tiến hành kiểm tra tỉnh Ba Thục, cũng sẽ không dễ dàng, vui vẻ mà sống qua ngày như vậy.
Nghĩ thông suốt những điểm này, tâm tình của Nhiếp Chấn Bang càng tốt hơn. Lão Lý gia hiện giờ đã nhà dột lại gặp mưa dầm, ở thủ đô đã tạo ra không ít kẻ thù cùng lúc. Bây giờ còn đắc tội với Tăng Thái Bình. Có thể tưởng tượng ra lão Lý gia nhất định sẽ điều chỉnh Lý Quốc Binh.
Mắt nhắm mắt mở, nghỉ ngơi ở trong xe. Xe rất nhanh đã xuyên quan đương cao tốc xuyên ra khỏi thành phố Giang Châu. Khoảng 3 giờ rưỡi, tốc độ của đoàn xe từ từ giảm xuống. Bên cạnh, Lý Cư Bằng thấp giọng nói:
- Chủ nhiệm, chủ nhiệm, tới thành phố Lương Khê rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận