Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 557: Bất đồng trên hội nghị thường vụ.

- Ồ, Nhiếp Chấn Bang cậu lại có kế hoạch mới gì sao?
Lý Thái Thạch lên tiếng tâng bốc Nhiếp Chấn Bang một câu. Đứng trong sân nhận lấy phương án Nhiếp Chấn Bang vừa cầm từ trong phòng ra.
Vừa mở ra nhìn thấy tiêu đề, đôi mày Lý Thái Thạch hơi nhíu lại một chút. “chi tiết tiêu chuẩn quy tắc thực thi tiếp đãi thành phố Vọng Hải”. Sau khi kiên trì nhẫn nại xem hết quyển tài liệu chuẩn, ông ta hít một hơi thật sâu. Những chi tiết tiêu chuẩn này thật sự đả kích quá rộng, đây là cảm giác đầu tiên của Lý Thái Thạch.
Ví dụ như trong vấn đề phí sử dụng và tiêu dùng xe công vào việc tư, phải nói không chỉ thành phố Vọng Hải mà các tỉnh thành trên cả nước đều duy trì thái độ tăng cường sử dụng ở mức độ cao, tình hình như vậy là do tính cách con người. Nếu bạn là người lãnh đạo, thấy các lãnh đạo khác ngồi xe Audi, xe việt dã chính thống, còn mình thì lại ngồi một chiếc Santana, cấp bậc mọi người là như nhau, chiếc xe mấy chục vạn đối với tài chính của chính phủ cũng không phải không có, người để ý thăng bằng lại thì sao? Không thăng bằng thì đương nhiên sẽ đổi xe, đó là điều khó có thể không chế, chuyện này có ảnh hưởng lớn tới lợi ích của lãnh đạo.
Lại nói về vấn đề sử dụng xe công vào việc tư, dựa theo những quy định chi tiết, hễ là xe công của Đảng ủy và chính phủ khi sử dụng phải có bản ghi chép lại theo yêu cầu về chặng đường đi, cũng phải đưuọc đăng kí để kiểm soát một cách nghiêm khắc, nghiêm cấm sử dụng vào những thời gian nghỉ ngơi, sử dụng tư vì bản thân lãnh đạo.
Đây cũng là điểm khó có thể theo dõi được. Trong thể chế chính trị đương nhiên cuối tuần là những ngày nghỉ, nhưng cũng rất khó để phân định được tính chất về điểm này, dù sao đôi khi lãnh đạo bận rộn vẫn phải đi làm vào cuối tuần.
Đây là những khó khăn không nhở trong việc đưa ra và thực thi những quy tắc chi tiết. Một phương án như thế này chạm đến lợi ích của bản thân các vị lãnh đạo, đây cũng là nguyên nhân mà llt căn bản cũng không quá coi trọng.
Nhưng Lý Thái Thạch giờ phút này cũng không nói ra trực tiếp, chỉ cười cười đưa lại tập phương án cho Nhiếp Chấn Bang, cười nói:
- Phương án này rất tốt, tôi thấy có thể để thảo luận trên hội nghị thường vụ một chút.
Lý Thái Thạch trở lại phòng mình, viện trưởng Bành bưng ra một cốc sữa đậu nành, một đĩa bánh quẩy, thấp giọng nói:
- Sao thế? Trông bộ dạng của ông hình như cũng không xem trọng phương án của Chủ tịch Nhiếp cho lắm. Sao lại đồng ý để Chủ tịch Nhiếp đem phương án đó thảo luận trên hội nghị thường vụ.
Lại nói tới người quen thuộc với tính cách của Lý Thái Thạch nhất, đương nhiên ngoài viện trưởng Phi Bành ra thì không còn ai khác, Lý Thái Thạch cũng cười nói:
- Lão Bành, anh không hiểu rồi, Nhiếp Chấn Bang này có hoàn cảnh rất lớn, cha cậu ta là Tỉnh trưởng liền 3 tỉnh, ông nội là Nhiếp lão là khai quốc công thần, anh nói chúng ta có thể so với cậu ta sao?
Những lời này cũng khiến bvt có chút kinh động, thấp giọng nói:
- Khó trách mà Chủ tịch Nhiếp tuổi trẻ mà đã ở vị trí cao như vậy.
Lý Thái Thạch lúc này lại cười đáp lại:
- Lão Bành, anh lại nhầm rồi. Nhiếp Chấn Bang sở dĩ ở tuổi này mà có thể lên tới cấp đó cũng không có quan hệ nhiều tới Nhiếp gia, đây là do năng lực của chính cậu ta. Tuy rằng tôi không đánh giá cao phương án kia nhưng tôi sẽ không dại mà nói ra. Trong cục diện hiện này không dễ để có thể có được mối quan hệ hòa hợp với Nhiếp Chấn Bang, tôi đương nhiên sẽ không dễ dàng phá vỡ nó. Đem phương án đến thảo luận trên hội nghị thường vụ để xem thái độ của các ủy viên thường vụ khác, sau đó tôi sẽ đưa ra quyết định.
Trong đại viện Thành ủy, UBND thành phố Vọng Hải, cửa phòng họp trong văn phòng Thành ủy lúc này cũng đang mở rộng. Vừa bắt đầu giờ làm việc, các thành viên thường vụ đều nhận được điện thoại của Trưởng ban Thư ký Thành ủy Dịch Sướng, 8 giờ 30 phút mở cuộc họp hội nghị thường vụ Thành ủy khẩn cấp. Có Cục trưởng cục Công an thành phố Tiếu Thiện Minh và Bí thư Quận ủyquận Đồng Bình Tào Phượng Lâm, Chủ tịch Quận Lương-thi- ô- sun-phát Na-tri sẽ dự tính hội nghị.
Sự thay đổi bất thường này đều khiến các ủy viên thường vụ không hiểu gì cả. Tuy nhiên suy xét một hồi thì hội nghị thường vụ khẩn cấp lần này chỉ e là vẫn xoay quanh chuyện đã xảy ra bên quận Đồng Bình.
Tào Phượng Lâm và Lương-thi- ô- sun-phát Na-tri lúc này đã sớm ngồi trong phòng họp, được sắp xếp ngồi ở hai ghế của chính phủ lâm thời. Phòng họp không lớn cũng không nhỏ, 13 vị ủy viên thường vụ vừa ngồi xuống, bàn hội nghị trước mặt cũng không hề có bất kỳ vị trí nào.
Vài vị ủy viên thường vụ đã vừa bước vào trong phòng họp, gồm có Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tưởng Lệ, còn có Bí thư công ủy khu Cao Tân Triệu Phi, Phó Chủ tịch thành phố Lưu Cao Hoa đang nhỏ giọng trao đổi với nhau cái gì đó.
Còn lại là Trưởng ban Tuyên giáo Lâm Mặc Hàn đang duy trì sự trầm mặc, được phân công là lãnh đạo quản lý công tác tuyên truyền thông tin, lmh đối với chuyện đã xảy ra tại quận Đồng Bình đêm qua rất rõ ràng.
Giờ phút này, Trưởng ban Tổ chức Lưu Á Phù, Phó Chủ tịch thành phố Lý Tường Thiên cũng trao đổi ánh mắt với nhau. Bí thư Công an Đảng ủy thành phố Lương-thi- ô- sun-phát Na-tri mang bộ dạng của một lão thần ngồi nhìn quanh, thỉnh thoảng quay sang nói với phó Bí thư Thành ủy Tề Tư Nguyên ngồi bên vài lời, còn lại là Bí thư Ủy ban Kỷ luật thành phố Tương Hoa Quang nhắm mắt dưỡng thần, trông như một người độc hành. Thân là lãnh đạo trong công tác phân công quản lý kiểm tra kỷ luật của toàn thành phố, trong quá trình đảm nhiệm công tác Tương Hoa Quang vẫn luôn duy trì một phong cách độc lập đặc biệt, cũng không có sự liên hệ chặt chẽ với các ủy viên thường vụ nào khác.
Thời gian trôi dần, Tư lệnh Trương Tranh Quang của phân khu quân đội cũng tiến vào, trực tiếp tiến vào vị trí ngồi của mình.
8 giờ 29 phút, Bí thư Thành ủy Lý Thái Thạch cười nói cùng với Chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, hai người trước sau từ ngoài cửa tiến vào, đi sau là Trưởng ban Thư ký Thành ủy Dịch Sướng.
Dịch Sướng sau khi là người cuối cùng bước vào cũng thuận tay đóng cửa chính, ngồi tại ghế cuối của phòng họp, lấy ra sổ ghi chép, bất đầu chuẩn bị cho tốt.
Sau khi Lý Thái Thạch và Nhiếp Chấn Bang một trái một phải ngồi vào hai vị trí, Lý Thái Thạch liền lên tiếng:
- Bắt đàu cuộc họp thôi, trước tiên là bàn về chuyện xảy ra đêm qua tại quận Đồng Bình, có thể nói là đã ầm ĩ ai cũng biết tới rồi.
Căn cứ vào cục Công an thành phố, tư liệu về hồ sơ vụ án mà đồng chí Tiếu Thiện Minh đưa tới. Phó chủ tịch kiêm cục trưởng khu Công an phân cục quận Đồng Bình, đồng chí Triệu Trác Bân và công ty Đông Giang của quận Đồng Bình đã cấu kết với nhay, làm ô dù cho công ty Đông Giang. Điều này làm ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, là tình tiết vô cùng quan trọng.
Tiếng nói cừa dứt, Phó Bí thư Thành ủy Tề Tư Nguyên cũng giơ tay lên nói:
- Bí thư Lý, tôi muốn phát biểu vài lời.
Lý Thái Thạch khẽ gật đầu, đưa 1 tay lên mời:
- Bí thư Tư Nguyên, mời nói.
Sắc mặt Tề Tư Nguyên có vẻ rất nghiêm trọng, công tác từ tuyến trên của Ủy ban Kỷ luật nhảy tới Chủ quản tổ chức quản lý bộ phận nhân sự, tuy rằng chức vụ có thay đổi nhưng Tề Tư Nguyên cũng không nói cười gì, tính tình nghiêm túc vẫn không có thay đổi gì. Vẫn là một người rất nghiêm túc.
Hắng giọng một cái, Tề Tư Nguyên trầm giọng nói:
- Bí thư Lý, Chủ tịch Nhiếp, các đồng chí, năm nay đối với thành phố Vọng Hải mà nói là thời gian vô cùng rối loạn. Trước đó là vụ án buôn lậu đặc biệt lớn của tdah được đưa ra ánh sáng, ngay sau đó, nền kinh tế thành phố Vọng Hải trở nên tiêu điều, hiện giờ không ngờ lại xuất hiện thêm chuyện như thế này ở quận Đồng Bình, Triệu Trác Bân và Lý Đông Giang này quả thật quá to gan, thậm chí đã tới mức coi trời bằng vung rồi. Tôi đề nghị Ủy ban Kỷ luật thành phố điều động nhân viên, thành lập tổ chuyên án chuyên nghiệp tiến hành điều tra với hành vi vi phạp kỷ luật nghiêm trọng của Triệu Trác Bân.
Lời nói của Tề Tư Nguyên khiến các ủy viên thường vụ có liên can khẽ há miệng, vết nhơ từ vụ án của tdah còn chưa thể đi, bên quận Đồng Bình lại sinh ra vấn đề như vậy, điều này khiến cho các lãnh đạo, các cán bộ của thành phố Vọng Hải cảm thấy mất mặt vô cùng.
Bên cạnh, Lý Tường Thiên cũng giơ tay lên cao ra hiệu muốn nói, Lý Thái Thạch mỉm cười gật đầu nói:
- Chủ tịch Tường Thiên, mời nói.
Thân làm Trưởng ban, Lý Thái Thạch đương nhiên không thể nhường ai vị trí chủ trì hội nghị thường vụ được, các tiết tấu trên hội nghị thường vụ vẫn phải do một tay Lý Thái Thạch điều khiển.
Lý Tường Thiên lúc này mới lên tiếng:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Tề, lập án đối với Triệu Trác Bân, tiến hành điều tra đồng thời đối với đám người cầm đầu thế lực đen tối như Lý Đông Giang nhất định phải nhanh chóng xử lý một cách nghiêm khắc.
Lúc này đây, chính quyền quận ủy Đồng Bình phải hành động thiết thực. Tôi đền nghị có thể triển khai một lần giáo dục tư tưởng chính trị trong phạm vi toàn khu, quét sạch những con sâu làm rầu nồi canh trong đội ngũ cãn bộ, tạo ra một đội ngũ cán bộ đoàn kết, thanh liêm và làm việc đạt hiệu suất cao.
Sau chuyện này, các cán bộ tái vị quận Đồng Bình cùng với Cục trưởng cục Công an thành phố Tiếu Thiện Minh cũng đi ra ngoài. Nhìn thấy cửa phòng họp lại một lần nữa đóng lại, Tào Phượng Lâm không tự chủ được lau mồ hôi trên trán, tảng đá nặng trong long cuối cùng cũng có thể hạ xuống, có thể trốn được xây dựng một lần cũng xem như cũng tốt rồi, sao còn dám yên cầu những thứ xa vời khác.
Sau khi thảo luận đề tài thứ nhất này, cũng chính là tới chủ đề chính cần thảo luận của hội nghị thường vụ lần này. Sau khi nói xong, Lý Thái Thạch xoay chuyển lời nói, mỉm cười:
- Chủ tịch Chấn Bang, tôi thấy chuyện này vẫn cần sự sắp đặt chủ yếu của cậu, hay là chính cậu lên giới thiệu tình hình một chút đi.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, lập tức đem tập văn kiện tư liệu vừa vội vàng in lúc sáng nay phân phát cho mỗi ủy viên thường vụ một bản.
Sau khi chờ đợi chừng 10 phút, Nhiếp Chấn Bang cũng lên tiếng:
- Hay là trước tiên nói đến chuyện của quận Đồng Bình đi. Nhìn từ chuyện của quận Đồng Bình, tôi cảm thấy rất đáng tiếc, rất đau lòng. Một cán bộ được Đảng bồi dưỡng lại là kẻ đứng đầu thành phần tệ nạn xã hội, thế cho nên mới dám làm ra những chuyện to gan lớn mật như vậy. Điều này là một cảnh báo cho chúng ta, tưởng rằng sau chuyện của tdah, thành phố Vọng Hải là một nơi trong sạch, bừng sáng những hóa ra phía sau đó còn rất nhiều những đen tối bất công. Tôi đề nghị nên tăng cường các cán bộ giám sát về phương diện học tập chính trị. Có thể thấy ở đây, trong đêm hôm qua tôi đã thảo ra một kế hoạch khái quát như vậy. Vấn đề hạn chế tam công chi hiện giờ cũng dần trở thành chỗ hủ hóa trong cuộc sống của các cán bộ Đảng, hàng năm căn cứ vào thống kê chưa đầy đủ, kim ngạch chi phí tam công chi của cả nước đạt đến con số hơn 400 tỷ đồng, đây là một con số khổng lồ. Các công khoản về ăn uống, sử dụng xe công vào việc tư, chi phí xuất ngoại, các phương diện tam công chi hiện giờ cũng ảnh hưởng rất lớn tới tài chính địa phương và tài chính trung ương. Đây cũng là ước nguyện ban đầu và mục đích của tôi khi đề xuất ra phương án hạn chế tam công chi.
Nhìn thấy bản phương án này, tất cả các thành viên thường vụ tâm trạng khác nhau. Hai mắt Tương Hoa tỏa sáng, nhìn về phía Nhiếp Chấn Bang trong mắt đã có chút biến hóa. Đám người Tưởng Lệ và Triệu Phi thì vẻ mặt kinh ngạc.
Tiếng nói của Nhiếp Chấn Bang vừa dứt, bên cạnh Triệu Phi liền giơ tay lên, sau đó nói:
- Bí thư Lý, Chủ tịch Nhiếp, tôi muốn nói vài lời.
Sau khi có được sự cho phép của Lý Thái Thạch, Triệu Phi lại tiếp tục nói:
- Về vấn đề tam công chi, cá nhân tôi cảm thấy có phải có chút quá mức hà khắc không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận