Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 610: Điều tra công ty Phi Thiên.

Tiết Cửu Cân cũng nghe ra một vài ý tứ sâu sa từ trong lời nói của Chủ tịch Nhiếp, trong lòng Chủ tịch Nhiếp đang có ý tứ.
Đang giữa lúc suy nghĩ, Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói:
- Công tác thu thuế không thể nói chuyện ân tình hay giao hảo gì cả. Làm vậy không khác nào coi rẻ và là liều thuốc độc đối với công tác thuế vụ, điểm này các đồng chí bên cục thuế cần phải đề cao trong quá trình làm việc. Dùng năng lực mà chính phủ giao cho, theo sự chỉ đạo của chính phủ mà phục vụ từng bước chuyển biến quá độ cho chính phủ. Làm tốt điều này cũng đủ để chứng minh ban lãnh đạo của cục Thuế, là một bộ máy cán bộ có năng lực, có gan dám đổi mới và đối đầu. Mô hình này, tôi thấy có thể thi hành trong các ngành sản xuất, các bộ phận trong toàn thành phố.
Câu nói vừa dứt, Tiết Cửu Cân lại càng khẳng định suy nghĩ của mình, Chủ tịch Nhiếp rõ ràng đang ám chỉ để điều chỉnh công tác của Hồ Gia Vượng, đây mới là đợt phản kích đầu tiên. Xem ra Chủ tịch Nhiếp đang chuẩn bị tiến hành đợt phản kích tiếp theo rồi, mà đối tượng bị phản kích lại chính là con trai của Hồ Gia Vượng, Hồ Phi của công ty Phi Thiên.
Nghĩ đến đây, Tiết Cửu Cân cũng gật đầu tỏ sự đồng tình:
- Lời của Chủ tịch Nhiếp giúp chúng tôi được mở mang tầm mắt. Cảm ơn sự ủng hộ và chấp nhận của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đối với công tác của cục thuế chúng tôi, chúng tôi nhất định xin ghi nhớ tinh thần và chỉ thị của Chủ tịch, cố gắng làm tốt các công việc điều tra sau đó, nhất định dốc sức để ứng phó, làm tốt công tác tăng thu thuế của thành phố Vọng Hải.
Kế tiếp, trong phòng ăn của cục thuế, đoàn người của Nhiếp Chấn Bang rất vui vẻ, tiêu chuẩn cơm trưa đương nhiên cũng tuân thủ theo điều lệ tam công chi.
Sau khi thực hiện tiêu chuẩn này được một vài tháng ở thành phố Vọng Hải, hiện giờ mọi thứ cũng đã thấm vào lòng người, không ít các cán bộ lãnh đạo ở tỉnh cũng đã biết đến tiêu chuẩn này được áp dụng tại thành phố Vọng Hải. Nên khi tới thành phố Vọng Hải thị sát ngân hàng Công thương cũng không hề có yêu cầu gì nhiều về sinh hoạt hằng ngày.
Sau khi tiễn đoàn người Nhiếp Chấn Bang, Trương Định Sơn lúc này mới đi tới bên cạnh Tiết Cửu Cân nhỏ giọng nói:
- Cục trưởng Tiết, xim tình hình thế này có vẻ Chủ tịch Nhiếp vẫn không chịu bỏ qua đâu.
Nghe được câu này, Tiết Cửu Cân cười lạnh một cái, lãnh đạm nói:
- Lão Trương, anh cảm thấy Chủ tịch Nhiếp có thể khinh địch như vậy mà bỏ qua sao?
Trương Định Sơn có chút ngạc nhiên, đích thực lúc này đây khí thế của ubkl tỉnh có chút hung hăng, thậm chí còn có không ít chuyện xấu ca, nếu không phải do Chủ tịch Nhiếp tự mình vượt qua thử thách chỉ e lúc này đã sớm bị phủ đầu biến khỏi đây rồi, không thể nói là không khắc cốt ghi tâm, Chủ tịch Nhiếp chỉ muốn điều chỉnh công tác của Hồ Gia Vượng là điều không thể nào.
Sau một hồi im lặng, Trương Định Sơn lên tiếng dò hỏi:
- Cục trưởng Tiết, chuyện này, anh sẽ chuẩn bị…. điều tra?
Lời nói của Trương Định Sơn khiến Tiết Cửu Cân có chút không thoải mái. Con người Trương Định Sơn rất giảo hoạt, thời điểm này rồi còn tính toán với anh, ý tứ trong câu nói này rất rõ ràng, đây là muốn bản thân anh đứng ra là người chịu trách nhiệm. Tên tiểu tử này sợ thần tiên đánh nhau, người phạm gặp họa, Hồ Gia Vượng tuy rằng thất thế nhưng dù sao vẫn là lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, tiếng xấu này sẽ đổ lên đầu anh, còn Trương Định Sơn hắn có thế nào cũng không tổn thất gì cả.
Tiết Cửu Cân lúc này mới cười lạnh một tiếng, cái gọi là phú quý khó từ. Nếu Trương Định Sơn ngươi đã lùi một bước, vậy cũng đừng trách Tiết Cửu Cân ta không giữ theo ngươi được.
Lập tức, Tiết Cửu Cân cũng cười ha hả nói:
- Lão Trương, nếu đã như vậy anh hãy phụ trách việc tuyên truyền pháp vụ thuế. Căn cứ vào chỉ thị của Chủ tịch Nhiếp thì phương diện này tôi thấy còn quan trọng hơn, phải để cho pháp vụ thuế đi được vào lòng người.
Bên tòa nhà Xuân Giang của thành phố Vọng Hải, nơi này là trụ sở chính của công ty Phi Thiên.tại tầng 10 của tòa nhà Xuân Giang, cả một tầng lầu rộng hơn 600 mét vuông đều được công ty Phi Thiên thuê trọn.
Công ty Phi Thiên khi đăng ký tên nhãn hiệu và lĩnh vực kinh doanh tại cục Công thương theo thứ tự là công ty cô vấn trách nhiệm hữu hạn pht Vọng Hải là hạng mục kinh doanh, còn lại là công ty cố vấn văn hóa và phân tích kinh tế.
Kỳ thật nói trắng ra là chính Hồ Phi đã lợi dụng chức quyền của cha hắn để khoán trắng một vài công trình, mở đầu cho việc dắt mối mà thôi.
Sáng sớm, vài nhân viên công tác trong cục thuế đã sớm chờ ở đây. Cửa văn phòng lớn vừa mở ra, một trong số những nhân viên dẫn đầu đẩy cửa đi vào, chìa ra giấy chứng nhận rồi nói:
- Ở đây ai là người chịu trách nhiệm, chúng tôi là người của cục thuế thành phố Vọng Hải tới kiểm tra, tôi là đội trưởng Thang Quang Minh.
Câu nói vừa dứt thì từ bên trong xuất hiện một người thanh niên tầm 25 đến 26 tuổi bước ra, nhìn Thang Quang Minh cười nói:
- Đội trưởng Thang, hôm nay cơn gió nào lại đưa ngài tới đây, Hồ thiếu mấy ngày nay có một số việc nên không ở công ty. Ngài thấy hay là chúng ta đi ăn cơm trước?
Lúc này mới là sáng sớm vừa mới đến giờ vào làm đã nói đến chuyện ăn cơm trưa. Đủ để chứng minh.
Người của công ty Phi Thiên căn bản không phải là những người kinh doanh hợp pháp gì.
Người này Thang Quang Minh cũng biết, là thủ hạ làm việc cho Hồ Phi, thường phụ trách hoạt động kinh doanh hằng ngày của công ty Phi Thiên, tên Tôn Hải Hoa, người này đồng thời cũng là cậu em vợ của Trưởng phòng Dân chính quận Tư Bình.
Nếu là trước đây, Thang Quang Minh chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng hôm nay không giống với mọi ngày. Chuyện điều tra công ty Phi Thiên là mệnh lệnh từ Cục trưởng Tiết truyền đạt cho anh ta, từ giọng điều cũng như nét mặt của Cục trưởng Tiết có thể thấy còn có ý của lãnh đạo cấp trên, đây rõ ràng là ra quân muốn chỉnh đốn Hồ Phi, mục đích chỉ e còn nhắm vào cả bố Hồ Phi, Hồ Gia Vượng.
Trong tình huống như thế này, Thang Quang Minh đương nhiên sẽ không nể mặt mà bình thản gọi huynh đệ, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, giọng điệu cũng nghiêm túc:
- Tôn tồng, mời anh hãy đem các bảng biểu tư vụ và biên lai thuế của công ty Phi Thiên trong hai năm trở lại đây ra đây, chúng tôi muốn tiến hành kiểm tra một chút.
Những lời này khiến Tôn Hải Hoa hơi sửng sốt, sắc mặt thẫm xuống cực kỳ. Công ty Phi Thiên từ ngày dăng ký kinh doanh đến nay, vốn dĩ chưa từng nộp nửa xu thuế nào, có bố của Hồ Phi ở đây, Hồ Gia Vượng lúc ấy lại là lãnh đạo đang tại chức tại Ủy ban nhân dân thành phố, toàn bộ thành phố Vọng Hải này ai làm cùng lại không nể tình chứ. Hiện nay những người này lại đột nhiên có động tĩnh, điều này khiến Tôn Hải Hoa không khỏi có chút bối rối, căn bản không thể qua nổi đợt kiểm tra này.
Lập tức, sắc mặt Tôn Hải Hoa trầm xuống cực điểm, cũng nghiêm giọng nói:
- Thang Quang Minh, anh làm vậy là có ý gì?
- Cái gì mà có ý gì, Tôn tổng, dựa vào quan hệ của công ty Phi Thiên hẳn là phải nộp thuế cho cục thuế, đây là điều bình thường, thân là đội trưởng đội điều tra cục thuế, điều tra các tình huống chưa nộp thuế là chức trách của tôi. Sao vậy? Tôn tổng muốn chống lại sao?
Sắc mặt Thang Quang Minh lúc này cũng trở nên nghiêm nghị, giọng nói cũng nghiêm túc vô cùng.
Uy hiếp anh sao? Nếu là lúc trước Tôn Hải Hoa là thân cận của Hồ Phi, phía trên còn có Phó Chủ tịch bao che may ra anh còn có chút sợ hãi, nhưng tình hình lúc này không còn như vậy nữa. Cục trưởng Tiết đã hạ mệnh lệnh, trên có sự chú ý của lãnh đạo, lần này hành động cũng là chấp pháp theo thông lệ thông thường, phù hợp với tất cả các trình tự, căn bản không thể tìm ra điểm nào hổng, nếu không chấp hành, cuối cùng dù là Hồ Phi không thu nhận anh, cục trưởng cũng sẽ không bỏ qua cho anh. So sánh thiệt hơn đương nhiên Thang Quang Minh biết phải chọn bên nào.
Nhìn nét mặt Thang Quang Minh không hề có chút sợ hãi, Tôn Hải Hoa cũng hiểu rõ chuyện ngày hôm nay không thể cho qua được. Lập tức cười nói:
- Đội trưởng Thang, xem ngài nói kìa. Công ty Phi Thiên chúng tôi từ trước đến nay đều tuân theo hô hình kinh doanh điển hình, sao có thể làm ra những chuyện như vậy chứ. Xin anh cứ yên tâm, nhất định sẽ để các anh kiểm tra, tuy nhiên mong các vị chờ đợi một chút, tôi gọi điện cho cấp trên của tôi trước đã.
Chuyện phát triển đến mức này Tôn Hải Hoa cũng biết chỉ dựa vào bản thân anh ta cũng không thể giải quyết ổn thỏa được, những chuyện như thế này cũng chỉ có thể để Hồ Phi trực tiếp ra mặt thôi.
Trở lại văn phòng, Tôn Hải Hoa lập tức bấm số điện thoại của Hồ Phi.
Lúc này, Hồ Phi đang trong một phòng của khách sạn Vọng Hải, hoàn toàn trần truồng làm một trận kích tình kịch liệt.
Dưới thân là người phụ nữ có tên Lý Mẫn, vẻ mặt ả nũng nịu, còn chưa thỏa mãn được dục vọng nên không ngừng trêu đùa dưới thân thể của Hồ Phi.
Không đến hai phút sai, Hồ Phi a lên một tiếng, phóng ra sau đó toàn thân mềm nhũn. Lý Mẫn lúc này cũng hét lên một tiếng chói tai, ôm lấy Hồ Phi, kẹp chặt người hắn, thở gấp liên tục. Nhưng trên thực tế, Lý Mẫn lại thoáng hiện lên một ánh nhìn chán ghét.
Càng lúc càng nhanh, trước đây ít nhiều còn có chút cảm giác thỏa mãn, đến giờ chút cảm giác còn chưa có đã ra khỏi, coi như xong việc.
Bên cạnh, điện thoại di động của Hồ Phi không ngừng reo vang, lúc này Hồ Phi rốt cục cũng cầm điện thoại lên, vừa bắt máy, tiếng của Tôn Hải Hoa từ đầu dây bên kia liền truyền tới:
- Hồ thiếu, có việc lớn rồi, cục thuế cử một đội tới công ty kiểm tra, nhìn bộ dạng của họ hoàn toàn là giải quyết việc chung, xem ra họ đến không có gì tốt, đều đến để đối phó ngài đấy.
Nghe được lời nói của Tôn Hải Hoa, Hồ Phi lập tức nổi giận, ngồi lại ngay ngắn mắng:
- Tôn Hải Hoa, cậu là óc heo hả, có chút chuyện như vậy mà cũng không giải quyết nổi sao? Cục thuế, thật là to gan, không ngờ lại giám đến điều tra đến tận đầu Hồ Phi này. Cậu chờ đấy, tôi về ngay lập tức.
Nói xong, Hồ Phi lại hung hăng vô vào mông của Lý Mẫn một cái, cười nói:
- Bảo bối, nhìn cử chỉ lẳng lơ này của cưng xem, chờ gia tối nay anh sẽ cho cưng chết đi sống lại.
Vừa về tới công ty, Hồ Phi đẩy cửa ra, âm thanh vô cùng kiêu ngạo vang lên:
- Rốt cục là ai mà không có mắt như vậy lại dám tới náo loạn chỗ của ông.
Câu nói này khiến sắc mặt Thang Quang Minh hơi tối lại, trong lòng cười lanh một tiếng. Thứ người không biết sống chết là gì, chức vụ của cha ngươi cũng đã bị điều chỉnh rồi mà còn dám kiêu ngạo như vậy. Lập tức đứng lên, nhìn Hồ Phi nói:
- Hồ thiếu, tôi là đội trưởng đội điều tra của cục thuế, mời đưa ra tất cả các sổ sách tài vụ và hóa đơn thuế, chúng tôi muốn kiểm tra theo thông lệ, mong các anh phối hợp với công tác của chúng tôi.
Sắc mặt Hồ Phi lúc này hết sức trầm mặc, sau một hồi vọt tới trước mặt Thang Quang Minh, tức giận quát lớn:
- Là anh? Đại đội Thang, được lắm, dám khiêu chiến với gia sao.
Điều không ai ngờ tới chính là Hồ Phi đột nhiên đưa tay ra, đánh bốp một cái tát lên mặt Thang Quang Minh, tiếng đánh vô cùng sắc bén khiến tất cả mọi người có mặt của công ty và đội nhân viên công tác đều ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận