Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 627: Kết thúc mọi việc.

Nhà khách quân phân khu thành phố Vọng Hải
- Chủ tịch Nhiếp, việc lần này, làm phiền anh rồi.
Trưởng phòng Lý rất khách sáo nói.
Bản thân tuy nói là Trưởng phòng của Ủy ban Kỷ luật tỉnh không sai. Nhưng trước mặt Nhiếp Chấn Bang, Trưởng phòng Lý vẫn có thể phô bày địa vị rất tốt. Vị trí này, ngay cả Phó Bí thư Tỉnh ủy đều dám vặc lại. Nhiếp Chấn Bang lúc này cười ha hả khoát tay nói:
- Trưởng phòng Lý, anh quá khách sáo rồi. Phối hợp giúp đỡ công tác Ủy ban Kỷ luật của các đồng chí, đây cũng là bổn phận của mỗi cán bộ chúng tôi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang lại đi thẳng vào vấn đề:
- Trưởng phòng Lý, việc không nên chậm trễ, hay là tôi đi xem đồng chí Gia Vượng trước một chút?
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Nhiếp Chấn Bang vừa bước vào phòng ngủ của Hồ Gia Vượng, vốn dĩ Hồ Gia Vượng vẫn còn nằm trên giường nghỉ ngơi, lại nhảy xuống đất đứng lên. Tục ngữ nói, kẻ thù gặp nhau mắt long lên đỏ ngầu.
Mình rơi xuống bước đường này, con trai bị phạt tù, bản thân bị bắt giam. Cuối cùng có thể ra được hay không vẫn còn rất khó nói. Đây hết thảy đều là Nhiếp Chấn Bang ban tặng. Hồ Gia Vượng sao có thể không hận
Nói xong, Hồ Gia Vượng lại nói với hai nhân viên bên cạnh:
- Hắn ta sao lại tới đây? Đi ra, lập tức ra ngoài. Ủy ban Kỷ luật các anh phá án, không phải nói duy trì tính độc lập hoàn toàn sao? Sao ? Hóa ra cùng một phường với nhau cả?
Con người ta đều như thế, thường chỉ nghĩ mình đối với người khác tốt.
Nhưng lại không nhớ mình đối với người khác không tốt. Trái lại, người khác cho dù là muôn vàn chỗ tốt, chỉ cần một chút thiếu sót. Con người này muốn phủ định toàn bộ. Lúc này, Hồ Gia Vượng chính là như thế.
Nếu nói công ty của Hồ Phi không có bất cứ vấn đề gì. Nếu nói Hồ Gia Vượng ông cũng có thể chịu đựng được điều tra và thẩm tra đối chiếu, có thể có kết cục như vậy sao?
Nhân viên hai mươi bốn giờ luân phiên canh giữ Hồ Gia Vượng lại đứng lên, quát lớn:
- Đồng chí Hồ Gia Vượng, anh đây là thái độ gì? Chủ tịch Nhiếp đến đây, là Chủ nhiệm Đinh mời đến làm công tác cho anh đấy, anh không những không cảm kích lại còn châm chọc cạnh khóe, đây là ý gì?
Nhiếp Chấn Bang lúc này lại mỉm cười khoát tay nhìn Hồ Gia Vượng nói:
- Đồng chí Hồ Gia Vượng, xem ra, anh cảm thấy tôi đang nhằm vào anh, Nhiếp Chấn Bang tôi đang đày đọa anh, đúng không?
Nghe được câu này, Hồ Gia Vượng vẻ mặt ngạo nghễ gật đầu nói:
- Đương nhiên, Nhiếp Chấn Bang anh là người như thế nào thì tự anh hiểu rõ. Nếu không phải anh khăng khăng điều tra tôi, tôi có thể rơi đến bước đường này sao?
Lúc này, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang trầm xuống, hành vi của Hồ Gia Vượng lúc này, ngay cả u mê không tỉnh ngộ cũng đừng nói con người đáng thương, tất có chỗ đáng giận. Chính là loại người Hồ Gia Vượng này. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang nổi giận nói:
- Hồ Gia Vượng, anh tỉnh táo chút đi! Anh thử nghĩ coi, lúc đầu nếu tôi không chịu đựng nổi điều tra, e rằng bây giờ ngồi ở vị trí này đã không phải là Nhiếp Chấn Bang tôi. Sao anh không suy xét lại bản thân anh một chút đi. Nếu Hồ Gia Vượng anh phần dưới mông sạch sẽ, anh còn sợ bị điều tra sao? Đến lúc này rồi, anh còn tư cách gì ngồi đây bàn luận vấn đề này. Tôi nói cho anh biết, hướng đến điều tra tài sản gia đình anh, đã đi đến bước phê chuẩn rồi. Anh làm thế này hoàn toàn là tự tìm đường chết.
Câu này, khiến Hồ Gia Vượng ngẩn cả người. Lời này cũng không phải chỉ có Nhiếp Chấn Bang biết nói. Người làm công tác ở Ủy ban Kỷ luật, những lời như vậy, đều rất quen đường thuộc lối. Chẳng qua, bây giờ đối mặt với Nhiếp Chấn Bang, phòng tuyến tâm lý của Hồ Gia Vượng, cơ bản đã lộ ra một tia sơ hở. Lời nói này, Nhiếp Chấn Bang vừa nói ra, kết hợp với thế tấn công tâm lý khiến Hồ Gia Vượng bị tấn công đến tận gốc.
Tê người ngồi xuống, Hồ Gia Vượng nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Nhiếp Chấn Bang, anh thắng rồi. Tôi xin trình bày, nhưng, yêu cầu duy nhất của tôi là thả con trai tôi ra.
Nghe Hồ Gia Vượng nói, Nhiếp Chấn Bang hừ khan một tiếng, trầm giọng nói:
- Hồ Gia Vượng, anh cần hiểu rõ, bây giờ, anh còn tư cách gì mặc cả với tổ chức. Lúc Hồ Phi trốn thuế lậu thuế, chắc chắn có sự chuẩn bị tư tưởng như vậy. Anh cũng có thể không nói. Nhưng, tôi tin rằng sẽ điều tra ra chứng cứ, đó chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian. Đến lúc đó, cơ hội anh lập công chuộc tội, chắc không còn. Nếu không có tình tiết tự thú, cuộc đời này của anh, e rằng không còn cách gì nhìn thấy con trai và vợ anh nữa rồi.
Hồ Gia Vượng thua chính là thua dưới tay con trai và vợ, nếu không phải Hồ Phi khẳng định như thế, Hồ Gia Vượng không phải tín nhiệm con trai vô cùng, Hồ Gia Vượng đương nhiên không thể lựa chọn đối đầu với Nhiếp Chấn Bang. Nếu không phải lòng tham của Lưu Quế Hương, Hồ Gia Vượng cũng không thể ra nông nỗi này
Chứng kiến Hồ Gia Vượng cả người đều đã suy sụp, mục đích hôm nay coi như đã đạt được, bản thân Nhiếp Chấn Bang cũng đã từng trải qua hai năm làm công tác Kỷ luật Kiểm tra. Đối với việc này cũng là rất đỗi quen thuộc. Lập tức, dặn dò nhân viên bên cạnh:
- Hai đồng chí, Hồ Gia Vượng đã không có chuyện gì nữa rồi, đợi tinh thần anh ta bình phục một chút các anh bắt đầu lậpbiên bản nhé
Sau đó, Hồ Gia Vượng rất nhanh đã trình bày vấn đề của mình, Hồ Gia Vượng kể từ khi đảm nhiệm chức Phó Cục trưởng Cục Đất đai quận Đồng Bình thành phố Vọng Hải, đến Cục trưởng, rồi đến Phó Cục trưởng Cục Đất đai thành phố, rồi Cục trưởng, lại đến khoảng thời gian lãnh đạo chức vụ Phó Chủ tịch thành phố thành phố Vọng Hải. Vi phạm quy định đất đai và giới thiệu dự án cho người khác. Thực hiện bỏ thầu mờ ám... các việc trái pháp luật khác. Nhận hối lộ tổng cộng gần hai mươi triệu nhân dân tệ. Tình tiết rất xấu, ảnh hưởng vô cùng lớn. Căn cứ vào lời khai của Hồ Gia Vượng, tại chỗ ở của Hồ Gia Vượng và mấy căn nhà bí mật tìm thấy tang vật tham ô hối lộ được cất giấu. Tất cả tiền mặt, bao gồm các loại Nhân dân tệ Dola Hongkong, Dola Mỹ. Lại cộng thêm các loại vàng bạc châu báu và trang sức, đồ cổ. Tất cả cộng lại, tính chung hơn mười sáu triệu Nhân dân tệ.
Con số lớn như vậy, trong lịch sử tỉnh Phúc Kiến thuộc hạng đầu tiên. Nhớ hồi đó, án tập đoàn Á Hải, liên quan đến án số tiền thật lớn, đó là vì tập đoàn Á Hải tham gia hoạt động buôn lậu. Trên thực tế, trong số cán bộ thất bại, số tiền liên quan đến án kém xa Hồ Gia Vượng
Lúc nhìn thấy bản báo cáo này, dù là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Đinh Gia Thụ thấy nhiều biết rộng cũng hít một hơi lạnh, hạ giọng nói:
- Vốn tưởng đám người Thạch Nghị Vũ đã được coi là điên cuồng rồi. Không ngờ, tham ô lớn nhất lại ở chỗ Hồ Gia Vượng không có chút biểu hiện gì. Việc này cần lập tức báo cáo cho Bí thư Tỉnh ủy Kiều.
Sau khi nhận được báo cáo của Đinh Gia Thụ, Kiều Dịch Nhân trầm ngâm, thành phố Vọng Hải, liên tiếp hai ba việc lớn như thế.
Không thể không nói đây là một loại bôi nhọ đối với tỉnh Phúc Kiến. Thân là Bí thư Tỉnh ủy, chủ trì các mặt công tác của Tỉnh ủy, đây là một kiểu không làm tròn trách nhiệm
Lập tức, trong lòng Kiều Dịch Nhân đưa ra quyết định, chỉ thị nói:
- Đồng chí Gia Thụ, nhìn thấy mà giật mình. Đối với việc thế này, ý kiến của tôi là, quyết không khoan dung vô lối, nhất định phải từ nghiêm, trọng, nhanh mà xử lý.
Đinh Gia Thụ bấy giờ cũng gật đầu nói:
- Bí thư Kiều, xin anh yên tâm, tôi nhất định theo chỉ thị của anh mà xử lý công việc
Có được chỉ thị của Kiều Dịch Nhân, tốc độ và hiệu suất làm việc của Tổ chuyên án đều nâng cao lên rất nhiều. Sau mười ngày, tất cả hồ sơ tài liệu vụ án, toàn bộ bàn giao cho cơ quan Kiểm sát thành phố Vọng Hải.
Viện Kiểm sát thành phố Vọng Hải lập tức tiến hành phân tích nghiên cứu đối với hồ sơ vụ án, tăng giờ làm việc. Trong thời gian hai ngày đã xem xong năm chồng hồ sơ tư liệu vụ án dày cộp. Đồng thời, Viện Kiểm sát thành phố Vọng Hải chính thức khởi tố Hồ Gia Vượng ra Tòa án nhân trung cấp thành phố Vọng Hải.
Cuối cùng, Hồ Gia Vượng tội tham ô nhận hối lộ, tội vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp... mấy tội danh, phán xử tử hình hoãn hai năm thi hành.
Phòng hội nghị Thành ủy thành phố Vọng Hải đây là sau khi vụ án Hồ Gia Vượng đem ra xét xử, mở cuộc họp thường vụ theo thông lệ lần thứ nhất. Tháng mười, khí hậu đã dần dần lạnh buốt.
Tính toán ngược xuôi, Nhiếp Chấn Bang đến thành phố Vọng Hải nhậm chức đã hơn một năm ròng. Từ năm chín tám đến Vọng Hải nhậm chức, qua một năm thế kỷ coi như hai năm rồi.
Lúc này, nhiệt độ trong phòng họp vừa phải, mỗi một Ủy viên thường vụ đều mặc âu phục đi giày da, lộ vẻ mặt mày rạng rỡ. Trong cuộc họp Thường vụ, cũng khó có được bầu không khí hài hòa và hòa thuận
Bí thư Thành ủy Điền Húc Giang ngồi trên ghế chủ vị, thỉnh thoảng lại nhỏ to trao đổi điều gì đó với Nhiếp Chấn Bang. Gương mặt tươi vui. Bí thư và Chủ tịch trong tình huống này, khiến cho tất cả các Ủy viên thường vụ thành phố Vọng Hải đều có chút ngạc nhiên, sao sau vụ án của Hồ Gia Vượng, Bí thư và Chủ tịch lại hòa thuận vui vẻ rồi.
Phớt lờ suy nghĩ của mọi người, Điền Húc Giang ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói:
- Được rồi, các đồng chí, vụ án Hồ Gia Vượng cho tất cả mọi người chúng ta đang ngồi đây một bài học kinh nghiệm sâu sắc, chức vụ càng to, trách nhiệm càng lớn. Nếu trong thời gian địa vị và quyền lực không ngừng tăng lên, giữ vững chủ định, đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích cá nhân. Đây đáng để chúng ta bàn bạc thảo luận và đi sâu nghiên cứu Tôi thấy, hoàn toàn cần thiết. Trong thời gian tới đây, trong phạm vi toàn thành phố, triển khai lần thứ nhất công tác đào tạo tư tưởng mang tính giáo dục cho đảng viên tiên tiến
Dừng một lát, Điền Húc Giang lại chuyển đầu câu chuyện. Tiếp tục nói:
- Hồ Gia Vượng vào tù, khuyết đi một vị trí, ý của Tỉnh ủy là cần sớm xác định. Ý kiến của Tỉnh ủy vẫn là tuyển chọn từ trong số các cán bộ địa phương ở Vọng Hải, việc này cần thành phố Vọng Hải chúng ta giới thiệu ra mấy người để lựa chọn. Trưởng ban Lưu, anh là Trưởng ban Tổ chức. Chỗ anh có người nào thích hợp để lựa chọn không, đề xuất ra, mọi người cùng bàn bạc thảo luận, hình thành một nhận thức chung. Giới thiệu lên.
Lưu Á Phu gật đầu tiếp nhận chủ đề nói:
- Về mặt ứng cử viên cho chức phó Chủ tịch thành phố, bên Ban Tổ chức đã qua cân nhắc và quan sát cẩn thận, bước đầu đã xác định ba ứng cử viên. Ứng cử viên thứ nhất, đồng chí An Quốc Vũ hiện là Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân. Ứng cử viên thứ hai, đồng chí Bành Kiến Bình hiện là Giám đốc sở Tuần tra Thành ủy. Ứng cử viên thứ ba, đồng chí Lưu Thắng hiện là Cục trưởng cục Tài chính.
Kế tiếp, Lưu Á Phu lại đen ưu khuyết điểm của ba đồng chí, sau khi đánh giá một phen, lúc này mới nói:
- Bí thư Điền, ý kiến của Ban Tổ chức đại khái là như vậy.
Ba ứng cứ viên vừa đưa ra, về cơ bản tất cả các Ủy viên Thường vụ đều nhìn thấy, giữa Chủ tịch Nhiếp và Bí thư Điền e rằng đã đạt được thỏa thuận gì đó rồi.
Theo phân tích giới công chức, đầu tiên, An Quốc Vũ đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố, hoàn toàn không cần thiết. Lưu Thắng thì sao? Kinh nghiệm công tác lại có vẻ hạn hẹp. Hai người này vừa xem xét chính là mẫu người cùng Thái tử đọc sách. Ngược lại Bành Kiến Bình, từ sau khi Bí thư Điền nhậm chức đã thân thiết đi cùng Bí thư Điền. Hiện tại xem ra coi như đã công đức viên mãn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận