Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 922: Đại thư ký Tỉnh ủy

Nghe được lời của Nhiếp Chấn Bang, trên mặt của Hứa Hồng Chuyên chợt lóe lên nét vui mừng, việc này khiến Nhiếp Chấn Bang chắc chắc Hồng Phong này nhất định có một chút quan hệ với Hứa Hồng Chuyên, lúc trước Hồng Phong đảm nhiệm thư ký lãnh đạo này hoàn toàn là tai bay vạ gió.
Dừng một chút Nhiếp Chấn Bang lại nói với Hứa Hồng Chuyên đang chuẩn bị đi ra:
- Đồng chí Hồng Chuyên anh mau đi đi, lúc này đoán chừng có thể giúp anh trả một mối ân tình rồi.
Nghe câu này sắc mặt của Hứa Hồng Chuyên có vẻ cực kỳ kinh ngạc, bí thư Nhiếp đột nhiên nói những lời này làm cho Hứa Hồng Chuyên thực sự kinh hãi, từ giờ phút này về sau những tính toán nhỏ trong lòng Hứa Hồng Chuyên đều hoàn toàn co lại.
Thực sự Hứa Hồng Chuyên sở dĩ bất chấp nguy hiểm đề bạt Hồng Phong lên là có nguyên nhân, bởi vì ông nội Hồng Phong là dượng của Hứa Hồng Chuyên, nói cách khác Hứa Hồng Chuyên và bố Hồng Phong có họ hàng.
Dù vậy Hứa Hồng Chuyên cũng chỉ có thể để tài liệu của Hồng Phong đặt ở vị thứ ba, theo lệ thường việc chọn người này căn bản là đã tính toán rồi. Hơn nữa, Hứa Hồng Chuyên đề cử hai người phía trước thực sự đều rất tốt, đều là nhân tài xuất sắc, hơn nữa, người đầu tiên lại còn được hơn cả đại thư ký.
Nhưng đây chính là chỗ may mắn của Hồng Phong, Nhiếp Chấn Bang hết lần này tới lần khác đều không coi trọng hai người kia mà lại coi trọng cậu ta.
Thật ra thì Hứa Hồng Chuyên không biết nếu ông ta không đặt tài liệu của Hồng Phong vào vị trí thứ ba thì kết quả lúc này lại khác, hơn nữa tiền đồ của ông ta sợ là cũng có một kết cục hoàn toàn khác.
Lúc Hứa Hồng Chuyên đi đến cửa văn phòng thư ký Tỉnh ủy ở tầng ba, trong văn phòng lớn vọng ra một số tiếng cười nói huyên náo làm cho sắc mặt Hứa Hồng Chuyên lập tức trở nên nghiêm túc.
Hứa Hồng Chuyên đối với cấp dưới từ trước tới nay đều rất nghiêm túc, đẩy cửa vào nhân viên làm việc trong văn phòng vừa nhìn thấy Trưởng ban thư ký đến đều đứng lên, một số thư ký lại đầy hy vọng nhìn Trưởng ban thư ký, trong Tỉnh ủy ai cũng biết bí thư Nhiếp mới tới nhất định phải chọn thư ký trong phòng này, bây giờ xem ai “Một bước lên trời” được bí thư Nhiếp chọn.
Vừa rồi trong phòng làm việc đang nói chuyện này, hai vị có hi vọng nhất trong đó lại trở thành đối tượng nịnh bợ cho tất cả mọi người. Hồng Phong ngồi ở chỗ bên cạnh cửa của phòng làm việc, quay lưng về phía cửa chính, đây là vị trí kém nhất trong phòng
Ánh mắt của Hứa Hồng Chuyên đảo qua, lúc này, Lưu trưởng phòng của phòng thư ký chạy ra đón chào, tươi cười nói:
- Trưởng ban thư ký, chào ông.
Hứa Hồng Chuyên gật đầu, chỗ Hứa Hồng Chuyên đứng bây giờ dễ dàng nhìn thấy bàn của Hồng Phong, trên bàn đặt một quyển sách: Kỹ xảo và kinh nghiệm công tác thư ký. Loại sách này không phải nhà xuất bản chính quy xuất bản nhưng trong đám thư ký loại sách này lại rất thịnh hành, ít nhiều cũng có một số tác dụng.
Hứa Hồng Chuyên rất nghiêm túc:
- Lưu trưởng phòng, về sau trong phòng làm việc phải nghiêm túc một chút, hi hi ha ha còn thể thống gì.
Nói xong, Hứa Hồng Chuyên quay đầu nói:
- Đồng chí Tiểu Hồng đi theo tôi một chút.
Vừa ra khỏi cửa phòng thư ký, Hứa Hồng Chuyên cố ý ở hành lang đợi Hồng Phong, nhìn thấy anh ta đi tới thấp giọng nói:
- Tiều Phong, bí thư Nhiếp muốn gặp cháu, tự mình phải cố gắng nhé
Câu nói kia khiến Hồng Phong ngây ngẩn cả người, Bí thư Nhiếp muốn gặp mình, bí thư Nhiếp mới tới muốn gặp mình? Chuyện này có thể sao?
Lúc này Hồng Phong rất muốn đánh mạnh mình một cái để xác định có phải đang nằm mơ hay không, sao lại có cảm giác như mơ vậy.
Nửa năm trước, sau khi chính mình bất ngờ được đảm nhiệm đại thư ký Tỉnh ủy, trong vòng mấy tháng đầu Hồng Phong cũng rất hăng hái, coi lời nhắc nhở của chú họ như “Gió bên tai”. Hồng Phong nghĩ, bí thư Trương dù tinh thần sa sút nhưng dù thế nào cũng là nhân vật số một của Tỉnh ủy, đảm nhiệm đại thư ký Tỉnh ủy còn sai sao?
Nhưng sau khi Trương Thiên Việt sinh bệnh, trúng gió, rồi từ chức, trên đoạn đường này Hồng Phong biết thêm quá nhiều ân tình ấm lạnh, sự thay đổi xưng hô có thể trực tiếp thể hiện ra loại chênh lệch này từ: thư ký Hồng; trưởng phòng Hồng; anh Hồng, cái loại a dua nịnh hót này, cái loại vẻ mặt tươi cười này, cái loại thân thiết dễ gần này, trên tới lãnh đạo tỉnh, xuống tới nhân viên công tác của phòng Thư ký, đi tới chỗ nào cũng là tiêu điểm.
Nhưng từ khi lãnh đạo lui về, thời gian dần qua, xưng hô đã thay đổi trở lại, thậm chí còn nghiêm trọng hơn so với trước khi mình đi đảm nhiệm thư ký.
Hồng Phong thật sự cảm nhận được vinh quang của thư ký là đến từ đâu, trước kia đã nghe nói: Thư ký và lãnh đạo là một thể, là quan hệ vinh cùng vinh, nhục cùng nhục, giờ phút này, Hồng Phong mới chính thức hiểu được ý nghĩa những lời này.
Điều chỉnh một chút suy nghĩ Hồng Phong có vẻ hết sức khiêm nhường:
- Trưởng ban thư ký, ông yên tâm, tôi nhất định không phụ lòng sự cất nhắc của tổ chức đối với tôi, nhất định tận tâm tận lực, toàn lực ứng phó, làm tốt công tác vì lãnh đạo phục vụ.
Hứa Hồng Chuyên rất vừa lòng, thằng nhóc này sau khi trải qua mài giũa lại trở nên thành thục rất nhiều, thật ra việc gọi người này khi là một Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hứa Hồng Chuyên chỉ cần nhấc điện thoại, hoặc ra lệnh, nhưng mục đích Hứa Hồng Chuyên đích thân đến cũng là có thể tạo quan hệ tốt mà cũng vừa ban ơn với đại thư ký Tỉnh ủy, như thế cũng có chỗ tốt cho tương lai của mình.
Hứa Hồng Chuyên cười nói:
- Thằng nhóc này nói cái gì đó, phải gọi là chú họ.
Dừng một chút, Hứa Hồng Chuyên hạ giọng nói:
- Tiểu Phong, bây giờ cháu có thể lọt vào tầm mắt bí thư Nhiếp là không dễ dàng, dù sao, trước cháu vẫn có bóng dáng của bí thư Trương.bí thư Nhiếp gọi cháu sang là một cơ hội, có thể nắm được hay không đều dựa vào cháu thôi. Bí thư Nhiếp là một lãnh đạo rất có suy nghĩ, việc phải thật một chút, thành khẩn một chút. Rõ chưa?
Những lời này, chính là nhắc nhở, sở thích của Nhiếp Chấn Bang Hồng Phong không biết rõ, Hứa Hồng Chuyên vừa nói như vậy có thể cho Hồng Phong một cái gốc, ngoài ra cũng để cho cậu ta biết lần này đề cử cậu ta lên là mình đã phải mạo hiểm rồi.
Hồng Phong gật đầu, ý tứ của Hứa Hồng Chuyên cậu ta đương nhiên hiểu rõ, tốt xấu cũng vào biên chế ba năm, đi theo lãnh đạo cũng được mấy tháng, con đường này Hồng Phong cũng hiểu rõ, chú họ cái gì, nếu thật sự coi trọng quan hệ họ hàng liệu có để mình trở về phòng Thư ký không? Chỉ sợ là không hẳn như vậy, nhưng lúc này Hồng Phong vẫn phải cảm ơn Hứa Hồng Chuyên, ít nhất là cơ hội này thực sự là do Hứa Hồng Chuyên đưa lại cho cậu ta.
Hai người đứng ở ngoài cửa phòng làm việc của Bí thư Nhiếp, Hứa Hồng Chuyên đưa một ánh mắt khích lệ thoáng qua cho Hồng Phong rồi lập tức đi vào, sau một lát, Hứa Hồng Chuyên đi ra hạ giọng nói với Hồng Phong:
- Vào đi, bí thư Nhiếp muốn gặp cháu.
Nhiếp Chấn Bang đánh giá Hồng Phong từ lúc vừa vào cửa, cao khoảng một mét bẩy lăm, tóc ngắn có vẻ lanh lợi, ánh mắt rất có thần, khuôn mặt cũng tốt. Chọn thư ký thì tướng mạo cũng là yếu tố quan trọng, trông không đứng đắn thì tuyệt đối không được.
Sau khi vào cửa Hồng Phong đứng vào chỗ cách bên trái bàn làm việc khoảng một mét, hai tay thả xuống tự nhiên. Điểm này, Nhiếp Chấn Bang không ngạc nhiên dù sao cũng đã từng là đại thư ký Tỉnh ủy, nếu một chuyện nhỏ này cũng làm không được thì việc đại thư ký Tỉnh ủy trước của Hồng Phong không được tý nào rồi.
Nhiếp Chấn Bang khẽ nói:
- Tiểu Hồng, mời ngồi.
Hồng Phong rất tự nhiên, gật đầu nói:
- Cảm ơn bí thư.
Nói xong ngồi xuống rất đúng mực ở trên ghế phía trước Nhiếp Chấn Bang, không phải cái kiều ngồi ghé nửa mông mà là ngồi rất tự nhiên, đối với việc này Nhiếp Chấn Bang thầm gật đầu, một người chỉ có ngồi một cách thực sự mới có sức mạnh.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang rút ra một bộ tài liệu đưa cho Hồng Phong nói:
- Tiểu Hồng, trong ba ngày nữa tôi muốn đi thị sát tình hình xây dựng đoạn đường cao tốc trên cao của Hồng Giang, những tài liệu này cậu xem một chút rồi viết ra một bản thảo.
Đây là kiểm tra, tuy rằng tương đối hài lòng với các mặt của Hồng Phong nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không đơn giản để cậu ta thoải mái như vậy, trực tiếp bảo Hồng Phong đảm nhiệm thư ký cho mình, một mặt không thể hiện ra tầm quan trọng của chức vụ này, mặt khác, cũng không thể hiện ra sự khó khăn của nó, quá dễ dàng đạt được lại càng dễ dàng coi thường.
Mà bây giờ bản thảo diễn thuyết này chính là một sự khảo nghiệm cho Hồng Phong, tuy nói, văn phòng Tỉnh ủy có thư ký đánh máy chuyên môn quan tâm và viết những bài phát biểu các loại của Nhiếp Chấn Bang, nhưng làm đại thư ký Tỉnh ủy tối thiểu phải có tố chất viết diễn văn
Nhận bản thảo, Hồng Phong xem qua một chút, nói:
- Vâng, bí thư, tôi nhất định cố gắng hết sức
Hồng Phong từ văn phòng Nhiếp Chấn Bang đi ra, Hứa Hồng Chuyên ngay lập tức chạy ra có chút thân thiết hỏi:
- Tiều Phong tình hình thế nào?
Hồng Phong lúc này trạng thái cũng điều chỉnh lại, bây giờ cơ hội đã ở trên tay mình rồi, có thể nói chỉ cách thành công có một bước ngắn, nhưng trên mặt Hồng Phong vẫn rất trầm tĩnh không tỏ ra mừng hay lo, nói:
- Bí thư bảo cháu viết một bản thảo bài phát biểu, ba ngày nữa anh ta muốn dùng.
Nghe đến đó, Hứa Hồng Chuyên có chút thất vọng, nhưng hiểu ngay nếu chức vụ đại thư ký này dễ dàng như vậy thì cũng không đáng giá, lập tức, vỗ vai Hồng Phong nói:
- Tiểu Phong, cố gắng làm, chú rất coi trọng cháu
Lúc Hồng Phong trở lại văn phòng thì sự gặp gỡ và đãi ngộ lại có sự thay đổi kì diệu
Lúc này, điện thoại di động của Nhiếp Chấn Bang cũng vang lên, vừa lấy ra nhìn Nhiếp Chấn Bang mỉm cười, điện thoại của An Na, xem ra An Na đã tới Hồng Giang rồi.
Vừa mới nghe An Na trong điện thoại đã nói:
- Ông xã, em đã đến Hồng Giang rồi, ngay tại một khu chung cư cách Tỉnh ủy không xa, gọi là Tòa nhà cao cấp Bích Thúy, môi trường phòng ở và khu nhà thoạt nhìn đều rất tốt, anh bây giờ sang đây xem một chút chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận